Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch)
  4. Chương 35: Lánh mưu lương sách. (2)

Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch)

  • 78 lượt xem
  • 1442 chữ
  • 2025-02-19 14:58:26

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Nói cho ta nghe một chút tình hình học đường xã Thang Bắc đi, ta nghĩ biện pháp đối phó họ.

Nghỉ ngơi trong phòng, Nhạc Phi ôm túi đề mục trong lòng, tâm sự nặng nề ngồi trên ghế nhỏ nhìn gạch sợ run. Lý Diên Khánh ngồi bên cạnh khuyên nhủ gã:

- Nếu như sư phụ muốn phạt đòn, một mình ta gánh chịu, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, trừ khi ngươi không muốn tiến vào trận chung kết.

Nhạc Phi cũng suy tính cả đêm. Mặc dù gã thừa nhận phương án của Lý Diên Khánh có thể thực hiện, nhưng sau đó sư phụ tuyệt đối sẽ không tha cho họ. Gã thở dài, nói:

- Ta cảm thấy vẫn phải nói cho sư phụ một chút, trưng cầu sự đồng ý của hắn rồi làm.

- Ngươi biết rõ có hỏi cũng như không, sư phụ sẽ không đáp ứng, ta đã nói rồi, phía sư phụ ta sẽ gánh chịu, ngươi cứ làm theo phương án của ta đi!

Cuối cùng lòng cầu thắng của Nhạc Phi chiến thắng lo lắng trong lòng, gã dựng thẳng sống lưng gật đầu nói:

- Thôi được rồi, nếu như sư phụ thực sự muốn phạt đòn, chúng ta cùng gánh chịu đi!

Vương Quý và Thang Hoài mới trở về từ nhà xí, tiếng kẻng ra trận đã vang lên. Bốn người họ đứng dậy đi tới sân đấu. Bắt đầu từ bán kết, sư phụ đều phải rút lui. Diêu Đỉnh đứng ngoài cửa sổ vẫy tay với họ, để họ giữ vững tinh thần.

Trong chủ đường, sáu vị quan bình thẩm đã an vị, quan chủ thẩm vẫn là vị lão học cứu ngày hôm qua.

Thang Hoài khẽ nói với Lý Diên Khánh:

- Có trông thấy không, học sinh dáng người cao nhất gần nhất kia chính là Trương Hữu, phụ thân của hắn là Tiến sĩ, làm quan trong triều đình.

Lý Diên Khánh gật đầu, thấy học sinh ngồi cạnh Trương Hữu cũng không chênh lệnh nhiều với họ, không khỏi tò mò hỏi:

- Người bên cạnh hắn là ai? Dường như tuổi cũng không lớn.

- Nghe nói là Trương Hiển bào đệ của Trương Hữu, năm nay cũng là lần đầu tiên tham gia, đoán chừng chuẩn bị thay thế huynh trưởng của hắn.

Trên chính vị, Huyện Thừa Mã Phù vừa uống trà vừa quan sát Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh khiến y nhớ tới Lý Đại Khí, một loại cừu hận khó mà ức chế dâng lên trong lòng y.

Y nhịn mười một năm, bốn năm trước sắp thu hoạch thăng chức, nhưng chính Lý Đại Khí thất thủ khiến y đánh mất cơ hội thăng chức duy nhất.

Hiện giờ y đã năm mươi ba tuổi, đời này cơ bản không có hi vọng lên chức, con trai lại không có chí tiến thủ, cả ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, tiêu tiền như nước.

Mà Lý Đại Khí lại có một đứa con trai có thể kế thừa việc học, khiến lòng y làm sao có thể bình tĩnh được.

Một tiếng chuông vang lên, cuộc thi bắt đầu. Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ, quan chủ thẩm bắt đầu đứng dậy tuyên đọc quy tắc. Sư phụ đều không có mặt, thi vòng hai sẽ do đám học sinh tự mình lựa chọn loại đề hỏi đối phương. Chẳng qua mỗi loại đề chỉ có thể xuất hiện một lần, điều này gia tăng tranh tài hiện trường, khiến cuộc tranh tài càng thêm đối kháng.

- Rút thăm phân thứ tự!

Quan chủ thẩm hô một tiếng, Nhạc Phi và Trương Hữu đi lên phía trước rút thăm. Nhạc Phi rút được thẻ đáp, chính là đối phương hỏi trước, bọn họ đáp.

- Đề thứ nhất chúng ta lựa chọn đọc kinh, ta muốn mời đối phương đọc thuộc ba thiên ‘Quá Tần Luận’.

Xã Thang Bắc đưa ra vấn đề thứ nhất của họ.

Vấn đề này cũng không khó, phù hợp đặc điểm vòng thứ nhất, nhưng cũng không đơn giản, yêu cầu chủ yếu là đọc thuộc ba thiên ‘Quá Tần Luận’. Người bình thường đều chỉ học được thượng thiên, đến ‘Nhân nghĩa bất thi nhi công thủ chi thế dị dã’ là kết thúc, rất ít người đọc trung thiên và hạ thiên, nhưng vấn đề này không làm khó được học sinh trấn Lộc Sơn, sư phụ đã để họ đọc thuộc.

Lý Diên Khánh quay đầu cười nói với Thang Hoài:

- Cái này ngươi quen thuộc nhất, một chữ cũng không đọc sai, ngươi tới đáp đi!

Thang Hoài lần đầu tiên lên trả lời vấn đề, trong lòng gã cực kỳ căng thẳng. Gã dứt khoát nhắm mắt lại chậm rãi đọc thuộc lòng:

- Tần Hiếu Công dựa vào sự kiên cố của Hào Hàm, ôm đất Ung Châu, quân thần cố thủ dòm ngó Chu thất, có ý cuộn sạch thiên hạ, bao hết không gian, ôm lấy tứ hải, thôn tính bát hoang…

Tộc độ đọc của gã rất chậm, mới đầu hơi căng thẳng, nhưng càng về sau, lòng căng thẳng của Thang Hoài dần giảm đi, đôi mắt cũng mở ra, dường như về tới học đường, chậm rãi mà đọc, ngày càng thuần thục, cuối cùng gã nói:

- Dân gian viết: ‘Không quên chuyện lúc trước, làm gương cho sau này. Là lấy quân tử vì nước, nhìn thượng cổ, nghiệm đương thời, tham khảo việc đời, xem xét lý lẽ thịnh suy, biết được quyền thế thích hợp, đến có thứ tự, thay đổi theo thời, cho nên khoáng nhật lâu dài mà xã tắc an’.

Đọc xong, Thang Hoài bỗng nhiên giật mình. Gã hoảng sợ nhìn thoáng qua mấy vị quan bình thẩm, cuống quít ngồi xuống:

- Khánh ca nhi, ta đọc có gì bất thường không?

Thang Hoài căng thẳng nói.

- Không có vấn đề, đọc còn thuần thục hơn chúng ta.

Lúc này, quan chủ thẩm nhìn Tri Huyện một chút. Tri Huyện gật đầu, quan chủ thẩm liền gõ khánh một cái:

- Qua rồi!

Thang Hoài reo hò một tiếng, một quyền vu vơ đánh Vương Quý ngã xuống đất, khiến gã sợ hãi vội vàng đỡ dậy:

- Thực xin lỗi! Ta quên mất.

Vương Quý sờ quai hàm, hầm hừ nói:

- Vấn đề tiếp theo để ta.

Đến phiên họ hỏi, bốn người thương lượng một chút, quyết định hỏi thơ. Nhạc Phi liền rút đề, đứng dậy hỏi:

- Bán Sơn tiên sinh từng viết mười tám bài ‘Hồ Già Thập Bát Phách’, xin mời đọc thuộc lòng mười lăm bài trong đó.

Bán Sơn tiên sinh là Vương An Thạch, ông làm vô số văn thơ, trong đó có mười tám bài ‘Hồ Già Thập Bát Phách’. Đề mục cũng không tính khó, nhưng yêu cầu đọc thuộc mười lăm bài, chính là muốn cầu toàn bộ đều thuộc, dù sao có thể đọc ra mười lăm bài, ba bài khác cũng không đáng kể.

Chẳng qua Diêu Đỉnh ra đề mục này có hiềm nghi lấy lòng Tri Huyện, Mã Huyện Thừa nhịn không được khẽ hừ một tiếng. Tiếng hừ này mặc dù rất thấp, Tri Huyện Lưu Trinh vẫn nghe thấy, ánh mắt sắc bén của y nhìn lại Mã Huyện Thừa. Vương Tướng công là sư phụ y, Mã Phù người của Nguyên Hữu đảng này dám khinh nhục sư phụ mình?

Hai người đều là quan phụ mẫu huyện Thang Âm, là người có thân phận, hai người lập tức coi như không xảy ra chuyện gì.

Lúc này, Trương Hiển học sinh xã Thang Bắc đã đọc đến bài thứ chín.

Tự đoạn thử sinh hưu vấn thiên, sinh đắc hồ nhi nghĩ khí quyên.

Nhất thủy phù sàng nhất sơ tọa, bão huề phủ thị giai khả liên.

Ninh tri viễn sử vấn danh tính, dẫn tụ thức lệ bi thả khánh.

Bi mạc bi vu sinh biệt ly, bi tại quân gia lưu nhị nhi.

Tất quả quan bình thẩm đều thầm tán thưởng, không hổ là gia học thâm hậu, huynh trưởng thực lực siêu quần, đệ đệ cũng không kém, xem ra học đường xã Thang Bắc có người kế tục rồi!

Mặc dù trên đại sảnh tiến hành thi đấu hừng hực khí thế, Diêu Đỉnh lại không đứng trước cửa sổ xem chiến, y ngồi trên bậc thang híp mắt nhìn qua cửa lớn đại đường, cánh cửa vô cùng quen thuộc này khiến y rơi vào hồi ức cũ.

Y mười sáu tuổi thi đậu Cử nhân, nhưng thi tỉnh năm lần liên tục đều rớt. Sống uổng mười lăm năm, y cũng nản lòng thoái chí, về huyện Thang Âm quê nhà làm trợ giáo Huyện Học. Thoáng qua đã qua hai mươi năm, con cái lớn lên lập gia đình riêng, trưởng tử còn làm tới Học Chính, trở thành cấp trên của y.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top