Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Dưỡng Đế (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 70: 70

Dưỡng Đế (Dịch) (Đã Full)

  • 534 lượt xem
  • 2609 chữ
  • 2022-01-07 21:51:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

(*) Note của editor: Nam chính đã bắt đầu bày tỏ tâm ý với nữ chính nên editor sẽ chỉnh xưng hô nam chính với nữ chính là ta- nàng thay vì ta- ngươi như trước. 

 

Chẳng qua là nàng ngồi một bên im lặng nhìn, lại phát hiện Tùy Phong không hề để ý đến Mạc gia Đại tiểu thư, thay vào đó chỉ hàn huyên mấy câu theo phép tắc.

 

Cái này thật sự là khác một trời một vực với nguyên tác, lại nghĩ đến lúc trước nàng đã hỏi qua Tùy Phong, dường như hắn với vị Mạc gia Đại tiểu thư cũng không có cảm giác yêu đương gì.

 

Xem ra, chỉ có Mạc Nghênh Đình bị ảnh hưởng bởi lực hút của cốt truyện gốc, trong khi Tùy Phong không hề động lòng.

 

Phu nhân Trương thị của Mạc Trí Quan thì mỉm cười quan tâm một chút xem có phải là Tùy Phong chuẩn bị làm mai hay không.

 

Dù sao thì qua một tháng nữa, hắn phải đi đến Mạc Bắc, đi đến đó cũng khó ăn khó nói với người khác.

 

Không đợi Hồ thị mở miệng, Tùy Phong tự mình nói: “Ta đã hứa nguyện, nếu như không báo được mối thù của cha thì không thể nào thành gia. Cho nên nghĩa phụ nghĩa mẫu cũng không vội vã giục ta thành thân.”

 

Mấy ngày trước, Chử gia Tùy Phong đã vào chùa Hoàng gia, dập đầu thắp hương trước bài vị của phụ vương mà hắn một đường ôm từ Mạc Bắc trở về, chính thức nhận tổ quy tông, đổi về lại họ Hoắc.

 

Cho dù hắn vẫn xem Chử Thận cùng Hồ thị là nghĩa phụ nghĩa mẫu, thế nhưng hắn đã phong vương, hôn sự của hắn thật sự là Chử Thận đã không thể nào quản được nữa.

 

Trương thị nghe xong cũng chỉ cười cười, hơi phiền muộn nói: “Đúng vậy, nam tử chí ở bốn phương, cũng có thể kéo dài thêm ba năm năm năm, không giống như nữ nhi gia, một khi chậm trễ… Ai da…”

 

Tuy Trương thị chỉ nói một nửa nhưng lại có thể làm cho Hồ thị đồng cảm. Hai người mẫu thân có nữ nhi lớn tuổi, lúc này thật sự thân mật khắng khít cùng nhau yên lặng cảm thán một chút.

 

Tiếu Nương cảm thấy bầu không khí lúc này có chút nặng nề, liền mượn cớ thay quần áo đi trước một bước.

 

Đợi đến khi tiễn người Mạc gia, Hoắc Tùy Phong cũng không vội vã trở về, lại đi theo Tiếu Nương muốn uống trà, chỉ nói mấy ngày nay không có uống bột trà nàng mài, trong lòng mong nhớ đến nóng nảy.

 

Tiếu Nương dứt khoát chống lên bàn trà dưới gốc cây ngọc lan bên ngoài khuê phòng mình, nấu nước pha trà bột.

 

Cá nhân nàng tương đối thích bột trà xanh, lúc còn ở hiện đại, nàng cũng thường xuyên dùng bột trà xanh khuấy cùng sữa chua để rửa sạch dạ dày.

 

Cho nên sau khi xuyên đến nơi này, nàng cũng thường xuyên mài bột trà xanh, ăn cùng sữa dê cô đặc, coi đó là một loại hương vị quê nhà.

 

Tùy Phong thấy nàng ăn như thế cũng ăn chực mấy lần, chỉ cau mày dường như chưa ăn được đúng vị.

 

Dù hắn không thích ăn nhưng lại thích nhìn Tiếu Nương ăn. Bên trên sữa dê trắng nõn có rắc bột trà xanh, lại ăn cùng nho khô cùng một ít quả óc chó, có đôi khi thấy chưa đủ ngọt còn cho thêm một ít mật ong…

 

Tiếu Nương nói ăn cái này có thể có được vòng eo mảnh mai, điều dưỡng dạ dày. Thế nhưng con mắt Tùy Phong lại thấy sau mấy ngày ăn liên tục, khuôn mặt nàng lại tròn ra thêm một chút.

 

Cả ngày nàng luôn cảm thấy cực kỳ phiền chán khi nghĩ đến chuyện ăn uống. Mặc dù không ăn mấy món mỡ màng nhiều chất béo, nhưng thật sự là thịt trên người đã lén lút to thêm một vòng. May mà cả người có khung xương giống Hồ thị, cái đẫy đà tròn trịa kia cũng không để cho người ta nhìn thấy.

 

Tùy Phong im lặng ngồi một bên, uống nước trà, nhìn Tiếu Nương từng muỗng từng muỗng múc phô mai ăn, trên khóe miệng đỏ hồng xuất hiện thêm một dấu vết màu trắng, chỉ chốc lát đầu lưỡi đã nhanh chóng liếm không còn dấu vết…

 

Tiếu Nương ăn một hồi thấy Tùy Phong không nói lời nào, có ý muốn đùa hắn: “Mới vừa rồi Mạc gia Đại tiểu thư nói với ta, ngươi không chịu mặc y phục nàng ấy làm…”

 

Tùy Phong lơ đễnh, uống xong nước trà trong chén mới nói: “Ta với nàng ta cũng chẳng mấy thân quen. Chẳng qua một năm này có đi đến Mạc gia mấy lần, cũng chẳng hiểu sao nàng ta phải may áo cho ta. Ta đã từ chối, để cho cái thân mệt muốn chết của nàng ta khỏi phải mệt mỏi.”

 

Tuy rằng từ sớm, Tiếu Nương đã biết hắn không yêu thích Mạc Nghênh Đình, nhưng cũng không quên tốt bụng mà nhắc nhở một câu: “Nếu như vậy thì sau này ngươi cũng ít đi Mạc gia vẫn tốt hơn. Dù sao thì Mạc tiểu thư thân thể không được khỏe mạnh phải nuôi dưỡng trong khuê phòng, chưa thấy qua nhiều ngoại nam. Ngươi cũng lớn rồi, bộ dáng lại đẹp mắt. Nếu như thường xuyên gặp gỡ cũng nên tránh hiềm nghi…”

 

Dáng vẻ của Tùy Phong đột nhiên trở nên hào hứng, đôi lông mày rậm hơi nhếch lên, thân thể hơi nghiêng về phía nàng một chút: “Nếu như ta gặp gỡ nàng ta nhiều lần, có phải nàng sẽ cảm thấy không vui hay không?”

 

Tiếu Nương bày ra thái độ của một Trưởng tỷ, từ ái lấy khăn lụa thay hắn lau mồ hôi trên trán vì uống trà nóng, sau đó nói: “Đây cũng chính là muốn tốt cho ngươi thôi. Tỷ tỷ thay ngươi xem số mạng, nếu như ngươi tìm người lớn tuổi nhân duyên nhất định sẽ có nhiều thăng trầm. Nếu như không tốt có thể góa vợ, phải tìm người có tuổi tác tương đương mới tốt.”

 

Mấy lời nàng nói đều là thật, cho dù là Mạc Nghênh Đình hay là Chử Kiều Y thì ai cũng lớn tuổi hơn hắn, kết quả hắn đã hai lần trở thành góa vợ.

 

Ở phương diện này, Tiếu Nương cho rằng tam quan của tác giả câu chuyện này rất chính đáng. Trong sách gốc, yêu đương tỷ đệ gì đó đều không được chết tử tế. Trong hiện thực cuộc hôn nhân thất bại của nàng cũng chính là bằng chứng.

 

Nếu như mượn cơ hội chỉnh đốn lại Tùy Phong để cho mặt tình cảm của hắn không cần phải đi đường vòng, cũng xem như tận nghĩa tỷ đệ một thời gian, không phải ở chung mà không giúp được gì.

 

Nhưng Tùy Phong nghe xong sắc mặt lại hơi thay đổi, hừ lạnh nói: “Nhưng ta thấy nàng nhất định là muốn gả cho người có tuổi nhỏ hơn một chút. Bằng không dựa vào tuổi tác của nàng, cũng không tìm được người có tuổi tác tương đương. Những người lớn tuổi nhất định là đã có tỳ vết, chẳng bằng ‘hái’ một người nhỏ tuổi một chút.”

 

Tiếu Nương nghe vậy kinh ngạc nhìn hắn, cảm thấy mấy lời này của hắn đúng là đi tiên phong.

 

Thế nhưng mấy lời này của Tùy Phong cũng không phải chỉ riêng một mình hắn nói, Trương thị Mạc gia cũng có dự định như thế. Thà rằng tìm một người tuổi tác nhỏ hay có gia cảnh bần hàn, chứ tuyệt đối không để nữ nhi phải chịu đựng người lớn tuổi.

 

Nghe xong lời này Tiếu Nương không dám gật đầu bừa, nhưng hôn sự của mình, Tiếu Nương thật sự lười nhác phải nhiều lời với một thiếu niên như Tùy Phong. Nàng chỉ dặn dò hắn đi Mạc Bắc ở bên cạnh không có phụ mẫu chăm sóc, tự mình phải để ý đến thân thể bao nhiêu.

 

Tùy Phong im lặng lắng nghe, sau đó nhìn Tiếu Nương nói: “Chỗ Tây Bắc của nghĩa phụ cũng không phải là nơi có thể ở lại lâu. Đợi ta sắp xếp lại sau đó đón mọi người đến Mạc Bắc. Đến lúc đó nàng đến là có người lo ta nóng lạnh thế nào rồi.”

 

Tiếu Nương cũng quen với chuyện Tùy Phong dính lấy nàng, đưa tay đẩy bờ vai của hắn, sau đó hai người lại đùa giỡn mấy chuyện khác.

 

Thân thể của Tùy Phong ngày càng gần sát bên Tiếu Nương, hắn nhìn chằm chằm má phấn như mỡ đông của Tiếu Nương, quanh quẩn trong hơi thở có hương thơm chỉ mỗi mình nàng có, trong lúc nhất thời có chút mê say.

 

Mỗi khi Tiếu Nương không hung dữ, so với bất luận cô nương nào khác trên đời này cũng xinh đẹp hơn…

 

Ngay lúc đầu hắn đang muốn kề sát cạnh, bên ngoài bụi hoa đột nhiên truyền đến tiếng ho khan.

 

Hai người ngẩng đầu lên, chẳng biết khi nào Chử Thận đã đứng dưới mái đình cách đó không xa, chính là có thể trông thấy được những gì đang xảy ra bên dưới gốc ngọc lan.

 

Sắc mặt của Chử Thận không được tốt lắm, giọng nói căng chặt nói với Hoắc Tùy Phong: “Quận vương, mời vào thư phòng của ta một lát.”

 

Chử Thận nói xong câu này, lại vội vàng quay lưng đi.

 

Hắn không đi nhanh không được. Nếu không hắn nhất thời cũng không biết nên giải quyết cục diện vừa rồi như thế nào.

 

Tiếu Nương là kế nữ mà hắn yêu thương, còn Tùy Phong lại là tiểu chủ tử mà hắn đã thề sống chết nguyện trung thành.

 

Hai người kia đều là người hắn thương yêu, thế nhưng mà… cái ánh mắt mà Tùy Phong nhìn Tiếu Nương… Hơn nữa lần trước hắn cũng đã bắt gặp Tùy Phong sờ mái tóc Tiếu Nương…

 

Lần đó hắn cũng không để trong lòng, chỉ cảm thấy từ nhỏ đến lớn Tùy Phong lớn lên cùng Tiếu Nương, thân thiết một chút cũng là bình thường.

 

Nhưng vừa rồi… Nếu như không phải hắn ho khan đến mức thiếu chút nữa lá phổi muốn bay ra khỏi cuống họng, thì Tùy Phong thiếu chút nữa đã…

 

Một hán tử bị Bệ hạ ngoài sáng thăng chức nhưng thật ra là đang hạ cấp, còn bị điều đến vùng đất Tây Bắc hoang vu, đến một cái nhíu mày hắn cũng không có. Vậy mà lúc này trở lại thư phòng, hắn lại đi qua đi lại bên trong đến độ đế giày bị mài đến mức có khói bay lên.

 

Đợi đến khi Hoắc Tùy Phong bước vào thư phòng, Chử Thận uống cạn sạch một bình trà lạnh mới miễn cưỡng ổn định được lửa giận. Dù sao cũng là thiếu niên gia, khó tránh khỏi thời điểm suy nghĩ lệch lạc, hắn không thể nào giống như lúc trước, khi nhìn thấy Thịnh Hiên đưa bảng mẫu chữ cho Tiếu Nương, nói thẳng thừng đến mức thiếu niên gia không thể nào xuống đài được.

 

Cho nên hắn nói hết mấy chuyện không liên quan mà câu giờ, như viễn cảnh quy hoạch cho Mạc Bắc, cùng tiền đồ triển vọng, lượn quanh một vòng thật lớn. Cuối cùng Tùy Phong cũng có chút mệt mỏi, bất đắc dĩ hỏi Chử Thận: “Nghĩa phụ, cuối cùng thì ngài muốn nói gì? Không ngại cứ nói thẳng.”

 

Rốt cuộc thì Chử Thận cũng chưa chuẩn bị xong lời nói, đơn giản đâm một đao nói: “Sau này ngươi cách xa Tiếu Nương một chút…”

 

Lông mày của Tùy Phong cũng không hề động đậy, chỉ cung kính nói với Chử Thận: “Trên dưới Chử gia đều là người thân nhất với Tùy Phong, vì sao lại muốn ta cách xa mỗi mình nàng ấy?”

 

Chử Thận bị hỏi đến mức cứng người, sau đó cuối cùng cũng tìm được lời nói: “Tuy là người một nhà, nhưng dù sao thì nam nữ khác biệt, cho dù là xem nhau như thân tỷ đệ cũng nên tránh hiềm nghi. Huống chi hai ngươi cũng không phải là tỷ đệ…”

 

Nói xong lời này, Chử Thận hơi nặng nề, nhìn Tùy Phong một chút.

 

Thế nhưng tiểu chủ tử của hắn không hề có nửa phần nào là xấu hổ vì bị đánh vỡ tâm sự, chỉ ngồi trước bàn sách của hắn, kính cẩn thêm nước sôi vào bên trong ấm trà cho nghĩa phụ, sau đó nói: “Đến bây giờ ta vẫn nhớ đến thời điểm ngài muốn cưới Hồ thẩm. Ta muốn hỏi ngài vì sao không cưới một cô nương trẻ tuổi chưa lập gia đình, mà lại muốn cưới một người dẫn theo cả hài tử. Ngài nói với ta, đại trượng phu chỉ có nguyện ý cưới chứ không có gì mà có thể hay không thể cưới. Nếu như vì lễ giáo thế tục mà đi ngược lại với tâm ý của mình, đó chính là đồ bỏ đi không thể nào làm chuyện gì được. Do đó… Tùy Phong cũng giống như phụ thân ngài, nguyện làm một nam nhi đầu đội trời chân đạp đất, chỉ có nguyện ý hay không, không có cái gọi là có thể hay không thể!”

 

Chử Thận không ngờ có ngày lại bị mấy lời khí thế mà mình dùng để thổi trống da trâu lúc trước đập lại, kém chút nữa ngã chết trong thư phòng nhà mình. Chỉ đưa tay chỉ chỉ Sùng Chính Quận vương nói: “Ngươi, ngươi không phải là người phù hợp với Tiếu Nương… Tiếu Nương là nữ nhi của ta, ta không muốn gả nàng, ai muốn cũng vô dụng!”

 

Tiếng ồn trong thư phòng vang dội, Hàn Yên thay Tiếu Nương chạy việc đưa ngọc bội mà Tùy Phong làm rơi dưới gốc cây ngọc lan nghe được, tim cũng vọt lên tới cổ họng.

 

Sau khi Tùy Phong đi, Tiếu Nương phát hiện hắn làm rơi ngọc bội, hơn nữa tiểu nha hoàn đã thay nàng cắt dưa lê ướp nước giếng lạnh, Tùy Phong còn chưa kịp ăn.

 

Thế là Tiếu Nương phái Hàn Yên đi đưa ngọc bội, sẵn tiện đưa dưa lê đến cho phụ tử hai người ăn giải nhiệt.

 

Nhưng Hàn Yên còn chưa đến gần thư phòng đã nghe được âm thanh cãi nhau của hai người rõ ràng rành mạch. Nàng ấy cũng không dám đi đến gần, một đường rón rén thối lui ra khỏi vườn, lại như một chú thỏ bị kinh sợ bưng khay chạy như bay về lại tiểu viện của Tiếu Nương.

 

Đợi đến khi nàng ấy cho đám tiểu nha hoàn lui xuống, kề sát vào bên tai Tiếu Nương, nói cho nàng nghe những gì bản thân mình nghe được, miếng dưa lê Tiếu Nương đang ăn cũng bịch một cái rơi xuống bàn chân.

 

Kịch bản phim cổ trang thần tượng thanh xuân cỡ lớn đã xong xuôi đâu vào đó đâu rồi? Vì sao không cẩn thận lại trở thành kịch bản cẩu huyết luân lý gia đình cỡ lớn thế này?

 

Tên kịch bản có thể gọi là “Nữ nhi không thể nào gả được”, cũng có thể là “Trái tim của cha như sắt đá”, hoặc là “Đại viện của Chử gia sâu như biển”…

 

Còn nàng thì hay rồi, chết thì không chết, lại được thăng cấp từ quần chúng ăn dưa lên làm nữ chính cẩu huyết!

 

Tiếu Nương cẩn thận tưởng tượng, sau đó sống lưng túa ra một lớp mồ hôi lạnh.

 

Thì ra kịch bản vẫn luôn đi theo như thế. Chẳng qua là Mạc gia Đại tiểu thư, nữ chính vốn là thanh mai trúc mã của Hoắc Tùy Phong, lại trở thành Chử Tiếu Nương nàng…

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top