Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 6: Thiếu nữ chăn lợn (2)

Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)

  • 208 lượt xem
  • 1387 chữ
  • 2023-11-26 09:35:05

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chợ ngói có một cái cân rất lớn, con lợn kia sau khi leo lên cân thì trọng lượng được khoảng chừng chín mươi cân, Phàn Trường Ngọc đưa cho lão bá một lượng bạc lẻ tám muiow văn, sau đó vội vàng đuổi con lợn kia đi về nhà ở phía tây thị trấn.

Chợ thịt bên này sớm đã mở, lúc này nếu nàng mổ lợn đem đi bán cũng chỉ kịp bán chợ cuối, lúc đó người cũng không còn nhiều, lại phải hạ giá.

Không bằng hôm nay trở về chuẩn bị kỹ lưỡng, sáng mai lại giết lợn đem đi bán thì tốt hơn.

Sau khi rời khỏi chợ ngói, Phàn Trường Ngọc lại dắt theo con lợn đi trên đường, đi khắp nơi trông hơi rêu rao, thu hút nhiều người nhìn theo nàng.

Nhờ Phàn Trường Ngọc da mặt dày, gặp phải người quen đến hỏi thăm, nàng còn thoải mái lôi kéo khách hàng về cho mình, nói rằng đây là con lợn ngày mai nàng sẽ giết thịt đem vào cửa hàng trong chợ thịt để bán, đến lúc đó nhớ ghé qua chiếu cố.

Tình cờ nàng gặp được đầu bếp của một tửu lâu trước đây thường mua thịt tại cửa hàng của phụ thân nàng, ông ấy đang chọn mua nguyên liệu để trở về nấu ăn, đối phương nghe nói cửa hàng bán thịt lợn của nhà nàng ngày mai sẽ khai trương trở lại, thấy con lợn nàng dắt về rất béo tốt, ông ấy đã đặt trước hai mươi cân ngay tại chỗ, còn đưa cho nàng hai trăm văn tiền đặt cọc.

Khi Phàn Trường Ngọc về đến nhà, gương mặt của nàng đã có chút ửng hồng, ngõ nhỏ chật hẹp, nàng cầm gậy trúc đuổi lợn, tiêng lợn kêu rên rỉ hầu như khắp ngõ nhỏ đều có thể nghe thấy.

Một con chim ưng có bộ lông gần giống màu tuyết trắng lướt từ phía nhà nàng bay nhanh lên bầu trời, Phàn Trường Ngọc ngẩng đầu nhìn lên, cảm thấy có chút kỳ lạ.

Trong ngày đông tuyết phủ, ở nông thôn thì có thể thường thấy chim ưng trộm gà và thỏ do nông dân nuôi, còn ở trên trấn thì sẽ không ai nuôi những thứ này, vậy con chim ưng kia bay đến xung quanh gần nhà mình để làm cái gì?

Nhà cửa hai bên ngõ hẽm này rất đông đúc, được quan phủ thống nhất từ những năm đầu, nhà nào xây cũng có hai tầng lầu gác.

Lúc này, trong một gác xếp ở cuối con hẻm, nam nhân nửa ngồi trên giường cạnh cửa sổ, trên người khoác một áo khoác cũ bụi ẩm, vẫn không che giấu được khí chất cao quý của mình, có một thanh than dài đã tắt gác trong một chậu nằm ở dưới chân giường.

Một góc áo trong của hắn đặt ở bên cạnh giường đã bị xé đi. Cửa sổ hé mở một nửa, gió lạnh thổi vào, thổi tung vạt áo và mái tóc dài của nam nhân.

Khuôn mặt như trăng non trong tuyết kia, không phải là nam nhân do Phàn Trường Ngọc cứu về thì là ai.

Trong ngõ nhỏ truyền đến tiếng ồn ào khiến hắn ghé mắt nhìn ra ngoài.

Một nữ tử có dáng vẻ mỹ lệ, gương mặt đang tươi cười đi vào ngõ nhỏ đầy tuyết bắt đầu tan dần, trên người nàng đang mặc bộ váy màu hạnh mà hắn đã nhìn thấy ngày hôm qua, giống như là một điểm sáng ấm áp đột nhiên xuất hiện trong bức tranh an tĩnh cổ kính.

Nhưng nhánh trúc đang chuyển động trên tay nàng bất quá là... chăn một con lợn sao?

Tiếng kêu của con lợn một lần nữa nghiệm chứng cho thân phận của nó.

Thần sắc nam nhân trở nên tế nhị một chút.

Hắn đã từng gặp qua danh môn thục nữ bụng đầy thi thư, cũng đã từng gặp qua hổ nữ tướng mạo hiên ngang, còn nữ tử chăn lợn, quả thật là lần đầu tiên trong đời hắn được nhìn thấy.

Nữ tử kia đã về tới phía bên này, từ cửa sổ nhìn ra sẽ không nhìn thấy nàng nữa, nhưng hắn đã nghe được tiếng gọi vui mừng của muội muội nàng khi ra ngoài nghênh đón: "A tỷ, ở đâu ra mà có con lợn lớn như vậy thế?"

Giọng nói của nữ tử mang theo ý cười lại tràn đầy sức sống: "Tất nhiên là mua rồi!"

Bên ngoài có rất nhiều âm thanh ồn ào, hình như đại nương bên này cũng đi sang chăn lợn giúp.

Nam nhân không tiếp tục nghe tiếp những âm thanh ồn ào đó mà nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hắn cần phải nghỉ dưỡng để nhanh chóng hồi phục những vết thương này càng sớm càng tốt.

-

Phàn Trường Ngọc không biết gì về những chuyện này, sau khi đuổi lợn vào chuồng lợn phía sau nhà và đóng cửa chuồng lại, nàng cầm theo thùng lòng lợn đi ra giếng nước ngoài ngõ, là cái thùng lòng lợn do Trần gia hôm qua thuê nàng đến mổ lợn đã đưa cho, nàng lấy nước rửa thêm một lần nữa.

Thịt lợn phải được mổ ngay trong ngày, nàng mang con lợn kia về để đến sáng mai mới giết thịt, đã quá muộn nên không làm thịt kho, đêm nay trước tiên lấy thùng lòng lợn này đem kho, ngày mai không chỉ bán thịt lợn, mà còn phải đưa thêm đồ kho kèm theo khi mua thịt lợn.

Nếu mua ở chỗ nàng một cân thịt lợn sống, nàng sẽ tặng thêm hai lạng lòng lợn kho.

Phàn Trường Ngọc hôm nay đã đi dạo quanh chợ, thấy không ít cửa hàng bán thực phẩm nấu chín, có rất nhiều cửa hàng có nghĩa là có rất nhiều khách nhân, thực khách cũng có nhiều sự lựa chọn hơn.

Nàng vội vã bắt đầu bán thịt nấu chín, không nhất thiết có người sẽ sẵn sàng bỏ ra số bạc này để ăn thử món thịt kho nhà nàng có ngon hay không, dù sao còn phải chú ý đến giá cả.

Phàn Trường Ngọc nghĩ nghĩ, lòng lợn kho rẻ, nấu xong coi như khuyến mãi để thu hút thêm khách không có gì thích hợp bằng, món này nếu phải trả tiền thì có thể sẽ không có người mua, nhưng nếu là miễn phí thì rất nhiều người sẵn lòng chịu lấy.

Khai trương cửa hàng lại theo cách này không chỉ thu hút người đến mua thịt lợn, mà có thể tạo đà cho việc bán thịt kho tàu sau này.

Sau khi nếm qua lòng lợn kho miễn phí thì sẽ biết được thịt kho nhà mình có ngon hay không, nếu sau này nàng bắt đầu bán sang món thịt kho, nếu ai thích ăn tất nhiên sẽ đến mua.

Sau khi rửa xong lòng lợn, Phàn Trường Ngọc xắn tay áo lên bắt đầu nhóm lửa, cho thêm nước vào nồi, tìm các loại gia vị khác nhau cho vào túi vải sạch, sau đó cho gừng và tỏi vào để nấu nước kho.

Trên bếp nhà nàng có đầy đủ gia cụ, mẫu thân nàng là người kỹ tính, trong việc ăn uống rất tinh tế tỉ mỉ, lúc trước gia đình còn khá giả nên chuẩn bị những thứ này cũng không khó.

Phàn Trường Ngọc đi theo mẫu thân học được rất nhiều món ăn, nhưng tất cả đều nấu rất thường thường, ngoại trừ món thịt kho này, có lẽ từ nhỏ nàng đã thích ăn giò lợn kho, vì vậy nàng học rất tốt.

Khi nàng giơ đao lên để cắt thịt đem ướp, bởi vì đã quen với việc mổ lợn chặt xương, động tác cũng có chút càn quét, đao phay thoăn thoắt nện xuống lát thớt gỗ, tư thế đó đến cả bọn trộm cướp cũng bị dọa sợ mà chạy trối chết.

Một canh giờ sau, mùi thịt kho nồng đậm bay ra từ trong phòng bếp của Phàn gia, hàng xóm trong nhà đều ngửi thấy mà hít lấy hít để, thầm nghĩ nhà ai kho thịt mà thơm như vậy.

Mùi thơm bay đến những nơi cao, nhà của Triệu gia và Phàn gia ở cạnh nhau, nam nhân trên gác xếp ngửi được một mùi vị đặc biệt nồng đậm.

Hầu kết hắn lăn lăn, nặng nề nhắm mắt lại. Là thân thể hắn quá hư nhược, từ khi hắn thụ thương đến bây giờ, vẫn chưa có được một bữa cơm tử tế.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top