Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?
  4. Chương 99: Để biết rằng ta yêu nhau (12)

Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?

  • 436 lượt xem
  • 1781 chữ
  • 2020-12-23 14:21:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lần này cô ấy không kịp phản ứng, đành đứng đơ ra, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống sofa không nói lời nào. Đối với đàn ông thì rất dễ, chỉ cần tóm cổ lôi ra ngoài, nhưng Hoàng Khang không tệ đến nổi động tay với phụ nữ.

Nhưng càng nghĩ thì tim anh càng đau, dám đưa luôn người tình về căn nhà này...ông ấy...quả thực chẳng còn biết đây là đâu.

Anh không màn đến nữa, đi thẳng lên lầu và đóng cửa thật mạnh. Tiếng 'ầm' từ cánh cửa khiến cô gái dưới lầu giật mình...nhưng môi cô khẻ hở, để lộ nụ cười như hoa.

Hoàng Khang vừa đạp cửa đã định ném luôn thứ trên tay mình nhưng anh giật mình kiềm chế lại. Thứ này...không thể ném. Anh ngã xuống giường hồi tưởng đến cô ấy...chỉ có vậy mới làm tâm trạng nóng nảy hiện tại trở về bình tĩnh hơn.

'Em yêu anh....Em là người phụ nữ của anh!"

Nghe sao mà hay đến vậy...càng nghe càng thấy êm tai, càng nghe miệng càng nở nụ cười sâu hơn...càng nghe càng thấy yêu em nhiều hơn ngày hôm nay.

Reng reng...

"Hoàng Khang chết tiệc....anh trả đồ cho em!!!"

Chuông cửa vừa reo lên thì đã có người chạy ra mở cửa.

Chưa nhìn thấy mặt mũi đã vội chửi thẳng vào mặt đối phương. Thiên Nghi nhém tí nữa ngã nhào xuống đất rồi.

Phụ nữ? Phụ nữ sao? Hoàng Khang sống chung với người phụ nữ khác?

Bao suy nghĩ nhanh chóng xuất hiện trong trí tưởng tượng phong phú của cô nàng đam mê tiểu thuyết. Suy nghĩ xong...xác định xong thì tim cô như bị một nhát dao vô hình cứa vào....rỉ máu đau đớn như muốn chết đi.

"Cô tìm ai?"

Cô gái quyến rũ trong bộ đầm ngủ kia nhìn thẳng vào gương mặt thất thần của người khách này. Mặt cô ta có chút biến sắc và căm ghét.

Thiên Nghi nhanh chóng lấy lại tinh thần, dù gì cũng nên tin Hoàng Khang, tin Hoàng Khang. Hai ngăn của con tim đang đấu tranh quyết liệt. Thế nhưng, hiện tại thì phải...tin Hoàng Khang.

"Tôi...tôi...đến tìm Hoàng Khang?"

"Cô là gì của Hoàng Khang?"

"Vợ." Âm thanh này…nghe rất quen tai.

Cả hai cô gái đang đứng ngoài cổng liền nhìn thẳng về phía trong, Hoàng Khang lịch lãm bước ra, hai tay cho vào túi quần, vẫn vẻ đa tình dễ gặp ấy mà khiến hai con tim gần như đi sai quỹ đạo. Bóng dáng cao lớn ấy tiến đến gần hơn, gương mặt Thiên Nghi vẫn nhìn anh với hàng đống sự tò mò.

Hoàng Khang...nếu không giải thích rõ hôm nay anh chỉ còn một con đường để chọn thôi.

Lời nói biểu đạt bằng ánh mắt. Còn cô gái kia thì mỉm cười tự tin hướng ánh mắt dạt dào tình cảm cho anh. Dường như bị phí công khi Hoàng Khang chẳng đếm xỉa gì đến, trong mắt anh giờ chỉ có một người, người kia đang ghen rồi nên anh càng thấy vui hơn. Ghen là yêu?

Anh lướt ngang cô gái quyến rũ ấy và nắm tay Thiên Nghi kéo vào trong, trước khi hành động còn dịu dàng nói với cô.

"Đứng ngoài đây em sẽ cảm đó…"

Thiên Nghi còn muốn anh nói rõ ràng, ban đêm thế này anh chứa con gái trong nhà làm gì chứ. Lại còn là người quyến rũ hơn cô, đẹp hơn cô. Thiên Nghi rất rất tò mò.

Cô gái kia đứng ngẩn ra, giọng nói dịu dàng của Hoàng Khang như thế, lần đầu cô nghe được, nhưng tiếc là không dành cho cô.

