Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Giả Quý Tộc (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 81: 81

Giả Quý Tộc (Dịch) (Đã Full)

  • 686 lượt xem
  • 2649 chữ
  • 2021-10-14 07:24:09

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tống Triết nói không ra lời.
Cảm xúc cực đoan được phá vỡ, cả người anh phảng phất như bị sóng thần đánh bật ra.
Tất cả lời Dương Vi nói, đã làm đảo lộn nhận thức của anh về tình cảm.
Cho tới nay anh đều âm thầm oán trách, cô không đủ yêu, không đủ thích. Từ lúc bắt đầu thấp thỏm , sau lại nản lòng thoái chí, đến cuối cùng ra sức theo đuổi, lần đầu tiên anh nghe được sự đáp lại thẳng thắn thành khẩn lại nghiêm túc như thế.
Câu trả lời này giống một cơn mưa to rơi xối xả xuống sa mạc khô hạn đã lâu, rửa sạch cát sỏi, sau đó hội tụ thành dòng suối nhỏ chảy nhỏ giọt xuống mương.
 
Anh phải mất một khoảng thời gian, mới tiêu hóa xong lời cô nói. Anh khắc chế chính mình, vẫn luôn không nói gì, xe của Dương Vi di chuyển vào bãi đỗ xe của Cục Dân Chính, cô đỗ xe, quay đầu nhìn Tống Triết, bình tĩnh nói: “Cho nên hiện tại, anh lại lựa chọn một lần, cuộc hôn nhân này, anh kết, hay là không kết?”
Cũng chính trong nháy mắt này, Tống Triết đột nhiên nhào tới, anh nâng mặt cô lên, hung hăng hôn xuống.
Dương Vi giơ tay ôm cổ anh, biến nụ hôn này thành một nụ hôn sâu.
Hai người ở trong xe hôn đến triền miên lâm li, chờ tới khi dừng lại , Tống Triết dùng trán áp vào trán của cô, cười nhẹ nói: “Kết.”
Anh dịu dàng nói: “Dương Vi tiểu thư, em có thể làm vợ anh không?”
“Có thể.”
 

Câu trả lời của Dương Vi không mang theo nửa phần do dự.
Sau đó hai người mở cửa xe , nắm tay bước vào đại sảnh Cục Dân Chính.
Bọn họ lấy số, sau đó sao chép đóng dấu văn kiện tại khu vực tự phục vụ trong đại sảnh , và làm theo chỉ dẫn đứng chờ ở một bên.
Hai người vẫn luôn nắm tay nhau, trông họ không có bất cứ sự khác biệt nào so với mấy cặp đôi đang mỉm cười ở bên cạnh, ai cũng không thể nhìn ra , cặp đôi mới này đã từng trải qua sự thăng trầm vui buồn tan hợp trong quá khứ.
 
Hai người cùng ký tên, nhận sổ đỏ, sau đó sang bên cạnh chụp ảnh và tuyên thệ.
Tống Triết sáng mắt, kéo Dương Vi nói: “Nếu không chúng ta chụp tấm ảnh đi?”
Dương Vi nhìn vào phông nền với những hình trái tim màu hồng phấn mang theo hơi thở của mấy bác gái , cộng thêm bối cảnh với màu sắc trung niên kia , cô khó xử nói: “Hay là từ bỏ đi……”
“Đi thôi đi thôi.”
Tống Triết kéo cô, vui vẻ nói: “Kết hôn đấy, làm sao có thể không tuyên thệ?”
 
Dương Vi có chút bất đắc dĩ, cô chỉ có thể cùng đứng xếp hàng theo Tống Triết.
Muốn tuyên thệ phải nộp 140 nhân dân tệ, Tống Triết trực tiếp đưa 188, khiến nhân viên công tác cười cong mắt, vẫn luôn nói lời chúc phúc với Tống Triết .
Hai người xếp hàng hơn mười phút, cuối cùng cũng đến lượt họ. Tống Triết theo chỉ dẫn của nhân viên công tác lấy bông hoa ở bên cạnh, đưa cho Dương Vi, còn pose một vài dáng trông cực kỳ ngu ngốc. Dương Vi không có cách nào khiến anh dừng lại, cô vẫn luôn dùng sổ đỏ che mặt, cúi đầu, hoàn toàn không muốn bị chụp ảnh.
 
Tuy nhiên Tống Triết đang đắm chìm trong không khí lãng mạn này, thậm chí anh còn bỏ thêm tiền, ôm Dương Vi chụp thêm mấy tấm ảnh, thẳng đến khi mấy người phía sau bất mãn, anh mới dừng lại mấy hành vi ấu trĩ này, cuối cùng anh và Dương Vi lắng nghe câu hỏi của nhân viên công tác.
 
Nhân viên công tác hỏi Dương Vi trước: “Dương Vi tiểu thư, cô có nguyện ý gả cho Tống Triết tiên sinh làm vợ anh ấy không? Cô có nguyện ý dù cho hoàn cảnh nào, giàu có hay bần cùng, khỏe mạnh hay bệnh tật, vui vẻ hay buồn rầu, cô đều yêu anh ấy mà không hề thay đổi, vĩnh viễn trung thành với anh ấy hay không ?”
Dương Vi rũ đôi mắt xuống, dịu dàng lên tiếng: “Tôi nguyện ý.”
Nghe được lời này , trong ánh mắt Tống Triết đột nhiên nổi lên sương mù.
Anh cảm giác mình như một du khách bôn ba rất nhiều năm trong sa mạc, cuối cùng cũng thấy được điểm kết thúc. Kỳ thật anh đã rất mệt, anh cảm giác cả người đều sức cùng lực tận rồi, chỉ là ý chí thúc đẩy anh đi hết con đường, khiến anh được xoa dịu nỗi đau đớn, quên đi khó khăn, không suy nghĩ về quá khứ, không chờ đợi về tương lai.
Anh làm tê liệt tất cả các giác quan, mới có thể kiên trì đi hết con đường.
 
Nhưng mà thẳng đến giờ phút này, câu “Tôi nguyện ý” của Dương Vi, mới tuyên bố kết thúc cuộc hành trình lâu dài này .
Anh cảm giác mũi hơi nghẹn, cảm giác nước mắt tùy thời có thể rơi xuống.
Sau đó anh nghe thấy nhân viên công tác hỏi anh một lần nữa: “Tống Triết tiên sinh, anh có nguyện ý kết hôn với Dương Vi trở thành chồng của cô ấy không? Anh có nguyện ý dù cho hoàn cảnh nào, giàu có hay bần cùng, khỏe mạnh hay bệnh tật, vui vẻ hay buồn rầu, anh đều yêu cô ấy mà không hề thay đổi, vĩnh viễn trung thành với cô ấy hay không?”

Tống Triết không nói chuyện.
 
Tất cả mọi người cảm thấy có chút kỳ quái, bọn họ nhịn không được ghé mắt nhìn qua , sau đó liền thấy Tống Triết ngẩng đầu, hít hít cái mũi, nói với nhân viên công tác: “Ngượng ngùng, anh có thể hỏi lại một lần hay không?”
Nhân viên công tác có chút khó hiểu, anh ta đọc lại câu hỏi một lần nữa, Tống Triết lập tức nói: “Tôi nguyện ý.”
Nói xong, anh lại liên tục nói: “Tôi nguyện ý, tôi nguyện ý!”
Nhân viên công tác nhịn không được mỉm cười: “Một lần là đủ rồi.”
“Đúng vậy, tất cả mọi người đều biết anh nguyện ý .” mấy người đứng xem ở bên cạnh cười rộ lên.
 
Trong đó có không ít người nhận ra bọn họ, cầm di động bắt đầu chụp ảnh. Tuy nhiên Dương Vi và Tống Triết cũng không trốn tránh, hai người nắm tay nhau, nét tưới cười mang theo vài phần thẹn thùng.
“Đi thôi.” Dương Vi nhỏ giọng mở miệng, Tống Triết gật đầu, hai người cùng đi ra ngoài, tất cả mọi người bên đường đều chào hỏi họ.
“Trăm năm hạnh phúc .” Một cái bác gái mở miệng.
“Vi Vi, hạnh phúc !” Một chàng trai trẻ đột nhiên lên tiếng, cô gái bên cạnh vỗ nhẹ lên đầu cậu, cả giận nói: “Anh còn nói chuyện với cô ấy!”
 
Dương Vi “Phụt” cười ra tiếng .
Sau đó liền nghe thấy một cô gái nhỏ hô lớn: “Tống tổng, nhanh chóng sinh một tiểu Tống tổng, tôi còn có hi vọng!”
Đây rõ ràng là fans của Tống Triết, Dương Vi đen mặt, giương mắt nhìn qua, là một cô gái cột tóc đuôi ngựa, bên cạnh là một thanh niên mặt đen, dường như Tống Triết hoàn toàn không nhìn thấy cô gái trẻ bên cạnh chàng trai, ưu nhã mỉm cười, gật đầu nói: “Cảm ơn, tôi sẽ.”
 
