Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch)
  4. Chương 26: Tôi luyện cốt cách, đột phá cấp độ Rèn Cốt! (2)

Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch)

  • 100 lượt xem
  • 1170 chữ
  • 2024-07-14 22:24:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mấy ngày sau đó, ban ngày thì Lục Trường Sinh sẽ ở bên cạnh đại phu Ngô Cảnh để học y thuật.

Ngộ tính của hắn kinh người, về y lý, về phương diện biện chứng hắn đều đã bắt đầu vỡ ra được một số vấn đề.

Trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, ngay cả Ngô Cảnh cũng cảm thấy hài lòng cực kỳ nên hắn cũng tiện đà đó mà truyền thụ y thuật cho Lục Trường Sinh.

Chẳng qua y thuật vốn bác đại tinh thâm.

Dù cho Lục Trường Sinh có ngộ tính cao đến đâu thì hắn cũng không thể học được trong thời gian có vài ngày.

Nhưng có sự giáo dục tay cầm tay từ danh y Ngô Cảnh, trình độ y thuật của Lục Trường Sinh cũng gia tăng nhanh chóng.

Chẳng mấy mà hơn một tháng cũng đã trôi qua.

Hôm đó, Lục Trường Sinh vẫn tới dược phô như mọi ngày và chuẩn bị làm trợ thủ cho Ngô Cảnh.

Bây giờ, hắn đã có thể hỏi thăm một ít bệnh tình của bệnh nhân, sau đó báo lại cho Ngô Cảnh, có thể nói hắn đã trở thành trợ thủ thật sự rồi.

Đột nhiên, có tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài vọng vào.

“Mau, mau, mau tìm Ngô đại phu, có người bị nội thương, sinh mệnh có nguy hiểm rồi.”

“Ngô đại phu đâu?”

“Mau cứu người…”

Ngay sau đó có mấy chục người xông vào dược phô, gần như nhét kín nơi này.

Những người này đều đang khiêng một số người bị thương, mặt ai nấy đều vàng như giấy, sinh mệnh hấp hối.

“Có chuyện gì xảy ra thế?”

Lục Trường Sinh rùng mình.

“Diệu Thủ Viên gặp kẻ cướp.”

“Đám cướp đáng ghét đó gan to bằng trời, lần trước đã cướp sạch một dược phô mà vẫn chưa chịu thôi, giờ còn cướp cả Diệu Thủ Viên!”

“Học đồ, dược sư, đại phu, thậm chí là cả đội hộ vệ cũng chết rất nhiều người. Ngay cả gia chủ cũng bị thương, toàn bộ Diệu Thủ Viên máu chảy thành sông rồi!”

“Lũ cướp chết tiệt…”

Trong dược phô là tràn đầy tiếng kêu rên và tiếng khóc.

Lục Trường Sinh giật nảy mình.

Diệu Thủ Viên bị cướp?

Phải biết rằng Diệu Thủ Viên có võ giả Luyện Tạng tọa trấn, làm sao đám cướp kia dám làm vậy?

“Văn lão thì sao? Văn lão thế nào rồi?”

Lục Trường Sinh lập tức hỏi.

Hắn nhớ ra Văn lão đang ở tại Diệu Thủ Viên.

“Ồn ào gì thế?”

“Không phải người bệnh thì ra ngoài hết đi.”

“Trường Sinh, lo lắng cái gì? Mau mau kiểm tra vết thương đi…”

Ngô Cảnh đã đến và mau chóng giữ vững tình hình.

Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, hắn chỉ có thể bình tĩnh lại rồi trợ giúp sư phụ cứu trị người bệnh.

Nhưng trong lòng hắn vẫn cứ có một nỗi lo mơ hồ về Văn lão.

Đêm lạnh như nước.

Trên quảng trường của Diệu Thủ Viên, từng thi thể nằm đó, chỉ liếc qua thôi cũng đã tới mấy chục người!

Trong không khí, mùi máu tanh nồng nặc tản ra.

Rất nhiều học đồ, dược sư, đại phu, võ giả của đội hộ vệ đều đứng trên quảng trường, yên lạnh nhìn những thi thể đang nằm trên mặt đất.

Toàn bộ quảng trường dường như đã rơi vào một sự yên lặng chết chóc.

Lục Trường Sinh đứng trong đám người, hắn nhìn vào một thi thể không trọn vẹn trên mặt đất, Văn lão!

Một trong số mấy chục xác chết nằm đây chính là Văn lão.

Lồng ngực Văn lão lún xuống, vừa nhìn đã biết là bị một chưởng lực rất mạnh làm cho lục phủ ngũ tạng vỡ nát.

Sức mạnh như thế này chí ít cũng phải là võ giả Luyện Tạng mới nắm giữ được.

Một cánh tay của Văn lão cũng bị chặt mất, đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy, không biết đã rơi ở đâu rồi.

Trên mặt hắn còn lộ ra vẻ kinh hoàng, hoảng sợ cũng như đau khổ.

Lục Trường Sinh không nói gì, thế nhưng ánh mắt của hắn càng lúc càng lạnh lẽo.

Trên danh nghĩa, Văn lão không phải sư phụ của Lục Trường Sinh, thế nhưng trên thực tế, Văn lão gần như đã truyền thụ toàn bộ bản lĩnh của mình cho hắn.

Không phải thầy trò nhưng lại hơn hẳn thầy trò.

Nhưng bây giờ Văn lão đã chết rồi, hơn nữa tử trạng còn rất thê thảm.

“Gia chủ, bắt được nội gian rồi.”

Ngay lúc này, hai võ giả của đội hộ vệ áp giải một nam tử mặt mũi sưng vù tới quảng trường.

“Xoẹt.”

Vô số ánh mắt đều tập trung vào nam tử với bộ mặt sưng húp kia.

Ánh mắt Trịnh Nhân Tâm như đông cứng lại, giọng nói cũng lạnh như băng, hắn từ từ lên tiếng: “Là ngươi, Trịnh Nghĩa Hải! Ngươi là con cháu Trịnh thị, còn là võ giả của đội hộ vệ, được Diệu Thủ Viên nuôi dưỡng, hà cớ gì ngươi phải cấu kết với kẻ gian, tàn hại người trong tộc?”

Một tiếng “bịch” vang lên.

Trịnh Nghĩa Hải ngã quỵ trên nền đất, không ngừng cầu xin tha thứ: “Gia chủ tha mạng, do ta nhất thời hồ đồ.”

“Ta… ta cá cược, nợ rất nhiều bạc, kết quả là bị đám cướp kia tìm đến tận nơi.”

“Bọn họ đồng ý với ta rằng chỉ cần cung cấp tin tức của các võ giả Luyện Tạng trong Diệu Thủ Viên, họ sẽ cho ta bạc để giúp ta trả hết nợ nần.”

“Ta nghĩ kẻ cướp sẽ không dám làm gì Diệu Thủ Viên, hơn nữa cũng chỉ là cung cấp một ít tin tức mà thôi, cũng không phải việc khó khăn gì, thế nên ta đồng ý ngay.”

“Nhưng ta thật sự không biết đám người đó lại to gan đến như vậy, thật sự dám xông vào Diệu Thủ Viên.”

“Gia chủ tha mạng, tha mạng…”

Rõ ràng là Trịnh Nghĩa Hải đã bị đánh khá nặng, hàm răng đã bị đánh rụng gần hết, thậm chí hắn nói cũng không rõ chữ.

Nhưng mà mọi người ở đây vẫn nghe được hết những lời nói của hắn.

Nội gian!

Tên Trịnh Nghĩa Hải này chính là nội gian!

Cũng vì Trịnh Nghĩa Hải tiết lộ tin tức của các võ giả trong Diệu Thủ Viên nên đám cướp kia mới cảm thấy có cơ hội để sử dụng, do đó xông vào trong Diệu Thủ Viên.

Mắt Trịnh Nhân Tâm đỏ ngầu, hắn nhìn chòng chọc vào Trịnh Nghĩa Hải, nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ, từng chữ một: “Tha mạng? Ngươi hại chết nhiều người như thế này mà còn muốn có mạng để sống?”

Một giây sau, Trịnh Nhân Tâm đột ngột rút đao ra chém một nhát.

“Xẹt.”

Đầu của Trịnh Nghĩa Hải lập tức rơi xuống đất, máu tươi phun ra khắp nơi.

Khắp người Trịnh Nhân Tâm toàn là máu nhưng hắn cũng không thèm để ý.

Sắc mặt hắn tái nhợt, lạnh lùng nói: “Lần trước, bọn chúng đã cướp dược phô của Diệu Thủ Viên thì cũng đành thôi, vậy mà còn không đào tẩu, ngược lại, chúng còn dám xông vào Diệu Thủ Viên, đúng là khinh người quá đáng! Thật sự nghĩ rằng Trịnh thị thành Nam Dương chúng ta không có người sao?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top