Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 74: Mèo nhỏ tham ăn (2)

Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)

  • 193 lượt xem
  • 1017 chữ
  • 2023-11-26 10:05:27

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khi Mạnh Thúc Viễn biết được tin phụ thân của hắn qua đời, đã quỳ xuống hướng về Cẩm châu rút kiếm để tự sát.

Bi kịch ở Cẩm châu cũng hạ màn với cái chết của Mạnh Thúc Viễn, chỉ là hơn mười năm, mỗi khi bách tính nhắc đến ông ta vẫn là lên án dữ dội không thôi.

Đội quan binh đã đi xa, Tạ Chinh thu hồi ánh mắt, nói với Phàn Trường Ngọc: “Đi thôi.”

Nhưng Phàn Trường Ngọc dường như bị lời nghị luận của những người kia về Mạnh Thúc Viễn làm cho xuất thần.

Hắn hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Phàn Trường Ngọc một tay nắm lấy Trường Ninh, mím môi nói: "Mạnh Thúc Viễn là vì cứu mười vạn nạn dân cho nến mới chậm trễ chiến sự, cũng không phải đáng ghét như thế nhân nói như vậy, phải không?"

Tạ Chinh lạnh giọng nói: "Quân lệnh ông ta nhận được chính là vận chuyển lương thực, nếu không thể đưa lương thực đến Cẩm châu trong kỳ hạn, chính là không làm tròn trách nhiệm. Nếu ông ta có đủ bản lĩnh, cứu được mười vạn nạn dân cũng không làm chậm trễ hộ tống lương thực, mười vạn nạn dân được cứu sẽ tán dương ông ta. Nhưng ông ta đã thất bại trong việc giải cứu nạn dân, lại chậm trễ đưa lương, mười vạn tướng sĩ bỏ mình trong thành Cẩm châu, đây cũng là tội không thể tha."

Hắn ngẩng đầu nhìn Phàn Trường Ngọc: “Kiểu người bất tài như vậy, nàng đồng tình sao?”

Phàn Trường Ngọc lắc đầu, nàng không hiểu binh pháp, cũng không biết quân quy, nhưng nàng cảm thấy Mạnh Thúc Viễn thật sự có thể là thủ phạm trong trận chiến Cẩm châu, nhưng không đến mức trở thành gian thần như trong miệng thế nhân đã nói, nhiều lắm chỉ là một người người bất tài như trong miệng của Ngôn Chính mà thôi.

Lúc ba người đi ngang qua một cửa hàng xiêm y may sẵn, nàng hỏi Tạ Chinh: “Áo choàng của huynh bị bẩn rồi, mua cái mới đổi đi?”

Chiếc áo choàng dính đầy bùn của Tạ Chinh đã được hắn cởi ra, đoạn đườn này đều gấp lại vắt lên khuỷu tay.

Hắn lướt nhìn những nguyên liệu đủ màu sắc trong cửa hàng, nói: "Không cần, trời đã nắng rồi, bây giờ cũng không lạnh."

Phàn Trường Ngọc nói: "Vậy mua dây cột tóc đi? Lúc trước mua sợi dây kia ta thấy huynh không thích lắm, cũng không thấy huynh thường dùng."

Lời vừa dứt, không hiểu Tạ Chinh vì sao lại nhìn nàng chằm chằm.

Phàn Trường Ngọc không cảm thấy lời nàng nói có gì không ổn, dùng một đôi mắt hạnh nhìn hắn chằm chằm, đồng tử của hai người đều phản chiếu bóng dáng của đối phương.

Bất quá chỉ là một người thì trong trẻo sáng sủa, một người thì thâm trầm tĩnh mịch.

Sau một lúc, Tạ Chinh dời ánh mắt đi trước, nói: "Cũng không phải không thích."

Phàn Trường Ngọc cảm thấy lời nói này của hắn giống như trò đố chữ, không hiểu vì sao hắn đã nói không phải không thích, lại không dùng dây cột tóc kia, liền nói: “Huynh mua nhiều đồ cho Ninh Ninh như vậy, huynh cũng chọn một món lễ vật năm mới đi, ta mua cho huynh!"

Khóe miệng Tạ Chinh hơi nhếch lên: “Không phải nàng đã cho ta hồng bao rồi sao?”

Phàn Trường Ngọc nói: "Tiền mừng tuổi cùng với lễ vật năm mới sao giống nhau được?"

Tạ Chinh nhìn chằm chằm nàng một hồi, nói: "Với ta là giống nhau."

Phàn Trường Ngọc cảm thấy hắn đang từ chối nàng mua lễ vật năm mới cho hắn, vì vậy cũng không cưỡng cầu nữa.

Nàng nhìn thoáng qua sắc trời: “Cùng huynh đi đến cửa hàng sách mua giấy mực xong sợ đến nhà Vương bộ đầu thì muộn rồi, chậm trễ thì sợ cửa hàng sách đóng cửa, như vậy đi, tự huynh đi đến cửa hàng sách maa đồ, ta mang Ninh Ninh đi chúc tết Vương bộ đầu trước. Còn huynh mua sách xong trước thì ở cửa hàng sách bên kia chờ ta, ta đưa đồ vật đến nhà Vương bộ đầu xong liền dẫn Ninh Ninh đến tìm huynh."

Tạ Chinh gật đầu.

Hai người tách ra ở ngã rẽ, trước khi Trường Ninh rời đi, bé còn dùng sức vẫy tay với Tạ Chinh: "Tỷ phu, đi đường chú ý an toàn, muội và a tỷ sẽ mua một ít đồ ăn ngon cho huynh!"

Đuôi lông mày của Tạ Chinh nhướng nhướng, nhìn về phía Phàn Trường Ngọc nói: "Không cần, các người ăn đi."

Phàn Trường Ngọc tự nhủ lời nói này giống như nàng cố ý tách khỏi hắn, mang Trường Ninh đi ăn đồ ngon.

Dưới ánh mắt rối rắm của nàng Tạ Chinh dần đi xa, Phàn Trường Ngọc mới ngồi xổm xuống, giơ tay lau đi vết kẹo hồ lô còn dính trên miệng Trường Ninh, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười hỏi: “Con mèo nhỏ tham ăn, lại muốn ăn cái gì?”

Ngón tay mũm mĩm của Trường Ninh chỉ vào người bán bánh ngọt đường nâu trên đường phố.

Phàn Trường Ngọc bất đắc dĩ đỡ trán: "Đi thôi."

Sau khi mua bánh đường nâu xong, Phàn Trường Ngọc đến một tửu quán gần đó mua một bình rượu ngon, miếng thịt khô vốn định đưa cho Vương bộ đầu đã đưa cho thư sinh kia, chỉ mang một miếng thịt khô tới cửa thì Phàn Trường Ngọc cũng cảm thấy xấu hổ.

Vừa vặn Vương bộ đầu là người thích uống rượu, vì vậy mua một vò rượu cũng coi như thích hợp.

Nhà Vương bộ đầu sống ở phía nam huyện thành, khu vực cũng không phải tốt nhất, nhưng ít nhiều cũng là tòa nhà cấp hai, ở nơi nhỏ bé này của huyện Thanh Bình, cũng phải là một nhân vật có mặt mũi mới có thể ở nổi một tòa viện như vậy.

Sau khi Phàn Trường Ngọc và Trường Ninh gõ cửa, một phụ nhân đã ra mở cửa, nghe nói họ đến đây để chúc mừng năm mới cho Vương bộ đầu, vội vàng mời các nàng vào.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top