Dịch: Hoangforever
【 Hút thuốc lá chỉ hút Hoa Tử, hút cái khác sẽ ho】
Vừa nghe xong hệ thống ban bố cái nhiệm vụ chính tuyến này, Lý Nguy thiếu chút nữa liền nhảy dựng đứng lên!
Nếu là những nhiệm vụ khác, hắn quả thật sẽ không chút nào do dự. Nam tử hán đại trượng phu, có gì mà phải sợ chứ!
Nhưng cái nhiệm vụ này rõ ràng không phải là như vậy—— hắn lục trong túi mình thì chỉ còn có 62 đồng!
“Hệ thống đại ca, khoan đã!”
Lý Nguy trợn mắt há mồm, giọng nói có chút run rẩy, hỏi:
“Nhiệm vụ này rốt cuộc có ý tứ gì vậy? Hút thuốc lá chỉ hút Hoa Tử nghĩa là sao?? Một bao thuốc lá Hoa Tử hiện tại có giá là 71 đồng 2 hào! Mà trên người ta lột sạch cũng chỉ có 62 đồng. Số tiền này là tiền ta chi trả tiền cơm trong vòng 3 ngày đấy! Hơn nữa, muốn mua bao thuốc kia, ta cần phải đi vay tiền nữa!”
Hệ thống:
“Ký chủ là người có hệ thống, là người chơi duy nhất trong trò chơi “Địa cầu Online”, chỉ có hút thuốc lá Hoa Tử mới thể hiện ra được đẳng cấp của ký chủ. Ngoài ra, theo nghĩa đen mà nói, sau này ký chủ chỉ có hút thuốc Hoa Tử, hút thuốc khác là bị lo.”
Lý nguy: ". . . . . ."
Ông trời của ta ơi! Ta thật vất vả lắm mới có được một cái hệ thống quấn thân. Vốn nghĩ rằng mình sẽ ngay lập tức bước lên cuộc sống đỉnh cao, thế nhưng mà kết quả là nhiệm vụ đầu tiên chính là hao tài tốn của sao?
“Thật sự hút cái khác sẽ bị ho sao?”
Lý Nguy móc từ trong túi quần ra một bao thuốc Hồng Thái Sơn. Sau đó run run rẩy rẩy rút ra một điếu thuốc đưa lên miệng, trước lúc hút hắn không quên hỏi hệ thống một câu:
“Ta thử hút một điếu xem thế nào nhé!”
Trong lòng thì âm thầm cầu nguyện —— hệ thống này trâu bò như vậy, không biết là thật hay giả.
Mình cũng chỉ hút thử một điếu thôi, không biết nó có tính không?
Đừng bảo hút xong, hộc máu bỏ mình tại chỗ à nha??
Hệ thống:
“Ký chủ có thể thử một chút.”
Lý Nguy lo lắng toát mồ hôi hột khi nghĩ tới cuộc sống sau này —— Sau này chỉ có thể hút thuốc Hoa Tử! Mà một bao thuốc chính là 71 đồng 2 hào đấy! Hút không nổi a!
Hắn rút ra chiếc bật lửa,
“Tách”
Tay run run, đánh không lên lửa.
“Tách”
Vẫn run run, đánh không lên nổi.
“Mình tại sao lại run rẩy như vậy chứ?”
Lý Nguy ngậm điếu thuốc. Điếu thuốc thì lúc lên, lúc xuống, khó mà trúng ngọn lửa được.
“Lo cái gì chứ? Có phải chưa thấy nó bao giờ đâu?? Mình tới khách sạn 5 sao Dynasty Marriott còn vào được nữa là huống hồ là gì nó!"
“Tách”
Hắn lại đánh lửa tiếp. Lần này thì thành công, điếu thuốc đã bén lửa.
Lý Nguy nhẹ nhàng hút vào một hơi ngắn.
Hắn thề với điếu thuốc, hắn thật sự chỉ hút một hơi ngắn thôi.
Tàn thuốc nho nhỏ sáng lên một điểm đỏ. Điểm đỏ này to bằng hạt vừng.
Sau đó....
Trong nháy mắt, Lý Nguy cảm thấy có một luồng không khí từ trong phổi trào dâng lên, xông ra tới tận họng. Cùng lúc đó, làn khói hắn hút vào xông xuống cổ họng. Hai luồng khí này va chạm vào nhau và tắc lại ở chỗ cổ họng. Nhất thời Lý Nguy ho khan sặc sụa.
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ ——! ! ! !"
Lý Nguy ho khan không ngừng, ho tới nỗi đỏ ửng cả mặt!
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ ——! ! ! !"
Cảm giác giống như có một vị phật sinh ra hai vị phật thăng thiên ở trong truyền thuyết vậy. Trong nháy mắt, Lý Nguy ho khan dàn dụa, lảo đảo, hai tay ôm chặt lấy cổ mình——
"Khụ khụ. . . . . . Cứu. . . . . . Cứu mạng a. . . . . . Khụ khụ. . . . . ."
Đáng tiếc, hắn có kêu cứu cũng vô dụng. Dù hắn có kêu khan rát cả cổ họng thì cũng không có ai tới cứu hắn.
"Khụ khụ khụ khụ. . . . . ."
Khi tiếng ho vừa dứt, lúc này giọng nói của Lý Nguy như biến mất đi vậy.
Cả quá trình diễn ra trong vòng 10 phút.
Cuối cùng Lý Nguy nằm chổng vó trên mặt đất, hai mắt chết trân nhìn lên trần nhà.
Trong mắt hắn hiện giờ chỉ thấy sao toàn là sao!!
Ho và thiếu oxy.
Hắn thật sự cảm giác được mình như vừa bước tới quỷ môn quan vậy...
Quá đáng sợ! Thật sự quá đáng sợ!
“Ta... con mẹ nó chứ...”
Lý Nguy lẩm bẩm với chút sức lực còn lại của mình.
“Ta.... ta phục rồi... Hệ thống đại ca, người chính là anh ruột của ta!”
Hệ thống:
“Mời ký chủ hoàn thành chương đầu tiên của nhiệm vụ chính tuyến:【 hút thuốc lá chỉ hút Hoa Tử, hút loại khác bị ho】. Thời gian còn thừa lại: 19 phút 26 giây. Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: Ho thêm lần nữa.”
Lý nguy: "! ! !"
A! Con mẹ nó chứ! Chỉ còn chưa đầy 20 phút nữa???
Lý Nguy không nói hai lời liền liều mạng đứng dậy, thế này thì còn do dự cái cóc khô gì nữa? Nhanh nhanh kiếm tiền lẻ mua Hoa Tử đi chứ còn gì nữa!
Nhưng mà trong túi quần hắn hiện tại cũng chỉ còn có 62 đồng a. T_T
Còn thiếu 10 đồng nữa.
Hắn vội vàng lấy điện thoại ra kiếm tiền lẻ——
Lý Nguy:
“Lượng Tử có ở đó không? Cho ta mượn 10 đồng coi, nhanh!”
Một phút sau.
Lý Nguy: “Online hay là không online?”
—— Đã bật kết bạn với Triệu Hữu Lượng, nhưng ngài còn chưa phải là bằng hữu của hắn. Trước tiên mời ngài gửi tin nhắn thỉnh cầu tới đối phương. Sau khi đối phương chấp nhận, mới có thể bắt đầu nói chuyện được. Gửi tin nhắn cho bằng hữu.....chấp nhận? Không chấp nhận!!
Lý nguy: ". . . . . ."
Đéo đỡ được!
Có 10 đồng mà cũng tới nông nỗi như vậy sao?? Có phải ngày đó hắn tìm mình vay tiền, mình không cho hắn mượn không?
Xem ra con đường này không thể thực hiện được rồi.
Tìm bạn bè mượn, mặc dù số tiền không lớn, nhưng mà hắn cũng không thể ném mặt mũi của mình đi được —— mấu chốt nhất chính là có trời mới biết lúc nào thì người ta mới trả lời lại hắn.
Lý Nguy vội vàng nghĩ biện pháp khác.
Tìm mẹ mượn?
Chỉ có 10 đồng mà cũng phải tìm mẹ để mượn sao? Không hay cho lắm!!
Thử cách khác xem...
“Na ní??”
Đột nhiên ánh mắt Lý Nguy sáng ngời —— mình nhớ là bình thường mình thỉnh thoảng có bỏ mấy đồng tiền lẻ dư lại vào trong con heo. Không biết bên trong đó có đủ 10 đồng không?
“Bạch bạch bạch” .
Hắn nhanh chóng chạy về phòng khách, quả nhiên ở đó hcó một con heo đất màu vàng, được đặt ở trên nóc tủ, hai con mắt nó híp lại cười với hắn.
Trư ca!
Ta quyết định, sau này người chính là Trư ca của ta!
Một bước vọt tới, Lý Nguy cầm lấy con heo đất, gỡ nắp ở dưới bụng nó ra, sau đó liều mạng lắc lắc.
“Đinh đinh đinh đinh——"
Tiếng kim loại va chạm vào nhau phát ra âm thanh thanh thúy, say đắm lòng người.
Rất nhanh mười mấy đồng xu liền rơi ra ngoài.
Lý Nguy cẩn thận đếm...
12 đồng!
Cộng thêm với 62 đồng ở trong túi hắn nữa, tổng cộng là 74 đồng!
Đủ rồi, đủ rồi.
Lý Nguy vui mừng khôn xiết, đi giày vào, vội vàng chạy vào thang máy!
Khi hắn xuống tới lầu 1, cửa hàng tạp hóa mỉm cười với hắn —— Đây là lần đầu tiên Lý Nguy cảm thấy cửa hàng tạp hóa này sao mà thân thiện tới như vậy chứ??
“Ông chủ, cho một bao thuốc Hoa Tử!”
Ngay khi hắn bước vào cửa hàng, hắn đem tất cả tiền của mình đặt lên trên nóc tử. Sau đó bắt đầu tính tiền, 25 đồng.
Sau đó tính tiền qua điện thoại di động - Wechat 27 đồng, Alipay thêm 10 đồng nữa, xong!
Ông chủ cười nói:
“Bao thuốc này có giá là 72 đồng, còn dư lại 2 đồng. Đây là tiền thừa của cậu.”
Lý Nguy nhìn bao thuốc Hoa Tử đỏ bừng trong tay mà nước mắt lưng tròng.
Sau này chỉ có thể hút Hoa Tử thôi sao?? Hút loại khác là bị ho khan sao ??
Cái loại này, 1 điếu thuốc chính là 3 đồng đấy!!
Một bao !
Liều mạng ! Còn bà nó chứ, bố mày tích góp toàn bộ gia sản mới mua được mày đấy, trước tiên phải thử xem nó có thơm không đã !
Lý Nguy cẩn thận nắm lấy sợi kim tuyến ở trên bao thuốc. Sau đó cầm nó quay một vòng xung quanh bao thuốc, cẩn thận xé lớp giấy bạc phía trên bao thuốc, sau đó rút ra một điếu thuốc, cầm ở trước mặt ngắm nghía.
Ông chủ ban đầu còn tưởng hắn mua thuốc cho người khác. Kết quả là, ai mà ngờ được hắn lại tự mình rút ra, nhất thời kinh ngạc hỏi :
“Cậu thật có điều kiện à nha, hút cả Hoa Tử?”
Sau đó bồi thêm một câu:
“Đừng ngắm nữa! Thuốc của ta là thuốc thật đấy. Yên tâm đi.”
“Ài....”
Lý Nguy hít sâu vào một hơi, sau đó đem điếu thuốc đặt vào trong miệng, lẩm bẩm nói:
“Mình chỉ có thể hút Hoa Tử, hút loại khác là bị ho.”
Ông chủ: “..............”
Người mua một bao thuốc còn chắp vá tiền lung tung, thế mà còn bảo chỉ có thể hút loại này?? Hút loại khác là bị ho??
Ta nhớ ngày trước người thường hay hút Hồng Tháp Sơn mà???
“Tách!”
Hắn móc ra một cây bật lửa. Sau đó Lý Ngụy nhẹ nhàng hút vào một hơi ngắn —— điếu thuốc này rất đắt tiền, một hơi không nên hút quá nhiều, như vậy phí lắm!
"Hút. . . . . ."
Hắn hung hăng hút vào một hơi. Hơi thuốc tạo thành một vòng tròn chui vào trong phổi....
Thoải mái!
Lý Nguy kinh ngạc phát hiện ra, sau khi hắn hút điếu thuốc này liền cảm thấy thoải mái vô cùng. Đột nhiên trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống:
“Thời điểm ký chủ hút Hoa Tử sẽ cảm thấy thoải mái vô cùng. Đồng thời ký chủ sẽ nhận được sự gia trì của hệ thống, tốc độ khôi phục thân thể tăng lên 50%. Tác dụng phụ thêm vào: sẽ không bị bất kỳ bệnh tật nào liên quan tới thuốc.”
Lý nguy: "! ! !"
Con mẹ nó chứ, còn có chỗ tốt như vậy? Quá trâu bò! Quả nhiên không hổ là hệ thống đại ca mà!
Ra khỏi cửa hàng tạp hóa, Lý Nguy hút thêm 4 hơi nữa. Sau đó, hắn liếc mắt nhìn bên trái bên phải xem xem có ai không. Khi thấy không có ai, hắn núp vào một góc nhỏ, cẩn thận chọc điếu thuốc lên tường—— 3 đồng một điếu thuốc đấy! Hắn thật sự không nỡ hút hết toàn bộ điếu thuốc này! Cứ cất lại trong túi đã, lần sau hút tiếp!
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống lại vang lên một lần nữa ——
“Nhiệm vụ chính tuyến chương đầu tiên đã được hoàn thành. Ký chủ nhận được một cuộn thẻ bình thường. Kích hoạt hệ thống rút thẻ. Mời ký chủ kiểm tra và xác nhận.”
Nhất thời, Lý Nguy liền nhìn thấy một cái giao diện hiện ra trong đầu. Bên cạnh tiểu nhân vật của hắn có xuất hiện một cái danh sách lựa chọn.
“Triệu hoán.”
Đây chẳng phải là phiên bản thực tế trò chơi Triệu Hoán Anh Hùng trong thực tế sao?
Lý Nguy kích động nói!
Bận rộn một lúc lâu như vậy, rốt cuộc cũng tới món chính rồi a!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận