Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 106: 106

Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)

  • 516 lượt xem
  • 2052 chữ
  • 2020-10-13 19:33:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thư phòng Dung Cảnh cách chủ phòng hắn cũng không phải quá xa. Không ra một lát Thanh Tuyền liền mang theo Vân Thiển Nguyệt đi vào thư phòng.

Tại cửa thư phòng hắn dừng bước, đối với Vân Thiển Nguyệt cung kính mà thi lễ, “Thiển Nguyệt tiểu thư, đây chính là thư phòng thế tử nhà ta, ngài đi vào đi.”

“Ân!” Vân Thiển Nguyệt gật gật đầu, đẩy cửa ra đi vào.

Thanh Tuyền thò tay đóng cửa lại, quay người đi.

Vân Thiển Nguyệt nhìn xem gian phòng này, lọt vào trong tầm mắt từng dãy sách bày ra tại trên giá sách, khoảng chừng hơn mấy chục. Nếu không là nhìn đến cửa ra vào không có người đang chờ nàng cầm sách, nàng còn tưởng rằng tiến vào tiệm sách hoặc là đồ thư quán (thư viện). Coi như là đồ thư quán sợ là cũng không có lớn như tại đây. Nàng bước vào bên trong, theo từng dãy giá sách đi qua, chỉ thấy trên giá sách bày đủ loại sách. Kinh, sử, tử, tập (Cách phân loại sách vở thời xưa: Kinh điển, Lịch sử, Chư tử, Văn tập), thi từ ca phú, nhân vật truyện ký, giang hồ chuyện lý thú, nhân văn địa lý, đồ văn giải thích, võ học, y học , dược học, độc thuật, thậm chí còn có sách truyện linh tinh, quả nhiên là bao hàm toàn diện, không chỗ nào không có.

Vân Thiển Nguyệt một bên đi vào trong, một bên chậc chậc tán thưởng. Trọn vẹn dùng thời gian uống cạn hai chén trà mới đi đến cuối cùng, nơi cuối cùng không phải là vách tường, mà là một loạt mành thủy tinh làm ngăn trở, chặn những khung sách này, xuyên thấu qua mành thủy tinh, lờ mờ thấy bên kia là căn phòng, nàng đẩy ra mành thủy tinh đi vào, trước mắt nháy mắt sáng ngời, bên trong không có vật gì, không bài trí cái gì, chỉ có chính giữa đứng thẳng hai cái cột đá cực lớn, nàng theo cột đá cuối cùng nhìn lên trên, chỉ thấy trần nhà phía trên hai cột đá này đính đầy Dạ minh châu. Trần nhà cách mặt đấtmột tần lầu cao, ở giữa hai cột đá khổng lồ là bậc thanh bằng ngọc thạch, nối thẳng lên tầng trên.

Vân Thiển Nguyệt thu hồi ánh mắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhếch miệng, nàng ngược lại muốn nhìn cái thư phòng này có bí ẩn gì. Thích thú bước lên bậc thang, đi lên trên.

Hết thời gian một nén nhang, Vân Thiển Nguyệt mới leo đến bên trên, đến nơi, nàng cũng mặc kệ cảnh đẹp, đặt mông ngồi bệt xuống đất, mồ hôi như tắm, không còn chút khí lực nào, nghĩ đến cái thân thể này của nàng thật là hỏng bét rồi. Trước kia, mười mấy cái bậc thang thấp tè này tính là gì chứ?

Đã qua sau nửa ngày, khôi phục khí lực, Vân Thiển Nguyệt lúc này mới đứng lên, chỉ thấy bên trên là một tòa đình bát giác. Tòa đình có hai gian phòng lớn như vậy, bốn phía dùng một loại tường sáng long lanh trong suốt vây quanh, chính giữa đặt một cái bàn bạch ngọc, trên mặt bàn để một bộ trà cụ cùng một đĩa điểm tâm, bên cạnh bàn là hai chiếc ghế dựa mềm và hai nhuyễn tháp, đối diện cửa ra vào là một loạt giá sách, trên giá sách bày chỉnh tề khoảng trăm cuốn sách. Ngoài ra không còn vật gì nữa.

Vân Thiển Nguyệt quét mắt một vòng rồi thu hồi ánh mắt, đi đến cái tường trong suốt kia vươn tay ra sờ, cảm giác ôn mát bóng loáng, nàng không khỏi thầm mắng, người này thật sự là đốt tiền mà, dùng nhiều thủy tinh trong suốt như vậy làm vách tường, quả nhiên là xa xỉ.

Xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt có thể nhìn rõ phía ngoài, tầm mắt bao trùm Tử Trúc Lâm, bao quát cả Vinh Vương phủ.

Vân Thiển Nguyệt lại chậc chậc tán thưởng, trách không được tên gia hỏa lòng dạ hiểm độc kia sau khi cha mẹ chết, rồi dưỡng bệnh mười năm mà vẫn không bị kéo xuống khỏi ghế thế tử. Tốt phhucs cho hắn có nơi này, ngồi ngay tại chỗ này, Vinh Vương phủ phát sinh cái rắm gì đều không thể qua khỏi mắt hắn. Hắn làm sao có thể bị người kéo xuống?

Nhìn nửa ngày, Vân Thiển Nguyệt bĩu môi, quay đầu lại, thân thể nghiêng một cái, nằm chết dí trên nhuyễn tháp bên cạnh bàn bạch ngọc, nhắm mắt lại, cửa sổ có gió thổi hiu hiu, rất là mát mẻ, nàng thoải mái ngáp một cái, nghĩ đến ngủ ở nơi đây ngủ thật là không tệ.

Ngay lúc Vân Thiển Nguyệt vừa muốn ngủ, bên ngoài cửa có tiếng động. Một thanh âm vang lên lên, có người đi đến. Tiếng bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi, quen thuộc đến không thể quen hơn. Vân Thiển Nguyệt làm như không nghe thấy.

Không bao lâu người nọ bước đi tới, liếc mắt liền thấy Vân Thiển Nguyệt nằm ngủ ở trên nhuyễn tháp, hắn nhíu mày, thanh âm ôn nhuận, “Ta đã quên ở đây còn để hai cái nhuyễn tháp, dễ dàng để ngươi ngủ.”

Vân Thiển Nguyệt không bối rối, không để ý tới hắn.

“Ta vừa mới quên nhắc Thanh Tuyền nói cho ngươi biết rồi, hạn ngươi nửa tháng xem hết tàng thư phía dưới.” Dung Cảnh vén vạt áo, ưu nhã ngồi đối diện với Vân Thiển Nguyệt.

“Cái gì? Bên dưới có hơn một ngàn quyển sách, ta đến chữ to còn không nhìn được một chữ, nửa tháng xem hết cái rắm ah!” Vân Thiển Nguyệt lập tức không mệt nhọc, mở to mắt xem quái dị mà nhìn xem Dung Cảnh.

Dung Cảnh nhìn Vân Thiển Nguyệt, thanh âm nhẹ vô cùng, “Ngươi đến cùng có biết chữ hay không, ngươi biết, ta biết. Mấy chữ bên ngoài Tử Trúc Lâm một kẻ đến-chữ-to-còn-không-biết- như ngươi cũng có thể hiểu. Lại còn giúp ta nói một suy ba ‘chỉ người chết mới có thể bước vào’. Cho nên, ngươi đọc được.”

Vân Thiển Nguyệt nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Dung Cảnh, Dung Cảnh nhíu mày với nàng, nàng không sao cả mà hừ một tiếng, “Ngươi biết rõ là tốt rồi. Bổn tiểu thư cũng đã sớm nói ta sinh ra đã tài giỏi, không học sẽ biết. Biết chữ mà thôi, tự nhiên không làm khó ta được. Ta hôm nay cái gì cũng biết, thật đúng không cần học đâu.”

“Đúng, ngươi không chỉ đã biết chữ, mà còn đã gặp qua là không quên được.” Dung Cảnh không hề nhìn nàng, ánh mắt nhìn ra phía ngoài bức tường thủy tinh, “Ngươi sinh ra đã tài giỏi, không cần học cũng biết hết mọi thứ, một ngàn quyển sách kia đối với ngươi chẳng phải chỉ là một bữa ăn sáng thôi sao?”

Vân Thiển Nguyệt nghẹn, cả giận nói: “Thiên tài bẩm sinh cũng không giỏi như vậy! Đọc hết một ngàn quyển sách trong nửa tháng, ngươi muốn ta mệt chết sao?”

“Ngươi chỉ có nửa tháng thời gian được ta dạy bảo, nửa tháng sau là đại hội Võ Trạng Nguyên, rất có thể ta phải đến quan khán. Mà sau Đại hội Võ Trạng Nguyên sẽ có biến hóa như thế nào, ai cũng không biết được. Đoán chừng ngươi sẽ không phải đến Vinh vương phủ học tập nữa. Cho nên, ta cũng không muốn ngươi lúc đến lúc đi đều là một dạng, bị người nói là đến chữ to còn chẳng hiểu, ngươi không ra sao là chuyện nhỏ, làm hỏng thanh danh của ta mới là chuyện lớn. Khiến cho người khác cảm thấy đến ngay cả ta mà cũng không dạy nổi ngươi, cái danh “kỳ tài” chỉ là danh hão thôi. Chẳng phải là ngươi sẽ liên lụy đến ta sao? Cho nên du ngươi mệt chết cũng phải xem hết cho ta.” Dung Cảnh nói một đoạn dài mà giọng nói vẫn ôn nhuận, không có nửa điểm gợn sóng.

Vân Thiển Nguyệt khinh thường hừ một tiếng, “Ngươi còn sợ người khác nói?”

“Ta là sợ Vân gia gia thất vọng về ta. Ngươi đã biết Vân gia gia rất kỳ vọng vào việc ngươi được ta dạy bảo mà biết chữ. Tất nhiên ta không thể để cho Vân gia gia người thương tâm rồi.” Dung Cảnh thở dài.

“Dù sao nửa tháng ta cũng không đọc hết. Ai muốn thất vọn thì thất vọng!” Vân Thiển Nguyệt lườm Dung Cảnh.

“Ừ, ngươi còn có một lựa chọn, tại đây có trăm cuốn sách, nếu trong ba ngày người đọc hết trăm cuốn này, như vậy ngươi không cần đọc những cuỗn khác rồi.” Dung Cảnh lấy một ngón tay chỉ giá sách sau lưng Vân Thiển Nguyệt, “Việc này đối với ngươi mà nói có lẽ đơn giản.”

Vân Thiển Nguyệt quay đầu lại nhìn về phía giá sách, lúc nãy không nhìn kỹ,giờ nhìn lại mới biết, trên cái giá sách kia đều bày một loại sách, Nữ giới! Các loại phiên bản nữ giới, Nữ giới được nữ tử đầu tiên biên soạn ở nghìn năm trước, Nữ giới cải biến từ nghìn năm trước, Nữ giới được hoàn thiện lại từ mấy trăm năm trước, rồi lại một cuốn được cải biến, hoàn thiện từ trăm năm trước, từ mấy chục năm trước….

Nội tâm nàng run rẩy, thu hồi ánh mắt, mặt đã tối sầm, “Ta không cần xem cái này!”

“Vậy thì xem những sách kia!” Dung Cảnh nói.

“Dung Cảnh, ngươi có phải là người hay không? Đời này ta có thù oán với ngươi sao? Tại sao chỗ nào ngươi cũng đối đầu với ta thế? Thấy ta dễ bắt nạt lắm đúng không? Có tin ta sẽ ném ngươi từ trên lầu xuống không?” Vân Thiển Nguyệt gắt gao chằm chằm vào Dung Cảnh, thấy vẻ mặt hắn vẫn thanh tĩnh, ôn nhuận mà nhìn nàng, hận không thể đánh một quyền lên đó.

“Ngươi cho rằng nếu ngươi và ta có thù oán, người còn có thể đi vào Tử Trúc Lâm, tiến vào phòng của ta, vào thư phòng của ta sao?” Dung Cảnh khiêu mi, nhìn khuôn mặt nhỏ nhẵn đang phẫn nộ của Vân Thiển Nguyệt, nhẹ nhàng cười cười, “Ta đã cho ngươi hai lựa chọn, một là xem hết những cuốn Nữ giới này trong ba ngày, một là nửa tháng xem hết những sách phía dưới kia. Ngươi chọn một!”

“Hai cái đều không chọn!” Vân Thiển Nguyệt quả quyết nói.

Dung Cảnh thở dài, thò tay xoa xoa mi tâm, bất đắc dĩ nói: “Xem ra ta không dạy được ngươi. Đã như vầy, hãy để cho Dạ Thiên Khuynh dạy bảo ngươi đi!” Dứt lời, hắn nói với bên ngoài: “Thanh Tuyền, đưa tất cả đồ dùng của Vân vương phủ Thiển Nguyệt tiểu thư đến phủ thái tử! Ngươi hộ tống Thiển Nguyệt tiểu thư đến phủ thái tử, cần phải tự mình giao cho thái tử điện hạ.”

“Vâng!” Thanh Tuyền ở bên ngoài lên tiếng. Thanh âm Dung Cảnh rất nhẹ, nhưng thuộc hạ của hắn vẫn nghe được.

Dung Cảnh dứt lời, không nhìn Vân Thiển Nguyệt, đối với nàng khoát khoát tay, “Hẳn là ngươi cam tâm tình nguyện đi phủ thái tử. Đi thôi!”

Vân Thiển Nguyệt ngồi bất động, trong nội tâm nghiến răng nghiến lợi.

Dung Cảnh đợi nửa ngày thấy nàng bất động, ngẩng đầu khiêu mi nhìn nàng, “Không muốn đi?”

Vân Thiển Nguyệt hít sâu một hơi, gặp mặt tên Dạ Thiên Khuynh kia còn không bằng nàng đối mặt với những quyển sách này! Đọc hết một ngàn quyển sách trong nửa tháng cũng hơi khó, nhưng đúng là nếu nàng đã đọc qua thì sẽ không quên được, không biết người này làm sao lại biết điều đó, huống hồ nàng đối với cái thế giới này hoàn toàn không biết gì cả, lại không tiện hỏi người, chỉ có thể từ trong sách hiểu được. Tàng thư của Dung Cảnh lại đầy đủ chủng loại, nàng đọc được kiến thức sẽ là của nàng, mặc dù mệt mỏi nhưng cũng không phải là thiệt thòi. Nửa tháng có thể xem bao nhiêu là bao nhiêu a!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top