Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 79: 79

Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)

  • 433 lượt xem
  • 2732 chữ
  • 2020-10-13 19:19:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vân Thiển Nguyệt thấy Dung Cảnh đáp ứng, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, bắt đầu hết sức chăm chú tiến hành.

Sắc mặt Dung Cảnh vẫn nhẹ nhàng thong dong, nhưng nơi đôi lông mày nhìn kỹ liền có thể phát hiện nó ẩn nhẫn vẻ kiên định.

“Ta trước tiên đem tất cả chân khí trong cơ thể ta đưa một nửa vào trong tâm mạch của ngươi và ngưng tụ lại, một nửa sẽ để ở ngoài tâm mạch của ngươi, sau đó đồng thời giáp công xông phá phong ấn mà Linh ẩn thần côn đã gia cố cho ngươi, sau đó ta lại dùng chân khí của ta chữa trị đả thương dồn nén mười năm rồi của ngươi, cho nên ngươi chỉ cần ở trong lúc chân khí ta xông phá phong ấn của Linh ẩn thần đem tất cả chân khí của ta bao trùm lại, giống như là tạo thành một tường rào, nhất định phải bao trùm, nếu không một khi chân khí của ta ở bên trong cơ thể ngươi phát tán ra ngoài, thì ta sợ còn chưa bắt đầu, thân thể ngươi đã nổ tung. Đây là điểm khó khăn nhất, chỉ cần qua cửa ải này, ta muốn chân lực của chúng ta ở chung một chỗ để hợp hai làm một, thì nhất định có thể khu trừ hàn độc bên trong cơ thể của ngươi , đem nó đuổi ra bên ngoài cơ thể ngươi.” Vân Thiển Nguyệt nhấn mạnh rõ từng câu, gằn từng chữ: “Như thế nào?”

“Tốt!” Dung Cảnh gật đầu.

“Con người của ta a, cho tới bây giờ nếu có bảy phần nắm chặc cũng sẽ nói thành năm phần, cho nên, ngươi phải tin tưởng ta. Đừng có mang một lòng thấy chết không sờn. Hẳn là suy nghĩ phải thoáng một chút không thành công thì thành nhân. Cùng lắm thì mười tám năm sau lại là một cái anh hùng hảo hán.” Vân Thiển Nguyệt vẻ mặt thật tình cùng lời ngưng trọng vừa đổi, bỗng nhiên cà lơ phất phơ trêu đùa một câu.

“Biết!” Dung Cảnh cười khẽ.

“Vậy bắt đầu nhé?” Vân Thiển Nguyệt hỏi thăm.

“Ừ!” Dung cảnh gật đầu.

Hai người đều không nói nữa, nhất tề hết sức chăm chú vận khí.

Vân Thiển Nguyệt hiểu khi nàng biết được tình huống thân thể của Dung Cảnh muốn trợ giúp hắn, toàn bộ đều bằng khí phách nhất thời, bọn họ mới vừa trải qua một phen chiến đấu với Thôi Tình dẫn trong cơ thể nàng, mặc dù nàng không nhọc không mệt, nhưng Dung Cảnh mệt nhọc, lúc này không phải là thời kỳ tốt nhất để nàng trợ giúp hắn đột phá phong ấn và khống chế bệnh cũ trong cơ thể hắn, chuyện như vậy rất nguy hiểm, nhưng nàng vẫn làm. Ai nói không phải là thời kỳ tốt nhất thì không thể thành công? Có một số việc thiên thời địa lợi nhân hoà có lẽ cũng không thể hoàn thành. Nàng chỉ dựa dẫm vào khí phách nhất thời này, cùng với quyết tâm lúc này khi hai người bọn họ không có chuyện gì khiến họ không chuyên tâm để phá giải. Sau đại nạn, tất có Đại phúc. Nàng cho tới bây giờ đều lấy những lời này làm phương châm cho mình. Cho nên, lần này chỉ có thể thành công, không thể thất bại.

Suy nghĩ của Dung Cảnh cùng Vân Thiển Nguyệt thật là có một không hai. Linh ẩn đại sư hai lần ra tay trợ giúp, đều có thiên thời địa lợi nhân hoà, cũng không thành công. Mười năm này hắn đã nghĩ hết biện pháp, cuối cùng cũng phí công. Khi hắn đã hoàn toàn bỏ cuộc, thì nàng lại đột nhiên muốn ở trong tình hình hỏng bét này chữa khỏi cho hắn. Công lực của Linh ẩn đại sư cùng hắn khác nguồn gốc, chỉ có thể cố chấp mà làm, cũng chỉ được có một nửa. Hôm nay nội công tâm pháp của nàng nếu có thể cùng nội tức của hắn dung hợp, cùng với nội công có cùng nguồn gốc, chuyện kỳ diệu đến bực này làm cho hắn không khỏi tin tưởng trời cao đã cho hắn một con đường . Hắn nhìn gương mặt kiên nghị của Vân Thiển Nguyệt, bỗng nhiên lại có lòng tin hơn. Bất kể có được hay không, dù sao cũng phải thử một lần. Có lẽ. . . . . . Thật sự có thể thành công cũng không biết chừng?

Vân Thiển Nguyệt lần này không dám nóng lòng tiến nhanh, sợ xuất hiện rủi ro không may, nên chỉ cẩn thận từng li từng tí đem nội lực của mình phân chia ra chậm rãi rót vào tâm mạch của Dung Cảnh để đột phá khe hở phong ấn của Linh ẩn đại sư , từng chút từng chút một, cho đến khi mỗi một lần rót chân khí vào tâm mạch của Dung Cảnh cùng chân khí gầy còm đang chiếm cứ tâm mạch của hắn dung hợp lại, nàng mới lần nữa tiến hành lần rót tiếp theo. Những thứ khác nàng có không nhiều lắm, chỉ có kiên nhẫn là nhiều nhất, nàng từng vì phá vỡ tập đoàn buôn lậu thuốc phiện ở mười quốc gia mà quay vòng di chuyển mất năm năm, tập nã từng bước, xâm nhập thẩm thấu đến cuối cùng đột phá đánh tan nó, đó là vụ án nàng đánh rất cực khổ, nhưng cũng thành công nhất , không có một tên nào lọt lưới. Cũng vì nguyên nhân này, nàng liền được thăng lên ba cấp, tăng đến Thượng tướng.

Dung Cảnh lúc này không hề cử động, cho dù Vân Thiển Nguyệt làm gì, hắn cũng chỉ khép hờ lấy ánh mắt, tựa hồ đã ngủ thiếp đi.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Ước chừng hai canh giờ sau, Vân Thiển Nguyệt bỗng nhiên mở miệng, nhẹ giọng nhắc nhở, “Nghỉ ngơi đủ chưa? Bắt đầu!”

“Ừ!” Dung cảnh gật đầu. Trong khoảnh khắc ngắn hắn đem tất cả chân khí bao trùm lên chân khí của Vân Thiển Nguyệt, giống như một cái lồng vô cùng kính đáo, nửa điểm khe hở cũng không có.

Vân Thiển Nguyệt sửng sốt một chút, không khỏi khen: “Ngươi thật trâu a. Cứ như vậy chỉ chút thôi mà nội tức hao tổn lớn đã khôi phục nhanh như vậy rồi? So sánh với vừa rồi còn nhiều gấp đôi.”

Dung Cảnh cười cười, không nói.

Vân Thiển Nguyệt cũng không nói nữa, lấy ra toàn bộ tinh lực, bắt đầu vận dụng hai đạo chân khí trong ngoài xông phá phong ấn của Linh ẩn đại sư. Nàng đánh một hồi lâu mà phong ấn vẫn vững vàng chắc chắn, mà trên trán nàng đã toát ra mồ hôi, cũng không cách nào chà lau , phẫn hận nói: “Phong ấn của thần côn này quá kiên cố rồi.”

“Đại sư dùng là Kim Cương thủ pháp, không thể không cứng rắn, phải làm từng cái hóa giải, hắn đã đặt ba cửa ải, chỉ cần ngươi tìm được điểm then chốt sẽ đột phá được một cửa ải , phong ấn tự nhiên cũng yếu đi. Nên không cần phí sức như thế.” Dung Cảnh chậm rãi mở miệng. Trên trán hắn cũng lấm tấm mồ hôi.

“Làm sao ngươi không nói sớm?” Vân Thiển Nguyệt trợn mắt.

“Ta tưởng ngươi đã hiểu rồi.” Dung Cảnh nói.

Vân Thiển Nguyệt bị nghẹn lời. Nàng biết cái gì a. Nàng căn bản là không phải là Vân Thiển Nguyệt trước kia , một thân công lực cùng thân thể này đều là của người ta , chỉ có linh hồn tư tưởng là của mình, nơi nào hiểu cái này? Nàng có thể khởi động công lực là nhờ sự giúp đỡ, hôm đó cùng Dạ Khinh Nhiễm đến hậu sơn của Hương Tuyền Sơn nướng cá ăn, hắn nói vài lời hướng dẫn, lại thêm hôm đó đánh một bộThái Cực quyền, trong cơ thể nàng nội lực trong cơ thể nàng càng ngày càng mạnh mà không giải thích được, mới vừa rồi lại phải nhờ sự giúp đỡ hướng dẫn của hắn giúp nàng tiêu trừ đi Thôi Tình dẫn, làm cho nàng thăm dò ra một chút mấu chốt trong nội công, kết hợp với lý luận suy đoán, nên cho là cái biện pháp này hẳn có thể được , đâu phải thật sự hiểu chứ? Nhưng lời này nàng không nói ra. Nàng sợ nàng vừa mở miệng nói mình thật ra chỉ là gà mờ mà dám lớn mật đòi chữa khỏi vết thương cũ cho người ta, Dung Cảnh mà không giơ tay lên đánh chết nàng mới lạ.

Dung Cảnh tựa hồ cười xong, liền ấm giọng nói: “Thử lại lần nữa, ngươi nhất định có thể !”

“Ta khẳng định có thể .” Vân Thiển Nguyệt đại ngôn bất tàm (nói khoác mà không biết ngượng). Không chịu thua dồn sức mạnh xông tới. Không phải chỉ là Linh ẩn thần côn sao? Nàng hôm nay không đánh chết hắn, đánh vỡ hắn đánh cho hắn tàn phế thì không được , để xem hắn còn có thể mò mẫm xem bói cho người ta, mò mẫm truyền bá luận bàn một nửa tiên nhân không?

Dung Cảnh không lên tiếng nữa, khóe miệng lộ ra nụ cười khi nhìn Vân Thiển Nguyệt.

Vân Thiển Nguyệt nhận được bài học, nên không hề cậy mạnh xông loạn, mà vây quanh bốn phía phong ấn tìm kiếm lấy điểm mấu chốt. Ước chừng qua nửa canh giờ, nàng rốt cuộc tìm được phương pháp phá giải, trong bụng vui mừng, đem chân khí ngưng tụ đến nơi đột phá, nơi đó tựa hồ có một luồng chân khí nối vào nhau thành một vòng tron, rất rất nhỏ, nàng liền trên dưới đẩy một cái, quả nhiên Như lời Dung Cảnh nói, giải quyết dễ dàng. Ngay sau đó là cửa thứ hai, thức ba cũng trong nháy mắt bị giải khai. Nàng vui rạo rực nói: “Quả nhiên giải khai !”

“Ừ! Ngươi lợi hại!” Dung Cảnh không keo kiệt mà khen ngợi.

“Tất nhiên” Vân Thiển Nguyệt đắc ý nhướng mày.

Dung Cảnh không hề nói lời nào nữa .

Sự đắc ý của Vân Thiển Nguyệt chưa lan đến đuôi lông mày, thì chỉ cảm thấy trận đóng băng ngất trời bị mở ra giống hồng thủy vậy, chỉ trong khoảnh khắc sẽ đem nàng nuốt hết, mặc dù là thân thể của Dung Cảnh, nhưng chân khí của nàng lúc này đang ở trong cơ thể của lưu động, thì cảm giác càng mãnh liệt, giống như nó ở trong cơ thể của nàng vậy. Nàng cả kinh, vội vàng điều động chân khí đem đóng băng bao vây. Tuyết Sơn đang bộc phát trong khoảnh khắc bị chân khí khổng lồ của nàng lần nữa che lại . Dù vậy, nàng cái trán mới vừa đổ mồ hôi của nàng đã sớm biến mất vô ảnh vô tung, mà khi giương mắt nhìn Dung Cảnh, trên gương mặt của hắn cũng ngưng tụ một tầng băng sương. Có thể thấy được độc tính của hàn độc này mạnh đến bao nhiêu.

“Ta sẽ làm tan rã nó từng chút một, ngươi hãy cố chịu đựng.” Vân Thiển Nguyệt lúc này mới cảm thấy có lẽ nàng suy nghĩ rất đơn giản. Vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa từng có.

“Ừ!” Dung cảnh gật đầu.

“Đến lúc đó chịu không nổi khó thì cứ kêu lên. Không ai chê cười ngươi.” Vân Thiển Nguyệt lại nói.

” Ừ!” Dung Cảnh lần nữa gật đầu.

Vân Thiển Nguyệt nhếch lên cánh môi, chậm rãi vận động chân khí, cẩn thận, cẩn thận từng chút. Rồi lại từng chút từng chút bắt đầu hòa tan ngọn núi băng đầy hàn khí trong cơ thể Dung Cảnh. Mới vừa vào được chốc lát, tim của nàng lại dần dần trầm xuống, nghĩ tới thật sự là nàng suy nghĩ quá mức đơn giản, Linh ẩn thần côn cũng không thể hoàn thành, nàng như nghé con mới đẻ không sợ cọp, muốn trợ giúp hắn hoàn thành, lúc này mới biết đó quả thực là lời nói vô căn cứ. Nhưng tên đã lắp vào cung không thể không bắn, nếu như làm được thì tốt, nếu không thể được sợ là đúng như lời Dung Cảnh nói, nàng mới từ Quỷ Môn quan bị kéo trở về sẽ phải lập tức chết đi. Bất quá nàng chết qua một rồi, thật sự cũng không cái gì đáng sợ .

Dung Cảnh tựa hồ biết suy nghĩ trong lòng Vân Thiển Nguyệt, thấp giọng nói: “Ngươi yên tâm, cho dù không thành công, ta cũng sẽ ở một khắc cuối cùng bảo vệ ngươi. Ta chết, ngươi cũng không chết được.”

“Nói lời chó má gì đó. Chuyên tâm một chút!” Vân Thiển Nguyệt mắng một câu.

Dung Cảnh không hề nói nữa.

Vân Thiển Nguyệt cảm giác chân khí của nàng mặc dù đang hòa tan nơi chiếm đại băng sơn mạnh mẽ chiếm giữ trong tâm mạch của Dung Cảnh, nhưng chân khí của nàng lại nhanh chóng tiêu hao. Cứ như thế đi xuống, nàng chẳng những cứu không được Dung Cảnh, chân khí của mình cũng sẽ khô kiệt sau đó bị hàn độc cắn trả mà chết. Cho nên, nàng quyết định thật nhanh, lập tức đổi sách lược, đem một phần chân lực dùng để bảo vệ một nửa băng hàn, một nửa chân khí khác rất nhỏ , chậm chạp làm tan rã tầng băng trùng điệp, tiến độ như vậy mặc dù chậm, nhưng lại giảm bớt tốc độ hao tổn chân khí của nàng, làm cho nàng có thể tùy thời bổ sung thể lực tiêu hao trong cơ thể , ít nhất, không bị chết quá sớm.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Vân Thiển Nguyệt chỉ cảm thấy mọi vật quanh mình hết thảy không tồn tại, chỉ còn lại có một việc duy nhất mà nàng muốn làm, chính là không ngừng lập đi lập lại dùng chân khí làm tan rã ngọn núi băng ngàn năm mà cho tới bây giờ đều không thể leo qua, cho đến khi đem nó hòa tan hết.

Mà Dung Cảnh cũng cảm giác mọi vật quanh mình hết thảy không tồn tại, hắn chỉ còn lại có duy nhất một việc chính là muốn bảo vệ chân khí của Vân Thiển Nguyệt, khi nàng yếu ớt thiếu hụt thì hắn phải nhanh chóng bổ sung cho nàng .

Dung Nhan của hai người tựa hồ cũng hóa thành một ngọn băng, trừ chuyên tâm nhất trí, cũng chính là tiếp tục chuyên tâm.

Tượng phật ở Phật đường đứng nghiêm hoặc thoải mái, hoặc thương xót, hoặc từ bi, hoặc cố sức mà nhìn hai người. Tất cả chu vi xung quanh, thiên địa đều yên tĩnh. Nơi này không có đêm tối hay ban ngày, không có bình minh hay hoàng hôn, không có tiếng người người thì thầm, không có chuyện hỗn loạn thế tục. Tựa hồ nơi này chuẩn bị vì một chuyện đặc biệt như thế.

Xuyên qua thời gian thiên tái luân hồi, nhất thành bất biến cũng chỉ còn lại hai trái tim quyết tâm kiên định, bền bỉ, sức mạnh vô địch.

Đích xác như Vân Thiển Nguyệt, đích xác như Dung Cảnh.

Hai người này đều là người có trái tim bền bỉ.

Lúc công lực của Vân Thiển Nguyệt dốc hết một nửa , núi băng trong cơ thể Dung Cảnh tựa hồ cũng tan rã được một nửa. Lòng tin của nàng liền tăng lên gấp bội. Chứng minh loại phương pháp này có hiệu quả. Chỉ cần có hiệu quả, thì núi băng kia sẽ có một khắc hòa tan. Mặt mày thần sắc nàng càng quyết tâm kiên định hơn.

Nguyệt Nha Bạch cẩm bào của Dung Cảnh đã ước đẫm, chỉ một lúc sau bên trong lẫn bên ngoài đều kết thành Băng, một tầng băng mới vừa hòa tan, một tầng băng khác lại tiếp tục đánh tới, nhiều lần lập đi lập lại, tựa hồ vô cùng vô tận. Ngọc nhan của hắn càng thêm trắng muốt, đó là băng tuyết thấm ướt tẩy rửa từ trong ra ngoài mỗi một chỗ. Khó khăn như thế, hẳn là thừa nhận trăm ngàn lần thống khổ, nhưng hắn cũng không kêu một tiếng, thần sắc như cũ, thong dong nhẹ nhàng, mâu quang xuyên thấu qua đám sương đóng băng có thể thẩm thấu thành dòng suối ấm phản chiếu ra ánh sáng.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top