Ngày hôm sau, An Cẩn cũng không có tiếp tục xin phép nghỉ ngơi, dù sao cô còn phải đi mời Dư Lãng về nhà ăn cơm, An Cẩn làm như vậy đơn giản là cấp cô cơ hội cùng Dư Lãng, nhưng mẹ nếu đã biết gia thế của Dư Lãng, bữa cơm hôm nay nhất định sẽ không đơn giản như vậy.
“An Nhiên, ngươi kiểm tra bao nhiêu điểm?” Dương Dung Nhi nhìn người bên cạnh đang cầm bản báo điểm mà ngẩn người, tưởng cô ấy làm không tốt, đang buồn bã.
Nghe Dung nhi nói chuyện, An Nhiên mới từ từ lấy lại tinh thần, “Giống như trước đây, bất quá Dung nhi cũng giống như trước phải không, hạng tư, nói không chừng lần sau đứng thứ nhất chính là ngươi .”
Dương Dung Nhi nhìn An Nhiên trên mặt cười, cũng nở nụ cười theo, cô có thể cảm giác được An Nhiên là thật tâm cổ vũ của cô, “Hạng thứ ba cũng không có khả năng, thứ nhất lại càng không thể.”
An Nhiên nhìn nhìn điểm, hạng hai, hạng ba, như trước là An Cẩn cùng Dư Lãng, hai thứ hạng hai, ba này như trước giống nhau điểm không cách xa, nhưng cùng hạng tư là Dương Dung Nhi điểm kém thực xa, hơn đến hơn 10 điểm, mà thứ nhất cùng thứ hai chênh lệch đến vài chục điểm, thật sự là một hiện tượng quỷ dị. (HLT: Phải nói là cực kì quỉ dị, hắc hắc…)
“Ai, thật không biết đầu Vương Phàm là do cái gì cấu tạo thành , hạng nhất cho tới bây giờ không ai có thể thay đổi, còn để cho người khác sống hay không đây.” Dương Dung Nhi bản điểm cao kinh người của người kia mà cảm thán, chỉ cần còn Vương Phàm ở đây một ngày, hạng nhất sẽ không thay người khác.
An Nhiênnghe nói như vậy, nhìn nhiều cái tên này hơn một chút, người cùng tên của hắn giống nhau, không có gì làm cho người ta phải ngạc nhiên, đối với chuyện hắn 3 năm đều dành hạng nhất, trừ bỏ ấn tượng là một cái kính đen khủn g, liền không còn ấn tượng nào khác.
“Dung nhi đến hỏi hắn không phải là được rồi sao, có lẽ hắn có phương pháp nâng cao hiệu suất học tập, ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, hắn khẳng định sẽ nói cho ngươi biết.” An Nhiên trêu ghẹo, thành tích kiêu ngạo như vậy, trừ phi thiên tài, nếu thật là có phương pháp học tập, vậy thật sự là có nền giáo dục hạng đầu, đầy tài năng rồi.
Vốn An Nhiên chỉ là nói giỡn, ai biết Dương Dung Nhi cười đến vô cùng sáng lạn, còn vô cùngcho là đúng nói: “Đúng, tan học phải đi ban bọn họ cửa đổ hắn!” (Trời ơi, chị này muốn chết rồi, haha.)
Ách… , An Nhiên đầu đầyhắc tuyến, cô chỉ là nói giỡn đi thôi mà, Dung nhi sẽ không tưởng thật chứ, “Dung nhi, ngươi đã đứng hạng thứ tư rồi, cố gắng một chút nói không ngươi có thể lên đến hạng 2,3, ngươi không cầnhỏi đâu.”
An Nhiên khuyên cái người bên cạnh ánh mắt đang tỏa ánh sáng, trong lòng thầm kêu to không tốt, cô khó có được một lần vui đùa, đừng để trong lòng tạo thành ám ảnh cho cô được chứ.
Dương Dung Nhi tựa như là không có nghe thấy An Nhiên khuyên, sức chiến đấu đã muốn bộc phát, trong long thầm đem những chuyện kế tiếp cần làm diễn tập lại một lần.
Cái này, An Nhiên cuối cùng là bị Dương Dung Nhi làm cho long cô tạo thành ám ảnh rồi, không thể tùy tiện nói giỡn, đặc biệt không thể cùng Dung nhi tùy tiện nói giỡn.
Một ngày này, hai người có cảm giá cực kì trái ngược nhau, một cái cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, một cái cảm thấy lại quá chậm. Tiếng chuông thứ nhất vang lên, Dung nhi cặp mắt kia lóe lóe sáng lên, giống như là thấy được bảo bối hiếm có trên đời, trên bàn những cái gì gì đó nháy mắt bị chộp cho vào trong cặp, trong lúc cô còn tại kinh ngạc, ngay cả sách vở trên bàn cô cũng bị thu dọn sạch sẽ, chính là đáng tiếc, thái lão gia còn dang ở trên bục giảng mà lải nhải.
An Nhiên thở dài nhẹ nhõm, lấy tình trạng hiện tại của lão thái gia nửa tiếng sau chưa chắc đã xong, bằng không Dung nhi nhất định sẽ đi ban hai mà ‘cưa người’, nhưng là, chưa đợi toàn than thả lỏng hoàn toàn, chợt nghe lão thái gia nói tan học, cứ thế làm cho An Nhiên trừng một đôi mắt thật to nhìn người đứng ở trên bục giảng.
Lão thái gia như cảm giác được có một ánh mắt nóng rực nhìn mình, nhìn quét cả lớp, liền thấy An Nhiên đang dùng một đôi khát cầu tri thức nhìn hắn, tuy rằng An Nhiên ở lớp học thành tích không phải quá lý tưởng, nhưng là có thể có một thái độ luôn hướng về phía trước như thế, còn sợ thành tích không lên được sao, người chậm cần bắt đầu sớm, thiếu có thể bổ khuyết, lão thái gia nháy mắt liền nhớ tới hắn lúc còn trẻ cũng là như thế này, nếu học trò muốn học tập, hắn sẽ không có thể làm cho chúng thất vọng, đang chuẩn bị một lần nữa mở sách luyện đề ra giảng thêm chút nữa, chợt nghe một cái thanh âm vội vàng chào cùng hai cái bóng dáng tuyệt trần rời đi…
(Lão thái gia, ông chắc là rời đi chứ không phải là chạy đi chứ…)
“Thầy à, hẹn gặp lại!” Dương Dung Nhi phát huy thành tích chạy trăm mét tôt nhất của mình, lôi kéo An Nhiên liền chạy một mạch ra ngoài, lão thai gia dạy quá giờ đã có danh, nếu còn ở lại thì Vương Phàm nhất định đã trở về nhà rồi.
An Nhiên hiện tại tâm tình chính là khóc không ra nước mắt, nhưng có thể làm gì bây giờ, ngay cả lão thái gia đều ngăn cản Dung nhi cũng không được, xem ra Dung nhi hôm nay phải gặp Vương Phàm là nhất định rồi.
“An Nhiên?!” Hai thanh âm, một hoonx loạn một nghi hoặc cùng đồng thời vang lên, không phải ai khác người tìm đến An Nhiên đúng là An Cẩn, bên cạnh đứng chính là người hôm nay các cô muốn thỉnh đi An gia, Dư Lãng.
An Nhiên vẫn bị động chạy chậm theo Dung nhi, vô cùng bất đắc dĩ hướng tới người vưa kêu cô hét lên, “An Cẩn, các ngươi đi về trước đi, ta có chút việc, tối nay về nhà, a ~ “
Nói đến câu sau, hoàn toàn là âm thanh rời rạc, An Cẩn nhìn hai cái thân ảnh càng ngày càng xa, không khỏi nhíu mày, An Nhiên khi nào thì cùng những người khác gần gũi như vậy, còn có cô ta còn có chuyện gì trọng yếu chứ?
“Chị của ngươi cùng ngươi không hề giống nhau.” Dư Lãng đưa ra đánh giá toàn diện bao quát nhất, An Cẩn giống như là công chúa trong tòa lâu đài, hoàn mỹ tìm không thấy một khuyết điểm, mà chị cô An Nhiên…
“Chúng ta ở cỏng trường đợicô ấy một chút.” An Cẩn nhìn phương hướng An Nhiên biến mất, trong lòng có vô số nghi vấn, chẳng lẽ An Nhiên còn không có thích Dư Lãng? Bằng không cô ta như thế nào liếc mắt cũng chưa nhìn hắn lấy một lần.
Dư Lãng gật gật đầu, mặc kệ An Nhiên thế nào dù sao cũng là An gia đại tiểu thư, các cô đi về trước không phù hợp cho lắm, nghĩ như vậy Dư Lãng đối với An Nhiên cho hắn leo cây vô cùng khó chịu, biết rõ hôm nay An gia mời hắn cùng người nhà hắn ăn cơm, vậy mà cô còn nói cô có việc, cũng không biết là cố ý hay là vô tình.
Lần này thật sự là oan uổng An Nhiên, cô cũng không muốn như vậy.
“Uy, phía trước, chớ đi!” Dương Dung Nhi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, lớn tiếng gọi.
An Nhiên ở sau thật xấu hổ, Dung nhi như vậy không giống như là đến hỏi phương pháp học, giống đi đòi nợ hơn.
Người phía trước không có dừng lại, tựa như không có nghe thấy, vẫn một đường đi thẳng về phía trước, cước bộ bình thản không nhanh không chậm.
Không phải là kẻ điếc chứ, An Nhiên suy đoán, đối với trong lòng đối với người luôn đứng nhất này bái phục.
“Uy! Gọi ngươi đấy!” Dung nhi một phen giữ chặt cánh tay người đang đi phía trước, một tay chống thắt lưng thở hổn hển.
An Nhiên đối người này không nhớ rõ lắm, nhiều năm trôi qua như vậy, mà hắn lại có bộ dáng nếu ngươi tìm đại một người ngoài đường cũng có thể nhầm lẫn là hắn, hiện tại một lần nữa nhìn đến, vẫn là kia một bộ bình thường liếc mắt một lần liền quên.
Vương Phàm đẩy gọng kính đen trên mũi, thập phần mờ mịt hỏi, “Bạn học, ngươi kêu ta sao?”
Dương Dung Nhi đã sớm tiếp thêm không khí cho chính mình, “Đúng, tôi có việc tìm cậu, cậu có phải hay không có cái bí quyết gì, như thế nào tổng khảo luôn đứng thứ nhất.”
Nghe xong lời này, An Nhiên có chút dở khóc dở cười, cô vô tâm nói một câu thế nhưng làm cho Dung nhi tin là thật sao, nhưng lại hỏi trực tiếp như vậy, nếu hắn thực có cái bí quyết gì, nếu hắn nói, chỉ sợ toàn bộ trường học đều truyền đi, thế nào còn chờ cô tới hỏi.
“Không có.” Vương Phàm thực rõ ràng trả lời, dưới cặp kính to nặng kia, nhìn không hắn hiện tại là biểu tình gì.
“Làm sao có thể không có! Ngươi nhất định có! Bằng không ngươi như thế nào tổng khảo luôn đứng thứ nhất!” Dương Dung Nhi có chút nóng nảy, còn có chút không nói lý lẽ.
An Nhiên không biết vì sao Dung nhi lại để ý phương pháp Vương Phàm học tập như vậy, thành tích của cô ở trường học đã được xem là rất tốt rồi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận