Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đỉnh Núi Nhà Ta Thông Tới Thời Hiện Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 81: Đổi tiền được không?

Đỉnh Núi Nhà Ta Thông Tới Thời Hiện Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 537 lượt xem
  • 1021 chữ
  • 2023-02-17 22:52:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiểu Bảo Châu cho rằng không phải như thế.

Cô bé hơi nghiêng đầu.

Cô bé cảm thấy chị ấy không có nói dối, thật sự là hai bên trao đổi công bằng. Nhưng mà, nếu nói giúp đỡ, cũng thật sự là có giúp đỡ.

Rốt cuộc, cô bé đã đổi nhiều nấm như vậy, thật sự là ăn không hết.

Nếu để ở nhà ăn, có thể ăn đến sang năm, lại là đồ ăn ngon.

Cho nên, cái đầu nhỏ của cô bé cho rằng, chị ấy không hề thiếu ăn thiếu mặc.

Cô ấy sẵn sàng đổi nhiều như vậy, chính là vì muốn giúp đỡ bọn họ, bởi vì anh và chị đều cảm thấy, bọn họ thật đáng thương.

Cô bé cầm khối bạc trong lòng bàn tay, gật đầu thật mạnh: “Được”

Họ hẹn sáu ngày sau sẽ gặp mặt, thời gian sáu ngày quả thực trôi qua rất mau, chớp mắt đã đến.

Mấy ngày nay, Tiểu Bảo Châu và Tiểu Bảo Sơn đã chuẩn bị không ít đồ vật, bọn trẻ có nấm hương và một bình nấm tương nhỏ, hai đứa dũng cảm bước tới sơn động.

Chuyện đến sơn động, hai đứa nhỏ không có nói với mẹ.

Không phải bọn trẻ có ý định lừa dối Thích Ngọc Tú, mà là nói ra lại không có bằng chứng.

Bọn trẻ là định đợi đại đội bắt đầu nghỉ, sẽ nói mẹ đến đây một chút.

Cho nên tạm thời bây giờ không nói trước.

Nếu không, biết nơi này kỳ quái như vậy, mẹ nhất định không cho bọn trẻ tới một mình.

Hai đứa nhỏ hôm nay đến trước một chút, nhưng cũng vừa khéo, chị em Khương Lãng cùng vài người nữa cũng vừa tới rồi.

Bên này có hai đứa nhỏ, bên kia có bốn thanh niên, không thiếu một ai.

Khương Việt từ xa nhìn thấy hai đứa nhỏ, lập tức chạy tới, ôm hai đứa vào lòng, nói: “Hai đứa trẻ ngoan, chị nhớ các em chết mất.

Tiểu Bảo Châu đưa ra tám viên gạo kê, khóe miệng nhếch cao: “Chị à, em cũng nhớ chị. Xòe bàn tay đếm đi đếm lại, đã lâu rồi không gặp.

Khương Việt đắc ý chỉ vào cái rương phía sau nói: “Chị mua cho các em vài thứ linh tinh, chị còn mua cho các em áo bông, chị biết các em là những đứa trẻ có khí phách, nhưng mà, chúng ta đều là người thân thuộc. Đây là chị tặng cho các em, không thể nói không cần nha! Nếu các em không cần, chính là khinh thường chị!”

Tiểu Bảo Châu và Tiểu Bảo Sơn nhìn cái rương và bao tải, cắn cắn môi.

Khương Việt: “Nhận lấy đi!”

Tiểu Bảo Châu chớp chớp mắt, kéo tay Khương Việt.

Khương Lãng và Trần Khả Ngôn ghen tị nhìn Khương Việt, rõ ràng họ quen biết hai đứa trẻ này sớm hơn, nhưng lại không có được đãi ngộ như vậy.

Chuyện xảy ra tiếp theo, càng khiến hai người họ giận hơn.

Cô bé giữ chặt tay Khương Việt, xòe bàn tay ra, đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên tay Khương Việt, đôi mắt sáng ngời, nói: “Cái này cho chị.

Bàn tay cô bé mở ra, có một đồng tiền xu, đồng tiền rơi xuống tay Khương Việt.

Khương Việt nghi hoặc cúi đầu nhìn xuống: “Đây là gì?”

Cô vui mừng hớn hở cầm lên nhìn thật kỹ thì nghe cô bé nói: “Tiền cổ đấy Khương Việt run run, suýt chút nữa thì làm rớt, vội vàng nắm chặt lấy, kêu to: “Cái gì chứ?”

Cô nhanh chóng xem xét kỹ hơn, cô thật sự nhận ra nó.

Cái này, thật sự là tiền cổ sao.

“Này này này......”

Bảo Châu lấy gạo kê ra, cười rạng rỡ nói: “Chị tặng cho bọn em rất nhiều thứ nên cái này tặng cho chị”

Khương Việt: "

Thời gian chậm rãi trôi.

Khương Việt không tin đây là sự thật.

Nếu không phải còn có em trai và Trần Khả Ngôn đứng trước mặt, nếu không phải dưới bàn chân cô giẫm lên một cục đá, cô sẽ cảm thấy chỉ cần vặn vẹo một chút thôi thì cái hình ảnh này liền như giấc mơ mà vỡ vụn tan tành.

Cô thậm chí còn chưa từng nhìn thấy tiền cổ thật đâu.

Nghe thì cô đã từng nghe qua, nhưng mà đồ thật thì chưa từng nhìn thấy.

Cô cầm đồng tiền cổ nhìn một hồi lâu, lại cùng mấy con người chưa trải sự đời kia xem xét một hồi, rốt cuộc, vẫn không ai biết gì cả.

Xem xong rồi, Khương Việt nghiêm túc nhìn mặt hai đứa trẻ, ánh mắt cô từng trên người cô bé lướt qua khuôn mặt cậu bé, sau đó quay lại cô bé.

Nhìn đến cả nửa ngày, cuối cùng mới nghiêm túc hỏi: “Em lấy cái này cho chị đã nói với người trong nhà chưa?”

Tiểu Bảo Châu cảm thấy bị chị gái này làm cho choáng váng.

Nếu không phải được sự đồng ý của người trong nhà, sao cô bé dám tùy tiện lấy đồ mang ra đây?

Cô bé gật đầu và nói rõ ràng: “Đây là mẹ em cho chị”

Cô bé lắc lắc bím tóc nhỏ, nói: “Cảm ơn chị vẫn luôn giúp đỡ chúng em, cả nhà em thật lòng cảm on chi.”

Khương Việt:

Cô cầm chặt đồng tiền cổ, cảm thấy trong đầu trống rỗng.

Kỳ thật thì Khương Việt thật sự không hiểu, đương nhiên cũng không thể trách cô sao lại không hiểu.

Theo quan điểm của Khương Việt, nếu có thể lấy ra tiền cổ, sao có thể nghèo đến như vậy được?

Đồng tiền cổ này ít nhiều cũng có thể đổi tiền chứ?

Trừ khi họ hoàn toàn không biết giá trị của tiền cổ này. Nhưng mà, chắc họ phải biết, vì nếu như không biết thì sẽ không lấy tới cảm ơn cô.

Chính vì như vậy mà Khương Việt trở nên hoang mang.

Rất nhanh sau đó, Khương Việt trở nên nghiêm túc: “Chị không thể lấy thứ này, nhà các em cũng không dễ dàng gì, em cầm tiền cổ này đem bán đi, có thể có được một ít tiền. Trời sắp trở lạnh rồi, nhà em cần mua thêm áo bông. Nhìn quần áo của em mỏng manh như vậy, sẽ rất lạnh đó.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top