An Nhiên trước sau như một, một mình một người về nhà, bất quá hôm nay so với trước kia về sớm hơn một chút, nếu trong nhà ăn cơm trễ, thì nói không chừng, có thể cùng nhau ăn một bữa cơm.
Nhưng lúc An Nhiên về vừa đến nhà liền nghe một tiếng kêu to vang vọng đến tận ngoài. “An đổng! An đổng! Ông hãy nghe tôi nói, kĩ thuật này nhất định sẽ trở thành trung tâm của ngành sản xuất thực phẩm, nhất định!” Một nam nhân trung niên vẻ mặt tang thương hướng cổng ngôi biệt thự kêu lên.
“Kêu la cái gì, cho ngươi kêu!” Bảo an hướng tới người đang hét to đánh một quyền, bên trong không biết chứa bao nhiêu hận thù. Trung niên nam nhân kêu rên, khom người bảo vệ phần bụng, không còn lớn tiếng ồn ào, trên mặt bởi vì thống khổ mà vặn vẹo biến hình.
“Sao lại thế này?” An Nhiên đi qua, đối với bảo an đang đánh người lên giọng chất vấn, khu vực này đều là hào môn thế gia, người giàu có sinh sống, làm việc ở đây đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc, không có ỷ thế hiếp người, càn quấy đánh đập người khác.
Bảo an nghe được âm thanh chất vấn lập tức liền cung kính đối với người vừa tới giải thích “Tiểu thư, người này lừa tôi là đã hẹn trước với An đổng, kỳ thật chính là một kẻ lừa đảo, một tên tiếp thị muốn quảng cáo sản phẩm, An đổng cự tuyệt hắn, đuổi hắn đi, hắn còn ở đây ầm ĩ la hét, không báo cảnh sát là tốt cho hắn rồi.”
Lúc đến An đổng còn mắng hắn vài câu, làm trong lòng hắn nghẹn khuất, một bụng lửa giận không biết đi đâu phát tiết, nhìn tên đó ăn mặc sơ sác như vậy, hắn nên biết An đổng không có khả năng cùng tên đó hẹn cái gì, nhưng mà có thể đi vào đến nơi này đều là dạng người giàu có có chức quyền, hắn lại không dám đắc tội, làm sao biết hắn lại là tên tiếp thị chứ, nếu như An đổng bất mãn, coi như bát cơm này hắn khó mà giữ rồi! Càng nghĩ bảo an càng cảm thấy tức giận tên tiếp thị đáng ghét này!
“Ta không phải là kẻ lừa đảo! Cái kia kỹ thuật chính là thật, về sau nó thật sự sẽ trở thành ngành trung tâm !” Thân thể cho dù bị đánh đến không dậy nổi, trung niên nam nhân vẫn là mở miệng phản bác.
An Nhiên đánh giá người nam nhân trung niên kia một chút, nói một thân mộc mạc vẫn là tốt, quả thực có thể sử dụng từ nghèo túng để hình dung hắn, tóc cũng đã gần hoa râm, trên mặt đã muốn hiển hiện vài nếp nhăn “Ông đã cho rằng kĩ thuật này là thật, vì sao không chính mình làm, lấy thái độ tự tin của ông, tôi nghĩ nhất định sẽ thành công.”
Tuy rằng nam nhân trung niên hiện tại một thân chật vật, nhưng gương mặt tràn đầy chính khí, có thể khẳng định đây là một người thành thật.
Trung niên nam nhân nghe được người kia cổ vũ chỉ cúi đầu, một thân khát vọng, chỉ còn thiếu gió đông, để hắn làm nên sự nghiệp “Ta không có tiền, còn thực sự rất thiếu tiền.”
“Phi! Chính xác là một cái kẻ lừa đảo, còn nói thiếu tiền, ta đây còn thiếu tiền nói chi là ngươi! Đi đi đi, ngươi thiếu tiền chính mình đi kiếm đi, An đổng đã kêu ngươi nhanh chóng biến mất, về sau đừng đến đây nữa.” Bảo an châm chọc một phen, vội vàng vẫy vẫy tay xua đuổi.
