Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch)
  4. Chương 38: Kỳ binh đột nhiên.

Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch)

  • 155 lượt xem
  • 1415 chữ
  • 2025-02-19 14:59:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Quả thực không nên xử phạt!

Lưu Trinh lại hỏi Diêu Vạn Niên:

- Thái độ của Học Chính thì sao?

Diêu Vạn Niên không có né tránh, gã thẳng thắn nói:

- Chỉ từ quy tắc mà nói, họ quả thực không trái với quy tắc.

Mặt Mã Phù lúc đỏ lúc trắng, Lưu Trinh rõ ràng là mượn đề tài mà nhắm vào y. Y khắc chế lửa giận, lạnh lùng nói:

- Lưu Tri Huyện cho rằng họ không phạm quy tắc, vậy ta không cách nào bình thẩm tiếp nữa, Hội Đồng Tử năm nay ta rời khỏi!

Y phất tay áo một cái, quay người nghênh ngang rời đi, khiến mọi người trợn mắt há mồm. Tri Huyện và Huyện Thừa chơi cứng, Huyện Thừa bỏ thi đấu, loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên xảy ra.

Học Chính Diêu Vạn Niên hơi căng thẳng nói:

- Huyện Quân, Huyện Thừa không thể rời khỏi Hội Đồng Tử, để thủ hạ đi khuyên hắn trở về!

Lưu Trinh khinh thường hừ một tiếng:

- Không cần khuyên hắn, cứ mặc hắn, ngày mai Lý quan nhân sẽ đến, cam đoan hắn sẽ tích cực hơn ai hết.

Lưu Trinh khoát tay chặn lại:

- Tiếp tục đi, không nên gây ảnh hưởng.

Mọi người ngồi xuống, quan chủ thẩm nhìn thẻ hương, đã sắp kết thúc rồi, liền hỏi:

- Xã Thang Bắc có thể nghĩ ra đáp án?

Bốn học sinh xã Thang Bắc ngây ra một chút, huyên náo xôn xao như thế, ai còn tâm tư làm bài. Bốn người thương lượng một chút, coi như xin thêm thời gian cũng không đáp được, không bằng cự tuyệt trả lời, để đối phương phá đề, có lẽ còn có chút hi vọng.

Trương Hữu đứng dậy thi lễ nói:

- Hồi bẩm các vị quan bình thẩm, đề này chúng ta cự tuyệt trả lời.

Quan chủ thẩm gật đầu, liền nói với Lý Diên Khánh:

- Dựa theo quy tắc, đối phương đã cự tuyệt trả lời, sẽ do các ngươi phá đề. Nếu như ngay cả các ngươi cũng không đáp được, hoặc là đáp án sai lầm, như vậy đối phương sẽ có điểm, xin phá đề đi!

Lý Diên Khánh đã tính trước viết liên dưới, trình nó lên.

Mọi người vội vàng chẹn tới xem vế dưới, thấy vế dưới của Lý Diên Khánh là: Thư lâm hán mặc hàn lâm thư.

Lưu Trinh lại lấy vế trên ra, kết hợp đọc hai lần:

Họa thượng hà hoa hòa thượng họa

Thư lâm hán mặc hàn lâm thư.

- Hay cho một liên đối tuyệt diệu!

Mọi người cùng vỗ tay tán dương, Lưu Trinh yêu thích không buông tay, liền cười nói với Lý Diên Khánh:

- Câu đối này liền tặng cho ta đi!

Lý Diên Khánh vội vàng thi lễ:

- Tri Huyện thích là vinh hạnh của học sinh.

Quan chủ thâm rèn sắt khi còn nóng, lúc này tuyên bố:

- Cuộc thi biện thử vòng thứ hai, học đường trấn Lộc Sơn thắng lợi.

Bốn người reo hò kích động ôm nhau, đám học sinh xã Thang Bắc thần sắc ảm đạm, năm năm qua, lần đầu tiên họ bị thua.

…

Ngoài cửa phòng khách sạn, bốn người Lý Diên Khánh và Nhạc Phi quỳ trước cửa ra vào khẩn cầu sư phụ bớt giận. Diêu Đỉnh không nổi giận trách đánh họ, mà đóng cửa lờ họ đi. Họ đã quỳ hai canh giờ, ngay cả cơm tối cũng chưa ăn. Diêu Đỉnh lờ đi, họ cũng không dám đứng dậy, đành phải kiên trì quỳ tiếp.

Đúng lúc này, trên bậc thang truyền đến tiếng bước chân, liền thấy Thang Chính Tông hứng thú bừng bừng đi tới, vừa nhìn bốn học sinh quỳ trên mặt đất, không khỏi kinh ngạc nói:

- Đây là… đây là đang làm gì vậy?

Bốn người vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu gã. Thang Chính Tông lập tức hiểu được, nháy mắt với họ mấy cái, ra vẻ giận dữ nói:

- Các ngươi nha! Lá gan cũng quá lớn, khó trách Diêu sư phụ tức giận, nếu là ta, không đánh các ngươi thịt bong da tróc là không thể.

Lúc này, trong phòng truyền đến tiếng Diêu Đỉnh:

- Thang lang quân có chuyện gì vào noisddi!

Thang Chính Tông đi vào phòng, thấy Diêu Đỉnh đang phụng phịu ngồi trước bàn, gã liền tiến đến cười nói:

- Diêu sư phụ cần gì tức giận với một đám trẻ con chứ? Mặc dù chúng thông minh, nhưng dù sao cũng là trẻ con, còn chưa hiểu đạo lý đối nhân xử thế, lại nói hôm nay chúng đánh bại học đường xã Thang Bắc, đã truyền ra trong huyện, đám đồng hương đang ở trong huyện đều muốn tới khách sạn chúc mừng đây!

Diêu Đỉnh nghe nói đồng hương muốn tới chúc mừng, đành thở dài nói:

- Mấy người bọn chúng khiến cho ta vừa cao hứng lại vừa tức giận. Đánh bại học đường xã Thang Bắc quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng được, nhưng trộm đổi đề mục lại không nói cho ta một tiếng, rõ ràng là không để sư phụ ta vào mắt.

- Chúng nào dám khinh thường sư phụ, thật ra là sợ hãi Diêu sư phụ không đáp ứng, bình thường chúng cũng kính trọng sư phụ, xem mặt mũi chúng làm vẻ vang cho sư phụ, Diêu sư phụ cứ cho chúng một bài học, khiến chúng nhớ kỹ là được.

Thang Chính Tông đã biện hộ cho, Diêu Đỉnh không tiện không nể mặt gã. Kỳ thật cơn tức của y cũng đã tiêu tan, chỉ là cần tìm bậc thang, vừa vặn Thang Chính Tông tới rồi.

- Bốn người các ngươi tiến vào!

Bốn người lộn nhào đứng dậy chạy vào phòng, ngoan ngoãn cúi đầu đứng trước mặt sư phụ. Diêu Đỉnh quát:

- Đưa tay ra.

Bốn người xòe bàn tay ra, Diêu Đỉnh dùng roi trúc đánh họ ba lần, nhất là đánh năm roi trên lòng bàn tay Lý Diên Khánh, hung hăng trừng mắt với hắn.

Diêu Đỉnh khiển trách họ:

- Các ngươi cho rằng sư phụ là người cứng ngắc không hiểu thay đổi sao? Đồ đệ đưa ra đề mục tốt, sư phụ lại không vui mừng? Các ngươi cũng quá coi thường ta!

Lý Diên Khánh xấu hổ nói:

- Học sinh biết sai rồi.

Nhạc Phi cũng vội vàng nói:

- Học sinh không nên giấu diếm sư phụ.

Vương Quý và Thang Hoài cũng cúi đầu nhận sai. Diêu Đỉnh lại nói:

- Trách phạt các ngươi, là bởi vì các ngươi bất kính với sư phụ. Mặc dù không phải bản ý, nhưng các ngươi lại làm như vậy, trước kia coi như ta không có dạy các ngươi, nhưng hôm nay ta muốn để các ngươi hiểu rõ, các ngươi nhớ kỹ chưa?

- Chúng ta nhớ kỹ!

- Lần này xem mặt mũi Thang đại bá của các ngươi, tha cho các ngươi một lần, lần sau còn dám tái phạm, ta sẽ trục xuất các ngươi khỏi học đường, đoạn tuyệt quan hệ thầy trò, nhanh cảm ơn Thang đại bá, đi ăn cơm đi!

Mọi người cảm ơn Thang Chính Tông, vội vàng chạy tới tiền viện ăn cơm.

Thang Chính Tông nhìn họ đi xa, lúc này mới nói với Diêu Đỉnh:

- Vừa mới nhận được thông báo của Huyện Nha, ngày mai Lý đại quan nhân Tri Châu đã đến, Tri Huyện phải đi nghênh đón, ngày mai sẽ nghỉ ngơi một ngày, trận chung kết thay đổi tiến hành vào ngày kia.

Mặc dù đã là thời tiết mùa đông rét lạnh, nhưng mấy ngày nay trời quang trong xanh, rừng cây phòng ốc và sông nhỏ ở huyện Thang Âm vẫn đắm chìm trong giá lạnh yên tĩnh không gió, đắm chìm trong ánh sáng chói mắt và bóng tối lam nhạt, hết thảy đều là tuyết trắng, xốp và sạch sẽ.

Buổi sáng, Lý Diên Khánh và ba đồng bọn cưỡi lừa, tràn ngập phấn khởi đi theo Thang Chính Tông tới Tiểu Thang Hà thưởng thức cảnh tuyết. Tiểu Thang Hà cách phía bắc huyện thành Thang Âm chừng mười dặm, là một khu cảnh tuyết nổi tiếng Tương Châu, người đi đường trên quan đạo rất nhiều, không ít văn nhân nhã sĩ cũng đi du ngoạn ngắm cảnh Tiểu Thang Hà giống như họ.

Hai bên là ruộng lúa mạch mênh mông vô bờ, bị tuyết trắng thật dày bao phủ, bầu trời xanh thẳm vạn dặm không mây dường như một tấm màn xanh bao phủ mặt đất.

- Vận may của các ngươi không tồi!

Thang Chính Tông cưỡi trên một thớt ngựa đen cao lớn, hào hứng giới thiệu với bốn học sinh:

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top