Hai người đi ra ngoài, một đường đều là đủ loại chúc phúc. Nhiều năm như vậy , dường như đây là ngày vui vẻ nhất.
Hai người vừa nói vừa cười ra khỏi Cục Dân Chính, đi về phía bãi đỗ xe, chỉ là mới đi được nửa đường, một chiếc xe cảnh sát đột nhiên dừng bên cạnh hai người họ, sau đó cửa xe cảnh sát được mở ra, một đám người nhanh chóng nhảy xuống, vây quanh hai người, người cầm đầu nhìn Tống Triết, lạnh băng nói: “Tống tiên sinh, không cần giãy giụa một cách vô nghĩa.”
 
Tống Triết và Dương Vi ngẩn người, tiếp theo đối phương theo thói quen đưa ra giấy phép bắt giữ nói: “Tống Triết tiên sinh, bởi vì ngài bị nghi ngờ có liên quan tới một vụ án đút lót nhận hối lộ, hiện tại hy vọng ngài hợp tác điều tra cùng chúng tôi.”
 
Bởi vì Tống Triết vừa chạy trốn, nên ấn tượng của vị cảnh sát này đối với Tống Triết không quá tốt. Mặc dù không có bằng chứng nào cho thấy anh cố tình chạy trốn, nhưng nhìn hành vi của anh, không khác gì chạy chốn, nếu không phải anh ta một đường chạy như điên đến Cục Dân Chính, hầu như bọn họ đều phải mạnh mẽ xử lý anh như một đào phạm.
Cũng may kịp thời ngăn cản anh tại cửa Cục Dân Chính, mà Tống Triết cũng không kịch liệt phản kháng như trong tưởng tượng, anh mỉm cười quay đầu nhìn thoáng qua Dương Vi, sau đó nói: “Anh theo bọn họ đi trước, tất cả mọi chuyện phía sau đều giao cho em, đã khiến em phải nhọc lòng.”
 
Thanh âm Tống Triết thực dịu dàng, mang theo vài phần xin lỗi, khiến mấy vị cảnh sát ở đây đều có chút khó hiểu, cảm giác mình không phải tới bắt giữ nghi phạm, mà đang tới kéo người này đi dự tiệc.

Mà câu trả lơi của Dương Vi cũng rất kỳ quái, cô không khóc không nháo, gật đầu nói: “Yên tâm đi, em sẽ xử lý tốt.”
Tống Triết nhìn cô, rất lâu sau, anh mới nói: “Có chút không buông tay được.”
Lúc này, một cảnh sát nhịn không được, lớn tiếng nói: “Mấy người đã đủ chưa?! Đừng cọ tới cọ lui, mau lên xe!”
 
“Anh có cần thông báo với người nhà không?”
Vị cầm đầu nhóm cảnh sát trầm ổn hơn vị cảnh sát trẻ tuổi kia một chút, vừa hỏi một câu như vậy, Tống Triết mỉm cười, trong mắt có vài phần kiêu ngạo nói: “Người nhà tôi ở chỗ này, có yêu cầu gì cần thông báo anh có thể nói với cô ấy.”
Đối phương gật đầu, nói tình huống đại khái cho Dương Vi một lần, Dương Vi gật đầu, tiếp theo người cảnh sát ôn hòa nói: “Anh ấy đi vào mấy ngày , làm phiền mọi người chăm sóc.”
Cảnh sát: “……”
 
Loại này giọng điệu đưa con trai đi học này là  thế nào?
Nhưng duỗi tay không đánh người có gương mặt tươi cười, Dương Vi cũng không nói sai cái gì, thậm chí thái độ bình thản này, còn khiến mọi người có vài phần thích. Vì thế vị cảnh sát cầm đầu cứng đờ nói: “Đều là công việc, không có gì chăm sóc với không chăm sóc.”
“Vẫn phải cảm ơn các anh,” Dương Vi thân thiện nói, “Các anh đã vất vả rồi.”
 
“Đúng vậy đúng vậy,” Tống Triết mang còng tay, háo hức nắm tay anh cảnh sát , chân thành nói, “Thật sự, rất cảm ơn các anh. Mỗi ngày các anh phải đi bắt người quá vất vả, lần này tôi kết hôn vội vàng, gia tăng lượng công việc cho các anh, thật ngượng ngùng.”
Cảnh sát: “……”
Này…… Đây không phải là mới vừa kết hôn, bị vui sướng nướng hỏng đầu óc rồi chứ?

Sau khi Tống Triết bị cảnh sát mang đi , Dương Vi không nói hai lời, lập tức điện thoại cho Cao Lâm, để Cao Lâm liên hệ với nhân viên công ty tài chính Tây Dung, sắp xếp hội nghị vào buổi tối, đồng thời sắp xếp cuộc họp hội đồng quản trị vào buổi sáng, tiếp theo điện thoại cho luật sư Thẩm Tuyền hợp tác nhiều năm cùng Tống gia, để Thẩm Tuyền đi lo liệu cho Tống Triết. Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, Dương Vi trực tiếp quay về phía tòa cao ốc tài chính Tây Dung, thời điểm cô tới là bốn giờ chiều, Cao Lâm đã giúp cô sắp xếp tốt toàn bộ, cô vừa xuống xe, Cao Lâm liền tiến lên , vội vàng nói: “Dương tiểu thư, giám đốc điều hành của Tây Dung tôi đều đã gọi lên, ngài có thể nói cho tôi biết, lần này có chuyện gì xảy ra với tiên sinh hay không?”


“Anh ấy sẽ không có việc gì .” Dương Vi bình tĩnh nói, “Chỉ cần công ty không có việc gì, anh ấy sẽ không có việc gì.”


Phong cách hành sự của Tống Triết cô rất rõ ràng, mấy chuyện trái pháp luật anh tuyệt đối sẽ không làm, nếu không trái pháp luật, không có khả năng tìm ra vấn đề . Nhiều lắm chỉ bị bắt giữ hỏi một số vấn đề mà thôi, nhưng đối với người phía sau mà nói, chỉ hỏi thôi cũng đã đủ rồi.


Dương Vi hoàn toàn có thể đoán trước được, buổi sáng ngày mai tài liệu đen của Tống Triết sẽ che trời lấp đất phủ kín truyền thông, loại tài liệu đen này không giống với những tin đồn trước kia của Tống, tin đồn chỉ giúp người xem cảm thấy vui vẻ, cho dù Tống Triết có thay đổi nhiều bạn gái tới đâu, đều sẽ không ảnh hưởng tới giá cổ phiếu. Chỉ cần lợi nhuận Tống Triết mang lại trước sau duy trì ở trình độ kia, báo cáo tài vụ luôn luôn đẹp, như vậy cho dù anh ly hôn hay kết hôn với tiểu tam, đều sẽ không tạo thành đả kích trí mạng đối với giá cổ phiếu. Nhưng bị cảnh sát mang đi lại không giống, một khi đề cập đến chuyện thực sự trái pháp luật, điều này nhất định sẽ tạo thành dao động tới giá cổ phiếu.


Mà hành vi cố tình lên kế hoạch khiến giá cổ phiếu sụt giảm, rõ ràng là có người muốn hạ thấp giá cổ phiếu sau đó nhân cơ hội thu mua.


Thời điểm Dương Vi tiến vào phòng họp, tất cả mọi người trong tài chính Tây Dung đều nhìn cô, ánh mắt bọn họ mang theo đánh giá, rõ ràng họ thập phần tò mò đối với Dương Vi.


Thân là nhân viên của Tống Triết, tự nhiên đối với mấy chuyện bát quái của Tống Triết đều cực kỳ quen thuộc, lúc trước truyền đến thông tin ông chủ ồn ào cùng “Vợ trước”, bọn họ đã sớm nghe thấy. Mà một số người lớn tuổi, thời điểm Dương Vi tiến vào, liền đứng lên, bọn họ phần lớn đều là giám đốc cấp cao của Tây Dung, Dương Vi gật đầu với bọn họ, ý muốn chào hỏi, tiếp theo cô đứng ở vị trí chủ trì, tự giới thiệu một cách ngắn gọn: “Tôi là Dương Vi, từ giờ trở đi, tôi tạm thời tiếp nhận quyền hành điều hành tất cả mọi công việc của Tây Dung thay Tống Triết, đây là giấy ủy quyền của tôi.”


Nói xong , cô đẩy giấy ủy quyền Tống Triết viết cho cô đến trước mặt một ông chú cách cô gần nhất, sau khi đối phương nghiêm túc xem qua, gật đầu đưa giấy ủy quyền giao cho người bên cạnh, hướng về mọi người gật đầu nói: “Không có vấn đề.”


“Hiện tại Tống Triết được triệu tập để thẩm vấn như một nhân chứng, trong lúc bị thẩm vấn, khả năng sẽ có một chút phong ba, tôi hy vọng các vị có thể hiệp trợ tôi ổn định giá cổ phiếu của tập đoàn Tống thị, ok?”


“Dương tiểu thư ngài yên tâm,” lão giả bên cạnh cô cười nói, “Ngài phân phó chính là Tống tổng phân phó, chúng tôi đều sẽ trăm phần trăm chấp hành.”


“Cảm ơn.” Dương Vi quay đầu gật đầu với người đó, “Trần tổng và tôi cũng là người quen, biết tôi sẽ không làm xằng bậy. Còn có, Trần tổng, tôi và Tống Triết đã phục hôn,” Dương Vi nhìn lão giả, cong mi cười rộ lên, “Chú có thể gọi cháu là Tống phu nhân.”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top