Trung niên nam nhân bị người sỉ nhục đến nước này, hắn có tự tôn của mình, dù có sao đi nữa thì cũng không cho phép mình thành tên ăn mày, cho dù hắn thật sự rất thiếu tiền.
“Thực xin lỗi, tiểu thư, tôi về sau sẽ không dễ dàng để cho người ngoài vào được đây.” Bảo an nhìn thấy trung niên nam nhân đi rồi, lại cung kính đối với tiểu hài tử chỉ hơn mười tuổi trước mắt làm một cái cam đoan, cho dù tuổi nhỏ, cũng là người quyết định áo cơm của cha mẹ, vợ con hắn.
“Về sau chú ý nhiều hơn là được rồi.” An Nhiên cười cười, cũng không có bất mãn hay tức giận, việc này sẽ có người phụ trách, không cần cô quan tâm.
Bảo an liên tục gật đầu, trong lòng thở một hơi dài nhẹ nhõm, khu vực ở An gia này rất có tiền, tiền lương phúc lợi cũng là tốt nhất, làm việc tại đây đương nhiên phải cẩn thận rồi, mà An gia hai vị thiên kim tiểu thư, cũng không phải cái loại điêu ngoa giở bộ dạng tiểu thư con nhà giàu, nhị tiểu thư lớn lên giống như búp bê, mỗi khi nhìn đều cảm thấy xinh đẹp, mà đại tiểu thư, tuy diện mạo cũng không xuất chúng, lại mang cho người ta cảm giác dễ gần, thoải mái.
Lấy chuyện này làm nhạc đệm cũng đã xong, An Nhiên liền hướng cửa biệt thự đi đến, vừa vào cửa liền thấy, người một nhà đều mặc dị thường chỉnh tề, chói mắt làm cho người khác không thể bỏ qua.
“Tuấn Bình, em muốn để cho Tôn bá cùng những người đó nói chuyện một chút, làm sao có thể tùy tiện để người lạ vào nhà, nếu như là phần tử phạm tội thì làm sao bây giờ.” Từ Tuệ Linh sửa sang lại caravat cho An Tuấn Bình, vẻ mặt khó coi, nhớ tới người gào hô lúc nãy, vốn tâm tình rất tốt liền toàn biến mất.
“Ừ, cứ làm như vậy đi.” Nơi này là chỗ nào, là nhà của hắn, hắn không nghĩ về nhà, so với ở trên thương trường còn xuất hiện những chuyện làm cho hắn phiền lòng hơn.
“Ba mẹ, con nghĩ Tôn bá sẽ xử lý tốt, tuyệt đối sẽ không xuất hiện như vậy chuyện lần nữa đâu.” An Cẩn ở một bên nói, trên người mặc bộ váy ren hồng nhạt như công chúa, cùng lời nói ngọt ngào của cô vừa rồi vừa vặn xứng đôi.
Một màn chói mắt như vậy, thực làm cho người ta không khỏi sợ hãi, quả nhiên là người một nhà.
“Ba mẹ, An Cẩn, mọi người muốn ra ngoài sao?” An Nhiên làm như không có việc gì tiêu sái gần nơi chói mắt kia, ngữ khí nhẹ nhàng, căn bản là không có nhận ra một tia cảm xúc phập phồng.
Ba người đồng thời đều hướng tới người nói chuyện nhìn lại, đều thật không ngờ, phía sau lại đột nhiên xuất hiện người khác, đã vậy còn quá khéo ở lúc bọn họ phải đi thì xuất hiện.
“An Nhiên, chị hôm nay sao sớm như vậy đã trở về?” An Cẩn đối với người về so với mọi hôm sớm hơn hỏi, bình thường không đến trời tối, cô ta sẽ không trở về , hôm nay về sớm không chỉ một chút.
“À, hắn vừa vặn có việc.” An Nhiên không đến nơi đến chốn giải thích.
An Cẩn im lặng, mấy ngày nay Dư Lãng dường như quả thật bề bộn nhiều việc, có thể kiên trì cho tới hôm nay đã muốn quá sức, bất quá, vì sao lại chọn hôm nay về sớm, cô cùng ba mẹ đang muốn cùng nhau đi tham gia yến hội.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, An Nhiên một lần nữa không tính mở miệng, An Cẩn cũng không tính nói gì, mà vợ chồng An Tuấn Bình, cũng không biết nên nói cái gì.
