Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hệ Thống Sơn Tặc Mạnh Nhất (Dịch)
  4. Chương 20: Thành viên thứ 6

Hệ Thống Sơn Tặc Mạnh Nhất (Dịch)

  • 411 lượt xem
  • 1621 chữ
  • 2022-07-23 10:35:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi Lý Cẩu Thặng rời khỏi trại Cáp Mô, con trai trưởng sau lưng nắm dây cương dẫn một con ngựa, đứa thứ hai dẫn một con, bước chân bọn hắn đạp lên mặt đất, cảm thấy chóng mặt, hết thảy tất cả đều giống như mơ vậy.

"Cha, chúng ta không phải đang nằm mơ chứ, sơn tặc thật sự cho chúng ta dắt hai con ngựa về?”

"Cái gì sơn tặc, đó là thần tiên, là thần tiên sống của chúng ta!” Lý Cẩu Thặng thở phào một tiếng.

Lý Đại Lý Nhị gật gật đầu, cắt Lúa mạch một ngày, bốn nắm cơm có thể đổi được hai con ngựa, nếu không phải thần tiên thì làm sao giải thích đây.

“Mà thần tiên…cũng gặt lúa sao?” Lý Tam nói, người trẻ tuổi luôn nhìn thế giới này với thái độ hoài nghi.

"Thần tiên làm sao lại không gặt lúa, ngươi, cái đứa nhóc này thì biết cái gì, thần tiên không chỉ gặt lúa mà còn biết ăn bánh nước dầu hành (4 nắm cơm vừa rồi)!”

Tê!

Ba huynh đệ hít sâu một hơi, quả nhiên là thần tiên sống đây mà.

Sau khi Lý Cẩu Thặng về tới Lý gia, buộc hai con ngựa ở trong sân, người cả thôn đều hận không thể vây nhìn bốn phía.

"Chậc chậc, đây ba miệng ngựa tốt nha, chờ đến lúc cày đất, các ngươi nhất định phải giúp sức a!”

“Nhìn hai con ngựa to lớn này, ít nhiều cũng phải hơn hơn mươi lượng bạc, Lão Lý được nha, giàu sụ mà không lộ, ngươi giấu cũng thật kỹ.”

“Lão Lý, con trai trưởng nhà ngươi còn chưa kết hôn đúng không, ta tác hợp cho một mối hôn sự, ngươi thấy thế nào?”

"Chậc chậc." Lý Cẩu Thặng bưng 1 chén nước lớn, dương dương đắc ý nói: "Đây là sơn thần gia gia thương cho gia đình bọn ta, Lão lý cả đời chưa từng làm việc trái lương tâm, đây chính là phúc báo a.”

Lý Cẩu Thặng không chịu nổi lòng hư vinh quấy phá, liền đem chuyện hôm nay nói qua một lần, sự tình lần này cũng đủ cho ông ta đắc ý nữa năm. Bất quá, ông ta một mực là bởi vì mình hiền lành nên mới được thần tiên ban thưởng. Lời này thật sự là có người tin, Lý Cẩu Thặng nhà nghèo thì nghèo, lại là Thập Lý Bát Hương nổi danh phúc hậu, trong nhà ba con trai, nhưng chưa khi dễ một ai, lúc bán củi cho người ta cũng không hét giá.

Mà trong thôn, có một hộ nhà giàu tên là Lý Tráng, trong nhà có trên trăm mẫu ruộng, giàu đến chảy mỡ. Mặc dù giàu, nhưng lại là Vi Phú Bất Nhân (Đã giàu thì không có đức), keo kiệt đến vắt chày ra nước. Mấy hộ gần thôn trang đều bị lão ta hại đến tan nhà nát cửa, bán con gái cũng không phải không có.

Lão ta nghe nói như thế, khó tránh khỏi cứ động tâm, Lý Cẩu Thặng có ba con trai, ta cũng có a, thần tiên để ông ta dắt bốn con ngựa, vậy mà chỉ dắt hai con, đây không phải ngu xuẩn thì là cái gì! Nếu như là mình, khẳng định phải đòi 4 5 mươi con…

Chậc chậc, chính là chó sói ngàn dặm ăn thịt, chó ta ngàn dặm đớp cứt.

Nghĩ đến đây, Lý Tráng trong đêm liền gọi ba đứa con trai tới….

………………

May thay hôm nay có bốn cha con Lý Cẩu Thặng bận bịu giúp đỡ, trại Cáp Mô mới có thể đem Lúa mạch gặt xong, hiện tại từng bó Lúa mạch chỉnh tề được xếp tại giáo trường, tản hương khí tươi mát. Về sau còn phải thông qua đập, trục lăn nghiền ép mới có thể chân chính ra hạt lúa. Mà dù sao, trong sơn trại hiện tại còn có ngựa…

Nhắc đến ngựa, Trình Đại Lôi liền không nhịn được đau đầu, cứ thế này, ngựa trong chuồng chỉ có thể chết đói.

Buổi tối Lâm Thiếu Vũ mới trở về, mà còn dắt thêm một người quay lại.

"Đại đương gia, có người muốn nhập băng?"

"Người nào?" Trình Đại Lôi vô ý thức ngẩng đầu, nhìn thấy đối phương, bỗng nhiên ngẩn người: "Tại sao là ngươi?"

Người này không phải là người bên cạnh lúc đó sao, chính là Hoàng Tam Nguyên.

Kể ra thời gian gần đây của Hoàng Tam Nguyên, thế nhưng trôi qua hết sức thống khổ. Ngày đó hắn may mắn sống sót, trốn về thành Hắc Thạch, lại phát hiện Hàn Hổ Cứ đã chết, Tiết Bán Xuyên thì đang tiến hành dọn dẹp đám thủ hạ của thành chủ. Hoàng Tam Nguyên cũng không biết mình có tính là thân tín hay không, đoán chừng Tiết Bán Xuyên sẽ không bỏ qua hắn, liền lặng lẽ thu dọn đồ đạc chuẩn bị chạy trốn tới thành Lạc Diệp. Vừa khéo bị Lâm Thiếu Vũ đang xuống núi đi cướp thì bắt gặp. Người quen gặp người quen hai mắt lưng tròng, Lâm Thiếu Vũ nhân tiện nói: Nếu ngươi đã không nơi nào để đi, chẳng bằng trực tiếp lên trại Cáp Mô làm cướp!

Nghe rõ chuyện đã xảy ra, Trình Đại Lôi hỏi: "Ý của ngươi là, Tiết Bán Xuyên giết Hàn Hổ Cứ, sau đó trở thành thành chủ?”

"Khẳng định là hắn, thế nhưng hắn ta phái người đi tuyên truyền trong thành là chính ngươi đã giết Hàn Hổ Cứ, hơn thế nữa còn ngang nhiên tuyên bố sẽ giết ngươi để báo thù.”

“Mẹ nó, trại Cáp Mô hết thảy năm người làm sao phái người đi giết hắn!"

"Không ai biết các ngươi thật ra chỉ có 5 người.” Hoàng Tam Nguyên nhìn một vòng xung quanh, “Ta cũng không nghĩ tới các ngươi thật sự chỉ có nhiêu đây người, nhưng Tiết Bán Xuyên trong thành tuyên bố, trại Cáp Mô có một ngàn, giết người không chớp mắt, kẻ cầm đầu Cáp Mô Đại Vương càng hung tàn, mỗi bữa cơm đều muốn ăn thịt người, hiện tại trong thành hắn còn dán cáo thị, treo giải thưởng lấy đầu của ngươi."

Trình Đại Lôi hai mắt sáng lên: “Tiền thưởng bao nhiêu?"

"Đầu của Cáp Mô Đại Vương giá trị năm mươi lượng, Ngọc Diện Thư Sinh Từ Thần Cơ giá trị ba mươi lăm lượng, còn có một vị đại hán mặt đen..." Hoàng Tam Nguyên nhìn Tần Man một chút: "Đầu của ngươi là ba mươi lượng!"

"Hỗn đản!" Trình Đại Lôi không tức giận Tiết Bán Xuyên giá họa cho hắn, nhưng lần này nghe xong lại giận đến tím mặt: “Tiết Bán Xuyên vậy mà xem thường ta như thế, cái đầu của ta có giá trị 50 lượng thôi sao!”

Điều này thực sự là do Trình Đại Lôi không hiểu hệ thống tiền tệ của thế giới này. Đại Võ lập quốc đã phát hành Long Hổ tệ, cũng chính là tiền đồng. Một ngàn tiền đồng có thể đổi một lượng bạc, tương đương với một nghìn nhân dân tệ kiếp trước của Trình Đại Lôi. Ở thời đại này, sinh hoạt phí của những người nông dân bình thường một năm chỉ ba bốn lạng bạc.

"Quân Sư, tiền thưởng treo đầu của Cao Phi Hổ là bao nhiêu?”

“Hình như là 182 lượng.” Từ Thần Cơ không biết Trình Đại Lôi tại sao lại hỏi cái này.

“Ta nhất định sẽ vượt qua hắn.” Trình Đại Lôi kiên định nói.

Nhìn thấy Trình Đại Lôi hăng hái, dáng vẻ tràn đầy tự tin, mấy người Từ Thần Cơ toàn bộ đều im lặng, ngươi tưởng đây là chuyện tốt sao!

"Đại đương gia, Hoàng quản gia thực tâm muốn gia nhập, ngươi xem nếu không ngại thì thu hắn vào sơn trại chúng ta đi.” Lâm Thiếu Vũ nói.

Trình Đại Lôi ánh mắt rơi vào Hoàng Tam Nguyên, trong đầu xem xét tin tức của hắn.

Tính danh: Hoàng Tam Nguyên (quản gia có chút danh tiếng)

Tuổi tác: 43

Kỹ năng: Không

Thuộc tính ẩn: Không.

Hoàng Tam Nguyên kỳ thực cũng đang đánh giá tình cảnh xung quanh, nhìn dáng vẻ của mấy người Trình Đại Lôi, hình như cũng không có gì đáng sợ như lời đồn…Chắc sẽ không ăn thịt người đi?

“Người thấy trại Cáp Mô chúng ta có tốt không?”

“Ơ…tốt.”

"Chỗ nào tốt!"

"Ây..." Hoàng Tam Nguyên tức giận đến thổ huyết, mẹ nó lão tử là đang khách sáo, ngươi đừng có hỏi rõ ngọn ngành vậy được không.

“Thái độ này của ngươi là không coi trọng sơn trại chúng ta đây mà, đừng có xem thường sơn trại chúng ta ít người, phải biết là mỗi người bọn ta đều có thể cân 100 thằng. Muốn gia nhập trại Cáp Mô bọn ta cũng không dễ dàng vậy đâu, giờ thế này đi, hiện tại ngươi đã có Lâm thiếu hiệp làm người tiến cử, ngươi tự mình viết một thư mời 5000 chữ, sau khi ta xem xong, sẽ suy nghĩ có muốn thu ngươi không.”

Từ Thần Cơ gật gật đầu: "A Lôi thật sự vô cùng nghiêm ngặt."

"Năm ngàn chữ!" Hoàng Tam Nguyên hô to: "Đại đương gia cậu chẳng bằng trực tiếp muốn mạng của ta!"

Trình Đại Lôi hiển nhiên đã hiểu lầm chữ viết của thời đại này, ở thời đại chữ nghĩa này, hắn không biết năm nghìn chữ là lớn cỡ nào…Toàn văn Đạo Đức Kinh cũng chỉ có năm nghìn chữ.

“Ngươi như vậy làm ta thật sự rất khó xử, cứ thử nghĩ xem, làm sao có thể thể hiện được sự chân thành của ngươi, hơn nữa ngươi có thể làm gì được cho sơn trại?” Trình Đại Lôi lạnh nhạt nói.

Hoàng Tam Nguyên nghĩ đến, bỗng nhiên nói: "Đại đương gia, trên người của ta có một phần bản đồ kho báu, chẳng hay cái này có thể biểu thị thành ý của ta?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top