Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Giang Sơn Chiến Đồ (Dịch)
  4. Chương 127: Trùng hợp

Giang Sơn Chiến Đồ (Dịch)

  • 139 lượt xem
  • 1444 chữ
  • 2024-01-04 15:37:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sáng sớm ngày hôm sau, Trương Huyễn cũng giống như ngày thường, suất lĩnh binh lính men theo bờ sông Tang Can huấn luyện dã ngoại, lộ trình hành quân chạy bộ mỗi ngày của họ đã tăng lên đến 80 dặm, cho nên đến buổi trưa thì họ mới có thể quay trở về quân doanh.

Trên một cánh đồng cỏ cách quân doanh khoảng 40 dặm, hơn một nghìn binh lính nghỉ ngơi tạm thời ở đó, họ ngồi vây thành một vòng tròn lớn, lắng nghe lang tướng Trương Huyễn giảng giải kỹ xảo dùng trong lúc đánh nhau vật lộn.

Trương Huyễn vô cùng coi trọng huấn luyện kỹ thuật đánh nhau cho binh lính. Về cơ bản, những binh lính này đều chưa từng luyện qua kỹ thuật tụ lực, lúc đầu họ cũng chỉ là những người nông dân bình thường, cho nên về phương diện sức mạnh thì không thể nào cải thiện và nâng cao lên được, chỉ có thể nâng cao sức chiến đấu của họ bằng cách cải thiện kỹ thuật giao đấu.

Nửa tháng nay, Trương Huyễn đem tất cả kỹ xảo dùng trong lúc giao chiến kịch liệt mà hắn học được trong bộ đội đặc chủng truyền thụ hết cho binh lính, điều này đã giúp cho sức chiến đấu của mỗi người họ đều cải thiện một cách rõ rệt.

Hôm nay Trương Huyễn dạy họ đao pháp, cũng là kỹ thuật chiến đấu rất đơn giản nhưng lại vô cùng thiết thực.

Hắn cùng một người tên là Trần Húc làm mẫu, người này chính là một lữ soái của đội thứ 4, cũng chính là thân tín mà Trương Huyễn cất nhắc trong đám quân kỷ binh.

Trần Húc là người quận Võ Uy, phụ thân là một quản sự của mã trường quân Trương Dịch, ông không chỉ có niềm đam mê mãnh liệt với chiến mã mà còn vô cùng yêu thích luyện võ. Cho nên từ khi con trai còn rất nhỏ, ông đã dạy con mình luyện võ, bồi dưỡng đào tạo con trai, nhưng vì Trần Húc không có tố chất lắm nên cho dù đã khổ công luyện tập nhưng vẫn bị thất bại.

Ba năm trước, Trần Húc từng là võ sư của một võ quán ở Kim Thành, chỉ vì lỡ tay đả thương người khác mà phải bỏ trốn, vất vả lắm mới gia nhập được vào Kiêu Quả quân.

Trương Huyễn tay cầm một thanh đao gỗ, nhìn Trần Húc bằng ánh mắt sắc bén, miệng nói lớn:

- Phải nhìn thẳng vào mắt của đối phương, ánh mắt phải lộ ra sự hung ác tàn bạo của bản thân, không có điều này thì phải bôi mắt thành màu xanh đen, đầu tiên là phải khiến cho đối phương sợ hãi.

- Bước chân phải vững vàng, đừng tùy tiện hành động.

Trương Huyễn tiếp tục nhắc nhỏ binh lính.

Trần Húc hét lớn lên một tiếng, thanh đao gỗ trong tay hướng thẳng về Trương Huyễn và chém tới tấp. Trương Huyễn vung đao đỡ lại, lúc này hắn đã học được tự quyết của Tử Dương Kích, chỉ cần dùng sức đỡ lấy thanh đao của đối phương và đẩy y về phía sau thì đối phương sẽ bị mất thăng bằng ngay lập tức.

Nhưng lúc này Trương Huyễn lại không có sử dụng kiểu sức mạnh tinh xảo này, hắn đang làm mẫu cho binh lính nên bắt buộc phải hướng dẫn binh lính kiến thức thực tế nhất, và giúp binh lính có thể vận dụng được.

Trương Huyễn hô to một tiếng:

- Tất cả mọi người chú ý!

Đúng vào cái khoảnh khắc mọi người đều tập trung vào thanh đao của hắn thì chân của hắn lại hướng về phía giữa háng của Trần Húc và đá mạnh vào bộ phận sinh dục của gã.

Đây chính là chiêu thức mà Trương Huyễn và Dương Kỳ thường dùng khi giao đấu với nhau. Tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ phản kích lại nhưng mọi người đều không ngờ được rằng hắn lại dùng chân đá vào chỗ hiểm của đối phương.

- Mọi người đã nhìn thấy chưa, vào những lúc như thế này thì đao không quan trọng, mà phải nhanh, độc và chuẩn, đá trúng vào bộ phận sinh dục của đối phương, sau đó có thể một đao chém rơi đầu của gã.

