Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hắc Điếm Của Chủ Thần (Dịch)
  4. Chương 10: Món ăn ngon nhất, chai rượu mạnh nhất

Hắc Điếm Của Chủ Thần (Dịch)

  • 757 lượt xem
  • 2036 chữ
  • 2020-12-20 22:04:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Thánh Viêm Song Súng

Dịch: Hoangforever

Tại cửa hàng ở tầng một, một chiếc khăn trải bàn thức ăn ngon và hai khẩu súng Thánh Viêm Song Súng (Saint Flame Double Gun) được đặt ở trên bàn.

Nhất là khăn trải bàn thức ăn ngon, đây là thứ bắt buộc phải có mới có thể ăn được.

Đã từ rất lâu rồi, vị của Sở Hà nhạt thếch giống như chiếc bánh bao khô vậy. Mãi tới hôm nay mới được có một bữa ăn ngon. Khi nghĩ tới những món ăn ngon trên thế giới kia, nước miếng, nước dãi Sở Hà chảy tùm lum xuống nền nhà.

Hắn bước tới bàn, run rẩy cầm chiếc  "khăn trải bàn thức ăn ngon" lên.

Chiếc khăn có họa tiết ren màu xanh lam được hắn phẩy một cái, trực tiếp đặt ngay ngắn ở trên bàn, không lớn không nhỏ, vừa khéo đủ y nguyên chiếc bàn.

“Chậc, chậc, chậc.... không hổ là Sở Hà đại nhân, lực lượng vận dụng vừa khéo, quá điêu luyện, ngưỡng mộ ngưỡng mộ.”

“Khách khí rồi, khách khí rồi. Sở Nhật Thiên ngươi cũng lợi hại khộng kém a. Sớm đã nghe qua đại danh, hôm nay mới được gặp mặt, quả nhiên anh tuấn tiêu soái hơn người."

“Ngài lại khách khí nữa rồi.”

“Không dám, không dám, là ngài khách khí mới đúng.”

Sở Hà tự biên tự diễn, giả bộ đóng làm 2 người, cố tình khoe khoang một chút.

Hiện tại tâm tình của Sở Hà rất tốt, tốt tới nỗi lỗ mũi nở to gia, miệng thì bi ba bi bô hát một điệu nhạc dân gian. Hai con mắt nhìn chằm chằm chiếc khăn trải bàn, tay thì xoa xoa đầy phấn khích.

“Khụ khụ... chủ thần, cái món đồ chơi này chỉ cần hô lên là được sao?"

“Đúng vậy! Ngươi muốn ăn cái gì, chỉ cần gọi tên là được. Khăn trải bàn thức ăn ngon kia sẽ tự động xuất hiện món ăn tương ứng với thứ mà người đã gọi."

Chủ thần thản nhiên nói.

“Vậy thì, chúng ta bắt đầu thôi!”

Sở Hà cười hắc hắc, nói:

“Nào, nào.... khăn trải bàn thân mến, hãy cho ta một phần món ngon nhất trên thế giới cộng với đó là một chai rượu mạnh nhất trên thế giới. Đúng rồi! Phải là sản xuất trong nước nha, ngoại quốc từ từ đã chưa vội.”

Trước kia, nguyện vọng lớn nhất của Sở Hà chính là uống rượu mạnh nhất. 

Hiện tại, mặc dù tới cái thế giới lạ lẫm này, thế nhưng mà có thể ăn được cao lương mỹ vị trên địa cầu, hơn nữa còn có thể hoàn thành được tâm nguyện lớn nhất của cuộc đời hắn ở trên địa cầu, đó quả là điều vô cùng tuyệt vời rồi.

Ngay sau khi hắn nói xong.

Trên chiếc khăn trải bàn màu xanh lam, “soạt” một tiếng, liền có hai món đồ hiện ra.

“Cái này.... cái này... tmd là cái quỷ gì ??"

Sở Hà nhìn thứ xuất hiện trên chiếc khăn trải bàn mà kinh ngạc không thôi.

Hắn lúc này vô cùng tức giận, trực tiếp cầm lấy cái chai nhỏ trên chiếc khăn trải bàn kia hướng về phía chủ thần ở trong đầu chất vấn:

“Người đưa ta món đồ giả à?”

“Không có! Tuyệt đối là hàng chính hãng!”

Chủ thần cũng không nói nên lời.

“Vậy ngươi nói cho ta biết, ta hô “một phần món ngon nhất trên thế giới”, thế quái nào nó lại đưa cho ta một lọ “Tương Chin su” nghĩa là sao?”

Vừa nói, Sở lão bản vừa nhìn chằm chằm vào cái bình tương ở trong tay. Phía trên chai nước tương còn có nhãn hàng Chin Su quen thuộc

 nắm trong tay mình, phía trên còn dán nhãn hiệu ChinSu quen thuộc, tmd có nghĩa là vị nguyên bản. Chai nước tương này đích thực là chai nước tương hảo hạng!

Thế nhưng mà mặc dù nước tương Chin-Su ngon thật đấy! Nhưng nó vẫn còn kém quá xa so...... với "món ngon nhất trên thế giới" kia a!

“Khụ khụ, ký chủ không nên tức giận. Có lẽ vấn đề nằm ở cái tên người đọc."

Chủ thần bình tĩnh trở lại, chậm rãi nói:

“Thế gian này căn bản không có món nào có tên là món ngon nhất trên thế giới. Lý do là vì mỗi người có một vị yêu thích khác nhau, cho nên sẽ không có cách nào thỏa mãn nhu cầu của từng người được. Có thể đối với người này thì là ngon nhất đấy, nhưng đối với người khác thì là không.”

“Cũng vì cái tên người đọc ra không được rõ ràng cho lắm, cho nên...khăn trải bàn thức ăn ngon nó tự động quyết định, tự động lựa chọn món ăn ngon nhất đối với tất cả mọi người.”

“Mà lọ tương Chin-su này mặc dù không tính là ngon, thế nhưng nó lại chiếm ưu thế áp đảo khi được dùng nhiều trong các món ăn, chẳng hạn như  “cho vào mì ăn liền”, “trứng chiên”, “Cơm chiên”... và trở thành món ăn ngon nhất được đông đảo người dân yêu thích. Vì vậy, nó chính là món ngon nhất trên thế giới.”

Chủ thần giải thích. Giải thích rất là rõ ràng và mạch lạc.

Giọng nói của nó vô cùng vang dội và có lực.

Nghe thấy nó giải thích như vậy, Sở Hà càng thêm tức giận hơn, lửa giận như muốn phun trào ra,

“Ngươi nói hay lắm, cứ cho là ngươi nói đúng đi, coi như ta chấp nhận. Thế nhưng cái kia nghĩa là sao?”

Sở lão bản “rầm” một tiếng, đem bình tương Chin Su đặt ở trên bàn. Sau đó cầm lấy chai rượu giả ở trên chiếc khăn trải bàn, tức giận mắng.

“Cái này mà gọi là rượu sao???? Rõ ràng nó là rượu cồn mà?? Rượu cồn đó, người có hiểu không?”

Tay hắn đang cầm đương nhiên không phải là chai rượu, mà là một chai rượu cồn hóa học. Phía trên chai còn in sờ sờ một dòng chữ “Rượu cồn công nghiệp tinh khiết, 100 % độ cồn”

Thậm chí ở phía dưới nhãn còn có hai dòng khuyến cáo: “Rượu cồn công nghiệp, không được uống.”

“Lão tử muốn một phần món ngon nhất trên thế giới, ngươi cho ta một chai nước tương Chin Su, ta coi như nhịn."

“Thế nhưng lão tử gọi một chai rượu mạnh nhất trên thế giới, ngươi đưa cho ta một chai rượu chưa được tinh chế, thế nghĩa là sao? Thế này chẳng bằng ngươi đưa cho ta một chai thuốc trừ sâu, để cho uống một phát nhanh nhanh lên thiên đường cho sớm cho rồi!"

Sở Hà chỉ vào chiếc khăn trải bàn tức giận mắng. Trên thực tế hắn chính là đang mắng chửi chủ thần.

“Bình tĩnh, bình tĩnh! Rượu mạnh nhất trên thế gian cũng không có vấn đề gì xảy ra cả”

Chủ thần nói.

“Không có vấn đề gì xảy ra ?? Vậy ngươi nói cho ta biết, cái này mà gọi là rượu sao?? Nó cũng được xem như là đồ uống sao?? Uống vào không chết mới lạ.”

Sở Hà tức giận vô cùng, nói luôn một hàng dài.

“Có thể uống, có thể uống.”

Chủ thần lạnh nhạt nói:

“Người yêu cầu chính là rượu mạnh nhất. Nếu như là ngươi lúc trước, đương nhiên khăn trải bàn sẽ không đưa ra món đồ như thế này. Thế nhưng ngươi hiện tại thì khác. Ngươi lúc này khí lực cường đại, đừng bảo là rượu cồn tinh khiết, cho dù có là chai thuốc trừ sâu kia, ngươi uống vào vẫn vô tư, không có bị làm sao cả.”

“Vì vậy, khăn trải bàn thức ăn ngon dựa theo thể chất của ngươi đưa ra phán định, tự động đem rượu cồn công nghiệp tinh khiết là lựa chọn tối ưu nhất trong đó. Khi ngươi uống nó, ngươi sẽ nhận thấy nó quả thật đúng là “rượu mạnh nhất trên thế gian”, tuyệt đối không có gây ra bất kỳ bệnh tật nào.”

“Nhập gia tùy tục, do người dị nên nó cũng dị. Cho nên mọi chuyện nó là như vậy!”

Sở Hà nghe chủ thần giải thích mà câm nín.

Chủ thần này liên tục nói sạo, quả thực.... quả thực.... quả thực chính là vô sỉ tới cực điểm, làm cho người ta phải giận sôi lên.

Lại còn cái gì mà do người dị nên nó cũng dị theo chứ?? Phi! Ta khinh! Có mà là ngươi máu chó thì có!

“Ngươi nói hay lắm! Cứ cho là ngươi nói đúng đi! Được chưa!”

Sở Hà tức giận tới nỗi giễu cợt nói:

“Cùng lắm thì ta gọi lại là được chứ gì. Cái gì mà là “món ăn ngon nhất trên thế giới”, “rượu mạnh nhất trên thế giới”. Hứ! Toàn là đồ lừa đảo!”

“Lần này ta sẽ trực tiếp đọc ra tên món ăn, tên rượu, xem người lừa ta kiểu gì.”

Nói xong, Sở Hà nhìn tấm khăn trải bàn màu xanh hô to:

“Cho ta một bàn “đại tiệc Mãn Hán”, 20 chai rượu Mao Đài được ngâm từ thế kỷ trước.”

Thế nhưng một lúc lâu sau cũng không thấy khăn trải bàn có phản ứng gì.

“Xảy ra chuyện gì vậy?? Chẳng lẽ nó thật sự là hàng giả sao?? Sao mất tác dụng rồi?”

“Hay là... do mình gọi nhiều món quá? Nếu vậy... gọi từng món một thì sao?”

Sở Hà nghi hoặc nói.

Tương truyền, đại tiệc Mãn Hán gồm có 108 món ăn. Cho nên, cái khăn trải bàn nhỏ như thế này muốn biến ra từng đó món cũng không thể nào biến hết ra được. Không biết đây có phải là lý do vì sao nó không hiện món nào không?

Nếu quả thực chiếc khăn trải bàn này có điểm hạn chế như thế này, vậy thì....

“Một phần “Vịt hầm thuốc bắc”, một chai Mao Thai trăm năm tuổi.”

Sở Hà lại nói tiếp.

Lần này, chiếc khăn trải bàn rốt cuộc cũng có phản ứng.

Thế nhưng mà nó lại khiến cho cơn tức giận đã nguôi ngoai đi một phần nào của Sở Hà lại bùng lên một lần nữa.

“Thật xin lỗi, vì đảm bảo sức khỏe cho ngài, tránh ăn uống quá độ, hệ thống cấm không được gọi món ăn liên tục. Ngài chỉ có thể gọi tiếp món ăn sau 6 giờ nữa.”

Trên khăn trải bàn thức ăn ngon, một hàng chữ màu đỏ được viết ngay ngắn chỉnh tề. Ngoài ra, bên cạnh khăn trải bàn còn xuất hiện một chiếc đồng hồ đếm ngược. Đồng hồ đang hiển thị 5:58:37.

Là thời gian hạn chế cho lần gọi thức ăn tiếp theo.

“Lại.... Lại còn có... Con mẹ nó chứ.... thời gian hạn chế nữa!”

“Chủ thần, người cố tình đùa giỡn ta đúng không? Tin tức quan trọng như vậy, sao ngươi không nói?”

Sở Hà tức giận tới nỗi không muốn nói chuyện với nó nữa.

“Quan trọng?? Ta cảm thấy tin tức này cũng không có gì quan trọng a!”

“Không quan trọng?”

Sở lão bản (ông chủ Sở) cười lạnh. Ngươi vĩnh viễn không thể nào hiểu được một người ăn ròng rã bánh bao nguyên một tháng sẽ có cảm tưởng như thế nào trong lòng a! Mình cũng không có cách nào nói đạo lý với nó được!!!

“Vậy ngươi nói xem, ta làm thế nào bây giờ?”

“Chờ 6 tiếng là được a! Không phải sao ??”

Chủ thần vô cùng bình tĩnh nói. Hắn dừng lại một chút, sau đó nói tiếp,

“Thật ra thì, bánh bao trắng chấm tương Chin-su mùi vị cũng không tồi a! Ký chủ có thể thử một chút.”

“Lão tử..... abcxyz nhà người.... Ngươi cút đi cho lão tử!”

Sở Hà tức giận gầm lên một tiếng.

-----------------

Buổi trưa, Sở Hà có chút đói bụng, yên lặng móc ra một cái banh bao. Nhìn chai tương Chin-su ở trên bàn mà có chút u oán, vươn tay ra bắt lấy nó.

Về phần chai rượu cồn công nghiệp tinh khiết kia, nó đã sớm bị Sở Hà quăng tới tận phương trời nào rồi.

Rót một chút nước tương lên chiếc bánh bao khô nhách, Sở Hà gặm từng miếng, từng miếng. Ăn rất nhanh.

Rất nhanh, cái bánh bao liền bị hắn ăn sạch sẽ. Hắn liền móc ra một cái bánh khác.

“Ai... thật ra chủ thần nói không sai. Bánh bao trắng chấm nước tương, mùi vị....mùi vị... cũng rất ngon a!”

Giọng nói nhàn nhạt vang lên trong cửa hàng, bữa ăn này...ít nhất, có thể ăn được, cũng gọi là ngon a!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top