Hoàng Khang kéo Thiên Nghi ngồi xuống sofa, xoa xoa lòng bàn tay cô rồi ân cần trách móc.

"Em làm gì đến đây giờ này, bên ngoài nguy hiểm lắm đó, còn không gọi cho anh một tiếng để anh đến đón em. Nhớ anh đến thế hả? Chúng ta mới xa nhau chưa đầy nửa tiếng nữa mà."

Anh còn đùa?

Anh gian xảo thật, cô gái xinh đẹp kia anh còn dám đuổi như đuổi tà ra đường giờ này, vậy mà vừa mới gặp người yêu thì lại thay đổi thái độ. 'Nguy hiểm' từ này cũng nên dùng cho đúng người mới có tác dụng.

"Hồ sơ của em còn chưa làm xong, ngày mai phải nộp, để quên chỗ anh thì sao mà đưa thầy đây? Còn dám nói...anh cố tình không nhắc em đúng không?"

Anh nở ngay nụ cười tạ lỗi, đúng là lúc Thiên Nghi rời khỏi xe anh đã thấy cô bỏ túi xách lại, cũng chỉ muốn cô gọi điện đến để nhờ anh lái xe đến chỗ mà trả. Không ngờ cô gọi không được liền chạy ngay đến đòi của. Coi ra muốn làm một bạn trai galăng cũng khó.

"Sao lại cười...không muốn em đến đây chứ gì...cũng phải...em về đây!"

Vừa đứng lên đã bị anh kéo ngồi xuống, còn vô ý ngã nhào vào lòng anh.

Hoàng Khang đang cố tình đây mà, tên biến thái hay lợi dụng người khác. Thiên Nghi đang chửi thầm như thế, nhưng cũng không dám phủ nhận, ngã vào lòng anh, thật ấm áp.

"Nghi ngốc này...anh chỉ muốn em gọi điện cho anh, anh sẽ không ngần ngại lái xe đến gặp em ngay, ai bảo em lặn lội đến tận đây hả?"

Ấm áp cũng mặc kệ, Thiên Nghi xô Hoàng Khang ra: "Không đến đây? Em...em...." Tức không nói nên lời.

"Xin lỗi!"

Cô gái kia đứng ngoài cửa chứng kiến cảnh tình nhân giận hờn cũng không thấy thú vị nữa đành bước vào. Thiên Nghi, Hoàng Khang nhìn thẳng vào cô ta.

"Hoàng Khang...cậu có vợ rồi sao? Tôi không nghe bố cậu nói."

"Tôi cưới vợ đâu cần ông ta biết. Sao cô còn chưa đi?"

"Ai là vợ anh?".

"Em chứ ai..." Hoàng Khang rất thỏa mãn với câu trả lời này và rất hạnh phúc khi bắt gặp đôi mắt long lanh kia đang thẹn thùng. Thế thì càng kéo cô vào lòng mình hơn: "Ở đây có hai người, anh không nói em không lẻ nói cô ta?"

Cô cố gắng lắm mới lấy tay mình đẩy anh ra xa một chút...sao mà càng ngày anh càng muốn dính lấy cô thế này, chỗ nào giờ nào cũng ôm ấp được.

"Vậy...vậy...cô ấy là ai?"

Không thèm quan tâm gì đến ánh mắt ghen ghét kia, Hoàng Khang cứ nhìn gương mặt Thiên Nghi đang cúi xuống, che đi đôi má cũng dần ửng hồng.

"Cô ta? Em nghĩ là ai?"

"Thì..." Thiên Nghi ngước mặt lên, vừa cao giọng đã vội hạ tông: "Bạn gái mới...à không...người tình của anh!"

Hoàng Khang bật cười, rõ ràng cô đang ghen, thậm chí trong cái óc trong sáng ấy còn xuất hiện nhiều tư tưởng xấu.

"Này cô kia...tối vào nhà người ta mà còn tự nhiên thế hả?"

"Cô nói gì vậy hả? Nhà người ta là sao? Cô ấy là vợ tôi. Vợ tôi! Đây đương nhiên là nhà cô ấy rồi. Còn cô...sao còn chưa đi nữa?"

Thiên Nghi quay sang nhìn cô gái, cô đang tức giận, hai tay nắm thành nắm đấm, nổi cả gân xanh, gương mặt xinh đẹp đã xuất hiện cơn phẩn nộ. Thế là Thiên Nghi lại nhìn về Hoàng Khang, anh cũng đưa đôi mắt chẳng chút biểu cảm đấu cùng cô ta. Như vậy trông không giống người tình? Không giống chút nào.

"Hoàng Khang..."

"Hả..." Xoay một trăm tám mươi độ ngay lập tức, lửa giận biến mất thay vào đó là sự ấm áp, dịu dàng như thường lệ: "Cô gái nhỏ à...có mỗi mình cô mà tôi đã sống dở chết dở rồi thì tìm đâu ra bạn gái mới hay người tình gì nữa..."

Ngồi lại gần một chút, Hoàng Khang lại nắm lấy tay Thiên Nghi, vẫn còn chưa hết lạnh, cô đi bộ đến nhà anh, Hoàng Khang nghĩ mà đau lòng, dáng vấp nhỏ bé giữa đêm tối, thật không yên tâm tí nào.

"Nhưng sao giờ này mà còn ở nhà....anh..."

"Nhà em mà."

"Ờ...nhà ai cũng được...mà....còn...ăn mặc vậy nữa..."

"Tôi...." Cô ta dự định phản bác thì Hoàng Khang đã làm ngay.

"Cô ta...có lẻ là dì ghẻ tương lai của anh."

Dùng từ 'mẹ kế' không được sao mà Hoàng Khang lại đưa hai từ 'dì ghẻ' ra, nghe thật rùn rợn.

Cô gái nhỏ trợn tròn mắt hướng về cô gái đang đứng ấy. Gương mặt vẫn như đóa hồng đang nở rộ, dáng người đầy đặn, trên da không lấy một nếp nhăn? Mẹ kế Hoàng Khang trẻ thế này à? Trông ra cũng chỉ lớn hơn Thiên Nghi một đến hai tuổi thôi, hoặc bằng tuổi cũng không chừng. Nếu thật thì Thiên Nghi cũng phải xem lại sức hút của ba Hoàng Khang mới được...

"Hoàng Khang...tôi biết cậu không thích tôi."

"Biết thì tốt."

"Nhưng như cậu đã nói, tôi là vợ tương lai của ba cậu nên xin cậu hãy tôn trọng tôi, tôi cứ ở đây, không đi đâu cả, cho đến lúc ba của cậu về rồi cậu muốn nói gì với ông ấy thì nói."

Cô ta định đi lên lầu nhưng khi vừa cầm vali định bước lên thì cô ta còn quay lại nhìn thẳng vào Thiên Nghi: "Vợ cậu? Tư cách đó có sao?"

Nụ cười mỉa mai đi theo sau bóng dáng kiều diễm này. Hoàng Khang tức giận đứng hẳn dậy, quát lớn: "Đứng lại!"

Nhưng cô ta không hề chú tâm, mất dạng sau tiếng đóng cửa, Hoàng Khang đã định đuổi theo, Thiên Nghi liền nắm tay anh lại khiến anh chẳng đi được thêm bước nào.

"Cô ấy...là vợ ba anh thật sao?"

"Ông ta luôn như thế...háo sắc, không biết đây là người thứ mấy rồi, nhưng lần này, không ngờ lại dám...mang về một người đáng tuổi con mình."

Sự thất vọng hiện rõ qua lời nói của anh. Thiên Nghi mới thấy mình đúng là lo xa, lại còn bạn gái mới và người tình gì đó nữa chứ. Tin anh là quyết định đúng đắn nhất mà mãi mãi không bao giờ cô hối hận.

"Dù sao...đó cũng là dì của anh...không nên đuổi cô ấy đi đâu, cứ đợi ba anh về đi...em thấy cô ấy...cũng không đến nổi nào."

"Em yên tâm sao?"

"Hở?"

"Yên tâm để cô ta sống cùng anh trong căn nhà này?"

"À..." Do dự một lát, Thiên Nghi liền nhảy chồm lên ôm lấy cô Hoàng Khang, mỉm cười:"Em tin anh!"

Bao nhiêu tức giận đều bị cô gái này xua đi hết rồi, không thể chịu được nữa, nhìn đôi môi ấy, Hoàng Khang muốn gặm lấy nói ngay, nhưng Thiên Nghi nhanh quá, chẳng để Hoàng Khang kịp hành động đã buông anh ra rồi cách xa Hoàng Khang vẻ cảnh giác.

"Em không để anh có cơ hội ra tay nữa...môi em...còn đau này..."

"Được rồi...anh ra lấy hồ sơ cho em rồi dẫn em qua bên nhà Ngọc Diệp?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top