Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 52: Giả chết (2)

Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)

  • 192 lượt xem
  • 1284 chữ
  • 2023-11-26 09:55:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tạ Chinh hơi nhíu mày, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Huyện Thanh Bình không có doanh trại đóng quân, những quan binh này làm sao có thể nhanh như vậy xuất hiện ở tiểu trấn gần huyện Thanh Bình?

Thấy Phàn Trường Ngọc bình an vô sự, hắn cũng không nghĩ đến việc đi ra ngoài, năm ngón tay tóm chặt hàm dưới của tên hắc y nhân, ép hắn ta nhổ túi độc giấu trong kẽ răng ra, lưỡi đao ép xuống, lạnh giọng hỏi: "Ngụy Nghiêm phái các ngươi đến tìm vật gì?"

Hắc y nhân thấy hắn biết rất rõ vị trí túi thuốc độc của tử sĩ Ngụy gia, lại thử phân biệt âm thanh của hắn, không xác định nói: "Hầu gia?"

Thanh đao sắc bén lại ấn thêm vài phần, ánh lửa xuyên qua tấm lưới cửa sổ bị đập nát, xuyên qua lưỡi đao phản chiếu lên mặt Tạ Chinh, cắt ra một vòng cung sáng trong bóng tối nhớp nháp và lạnh lẽo. một lần nữa: "Trả lời."

Gió lạnh thổi tới mang theo bông tuyết rơi xuống cổ hắc y nhân, thứ lạnh hơn tuyết chính là con đao sắc bén đã cắt qua lớp da mỏng bên cổ hắn ta.

Sợ hãi cùng áp bức như thủy triều tràn vào, hắc y nhân khó khăn nuốt nước bọt, cầu xin nói: "Hầu gia biết được thủ đoạn của tướng gia, cần gì phải làm khó tiểu nhân..."

Ngay sau đó, con đao một lần nữa xuyên qua vết cắt ở thắt lưng của hắn ta, hắc y nhân thống khổ tột độ rên lên, cuộn tròn cả người.

Tạ Chinh cụp mắt xuống, xoay chuyển cán đao với năm ngón tay tái nhợt đầy vảy đen, gần như moi ra một khối máu thịt từ trong bụng hắn, giọng điệu buông lỏng mà lạnh lùng: “Mồm miệng gián điệp trong quân có thể cứng rắn so vơi ngươi, Hình bộ thị lang Trương Tố đã từng nhìn qua trận thẩm vấn trong quân, sau khi rời khỏi đại doanh gần như nôn ra mật, đến khi trở về còn bị bệnh nặng một trận, ngươi có muốn thử xem hình phạt trong quân ngũ không?"

Hình bộ thị lang Trương Tố nổi tiếng trong triều đình với những hình phạt tàn khốc khắc nghiệt, nghe nói tội phạm trên tay hắn ta, không chết cũng phải lột da, mọi người đều xưng là “Diêm vương sống.”

Hắc y nhân không chịu đựng nổi kêu lên thảm thiết, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, gần như toàn bộ giác quan đều dồn vào khối máu thịt bị đập nát trong bụng, không biết là máu hay là mồ hôi chảy ra, quần áo ướt sũng, hắn ta không cầu mạng sống, chỉ cầu có thể chết thống khoái một chút, tinh lực mệt mỏi nói: "Thư... Tướng gia sai chúng tiểu nhân đến tìm một bức thư..."

Tạ Chinh đôi mắt hơi híp lại: "Bức thư gì?"

Hắc y nhân chỉ lắc đầu, quỳ rạp trên mặt đất, cầu xin nói: "Tiểu nhân thật sự không biết..."

Lưỡi đao cắt ngang cổ, máu của Hắc y nhân chảy đầy đất.

Thư?

Tạ Chinh cau mày, trong nhà nữ tử kia có thư gì có thể để Ngụy Nghiêm kiêng kị đến tận đây?

Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, ngọn đuốc thắp sáng cả con đường, nữ tử kia đang đứng bên đường, như thể đang giải thích tình hình cho các quan binh kia, lão phu thê ước chừng cảm thấy an toàn, lại lo lắng cho Phàn Trường Ngọc, lúc này mới mang theo đứa trẻ kia ra ngoài cửa sân nhìn xem.

Bọn quan binh đang kéo lê xác của những tên hắc y nhân đó, một vài tên trong số bọn chúng chưa chết rất nhanh đã cắn túi thuốc độc tự sát.

Vị tướng lĩnh cưỡi trên lưng ngựa hét lên: "Tìm một người còn sống mang về!"

Vốn dĩ Tạ Chinh chỉ nhàn nhạt liếc người này một cái, nhưng khi nhìn rõ mặt của hắn ta, đôi mắt phượng híp lại.

Trịnh Văn Thường?

Hắn ta là ái tướng của Hạ Kính Nguyên ở Tế châu, Hạ Kính Nguyên chính là Ngụy đảng.

Chẳng lẽ đêm nay đại hồng thủy tràn ngập miếu Long Vương, hay là Hạ Kính Nguyên Nguyên cũng giúp Ngụy Nghiêm tìm bức thư kia, cho nên mới đặc biệt an bài một màn như thế để dọn dẹp những chuyện nhảm nhí?

Nhưng nhìn tư thế của những hắc y nhân kia, rõ ràng là không có phát hiện được cái gì, quan binh Tế châu lại đến trùng hợp như vậy, thật sự rất có ý tứ...

Tạ Chinh đột nhiên cảm thấy đằng sau một nhà đồ tể không đáng chú ý ở trấn Lâm An này, có lẽ so với tưởng tượng của hắn còn có nhiều bí mật hơn.

-

Vị tướng lĩnh trên lưng ngựa đang chỉ thị cho thuộc hạ nhanh chóng mang đi tất cả xác của những hắc y nhân, đột nhiên hắn ta cảm thấy một ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người mình, như thể đang bị bầy dã lang tại trong đêm tuyết nơi hoang dã để mắt tới, cả sống lưng vô thức thẳng lên mấy phần.

Trịnh Văn Thường tìm khắp một vòng, nhưng không thấy đạo ánh mắt khiến hắn ta lạnh sống lưng, phát hiện cửa sổ trên gác xép của Triệu gia không có người, bèn hỏi: “Có ai trên gác xép không?”

Trước đó vì bảo vệ phu thê Triệu đại nương cùng muội muội, Phàn Trường Ngọc đã nhảy ra khỏi cửa sổ và dẫn dụ hơn phân nửa đám hắc y nhân ra ngoài, nhưng không dự liệu được một đội quan binh như thế đột ngột xuất hiện trên đường phố, nói là hôm qua tiếp nhận tấu chương về nạn trộm cướp của huyện lệnh huyện Thanh Bình đệ lên, đặc biệt đã phát một đội quân đến thị sát, các trinh sát trong đêm đã phát hiện dị động, một đội quan binh liền đến đây thăm dò thực hư, lúc này mới tình cờ cứu được nàng.

Lúc này quân gia hỏi tới, nàng còn nghĩ trên người Ngôn Chính còn trọng thương, những hắc y nhân bên trong có phát hiện được ra hắn hay không, vội vàng chạy lên gác xếp: “Phu quân của thảo dân bị thương nặng còn ở trên gác xếp."

Trịnh Văn Thường không chỉ điểm quân binh, mà tự mình xuống ngựa, một tay khoác trường kiếm bên hông, đi theo lên gác: “Bản tướng quân cùng đi xem một chút.”

Khi Phàn Trường Ngọc cầm ngọn đuối xông lên gác xếp, chỉ thấy trong rất nhiều hắc y nhân nằm ngổn ngang la liệt trong phòng, Tạ Chinh cũng ngã trong vũng máu, xiêm y trên người có mấy đạo vết cắt, máu me bê bết, nửa gương mặt hướng lên trên của hắn cũng dính đầy máu tươi, khó có thể nhìn thấy ngũ quan ban đầu của hắn.

Phàn Trường Ngọc không ngờ rằng trong phòng còn lại nhiều hắc y nhân như vậy, nhìn thấy Tạ Chinh bê bết máu, sợ rằng hắn đã chết nên tim thắt lại, vội vàng chạy tới xem vết thương của hắn: "Ngôn Chính, huynh thế nào?"

Hoảng sợ đưa tay thăm dò hơi thở của hắn, phát hiện người còn sống mới thở phào nhẹ nhõm, liền hướng ra ngoài hô: “Triệu đại thúc, ngài đến xem cho Ngôn Chính xem!”

Trịnh Văn Thường dẫn hai tên quân binh đi lên gác xép, nhìn thoáng qua những người chết trong nhà, ánh mắt rơi vào nửa khuôn mặt đẫm máu của Tạ Chinh, tựa hồ đang cố gắng xác định điều gì, cau mày hỏi: “Những người này đều là do phu quân của ngươi giết?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top