Bốn phía đều vang lên những tiếng cười lớn, Trương Huyễn quẳng thanh đao gỗ ra bên ngoài, lớn tiếng nói với tất cả mọi người:

- Trên chiến trường khi đánh nhau thì chỉ có hai chữ mà thôi, hoặc là sống hoặc là chết, ngươi không muốn chết thì bắt buộc phải giết chết đối phương, không từ bất cứ thủ đoạn nào, nếu như ngươi để ý đến đạo lý quân tử, bàn đến quy tắc lễ nghĩa vậy thì xin lỗi nhé, cái đầu của ngươi sẽ trở thành tiền thưởng của đối phương. Mọi người đã nghe rõ cả chưa?

- Hiểu rõ!

Tất cả binh lính đều lớn tiếng đáp lại.

- Tướng quân, ngài có thể dạy chúng tôi thêm vài chiêu nữa được không?

Đội trưởng Ngô Đại Chí nói lớn.

Trương Huyễn nhìn thấy sự lười nhác hiện lên rất rõ trong mắt của mấy tên binh lính kia nên hắn liền nói với mọi người:

- Muốn nghỉ ngơi thêm 15 phút nữa cũng được thôi, nhưng vậy thì các ngươi phải chạy thêm 20 dặm nữa, nếu không thì tất cả lập tức đứng dậy chạy hết cho ta!

Bọn binh lính giống như những con thỏ lần lượt nhanh chóng nhảy dựng lên, nhanh chóng xếp xong đội hình đội ngũ, bắt đầu tiếp tục hành quân chạy bộ, không có ai dám nói ra mấy câu đại loại như muốn luyện thêm vài chiêu nữa, ai ai cũng nghiêm túc hướng về phía đông nam chạy thẳng về quân doanh.

Trương Huyễn nhìn họ mà mắng yêu:

- Một lũ ranh con nhãi nhép, muốn vượt mặt ta hay sao, vẫn còn xanh và non lắm!

Lúc này Trương Huyễn đã không cần phải cùng chạy bộ với đám binh lính kia nữa rồi, hắn quay người lên ngựa, thúc ngựa đi sang một bên theo cùng với binh lính.

Giữa trưa, đám binh lính vừa đói vừa mệt cuối cùng cũng đã quay trở về được quân doanh. Ăn xong bữa trưa, sau khi binh lính nghỉ ngơi khoảng 15 phút thì họ lại tiếp tục luyện tập. Trương Huyễn thì cưỡi ngựa đi ở một bên đôn đốc binh lính luyện tập, thời gian càng ngày càng tiến gần đến với cuộc chiến, nhưng hắn vẫn cảm thấy những binh lính này chưa được huấn luyện đủ.

Đúng lúc này, lữ soái Trần Húc chạy tới khẽ nói:

- Tướng quân, Vũ Văn đại tướng quân đến!

Trương Huyễn liền cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Hắn quay ngay người lại nhìn thấy Vũ Văn Thuật được hàng chục tên thân binh vây quanh, dừng ngựa ngay trước cửa lớn của quân doanh, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú về phía hắn.

Trương Huyễn thúc ngựa tiến lên, chắp tay hành lễ:

- Ty chức tham kiến đại tướng quân!

- Trương Huyễn, ngươi đã biết tội của ngươi chưa?

Vũ Văn Thuật vừa gặp hắn đã lớn tiếng gầm lên.

Trương Huyễn nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của trưởng sử Mã Tốn Vũ, y đang đứng ở đằng sau lưng của Vũ Văn Thuật thì hắn lập tức hiểu ra, chuyện gì nên đến thì nhất định nó sẽ đến. Ngay lập tức, Trương Huyễn lấy lại bình tĩnh, không hề hoang mang hay sợ hãi gì hết, thản nhiên đáp lại:

- Xin hỏi đại tướng quân, ty chức đã phạm phải tội gì, đã làm trái quy định nào?

Trương Huyễn đã gia nhập vào quân doanh này cũng được hơn nửa tháng rồi, Vũ Văn Thuật vẫn chưa dám động đến hắn cũng chỉ vì hắn được Thiên tử đích thân bổ nhiệm, còn con trai của ông ta Vũ Văn Hóa Cập vẫn còn đang ở Đột Quyết, điều này khiến cho ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Mãi đến ngày hôm qua ông ta đã nhận được tin tức con trai yêu quý của ông ta Vũ Văn Hóa Cập đã quay trở về Lạc Dương, cho nên ông ta đã không thèm để ý đến sự uy hiếp của Trương Huyễn nữa, từ lâu ông ta đã muốn xử lý cái tên Trương Huyễn khốn khiếp này rồi, hôm nay thì ông ta đã không thể nào đợi được nữa, vừa thấy có cơ hội là nhanh chóng đến phủ thứ 27 ngay.

Ánh mắt của Vũ Văn Thuật nheo lại đầy nguy hiểm:

- Ngươi tự tiện xuất quân ra ngoài doanh tiến hành huấn luyện, lẽ nào ngươi vẫn còn cho rằng bản thân mình quang minh chính đại?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top