Dịch: Hoangforever
Trong xe là một nam nhân trẻ tuổi, tuấn tú vô cùng.
Vừa thấy Triệu Nhạc Nhi bước vào, bàn tay phải của hắn ta lập tức đặt lên đôi chân dài trắng nõn của cô nàng, trắng trợn vuốt ve.
Chỗ đó... Ngày trước Ngô Phàm phải mất cả tuần trời mới được sờ một lần, vậy mà giờ đây tên đó lại cứ thế tùy tiện đặt tay lên.
Má nó!
Hai mắt Ngô Phàm lập tức đỏ ngầu, gần như muốn phun lửa.
Hắn vội vã chạy nhanh tới.
"Từ Văn Hổ!?"
Trong mắt Ngô Phàm, như có ngọn lửa đang bốc cháy.
Hắn tuyệt đối không ngờ được, bạn trai mới của Triệu Nhạc Nhi, lại chính là Từ Văn Hổ – kẻ luôn đối đầu với hắn trong lớp, chưa bao giờ coi hắn ra gì.
Tên khốn đó, trong lớp thì giành giật mọi thứ với hắn, giờ lại còn cướp luôn bạn gái hắn!
Không thể tha thứ được!
Ngô Phàm lập tức cúi người nhặt lấy một viên gạch lớn dưới đất, định xông lên đập vỡ xe BMW, phá hủy dung nhan của Từ Văn Hổ...
Thế nhưng, khi Ngô Phàm lao đến bên cạnh chiếc BMW, cửa kính xe đột nhiên hạ xuống.
Từ phía sau, hai gã đại hán vạm vỡ, đeo kính râm, xuất hiện, nhìn chằm chằm Ngô Phàm bằng ánh mắt hung tợn.
"Ơ..."
Hắn... từ bao giờ lại có vệ sĩ? Chẳng lẽ là vệ sĩ của ba hắn?
“Hừ, chỉ bằng cái loại nghèo hèn như mày mà cũng đòi đấu với tao à? Đi, Thiên Hào Hotel!”
Từ Văn Hổ vừa nói, vừa giơ ngón giữa về phía Ngô Phàm, sau đó chiếc BMW gầm rú, lao vọt đi.
“Lũ súc sinh chúng mày!”
Đột nhiên ——
“A Di Đà Phật!”
Âm thanh Phật hiệu lại lần nữa vang lên trong đầu hắn.
Cái gì thế này!?
“A Di Đà Phật!”
“A Di Đà Phật!”
“A Di Đà Phật!”
Từng tiếng từng tiếng, ban đầu nhỏ nhẹ, nhưng nhanh chóng vang vọng như tiếng chuông chùa dội xuống, mỗi lúc một to.
Ngô Phàm cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung, tiếng Phật hiệu trong đầu như đại hồng chung ngân vang, chấn động đến mức hắn không thể chịu nổi.
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!?”
Ngô Phàm toàn thân run rẩy, hoảng loạn.
Khi Phật âm đạt đến cực điểm, hắn chỉ cảm thấy đầu mình như bị bổ ra làm đôi, mắt tối sầm — rồi ngất đi.
Đinh ——
Hệ thống Siêu Thần Đường Tăng chính thức được kích hoạt. Ký chủ Ngô Phàm nhận được vai diễn Đường Tăng Siêu Thần.
“Cái… cái gì cơ? Hệ thống Đường Tăng Siêu Thần?”
“Nhân vật chính là Đường Tăng!? Trò mèo gì thế này? Ta còn chưa trả thù cơ mà!”
Trong tiềm thức, Ngô Phàm cảm thấy đầu óc quay cuồng, thế nhưng, trong tâm vẫn luôn chấp niệm một niềm tin mãnh liệt là phải báo thù.
Đối với cái hệ thống đột nhiên xuất hiện này, hắn cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Tút ~~~
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Phàm kinh ngạc phát hiện trước mắt hắn xuất hiện một bảng điều khiển hư ảo.
----
Ký chủ: Ngô Phàm
Nhân vật chính: Đường Tăng
Nhiệm vụ: Tây Du Ký bản Siêu Thần
Cấp độ: Cấp 1 (0/10)
Điểm cầu kinh: 0
Kinh Phật: Bản chép tay đầy đủ của Phật Kinh thế gian
Phần thưởng tân thủ: 1 cọng lông khỉ, 1 cục phân heo còn ấm, 1 chuỗi Phật châu, 1 mảnh vảy rồng.
----
Cái quái gì vậy?
Sao cảm giác như đã thấy ở đâu rồi?
Đây là… hệ thống?
Sao... sao lại có cả phân heo còn nóng hổi?
Trời ơi, khỉ? Heo? Xá lợi? Vảy rồng?
Chẳng phải đây là những thứ thuộc về Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng, Tiểu Bạch Long sao?
Cái này...
Trong lòng Ngô Phàm kinh ngạc khôn xiết, mơ mơ màng màng, rồi dần dần tỉnh lại.
Hắn phát hiện bản thân đang nằm trong một đại điện nguy nga tráng lệ.
Kim bích huy hoàng, lộng lẫy như cung điện hoàng gia pha lẫn với không khí trang nghiêm của Phật điện.
Tiếng Phật hiệu vẫn vang lên bên tai, không chỉ có “A Di Đà Phật” mà còn có nhiều âm thanh Phạn ngữ kỳ dị khác.
Ngay lúc ấy, trước mắt hắn là một mảng trắng nõn, mềm mại.
Hắn thậm chí còn nhấp nhấp môi — mùi vị cũng không tệ!
"Á..."
Một tiếng thét cao vút của nữ nhân vang lên.
Ngô Phàm giật mình, đôi mắt bỗng mở choàng ra;
"Ừm? Đây là..."
Ngô Phàm vội vàng ngẩng đầu lên, thứ mà đôi mắt hắn nhìn thấy lại chính là... vùng nhạy cảm nhất của nữ nhân!!!
Trời ơi, lại có chuyện tốt như vậy sao?
Hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy hương thơm thiếu nữ nhàn nhạt.
Chỗ nhạy cảm kia được che chắn bởi một lớp lụa mỏng thêu phượng hoàng, chỉ lộ ra một khe rãnh sâu hun hút, vô cùng dụ hoặc.
Đây… đây là một cô gái.
Hắn – Ngô Phàm – lại đang nằm ngay trên nơi mềm mại nhất của nàng.
Trời ơi, đúng là kỳ ngộ!
Vừa mới bị đá xong, mà giờ đã gặp đại vận như vậy.
Ông trời ơi, hệ thống này quá thần rồi, xin đừng đánh thức ta dậy!
Đúng lúc Ngô Phàm còn đang mơ màng nghĩ bậy, một giọng nói uy nghiêm bỗng vang lên từ phía trên bảo tọa:
“Thánh Tăng... ngươi...”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận