Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 79: Viện thủ

Đích Mưu (Dịch)

  • 502 lượt xem
  • 2130 chữ
  • 2022-04-24 22:25:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thấy Chu ma ma cũng muốn đi ra ngoài, Nhâm Dao Kỳ vội gọi lại nàng: “Ma ma cũng lưu lại đi.”

Chu ma ma lên tiếng, ôm tay đứng bên cạnh giường.

Nhâm Dao Kỳ nói với Lý thị: “Mẫu thân, vừa rồi trong hoa viên con gặp được tổ phụ Hàn Vân Khiêm.”

Lý thị nghe vậy cùng Chu ma ma nhìn nhau, hơi hơi ngồi thẳng người: ” Tổ phụ Vân Khiêm cũng tới?”

Nói vậy Lý thị thật sự rất hài lòng Hàn Vân Khiêm, ngay cả cách gọi đều thay đổi.

“Bởi vậy có thể thấy được Hàn gia đối với chuyện này cũng cực kỳ coi trọng.” Lý thị vui mừng mà nói với Chu ma ma.

“Hàn gia chỉ có Hàn công tử một rễ một mầm, dĩ nhiên là coi trọng.” Chu ma ma ma cũng cười gật đầu phụ họa.

Nhâm Dao Kỳ nhìn thần sắc các nàng, tiếp tục nói: “Vừa mới phụ thân nói, tổ phụ đã định Tam tỷ rồi.”

Lý thị oán trách nhìn Nhâm Dao Kỳ: “Loại chuyện sao con lại đi hỏi? Còn tuổi nhỏ lo lắng cái gì!” Theo lời nói thì hình như không quá kinh ngạc, có lẽ đã đoán được từ trước. Chẳng qua trên mặt nàng vui sướng không thể nào che giấu.

Hàn Vân Khiêm tướng mạo tốt, tính tình khiêm tốn, trí tuệ hiếu học, lại là con trai độc nhất Hàn gia. Một cọc hôn nhân như vậy, ai cũng phải kêu một tiếng tốt.

Lý thị là người mẫu thân vì con mà suy nghĩ, cũng không sai.

Ngay cả Nhâm Dao Kỳ cũng không tìm ra chuyện hôn nhân này có nửa điểm không tốt, nếu như nàng không biết kết quả đời trước, nàng cũng sẽ đồng ý.

“Mẫu thân, lúc trước có nghe Du muội muội nói có ma ma thầm nghe ngóng Tam tỷ.” Nhâm Dao Kỳ cúi đầu nói.

Lý thị sửng sốt, khẽ nhíu mày: “Hỏi thăm những thứ gì?”

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ: “Tính tình, thái độ làm người, còn có nguyên nhân năm kia bị đưa đến thôn trang là vì sao.”

“Là nghe ai nói? Người nọ trả lời như thế nào?” Lý thị có chút khẩn trương nói.

“Là một tiểu nha hoàn bên người nữ nhi, mẫu thân yên tâm, nàng không có nói lung tung.” Nhâm Dao Kỳ an ủi.

Lý thị không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Bà cũng lo lắng tính tình trưởng nữ bị người thêm mắm dặm muối nói cho người Hàn gia biết.

“Mẫu thân. Du muội muội không phải loại người hỏi thăm người khác lung tung, nàng cũng sẽ không hỏi những chuyện này. Có lẽ là Hàn lão thái thái hoặc phu nhân bên đó cho người qua hỏi .”

Chu ma ma gật đầu đồng ý: “Đây là đương nhiên.”

Nhâm Dao Kỳ nhìn Lý thị chậm rãi nói: “Mẫu thân, Hàn gia là cưới vợ, Nhâm gia là gả nữ. Hàn gia đều đến đây hỏi thăm tình huống Nhâm gia, chúng ta có cần cho người hỏi hang tình huống Hàn gia hay không?”

“Này…” Lý thị nhíu mày nhìn về phía Chu ma ma.

Nhâm Dao Kỳ lại nói: “Mẫu thân, nghe nói Hàn gia nhất mạch này rất có tiếng nói trong đại tộc. Hàn gia lại chỉ có một nam đinh là Hàn Vân Khiêm, thê tử tương lai của hắn cũng nhất định phải quản rất nhiều. Theo tính tình Tam tỷ, người thử nghĩ nếu không sớm chuẩn bị, tỷ ấy có ứng phó được không?”

Lần này Chu ma ma cũng gật đầu: “Ngũ tiểu thư nói có đạo lý. Việc vặt trong gia tộc rất dễ bị người chú ý. Tam tiểu thư nếu có thể chuẩn bị sớm đương nhiên càng tốt, về sau khôngbị người coi thường .”

Lý thị do dự nói: “Nhưng Hàn gia gia phong nghiêm cẩn. Chúng ta tùy tiện phái người qua hỏi thăm nếu bị người ta phát hiện thì làm thế nào?”

Nhâm Dao Kỳ cười nói: “Mẫu thân, Hàn gia đến Bạch Hạc trấn mới bao lâu? Người mặc dù phái người đến nhà người ta hỏi thăm tình hình lại có thể hỏi được những gì? Giống như chúng ta bên này, đến Hàn gia hỏi người ta cũng chọn cái tốt mà nói. Ngược lại Kế Châu bên kia. Người Hàn gia tại Kế Châu sinh hoạt đã nhiều năm, hàng xóm láng giềng bằng hữu thân thích cũng đều hiểu rõ. Chúng ta có thể phái người đi Kế Châu hỏi thăm thì không gì tốt hơn.”

“Đi Kế Châu?” Lý thị nhìn Nhâm Dao Kỳ một chút lại nhìn Chu ma ma, “Có phải quá cẩn thận rồi không? Ta thấy Hàn gia nhân khẩu đơn giản, từ trên xuống dưới đều hoà thuận, cũng không có gì để tìm hiểu.”

Nhâm Dao Kỳ nghe vậy cũng không đồng ý nói: “Nương. Hàn gia nhân khẩu đơn giản? Đó là vì người chỉ thấy Hàn gia ở Bạch Hạc trấn? Bộ tộc Hàn thị người nghĩ sẽ bao nhiêu người?”

“Đây…” Lý thị nghẹn lời.

Nhâm Dao Kỳ nói tiếp: “Chúng ta không biết, không có nghĩa không có vấn đề. Tựa như Hàn gia trong bộ tộc rõ ràng rất có địa vị, nhưng tại sao họ lại từ bỏ Kế Châu đến Yến Bắc? Hàn gia gia phong nghiêm với nữ tử như vậy, có thể thấy được gia chủ là người nghiêm túc, nhưng hôm nay con nhìn thấy Hàn lão gia tử lại là người hào sảng. Còn mười phần dễ thân. Như vậy Hàn gia hiện tại người chân chính quản gia là ai? Hay là Hàn lão gia tử không phải người hào sảng như biểu hiện bên ngoài? Nếu thật là như thế, chúng ta không sớm hỏi thăm rõ, sau này Tam tỷ không phải nửa bước khó đi sao?”

Bị Nhâm Dao Kỳ liên tiếp đề ra nhiều câu hỏi như vậy, Lý thị có chút đỏ mặt.

Việc này bà thật đúng là hoàn toàn không nghĩ đến.

Nghĩ tới vài năm nay nếu không có Chu ma ma giúp đỡ, không biết bà biết bà có thể ngồi đây hay không. Nghĩ như vậy Lý thị cảm thấy quả nhiên do bà nghĩ quá đơn giản.

“Nhưng là chúng ta muốn phái ai đi Kế Châu?” Lý thị buông miệng, nghĩ nghĩ, “Có nên bàn bạc cùng lão gia hay không? Nếu không để lão thái gia hoặc lão thái thái phái người đi?”

“Phụ thân bên kia chỉ cần thông báo là được. Người sẽ không có ý kiến. Về phần ông bà bên kia… Con cảm thấy chúng ta tự phái người đi thôi, tạm thời trước không nên phiền hai vị lão nhân gia. Nếu không Nhâm gia thật sự tra ra Hàn gia có vấn đề chúng ta cũng không được biết.”

Chỉ cần có thể giúp đỡ Nhâm gia, cho dù Hàn gia có vấn đề gì, Nhâm gia bên này nhất định sẽ để Nhâm Dao Hoa lập gia đình.

Lý thị trầm mặc một lát, cũng không có phản bác nữa, chỉ nói: “Kia phái ai đi thì tốt?”

Nhâm Dao Kỳ cười: “Mẫu thân, người có phải lâu rồi chưa viết thư có ngoại tổ mẫu phải không?”

Lý thị sửng sốt, lập tức ngộ ra: “Đúng rồi, có thể tìm mẫu thân hỗ trợ. Lý gia cùng Hàn gia không lui tới, như vậy mặc dù về sau bị Hàn gia phát hiện cũng có thể từ chối.”

Chu ma ma cười nói: “Vậy phu nhân không bằng ngay bây giờ viết một phong thư? Nô tỳ nhanh chóng cho người đưa đi Vân Dương thành. Chuyện này nên sớm không thể chậm trễ.”

Lý thị gật gật đầu, muốn đứng lên, Nhâm Dao Kỳ vội ấn nàng xuống: “Con đi chuẩn bị giấy mực, mẫu thân người nói, con viết.”

Lý thị thấy bộ dáng này của nàng, không khỏi bật cười: “Vậy con đi đi.”

Nhâm Dao Kỳ liền đi ra cửa gọi nha hoàn.

Lý thị nhìn bóng lưng của nàng, tươi cười thỏa mãn mà nói: “Hai tỷ muội chúng nó có thể như thế, ta an tâm.”

Chu ma ma cũng cười: “Dù sao cũng là thân sinh tỷ muội, phu nhân có gì lo lắng? Mấy năm trước là vì hai vị tiểu thư còn nhỏ tuổi, tính tình không hợp mà thôi.”

Không quá lâu, Nhâm Dao Kỳ liền mang theo nha hoàn chuẩn bị giấy mực vào cửa.

Nhâm Dao Kỳ ngồi ở bên cạnh bàn cầm lấy bút chấm mực, cười dài hỏi Lý thị: “Mẫu thân, người nói con viết.”

Một bên Lý thị thỉnh cầu mẫu thân có thể phái người điều tra chuyện Hàn gia, Nhâm Dao Kỳ bên này đoan chính viết vào, bút lực vững vàng. Chỉ là trừ những gì Lý thị nói, nàng còn tự mình thêm vào.

Dù sao chuyện Lý thị muốn tra cùng nàng bất đồng.

Nhâm Dao Kỳ viết xong lại nhìn một lần, lại để Lý thị nhìn một lần xem cần thêm cái gì không. Lý thị nhìn xong gật đầu: “Như thế là tốt rồi, như thế là tốt rồi.”

Nhâm Dao Kỳ để khô mực, bỏ vài phong thư, đưa cho Chu ma ma: “Ma ma mau cho người đưa đi đi.”

Chu ma ma không dám trì hoãn, lập tức rời đi.

Nhâm Dao Kỳ giống như buông xuống tảng đá lớn trong lòng, thở phào một hơi.

Nàng kỳ thật muốn tra nhất là chi tiết về Hàn Đông Sơn.

Hàn gia trước kia đời đời đều là địa chủ Kế Châu, gia cảnh giàu có cũng chỉ dừng ở giàu có. Hàn Đông Sơn xuất hiện, Hàn gia liền thay đổi.

Mà tổ tôn Hàn gia từ Nhâm gia trở về cũng có một đoạn đối thoại, trong thư phòng chính Hàn gia, Hàn Đông Sơn ngồi sau thư án mặt không biểu tình nhìn cháu trai trước mắt, bàn tay nhẹ nhàng chuyển động viên ngọc to như nắm tay trẻ con.

Hàn Vân Khiêm hơi hơi cúi đầu, giống như đang nhìn ô gạch vuông trước mắt, lại giống như gì cũng không nhìn. Tuy rằng đầu cúi thấp, tư thái cung kính, nhưng thắt lưng luôn thẳng.

“Nhâm gia đã đồng ý cùng chúng ta kết thân.” Hàn Đông Sơn nhàn nhạt nói, khóe miệng khẽ nhếch, nhìn mười phần trào phúng.

Hàn Vân Khiêm như không nghe thấy, giống như việc này không liên quan gì đến hắn, đầu cũng không nâng một chút.

“Hôm nay cái Nhâm ngũ tiểu thư kia chính là người lần trước cầm lại bức họa từ trong tay ngươi?” Hàn Đông Sơn xuất kỳ bất ý* nói.

*“Nguyên nói đem quân đánh nhân lúc đối phương không phòng bị. ◇Tôn Tử 孫子: “Công kì vô bị, xuất kì bất ý” 攻其無備, 出其不意 (Kế 計). § Sau dùng “xuất kì bất ý” 出其不意 chỉ hành động bất ngờ ngoài ý liệu của người khác.” Theo Từ điển Hán Nôm.

“Vâng, tổ phụ.” Hàn Vân Khiêm thấp giọng đáp.

Hai viên ngọc trong tay Hàn Đông Sơn xoay chuyển nhanh hơn, giống như đang trầm ngâm: “Theo ý Nhâm gia là để ngươi cùng Nhâm tam tiểu thư thành hôn. Bất quá ta nhìn ngươi cùng vị ngũ tiểu thư có vẻ hợp ý. Hiện tại việc hôn nhân còn chưa định xuống, ta liền cầu hôn Nhâm ngũ tiểu thư cho ngươi, thế nào?”

Hàn Vân Khiêm biến sắc, lập tức ngẩng đầu, sau đó liền bắt gặp đôi mắt thâm trầm lóe lên tinh quang của Hàn Đông Sơn.

Hàn Vân Khiêm âm thầm hít sâu một hơi, để cho mình tĩnh tâm lại, hắn nghe được chính mình đang chậm rãi nói: “Kết hôn cùng ai kết quả cũng giống nhau, cần gì làm điều thừa chọc Nhâm gia không vui.”

Hàn Đông Sơn nhìn Hàn Vân Khiêm thật lâu, ngửa đầu tựa vào thành ghế bằng gỗ lim sau lưng, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, mang theo bộ dáng hảo trưởng bối thâm tình nói: “Trong lòng con có tính toán là tốt rồi.”

Hàn Vân Khiêm thi lễ một cái: “Tôn nhi xin lui xuống trước.”

“Ừ. Kêu phụ thân con tiến vào, ta có chuyện muốn phân phó.” Hàn Đông Sơn nhạt giọng nói.

Hàn Vân Khiêm đáp vâng rồi lui ra.

Giữa trưa ngày xuân ít đi vài phần lười biếng của ngày đông, cẩn trọng đem vạn vật mạ thêm một lớp ánh sáng màu vàng nhạt, Hàn Vân Khiêm từ hành lang chậm rãi đi, ánh áng mặt trời chiếu sáng cả con đường, làm cho cả người hắn nhìn lên rất ấm áp.

Trong mắt mấy nha hoàn, thiếu gia vẫn như cũ ôn nhu nhã nhặn, lạnh nhạt nhưng rực rỡ.

Nhưng Hàn Vân Khiêm hiện tại trong đầu chỉ có mỗi câu nói kia của tổ phụ: “Ta liền cầu hôn Nhâm ngũ tiểu thư cho ngươi, thế nào?”

Hắn không cảm thấy cao hứng vui vẻ linh tinh, chỉ có không hiểu sao mồ hôi lạnh ướt lưng.

**************

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top