Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. HẠNH PHÚC TRONG BÙN LẦY
  4. Chương 2: 2

HẠNH PHÚC TRONG BÙN LẦY

  • 477 lượt xem
  • 1257 chữ
  • 2020-09-06 15:56:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tôi cứ nghĩ mãi về những lần hoan ái với anh, nghĩ về những cảm xúc anh mang lại cho tôi, tự dưng nó khiến tôi nhớ anh vô cùng.

Hụ..hụ...

Tiếng ho của nội khiến tôi lo lắng, cái cảm giác nhớ nhung anh biến mất thật nhanh. Tôi chạy lại bên giường của nội

- Bà nội ơi, bà nội lại ho à, con lấy thuốc cho nội uống.

- Hụ hụ... bệnh cũ á mà... kệ nó đi con.

Tôi đỡ nội dậy vuốt vuốt lưng cho nội, nội già rồi, gần 90 tuổi chứ ít. Mỗi lần nội lên cơn ho là tôi lại sợ.

- Con nấu cháo rồi nội ăn, nội uống thuốc nha nội.

- Ừ con.

Tôi để nội nằm xuống, nội cứ đau ốm mãi thế này, lại chỉ có 1 mình, tôi nào dám nghĩ tới chuyện xa nội mà đi lấy chồng chứ.

.....

Tiếng xe dream dừng ngay ngoài cửa, tôi biết anh đến nên vội chạy ra.

Anh dừng xe đem đưa cho tôi gói đồ.

- Anh mới tới à.

- Ừ, nội khỏe chưa em?

- Vẫn vậy anh, em lo quá.

- Em mang thuốc này cho nội uống đi, anh có mua ít thịt bò em nấu cháo cho nội đi.

- Dạ.

Tôi mang quà anh đưa rồi đi vào, anh cũng vào theo tôi. Anh ghé lại giường nội nằm, ân cần hỏi thăm nội.

- Nội ơi, con Khoa đây, nội khỏe chưa nội ơi.

- Hụ hụ... Khoa à con... hụ hụ... nội già rồi, bệnh người già ấy mà.

- Nội ko sao đâu, nội phải sống lâu hơn trăm tuổi mà.

- Nội biết... hụ hụ... bệnh... hụ hụ... của nội mà. Cái nội lo nhất.. là... là con Linh.

- Có con đây, con sẽ lo cho cô ấy, nội đừng lo mà.

- Khoa nè... nội... con linh... nội xin nhờ con chăm.. hụ hụ...sóc nó.. nội biết nội ... ko sống lâu được... hụ hụ. Con thương nó... nội mới yên lòng... hụ hụ... nhắm mắt.

- Nội nghĩ ngơi đi cho khỏe, đừng nghĩ linh tinh mà.

- Hứa.. hứa... hụ hụ... với nội nghe... con..

- Con xin hứa mà.

Tôi mang cháo ra để lên bàn, cháo mới nấu còn nóng hổi, hương bay thơm lừng.

- Linh nè, mai anh lên chở nội đi trạm xá, chứ anh thấy bệnh nặng lắm đó.

- Dạ anh, cứ thế này em cũng lo lắm anh, nội cứ ho hoài ko dứt. Anh ở lại ăn cơm luôn để em nấu.

- Thôi khi khác, giờ anh về trạm họp rồi.

- Dạ.

.....

Tôi theo anh chở nội đi trạm xá, trạm xá quê nghèo nàn lèo tèo mấy cái giường rỉ rét. Bác sĩ, y tá là những bà cô u50. Sau 1 hồi thăm khám, bác sĩ thở dài.

- Bệnh của bà cụ ko chữa được nữa đâu.

Tôi lo lắng, lay tay năn nỉ bác sĩ.

- Con xin bác chữa cho nội của con, con chỉ có mình nội, nội mà có chuyện gì con ko biết sống sao.

- Ta rất muốn nhưng ko được con à. Người già như cây đèn cạn dầu, dầu hết thì đèn tắt. Nay thêm bệnh lạm vào phổi nặng thế này, sức người già chịu ko nổi. Ta kê cho con ít thuốc cho cụ cầm cự giảm ho thôi. Chứ con có đưa cụ lên thành phố họ cũng trả về thôi.

Tôi khóc, anh Khoa kéo tôi dựa vào vai anh ấy, anh vỗ vỗ vai tôi an ủi.

.....

Đùng... đoàng...

Lạ quá đang hè mà sao sấm chớp ghê vậy, sáng cả 1 vùng tôi ở. Gió mạnh thổi mấy cánh cửa sổ lỏng lẻo của nó đập rầm rầm, nó phải chạy nhanh lại khóa mấy cái cửa, chứ ko là sẽ rơi.

Hụ... hụ...hụ...

Tiếng ho của nội mỗi lúc 1 dài, tôi phải làm sao đây. Tôi lại đỡ nội nằm nghiêng qua rồi vuốt vuốt lưng cho nội.

- Nội ơi, nội đừng ho nữa mà con sợ.

Hụ...hụ...hụ...

Cơn ho cứ kéo dài khiến nội mệt mỏi, ko còn hơi để trả lời tôi. Giờ tôi biết nhờ ai giúp đây, điện thoại ko có, muốn nhờ ai phải ra ngoài kia đi 4 cây số lận.

- Nội... nội chờ con, con đi tìm người giúp, đưa nội đi trạm xá nha nội.

Nội vẫn ho, đưa tay ra dấu ko cần, nội vẫn nắm chặt tay tôi.
Nhưng tôi đẩy tay nội ra chạy đi tìm người giúp.

- Nội chờ con về nghe nội.

Tôi chạy đi, ngoài trời gió to quá, xoáy đi đám lá rụng dưới cây bay tung tóe. Tôi phải cố lắm mới đạp chiếc xe cọc cạch mà ko bị ngã. Tôi tới nhà dân gần nhất, vì mà giờ này tìm anh còn phải đi xa hơn nữa.

Cốc... cốc...cốc...

- Chú sáu ơi, chú sáu... giúp con.

Vẫn ko nghe tiếng trả lời, tôi lại đập cửa tích cực hơn.

- Chú sáu ơi, nội con yếu quá, chú lên xem giúp con với..

Tiếng cửa gỗ mở ra, 1 người đàn ông thuần nông, da đen nhẻm, tóc muối tiêu.

- Con Linh, bây đi đâu đây...

- Nội con ho quá, chú giúp dùm con đưa nội đi trạm xá.

- Ờ, bây đi trước đi, ta chạy theo sau.

- Dạ.

Nói là chạy theo sau nhưng chú sáu đi xe máy nên thành ra chạy trước. Còn tôi mới là người đạp xe cọc cạch theo sau.

Mưa tuôn xuống xối xả, kèm theo giông gió giật mạnh. Khổ, nhà ko có tivi, cũng ko có truyền thông đâu mà biết hôm nay sẽ có mưa chứ.

Tôi dừng xe trước nhà, người tôi cũng ướt mem, lại ko nghe tiếng nội ho nữa, mừng quá, chú sáu giỏi thiệt.

Tôi chạy vào nhà gương mặt mừng rỡ. Nhưng rất nhanh bị xịu xuống, chú sáu ngồi bên giường nội, nội nằm im bất động. Tôi đi rón rén lại bên cạnh.

- Nội con ngủ hả chú, nội con đỡ ho rồi hả chú.

Chú sáu thở dài, lắc đầu.

- Nội bây... nội bây... đi rồi.

Tôi chồm lại ôm lấy xác nội, khóc thật to.

- Nội ơi nội sao nội bỏ con mà đi vậy, con sống 1 mình trên đời này với ai đây... nội ơi...

Chú sáu thương cảm nhưng cũng ko thể an ủi tôi, vì chú biết nội là người thân duy nhất của tôi.

Đêm hôm đó tiếng mưa gió như cũng buồn ai oán khóc thương cho nội vậy.

.....

Tôi ôm xác nội như thế cả ngày, ko ăn ko ngủ. Chú sáu lên mang cho tôi chút đồ ăn.

- Ăn miếng cơm đi con, chứ ko mày xỉu ra đó bây giờ.

Tôi trả lời vô hồn.

- Con ko đói.

- Sao ko đói, ăn đi còn có sức mai táng làm lễ cho bà già nữa.

- Con làm gì có tiền mà làm tang lễ hả chú.

- Con bé này, ta bảo ăn đi. Hôm qua ta xuống dưới đó quyên góp được ít, rồi nhờ người ta đóng cho bà cụ cái hòm. Chút nữa có người lên làm lễ cho bà cụ.

Lúc người ta lên làm lễ, họ đã cố kéo tôi khỏi xác của nội, nhưng tôi vẫn khóc nhất định ko buông. Cho đến khi anh Khoa cũng đến.

- Linh... buông tay ra em, để cho nội được yên nghĩ, em cứ thế này sao nội yên tâm đi được hả em.

- Ko, em ko muốn nội đi đâu hết, em chỉ muốn nội ở đây với em thôi.

- Nhưng nội mất rồi mà em.

Anh Khoa lại kéo tôi dựa vào người anh, tôi lại khóc ướt áo của anh.

Lúc người ta đưa hòm nội chôn sâu dưới 3 tất đất, tôi đã khụy xuống, tôi khóc mãi từ lúc nội mất, mắt cũng nhòa, sức cũng mỏi. Tôi ngất đi trên tay anh.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top