An Tuấn Bình nhìn thoáng qua Từ Tuệ Linh, ý tứ là làm cho bà nói chuyện. Từ Tuệ Linh trên mặt khó khăn, tuy rằng không phải lần đầu tiên, nhưng lúc này đây, bà đột nhiên không biết nên như thế nào cùng con gái chính mình mở miệng “An Nhiên, ba con có một người bạn đêm nay mở vũ hội, mời người một nhà chúng ta đi, con bình thường trở về trễ, chúng ta nghĩ đến con đêm nay cũng sẽ khuya mới trở về, cho nên…”
Cho nên? Cho nên liền bỏ cô một bên. An Nhiên ở trong lòng bổ sung câu nói phía sau thủy chung không có nói ra này, đều đã muốn không phải là lần đầu tiên, còn cái gì khó mà nói mà không mở miệng chứ.
“An Nhiên đi cùng chúng ta đi.” An Cẩn nghiêng đầu cùng Từ Tuệ Linh nói.
“Thời gian sắp đến, không còn kịp rồi.” Từ Tuệ Linh nhìn nhìn chung quanh, nếu đến muộn thì không tốt lắm.
“Nếu không, con sẽ không đi, ở lại bồi An Nhiên là được rồi.” An Cẩn có chút không tha nhìn thoáng qua An Nhiên, hơi hơi cắn cắn môi, như vậy, làm cho người ta nhịn không được muốn đau lòng.
Không thể không nói, An Cẩn đem ưu thế chính mình phát huy đến cực hạn, chỉ cần cô lộ ra biểu tình như vậy, không ai có thể kháng cự, bao gồm cô cũng đã từng…
“Không được, chuyện đã quyết định, không thể thất tín.” An Tuấn Bình phủ quyết đề nghị này, dù sao cũng không phải là chuyện lần đầu, liền như trước kia thực hiện là được rồi, chính là vì sao, hắn có một loại cảm giác giống như… chột dạ?
“An Cẩn phải đi, cũng không phải lần đầu tiên ở lại nhà một mình, con không ảnh hưởng.” An Nhiên giương lên một nụ cười, không thèm để ý nói.
**
Ngôi nhà trống rỗng, chỉ có âm thanh đồng hồ báo thức lắc lư, An Nhiên ngồi ở trên sô pha tay chống đầu, cầm trong tay một tập giấy A4, đây là cô mới từ trong sọt rác ở đại sảnh nhặt được, một phần kế hoạch này hẳn là của trung niên nam nhân kia, An Nhiên lật lật xem xét, ánh mắt lại càng ngày càng nghiêm túc, cái này, làm sao có thể, thế nhưng tại sao lại xuất hiện tại đây? Tuy rằng kiếp trước chuyện cô không quan tâm có rất nhiều, nhưng mà tối thiểu xu thế xã hội cô vẫn rõ ràng, mà này căn cứ theo tạp giấy cô nhặt được trong sot rác này, tuyệt đối là ngành công nghiệp thực phẩm tương lai không thể thiếu gì đó, trách không được trung niên nam nhân kia dám hạ cuồng ngôn, đây nhất định là trung tâm trong tương lai.
“Tiểu thư, cơm chiều đã làm tốt.” Tôn bá đối với người vẫn ngồi im lặng trên sô pha im lặng nói, hôm nay An gia mọi người đều đi tham gia yến hội, duy nhất để lại cô một người, từ trước, con người này luôn im lặng làm cho người ta bỏ lại, sẽ một mình một người trốn ở trong phòng vô thanh vô tức, mà hôm nay, nhưng không có một chút mất mát, là muốn nhìn thấu rồi sao ra sao?
“Ừ.” An Nhiên thu hồi tư liệu trên tay, bỏ vào túi sách, từ trên sô pha đứng lên, theo Tôn bá đi vào bàn ăn. Thức ăn trên bàn cũng không khác với thời điểm cô bị bỏ một mình ở nhà, cơ hồ đều là đồ ăn cô thích ăn, giống như vậy một người im lặng ăn cơm, cũng không tồi, tối thiểu muốn ăn cái gì liền ăn, cũng không băn khoăn những người khác. Tôn bá kéo ghế dựa, chờ người ngồi xuống.
“Tôn bá.” An Nhiên không có lập tức ngồi xuống, ngược lại đối với người trước mặt vẫn đều cung kính một chút cũng không sai lầm gọi.
“Vâng, tiểu thư.” Tôn bá có chút kinh ngạc, không biết người không thường cùng người khác nói chuyện, nói cái gì với hắn. An Nhiên tư trầm một chút, mới từ từ mở miệng
“Ta muốn biết tất cả tư liệu về người đàn ông trung niên kia, Tôn bá ông sẽ giúp ta đi.”
Tôn bá thật không ngờ người luôn luôn trầm mặc không nói, thế nhưng sẽ nói những lời này, thật sự là hoàn toàn ra ngoài dự kiến của hắn, “Vâng, tiểu thư phân phó, ta nhất định sẽ làm.”
Nghe được Tôn bá trả lời, so với dự đoán của mình cũng không khác mấy, mỗi lần cô hướng Tôn bá đưa ra yêu cầu gì ông đều đáp ứng, không có ngoại lệ, tính cả lúc này đây
“Ba bình thường bề bộn nhiều việc, mẹ muốn chiếu Cố An cẩn cũng không có thời gian, mà An Cẩn sắp phải chuẩn bị trung khảo, ta không muốn bọn họ vì việc nhỏ này mà phân tâm.” Cái này, Tôn bá không thể không nhìn thẳng vào người luôn bị người khác xem nhẹ này, ở An gia loại hào môn phứt tạp làm việc nhiều năm như vậy, hắn làm sao có thể không nghe ra ý tứ trong lời nói của cô, đối với chuyện đi điều tra người đàn ông trung niên kia, không muốn bất luận kẻ nào biết, là hắn xem nhẹ cô gái nhìn như bình thường này sao?
“Ta tin tưởng Tôn bá nhất định sẽ mau chóng làm tốt, đúng không?” Nói xong, An Nhiên đối với người có chút ngốc lăng cười cười, cô biết An gia thế lực có bao nhiêu cường đại, cho dù là còn chưa có tiến vào nhà chính, nhưng thời gian để tra một người, chỉ cần có tâm, nhất định sẽ không lâu lắm.
“Vâng, tiểu thư.” Tôn bá hàng năm biểu tình không thay đổi lần này xuất hiện một vết rách, những chuyện đã trải qua, đều so ra kém với hôm nay bị một thiên kim tiểu thư bị vứt bỏ làm cho khiếp sợ, một người giấu tài có thể làm đến nước này, tương lai tất có thể một phen làm nên chuyện, chính là cô vì sao muốn làm như vậy? Đối với biểu hiện trước kia của An nhiên, Tôn bá nghĩ rằng An Nhiên cố ý làm vậy, hắn không biết, kia xác thực chính là An Nhiên thật sự, chẳng qua An Nhiên hiện tại, là một linh hồn của mười mấy năm sau.
An Nhiên không lo lắng Tôn bá xoay người đã nói cho người khác, bởi vì cô biết Tôn bá tuyệt đối sẽ không! Mấy năm nay ở chung, cô đối với quan hệ của Tôn bá cùng người của An gia có chút hiểu biết, tuy rằng Tôn bá vẫn đều ở An gia, nhưng ở nhà chính, tự nhiên càng là một chủ sự lợi hại đảm nhiệm chức vụ quản gia, tại thời điểm ba cô rời đi nhà chính, là ông phân cho ba. Tuy nhiên, ba có điều cố kỵ sẽ không trọng dụng ông, cho nên Tôn bá thân phận trước sau không lên, vẫn như vậy đến tận bây giờ.
Thấy được cam đoan của Tôn bá, An Nhiên tâm tình vô cùng tốt ngồi xuống ăn cơm. Lúc này, người bị bỏ lại một mình ở nhà, đang ngồi ở vị trí chủ thượng mà bình thường An Tuấn Bình vẫn ngồi, mà đứng phía sau là Tôn bá thần sắc đang cực kì mờ mịt.
——
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận