Dịch: Hoangforever
Giang Bạch có thể chắc chắn rằng nếu hắn làm như vậy đời này chắc chắn hắn sẽ phải ngồi tù mọt gông.
"Cái đồ quỷ gì thế này! Đúng là hãm hại người mà!"
Giang Bạch không khỏi thầm chửi rủa trong lòng.
Sau đó, hắn nhìn vào năng lực đặc biệt màu tím của mình – “xem qua là nhớ” mà hắn có được, rồi thầm cảm thấy mình vô cùng may mắn.
Bởi vì hắn phát hiện ra rằng, cái năng lực “xem qua là nhớ” này, vậy mà cần tới 10 vạn điểm uy vọng!
Mười vạn đấy! Tròn trĩnh mười vạn!
Điều này khiến Giang Bạch cảm thấy mình đúng là gặp vận may lớn mà, mọi sự bất mãn trước đó bỗng chốc tan thành mây khói.
Không biết từ lúc nào, Giang Bạch đang còn nghiên cứu dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Nhưng hắn lại không biết được rằng, ở một số nơi trên thế giới, có những người lại trằn trọc không ngủ được vì một số hành động hắn vừa mới làm ra vừa rồi.
Một trong số đó là một con "mọt sách" kỳ cựu thích đọc tiểu thuyết trên trang web mạng văn học nổi tiếng.
Rảnh rỗi không có việc gì, hắn ta click vào một cuốn sách mới, đập vào mắt chính là câu nói này:
—— "Trời đất vô tình, coi vạn vật như chó rơm!"
"Ồ? Có vẻ thú vị đấy... đọc tiếp xem sao..."
*click: ở đây là nhấp chuột.
"Thế gian này vốn không có thần tiên, nhưng từ thời thái cổ, nhân loại nhìn thấy thế giới xung quanh có vô số hiện tượng kỳ lạ như sấm chớp, bão tố, lũ lụt, hạn hán, thiên tai nhân họa, người chết vô số, cảnh khổ đầy dẫy, rõ ràng không phải sức người có thể làm ra hay chống lại. Vì vậy, họ tin rằng trên chín tầng trời có thần linh, dưới chín tầng đất là nơi hồn phách đi về, có điện Diêm La cai quản."
"Thế là thần tiên xuất hiện trong truyền thuyết…"
Là một “mọt sách” kỳ cựu, Tần Phong thường xuyên thức khuya để đọc, đặc biệt yêu thích thể loại võ hiệp.
Đối với những vị đại hiệp võ công cái thế, hành hiệp trượng nghĩa thì vô cùng ngưỡng mộ, còn những chuyện tình cảm nam nữ ủy mị kia thì vô cùng khinh thường.
Ngày nay, khi văn học mạng ngày càng phổ biến, hầu hết mọi người đều thích đọc sách online.
Nhưng nội dung vẫn như vậy, vẫn đi theo lối mòn, thời gian trôi qua làm hắn phần nào cảm thấy nhàm chán.
Tuy nhiên, cuốn sách mới này lại mang đến cho Tần Phong một cảm giác hoàn toàn mới lạ.
Chỉ với một đoạn mở đầu và hai chương ngắn ngủi, nó đã vẽ nên một thế giới thần thoại rộng lớn, phá vỡ hoàn toàn những nhận thức vốn có của hắn.
"Cái gì? Người có thể sống hơn 300 tuổi? Thậm chí mấy ngàn năm? Thanh Vân Môn? Sáu chữ Đại Quang Minh Chú? Cái này… chết tiệt! Sao chỉ có hai chương vậy?!"
Chỉ hai chương đã khiến Tần Phong hoàn toàn bị cuốn hút, nhưng đang hay thì bị đứt dây đàn khiến hắn không khỏi chửi thề.
Hút một điếu thuốc, một lúc sau Tần Phong giới thiệu cuốn sách này cho tất cả bạn bè mà hắn quen biết.
Đùa gì chứ, sách hay không thể bị chôn vùi, lỡ như vì ít người đọc mà chôn vùi đi một cuốn sách hay, vậy thì thiệt thòi quá!
Phải biết rằng cách xây dựng tình tiết, cách miêu tả này, trước giờ chưa từng nghe thấy bao giờ a!
Không chỉ có Tần Phong nghĩ như vậy, trên thực tế cùng lúc đó có hàng chục người quan tâm, theo dõi. Mấy phút sau biến thành mấy trăm người, rồi đến hàng nghìn người...
Trang web văn học Hoa Hạ từ khi thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện số liệu bất thường, một cuốn sách mới đăng 2 chương bỗng chốc nổi tiếng khắp cõi mạng internet, một đêm có tới hơn 7-8 vạn lượt xem, tiền thưởng, tiền ủng hộ liên tục tăng, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng có đến hàng trăm người ủng hộ. Cuốn sách hai chương ngay lập tức vọt lên vị trí đầu bảng sách mới.
Trong khi đó, Giang Bạch hoàn toàn không hay biết gì.
Lúc này, anh đang say giấc nồng, trong mơ còn vô thức vẽ ra một khung cảnh tương lai hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Trưa hôm sau, khi Giang Bạch tỉnh dậy, việc đầu tiên hắn làm là mở máy tính và tiếp tục tải lên các chương mới.
Khi hắn mở công cụ liên lạc ra, một tin nhắn xuất hiện.
*công cụ liên lạc: tên gọi chung để liên lạc, có thể gọi là phần mềm chat cũng được.
Đó là của biên tập viên trang web văn học Hoa Hạ, tên là "Nhị Bàn". Tin nhắn vô cùng ngắn gọn, đi thẳng vào vấn đề: đề nghị ký hợp đồng, đồng thời trao đổi, khuyến khích và kiến nghị các đề xuất quảng bá.
Sau đó, Giang Bạch mới có thời gian để ý đến cuốn "Tru Tiên" mà hắn đạo văn.
Không xem thì thôi, xem xong thật sự giật mình, 12 vạn lượt xem, 1 vạn lượt đề cử!
Điều này khiến Giang Bạch có chút choáng váng, phải biết rằng số liệu như vậy có hơi đáng sợ.
Giang Bạch không hiểu rõ lắm về những thứ này, nhưng cũng đại khái biết, kiếp trước cũng chưa từng nghe nói có thành tích đáng kinh ngạc như vậy!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận