Có những ngày chỉ muốn rời bỏ thành phố ồn ào, đến một nơi nào đó, chỉ cần đủ yên bình để thấy lòng mình bình yên. Không phải đi một mình, mà đi cùng ai đó, không cần đi quá xa, chỉ cần đi cùng nhau, tận hưởng những ngày chỉ có nhau, chẳng vướng bận, chẳng lo âu ngoài kia người ta lo toan những gì.
Những ngày đó, cũng không cần quá dài, một ngày cũng được, nửa ngày cũng được, miễn sao có thể nghe thật rõ, cảm thật sâu nhịp tim mình, nhịp tim người đang bình thản đập cùng nhau. Đôi khi thời gian bao lâu không quan trọng bằng việc chúng ta đã tận hưởng nó như thế nào, theo cách nào và hạnh phúc ra sao. Nó cũng giống như việc nhiều người hỏi, "Tại sao họ yêu nhau như vậy, bên cạnh nhau nhiều như thế mà vẫn chia tay?". Câu trả lời thực ra đơn giản lắm, bên nhau lâu đâu đồng nghĩa với tình yêu đó đủ sâu, đủ bền.
Những ngày đó, không cần người nói yêu ta nhiều, chỉ cần người bình lặng nắm tay ta rong ruổi trên những con đường xa lạ, đừng buông. Thấy người mỉm cười trong một chiều hanh hao gió, thấy người bình yên là thấy tim mình bình yên. Hạnh phúc đâu phải điều gì đó xa vời không chạm vào được, người nhỉ? Những giây phút như vậy, ta lại hỏi người thấy nơi đây có đẹp không. Người nhẹ nhàng vuốt tóc:
- Nơi nào có em, nơi đó là thiên đường!
Nhiều khi con người ta cứ đi tìm thiên đường ở nơi xa, rất xa, hoá ra nó nằm ngay bên cạnh mình, mỗi ngày...
Những ngày đó, chỉ muốn mỗi sáng mai cựa mình thức dậy, cảm nhận được hơi thở quen thuộc và thấy người còn bên cạnh. Thế là đủ. Ta và người làm mọi thứ cùng nhau, làm gì cũng được, chỉ ngồi cạnh nhau cũng được. Người kể về những chuyến đi xa, những mảnh đất mới, ta pha một tách trà nóng thoảng hương hoa nhài, nhấp một ngụm, thấy đời bình yên.
Những ngày đó, bỏ chiếc điện thoại vào một góc, không ai làm phiền, không ai gọi đến, cũng không phải gọi đi cho ai. Thế giới chỉ có người và ta, bình lặng bên nhau để thấy mọi thứ vẫn đnag chuyển động theo lẽ tự nhiên của nó, và thấy lòng mình không toan tính, âu lo.
Những người yêu nhau, họ vẫn mong được đến những nơi phồn hoa, huyên náo, cảm nhận thế gian đa sắc màu, chụp những bức ảnh cùng nhau để lưu lại khoanh khắc. Nhưng ta chỉ cần người bên cạnh, không cần có ảnh, không cần có video, chỉ cần có nhau, người nhỉ...
Những ngày đó, người sẽ đi cùng ta chứ?
- Phong Linh -
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận