Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đỉnh Núi Nhà Ta Thông Tới Thời Hiện Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 27: Ghi vào sổ đen

Đỉnh Núi Nhà Ta Thông Tới Thời Hiện Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 300 lượt xem
  • 1005 chữ
  • 2023-02-17 22:22:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mối lần đến thời điểm thu hoạch vụ thu, tất cả đều bận rộn, nào là đổi lương thực, ướp dưa chua, cất trữ lương thực để dành, còn phải đốn củi, đào đồ ăn, bảo đảm sưởi ấm.

Bởi mùa đông ở nơi này bắt đầu vào giữa tháng 11, cứ vào mùa là có tuyết rơi liên tục, trắng xoá cả một vùng, chẳng tìm thấy một điểm xanh tươi nào.

Nếu đã có tuyết rơi, vậy nghĩa là sắp có gió tuyết trên núi. Gió tuyết trên núi càng phiền toái hơn, người ở trên núi không xuống được, người ở dưới chân núi lại không nhặt được củi khô.

Đây cũng là nguyên nhân mà gia đình nào có điều kiện sống tốt một chút đều dọn xuống núi, ở trong núi mùa hè không sao cả, nhưng mùa đông thật sự là một cực hình.

Hơn nữa, mùa đông củi lửa đều đông lạnh hết, không biết phải đặt trong nhà bao lâu mới có thể dùng. Cho nên vừa đến mùa thu, những gia đình trên núi thật sự bận rộn. Mặc kệ là loại người nào cũng đều phải cẩn thận tích trữ.

Chỉ cần không phải là đứa con được cưng chiều hết mức, bạn nhỏ nào cũng đừng nghĩ tới việc nghỉ ngơi.

Bảo Sơn Bảo Châu đều là những đứa trẻ hiểu chuyện, cho nên mặc kệ là loại rau dại gì, đều nghiêm túc nhặt về, cho đến khi lấp đầy cái giỏ tre, Tiểu Bảo Châu nhìn thấy rau như sắp tràn cả ra ngoài rồi, mới cao hứng nói: “Anh ơi, như vậy là ổn rồi, mọi người sẽ không biết dưới sọt của chúng ta là gà rừng và hạt dẻ.”

Bảo Sơn cũng vui vẻ gật đầu.

“Anh ơi, cái này tương đối nặng, anh có thể mang được không?”

Bảo Sơn gật đầu thật mạnh: “Được. Anh có thể.”

Bảo Châu cậy mạnh: “Em cũng có thể, hai chúng ta cùng có thể, cố lên……!”

Hai người đều cảm thấy chính mình vừa thông minh vừa có sức khoẻ nha.

“Chúng ta đi về thôi, vừa lúc cũng đến giờ làm cơm trưa mang cho mẹ.”

Hai bạn nhỏ đang nói chuyện, liền nghe được âm thanh vọng lại từ rất xa “Bạn nhỏ…… mấy đứa bé bên kia…… mấy đứa bị lạc đường sao?”

Bảo Châu vươn cổ nhìn theo thanh âm vọng qua, liền thấy trên đỉnh núi khác có một đầu người ló lên, một người đàn ông không ngừng phất tay, kêu to: “Bạn nhỏ……”

Là người ở bên đỉnh núi đằng kia, ông ấy thấy bọn họ.

Cô bé giơ tay lên đầu, tiến đến bên người anh, nhỏ giọng nói: “Chú ấy là…… đang gọi chúng ta sao?”

Bảo Sơn trầm trọng gật đầu: “Đúng. Là gọi chúng ta, có chạy hay không?”

Cậu vác theo giỏ tre nhỏ trên lưng, một tay kéo em gái lại, sẵn sàng chỉ một giây phút sau là sẽ không chút do dự chạy đi.

Bảo Châu nhìn người đang phất tay ở bên kia, nói: “Anh đừng hoảng hốt, chú ấy không qua được bên này!”

Người chứ không phải là diều hâu biết bay, Không thể qua bên này ngay được!

“Hai đứa kia, các cháu bị lạc đường sao?” Thanh âm đứt quãng truyền tới, Tiểu Bảo Châu nhìn người bên kia đang cố sức hô thật to, ngẫm nghĩ một chút, đôi tay nhỏ đặt lên miệng theo hình dáng chiếc loa rồi kêu to: “Không có!”

Cô bé lớn tiếng nói: “Cháu không bị lạc đường!”

Nói xong, dùng sức vẫy vẫy tay, người bên kia nghe được tiếng trả lời, tựa hồ có chút sửng sốt.

Bảo Châu thấy người bên kia không nói nữa, liền lôi kéo Bảo Sơn: “Anh à, chúng ta đi thôi.”

Bảo Sơn: “Làm như vậy không sao chứ?”

Bảo Châu mắt to ngập nước: “Xa như vậy lại nhìn không rõ mặt chúng ta, cứ trả lời người ta một tiếng cũng không sao.”

Bảo Sơn: “Em nói có lý.”

Hai đứa trẻ tay trong tay, cùng nhau đi trở về, Bảo Sơn nói: “Chúng ta mang thật nhiều hạt dẻ trở về, cả nhà sẽ không bị đói nữa.”

Bảo Châu: “Như vậy chúng ta cần phải đi thêm vài lần nữa.”

Lại nghĩ đến cái gì, nhỏ giọng nói: “Hơn nữa không thể bị người khác phát hiện rồi cướp đi.”

Bảo Sơn ừ một tiếng thật mạnh, hai bạn nhỏ cõng giỏ tre đi xuyên qua sơn động, vòng qua sườn núi lớn đi lên, bọn họ đã đi con đường này mấy lần rồi, cho nên hiện tại rất quen thuộc, hai người đi thẳng qua rừng cây trở về nhà.

Mắt thấy sắp về đến nhà, thì đúng lúc gặp được mấy chị em nhà họ Điền từ một sườn núi khác đi ra.

Hai bên không phải mặt đối mặt, nhưng lại cùng quẹo vào một con đường nhỏ trước mặt, Nữu Tử dừng lại, có chút do dự, có điều vẫn chủ động lại gần rồi chào hỏi: “Bảo Châu, em cũng đi đào rau dại trở về sao?”

Cô bé ngay cả liếc mắt nhìn Bảo Sơn một cái cũng không muốn.

Bảo Châu gật đầu, cười tủm tỉm, má lúm đồng tiền nho nhỏ như ẩn như hiện, cất giọng trong trẻo: “Đúng vậy, hiện tại đào thêm rau dại, mùa đông sẽ không phải ra khỏi nhà.”

Nữu Tử cùng mấy chị em nhìn vào sọt của Bảo Châu và Bảo Sơn, cả đám đều cảm thấy hâm mộ cùng ghen ghét.

Bọn họ đào được thật nhiều đồ.

Đôi mắt của Phán Đệ như dính vào sọt của Bảo Châu: “Thật nhiều!”

Ngay sau đó nhỏ giọng: “Chúng ta đào được ít như vậy, về nhà khẳng định sẽ bị mắng. Nếu Bảo Châu chia cho chúng ta một chút thì tốt rồi.”

Bảo Châu tươi cười không thay đổi, cũng không bắt chuyện, cô bé mấp máy miệng nhỏ nói: “Được rồi, anh ơi chúng ta mau về nhà đi. Bằng không sẽ không kịp đi đưa cơm cho mẹ, đến lúc đó cả hai đứa sẽ bị mắng đấy. Chào chị họ, chúng em phải đi rồi.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top