Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 65: Gian phu xuất hiện (1)

Đích Mưu (Dịch)

  • 438 lượt xem
  • 2066 chữ
  • 2022-04-24 22:18:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bởi vì trải qua một đời, Nhâm Dao Kỳ đối với mọi người ở Hiến Vương phủ có nhận thức bất đồng, cũng sinh ra tình cảm thân thiết.

Dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì khó.

Nếu có người khi ngươi đang ở thế tuyệt vọng không còn đường lui đứng ra, không cần bất luận đáp lại mà giúp người, thì ngươi mới hiểu được tâm tình.

Nhâm Dao Kỳ thu lại hỗn loạn trong lòng, đứng dậy, một mặt hỏi Hương Cần nói: “Các nàng đi nơi nào? Đã đi bao lâu rồi?”

Hương Cần vội hỏi: “Sau khi tiểu thư cùng Bát tiểu thư rời đi Tam tiểu thư cũng đi, vốn nàng muốn cùng ngài nói một tiếng. Chẳng qua Tam tiểu thư tính tình nóng vội, nàng sợ… Sợ cữu lão gia lại gặp phải phiền toái, cho nên đi tìm cữu lão gia trước. Còn nói nếu qua bốn khắc còn không thấy nàng trở lại thì nô tỳ phải đi tìm Ngũ tiểu thư, để ngài hỗ trợ che giấu mọi người.”

Nhâm Dao Kỳ nghe vậy không khỏi cười khổ, Nhâm Dao Hoa không phải sợ cữu cữu bọn họ gặp phiền toái mới đi hỗ trợ, mà là sợ cữu cữu mang phiền toái cho bọn họ. Lần trước cữu cữu vì mua một con dế mà bán phòng ở, làm cho Nhâm Dao Hoa vô cùng tức giận, sợ hắn lần này lại làm chuyện hoang đường gì. Mỗi lần Lý Thiên Hữu ra cửa đều không có chuyện gì tốt.

Hơn nữa Nhâm Dao Hoa cũng không muốn người Nhâm gia chạm mặt Lý Thiên Hữu, ở trong lòng nàng, người cữu cữu này chẳng những không thể làm hậu thuẫn cho mẫu thân nàng, đã vậy còn kéo chân sau các nàng, có chút xấu hổ với mấy huynh đệ tỷ muội.

Đời trước Nhâm Dao Hoa với bất kỳ ai Hiến Vương phủ đều không có sắc mặt tốt, có một lần nàng đi theo Chu ma ma đi đưa tiền cho nhà ngoại, còn dẫn theo mấy “mẹ mìn” muốn thuyết phụ ngoại tổ phụ đem đám con hát bán đi, nhưng không thành từ đó về sau liền không bao giờ quan tâm đến.

Tình tình ngoại tổ phụ trước giờ rất hiền hậu, như tượng đất vậy nhưng lần đó lại đặc biệt nổi giận, đem bạc ném dưới chân Nhâm Dao Hoa, cầm lấy mã tiên để hát hí khúc chỉ vào nàng, tuyên bố không bao giờ cho nàng vào cửa Lý gia, ông cũng không nhận đứa cháu gái này nữa.

Tuy rằng sau đó Lý thị cũng có cấp bạc cho nhà mẹ ngoại tổ phụ cũng không suy nghĩ mà thu lấy, nhưng đối xử với Nhâm Dao Hoa từ đầu đến cuối đều rất lãnh đạm.

Chỉ là Nhâm Dao Hoa đi chuyến này gần một canh giờ còn chưa trở về. Mắt thấy phải đến lúc dùng cơm trưa, Nhâm Dao Kỳ chỉ có thể phái vài bà tử âm thầm tìm nàng.

Cuối cùng cũng có người tới thông báo cơm đã chuẩn bị xong, kêu Nhâm Dao Kỳ đi qua đó.

Nhâm Dao Kỳ chỉ có thể một bên phái người tiếp tục đi tìm, còn chính mình thì đi gặp Đại thái thái Vương thị.

Cũng may Đại thái thái muốn cùng Đại thiếu nãi nãi bàn bạc chuyện của Lưu gia, đối với chuyện dùng bữa không thèm để ý, chỉ bảo các nàng tự đến phòng ăn.

Nghe Đại thái thái cùng Đại thiếu nãi nãi ý tứ, hai tỷ muội Lưu gia trước mặt Lưu phu nhân khóc kể Nhâm gia ỷ đông hiếp yếu, nhục nhã hai người bọn họ.

Chẳng qua sau khi Đại thái thái biết được hai tỷ muội Lưu gia mắng Nhâm Ích Quân, tức giận đến phát run. Đối với việc Nhâm Dao Kỳ giúp đỡ Nhâm Ích Quân dạy dỗ Lưu gia tỷ muội chẳng những không so đo trách cứ, còn mười phần hiền lành khen nàng. Bất kỳ người mẫu thân nào cũng không cho phép người khác mắng con mình đoản mệnh.

Cho nên thấy Lưu phu nhân há mồm muốn Nhâm gia xuất thành ý thì mới đồng ý bỏ qua chuyện này, nếu không bà sẽ cho thanh danh Nhâm gia đi quét rác Đại thái thái chỉ cười lạnh không nói.

Lão ma ma bên cạnh Đại thái thái thấy sắc mặt bà với Lưu phu nhân không tốt bèn khinh bỉ nói một câu: “Thiếu gia của chúng ta cũng không phải sợ cái gì. Chỉ là cô nương nhà phu nhân mới gặp lần đầu đã hẹn thiếu gia nhà chúng ta ra nói chuyện, bên cạnh ngay cả một người hạ nhân cũng không mang, đây là muốn gấp gáp đến Nhâm gia chúng ta làm thiếp sao? Nói thật ra, Nhâm gia chúng ta gia đại nghiệp đại, cũng không để ý nhiều thêm một hai người ăn không ngồi rồi.”

Lời vừa nói ra người của Lưu gia sắc mặt nhất thời khó coi. Đại thái thái cúi đầu uống một ngụm trà, làm như không nghe được hạ nhân làm càn. Một hồi thân cận biến thành giương cung bạt kiếm.

Chẳng qua cuối cùng đều vì danh tiếng từng nhà mà suy nghĩ, ăn ý đem chuyện này bỏ qua một bên, về phần đời trước Lưu gia muốn mượn chuyện này đòi một khoản lớn, đời này cũng chỉ vọng tưởng thôi.

Đại thái thái lần này đến Bạch Vân Tự hơi thất vọng, chỉ định dùng xong cơm chay nghỉ ngơi một hồi rồi trở về.

Bởi vì không cùng nhau dùng bữa. Nhâm Dao Kỳ liền nói với Đại thái thái Nhâm Dao Hoa muốn đi tháp Già lăng xá lợi nên chậm chút sẽ trở về, bởi vì cảm thấy bên cạnh Nhâm Dao Hoa có nha hoàn bà tử đi theo, Đại thái thái liền không để ý. Bà đang cùng Đại thiếu nãi nãi bàn chuyện xem mắt cho Nhâm Ích Quân. Việc hôn nhân Nhâm Ích Quân là tâm bệnh của bà.

Không nghĩ đến, lúc đang ăn cơm bên ngoài bỗng đổ mưa to. Đại thái thái cho người đến thông báo ăn xong thì tại phòng nghỉ ngơi, đợi mưa tạnh lại khởi hành hồi phủ.

Người phái ra tìm kiếm Nhâm Dao Hoa vẫn chưa trở lại, Nhâm Dao Kỳ chỉ có thể đến chỗ đại thái thái lần nữa. chỉ nói Nhâm Dao Hoa phía nha hoàn về thông báo, trên đường tình cờ gặp được tôi tớ bên người cữu cữu. Muốn đi qua thỉnh an, bởi vậy vẫn chưa về.

Tuy rằng mỗi người đều biết Lý Thiên Hữu người này không đáng tin. Nhưng dù sao cũng là huynh trưởng mẫu thân hai tỷ muội Nhâm Dao Hoa, đích thực là trưởng bối, Đại thái thái cũng không nói gì thêm. Chỉ nói nếu Nhâm Dao Hoa đã trở lại liền đi qua cùng nàng nói một tiếng.

Nhâm Dao Kỳ vừa về tới phòng liền gọi Hương Cần tìm cho nàng một chiếc đấu lạp* cùng áo tơi*, an bài Bình Quả ở trong phòng canh chừng, chính mình dẫn theo Hương Cần, Tang Châm hai người cùng hai bà tử ra ngoài, còn đặc biệt phân phó nếu ai đến tìm thì cứ bào nàng đi tìm Nhâm Dao Hoa.

(*Đấu lạp: nón lá. Áo tơi: làm bằng cỏ, che phủ cả người.)

Nàng chỉ là một đứa nhỏ mười một tuổi, bất quá bị coi là ham chơi thôi. Với lại quy củ ở Yến Bắc, không giống như kinh đô phía nam sâm nghiêm cẩn thận.

Nhâm Dao Kỳ mang người một đường theo hướng Hương Cần chỉ mà tìm, nhưng không thấy thân ảnh Nhâm Dao Hoa đâu.

Mưa càng lúc càng lớn, Bạch Long tự không thấy một bóng người, trên đường đi đến, chỉ cảm thấy ngôi chùa cổ hoang vắng trống rỗng, không những vậy còn cảm giác đường âm vang của bước chân. Nước mưa lạnh như băng rơi trên đường đá, bắn vào giày thêu của Nhâm Dao Kỳ, không bao lâu giày cũng ướt.

Trong chùa có thể tìm thấy áo tơi cùng đấu lạp, nhưng khó mà có guốc gỗ thích hợp.

Nhâm Dao Kỳ trong lòng đầy bất an.

Đời trước, nàng cùng Nhâm Dao Hoa cũng không có sự kiện đi Bạch Long tự, cho nên việc Nhâm Dao Hoa gặp được Đông Sinh hay chuyện Đông Sinh mất tích nàng hoàn toàn không biết.

Nhâm Dao Kỳ không biết đời trước Đông Sinh là mất tích khi nào, nhưng Nhâm Dao Hoa lâu như vậy vẫn chưa trở lại, làm nàng tổng cảm thấy có gì đó không đúng.

Kiến trúc chính của Bạch Long tự ước chừng một trăm mẫu, mặt khác xung quanh không thiếu phòng ốc, có vài sân viện cho khách hành hương xa nhà hoặc khách xin chữa bệnh thuê. Có vài người muốn cầu một nơi thanh tịnh đọc sách. Giống như Bạch Vân Am thực chất là đất thuộc về Bạch Long tự, chỉ là Bạch Vân Am hàng năm chỉ cần quyên góp tiền hương khói cho Bạch Long tự là được.

Tuy đều là chốn Phật môn thanh tịnh, thế nhưng vẫn phải tính toán rõ ràng.

Đại Chu triều từ hoàng thất đến dân chúng đều tin Phật kính Phật, chùa lớn hàng năm đều được hoàng thất ban thưởng, tăng lữ trong chùa nếu có chứng nhận tăng nhân thì được ban thưởng mỗi người ba mươi mẫu ruộng, hơn nữa khách hành hương quyên góp cùng với việc khai hoang, hàng năm riêng phần thu hoạch đã là một phần không kém.

Tăng nhân phần lớn không chính mình canh tác, họ đều đem ruộng đất cho nông dân không có đất thuê. Cho nên mỗi một ngôi đại chùa miếu đều làm chủ các vùng quanh đó. Vì vậy nên mới có câu thiên hạ tài phú thập phân, phật chiếm thất phân.

Nếu Lý Thiên Hữu đến đây Bạch Long tự. Vậy chắc chắn ông đang ở đâu đó trong mấy sân viện trên danh nghĩa Bạch Long tự.

Thuê viện ở Bạch Long tự có rất nhiều người là người đọc sách, mà đa phần lại rất thích vui đùa tiêu khiển. Tuy rằng bọn họ đánh gà chọi dế thế nào cũng không bao giờ dính vào bài bạc. Cũng chỉ đánh cược vài bức cổ họa, có thể nói chỉ cần không phải vàng thật bạc trắng  ngoài ra bọn họ đều lấy ra đánh cược, còn tự nhận là phong nhã.

Mà Lý Thiên Hữu người này không càn biết cái gì phòng nhã hay không phong nhã, cngx không biết đánh cược bạc hay là nhà, người này đơn gian là thích đánh cược mà thôi.

“Ngũ tiểu thư. Giày người đều ướt cả rồi, ngài đi về trước đi để bọn nô tỳ tìm là được rồi.” Một người bà tử tiến lên nhỏ giọng nói.

Nhâm Dao Kỳ nhìn đôi giày thêu màu hồng nhạt mới tinh dưới chân váy, đang nghĩ có nên phái thêm người ra ngoài tìm hay không, Hương Cần lại đột nhiên chỉ về phía trước hô lên: “Tiểu thư người nhìn xem, là cữu lão gia.”

Nhâm Dao Kỳ lập tức ngẩng đầu. Quả nhiên thấy cách đó không xa thấy hai người đội mưa đi về phía này, đi ở phía trước là một nam nhân vóc dáng không cao lắm người khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi, trên đầu mang một đấu lạp cũ nát không biết tìm đâu. Nhưng không có mặc áo tơi, cho nên từ cổ đi xuống đều ướt đẫm, chiếc áo choàng trên người nhìn không ra màu sắc nguyên bản cũng vô cùng không hợp thân, tay áo hướng lên xắn vài bận, nhìn giống trẻ con trộm mặc quần áo người lớn.

Đi sau lưng người nọ là một người đàn ông dáng như cột sắt, mặt thì đen. Lý Thiên Hữu thường xuyên trêu ghẹo hắn giả trang võ sinh thật là lãng phí, hẳn phải giả trang Bao công mặt đen mới đúng.

Nam tử đi sau nhìn thấy Nhâm Dao Kỳ đầu tiên. Hắn bước lên phía trước nhỏ giọng nói bên tai người kia vài câu. Nam tử nghe thấy cũng ngẩng đầu nhìn Nhâm Dao Kỳ, hắn đứng lăng một lúc mới dùng tay áo che mặt chạy đi, nhưng vì tay áo hắn đã xắn lên hết, tay chân lại luống cuống đem tay áo bỏ xuống, trông nhếch nhác vô cùng buồn cười.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top