Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 54: Bà cô

Đích Mưu (Dịch)

  • 467 lượt xem
  • 2070 chữ
  • 2022-04-24 22:14:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hai người từ Tây viện đi ra đang muốn mỗi người một ngả, lại vừa vặn gặp được Nhâm Dao Hoa từ nhà giữa bước tới.

Ánh mắt của nàng đảo qua lại trên người Nhâm Dao Kỳ cùng Hàn Vân Khiêm vài vòng, mày hơi nhíu.

Hàn Vân Khiêm hướng Nhâm Dao Hoa xa xa làm lễ, xoay người đi. Nhâm Dao Kỳ tiện tay gọi nha hoàn Tây viện lại phân phó nàng ta đi theo Hàn Vân Khiêm lấy tranh.

Chờ Nhâm Dao Kỳ xoay người lại đã thấy Nhâm Dao Hoa xuyên qua đình viện đi về phòng mình.

Khoảng một canh giờ, nha hoàn đi theo Hàn Vân Khiêm lấy tranh đã trở lại.

“Tiểu thư, lúc nô tỳ trở lại có gặp qua Đỗ Quyên bên cạnh Đông phủ Thất tiểu thư, nàng quấn quít lấy nô tỳ hỏi rất nhiều khó hiểu, còn hỏi nô tỳ đi Hàn gia làm gì.”

Nhâm Dao Kỳ nhận họa, nhíu mày nhìn nha hoàn: “Vậy ngươi trả lời như thế nào?”

Nha hoàn nói: “Nô tỳ ăn ngay nói thật, nói Tam lão gia phân phó nô tỳ đi Hàn phủ lấy một bức họa trở về. Thấy nàng ta hỏi không dứt, nô tỳ lại gấp trở về phục mệnh, liền tùy tiện ứng phó vài câu liền đi.”

Nhâm Dao Kỳ gật gật đầu: ” Khổ cho ngươi rồi, đi đến chỗ Tuyết Lê nhận tiền thưởng đi.”

Nha hoàn vui mừng đáp, nghĩ nghĩ, vừa cười nói: “Ngũ tiểu thư, lúc nô tỳ đi Hàn gia co gặp một chuyện lạ.”

Nhâm Dao Kỳ nghe vậy tâm cơ vừa động: “Ồ? Việc gì lạ?”

Nha hoàn nói: “Hàn công tử đi thư phòng lấy họa, nô tỳ ở cổng chờ. Nhưng Hàn công tử đi lâu rồi mà không thấy ra, nô tỳ lại quá mót,  bèn kêu một nha hoàn Hàn gia đưa nô tỳ đi tịnh phòng, bởi vì nơi đó cách tịnh phòng nội viện khá gần, nha hoàn kia liền dẫn nô tỳ đi nội viện. Lúc nô tỳ từ tịnh phòng bước ra liền thấy Hàn công tử cùng một lảo giả khoảng năm mươi đang đi tới từ hướng khác của ngã ba nô tỳ đang đi, vị lão giả kia giống như đang răn dạy Hàn công tử, bất quá khi ông ta nói chuyện có mang theo khẩu âm U Châu chúng ta.

Nô tỳ đang muốn hỏi lão giả đó là ai nha hoàn kia thần sắc kinh hoàng vội kéo nô tỳ chạy vào một lối nhỏ rồi ra ngoài, nói là Hàn gia quy củ nhiều nếu để người ta thấy thì không tốt. Sau nha hoàn kia đi. Qua không lâu Hàn công tử cùng vị lão giả kia lại đi ra, nhưng nô tỳ nghe ông ta nói lại là khẩu âm Kế Châu.

Lúc này nô tỳ mới hiểu được vị lão giả đó là tổ phụ Hàn công tử, tiểu thư, ngài nói chuyện này có kì quái không? Không phải đều nói Hàn gia trời sinh đã là người Kế Châu sao? Tổ phụ Hàn công tử sao có thể ní tiếng địa phương Bạch Hạc Trấn được?”

Nhâm Dao Kỳ cười nói: “Có lẽ là Hàn lão gia tử lúc còn trẻ đã từng tới Bạch Hạc trấn.”

“Nhưng mà nô tỳ nghe nói Hàn lão gia tử là từ phía nam chạy nạn đến Kế Châu a, bởi vì được lão gia chủ tiền nhiệm Hàn gia yêu thích mới kén làm con rể.”

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ, dặn nha hoàn nói: “Chuyện này ngươi khoan hãy nói với người khác, dù sao cũng là ngươi tự tiện xông vào nội viện của người ta, lại vô tình nghe được người ta nói chuyện, nếu nói ra ngoài thì không ổn.”

Nha hoàn vội vàng gật đầu nói: “Nô tỳ đã biết, nô tỳ chỉ cùng Ngũ tiểu thư nói chuyện này.”

Nhâm Dao Kỳ gật gật đầu. Kêu nha hoàn đi xuống.

Ngồi trên kháng, Nhâm Dao Kỳ đem cuốn họa mở ra đặt bên cạnh, quả nhiên là bộ Thu Cúc đồ như Hàn Du miêu tả. Mặt trên còn có con dấu của Nhâm Thời Mẫn. Nhâm Dao Kỳ cẩn thận phân biệt một phen, rốt cục thở dài nhẹ nhõm.

Sau đó nàng lại nghĩ tới chuyện nha hoàn kia vừa nói.

Nha hoàn nghe được Hàn lão gia tử nói chuyện mang theo khẩu âm Bạch Hạc trấn, đây là nha hoàn nghe lầm, hay là năng lực thích ứng của Hàn lão gia tử quá tốt? Là giả vờ hay còn có lý do nào khác?

Nha hoàn nghe được Hàn lão gia tử răn dạy Hàn Vân Khiêm, là vì chuyện gì mà răn dạy hắn? Cùng bức họa trong tay nàng có quan hệ gì hay không?

Nhâm Dao Kỳ nghĩ tới nghĩ lui, có chút đau đầu.

Cái Hàn gia này thật là làm cho người ta sờ không được đầu mối.

Đảo mắt dã đến lúc xuân về hoa nở. Vân Văn Phóng lại tới Nhâm phủ. Nghe nói người bị hắn đánh nửa sống nửa chết mùa đông vừa rồi bệnh nặng, đã qua đời.

Phụ thân tên đó là một quan viên lục phẩm, chạy tới Yến Bắc Vương phủ kêu oan, yêu cầu Yến Bắc vương nghiêm trị Vân Văn Phóng.

Vân Văn Phóng bị tổ mẫu hắn cưỡng chế hắn thành thật ở lại Nhâm gia, chuyện còn chưa kết thúc thì đâu cũng không được đi.

Vân Văn Phóng liền bắt đầu đi theo Nhâm gia đệ tử đọc sách.

Một ngày này, Nhâm Dao Kỳ đang ở trong phòng đọc sách. Tân nha hoàn Bình Quả tiến vào báo bà cô đã trở lại, đã đi Vinh Hoa Viện rồi.

Nhâm Dao Kỳ sửng sốt nửa ngày mới phản ứng được bà cô nha hoàn trong miệng là cô của nàng, Nhâm Thời Giai đã được gả cho chi thứ hai Lâm gia ở Vân Dương thành.

Nhưng nàng nhớ rõ Nhâm Thời Giai còn đang có thai. Hiện tại cách kỳ sinh còn ba tháng, cô nàng làm sao trở về lúc này?

“Bà cô một người trở về sao?” Nhâm Dao Kỳ hỏi.

Bình Quả gật đầu: “Cô gia chưa có tới, chỉ có bà cô trở lại.”

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ, đứng dậy đi nơi Lý thị.

Chu ma ma vừa lúc bẩm báo với Lý thị chuyện Nhâm Thời Giai.

“… Nghe nói là cùng Lâm Nhị gia sinh tức giận, về nhà mẹ đẻ dưỡng thai. Ở trên đường đến đây Lão thái thái bên kia có phái hai nhóm người khuyên bà cô trở về, nhưng bag cô vẫn nhất quyết không về.”

Lý thị không khỏi kinh ngạc: “Quan hệ của bà cô với cô từ trước giờ không phải rất hòa thuận sao? Lần này bà cô mang thai lại nháo lớn thế này? Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?”

Chu ma ma nhỏ giọng nói: “Nghe nói là Lâm Nhị gia vì bà cô mang thai bất tiện hầu hạ nên thu một đứa nha hoàn của bà cô còn không nói cho bà cô biết. Bà cô biết xong liền giận dữ đập phá đồ đạc bỏ đi.”

Lý thị sửng sốt: “Lâm Nhị gia mấy năm nay bên cạnh cả nha hoàn thông phòng còn không có, chỉ có chính thê là ba cô. Tại sao lúc này…”

Chu ma ma lắc lắc đầu: “Này thì không biết được. Thiên hạ có mèo nào không thích ăn vụng? Lâm Nhị gia…” Chu ma ma nói tới đây mới nhìn thấy Nhâm Dao Kỳ không biết vào lúc này, đứng ở một bên nghe các nàng nói chuyện nghe được say sưa ngon lành.

Chu ma ma đúng lúc ngừng lại câu chuyện, cười đứng dậy thi lễ với Nhâm Dao Kỳ một cái.

Nhâm Dao Kỳ không chút xấu hổ khi nghe lén bị người ta bắt được, còn cười nói: “Nghe nói cô đã trở lại, con nghĩ mẫu thân có cần tới hay không.”

Lúc này Nhâm Dao Hoa cũng vén rèm vào, nàng cũng vì nghe Nhâm Thời Giai đã trở lại mà đến.

Lý thị gật đầu nói: “Các con đã đến đây thì tốt, nương đang muốn đi Vinh Hoa viện đây, các con cùng ta đi gặp cô các con.”

Nhâm Dao Kỳ cùng Nhâm Dao Hoa hai người theo Lý thị đi Vinh Hoa viện.

Mấy người vừa đến bên ngoài viện đã nghe thấy tiếng cười của Ngũ thái thái lâm thị.

Nha hoàn đi vào thông báo, mẹ con ba người Lý thị vào nhà giữa. Nhâm Dao Kỳ liền thấy ngồi bên phải Lão thái thái là một phụ nhân có thai, vậy đây hẳn là cô của nàng Nhâm Thời Giai.

Nhâm Thời Giai là nữ nhi duy nhất của Nhâm Lão thái thái, cùng thế hệ của nàng ở đây, diện mạo nàng cùng Ngũ lão gia Nhâm Thời Mậu giống nhau nhất, chỉ là khuôn mặt thanh tú hơn Nhâm Thời Mậu, nghe nói trước khi nàng lấy chồng tình cảm hai huynh muội rất tốt.

Nhâm Dao Kỳ với vị cô cô này không có nhiều ấn tượng lắm, nàng chỉ nhớ kiếp trước hình như không có chuyện cô cô về nhà mẹ đẻ dưỡng thai.

“Tam tẩu.” Nhâm Thời Giai muốn đứng dậy hành lễ với Lý thị lại bị Lâm thị ngồi bên đè xuống.

“Người trong nhà, ngươi làm mấy nghi thức xã giao này làm gì, Tam tẩu sẽ không trách cứ. Đúng không Tam tẩu?” Lâm thị tươi cười ngọt ngào nói.

Lý thị vội nói: “Mau đứng dậy, ngươi là phụ nữ có thai, phải chú ý một ít.”

Nhâm Lão thái thái để Lý thị ngồi.

Nhâm Thời Giai vừa nhìn Nhâm Dao Kỳ cùng Nhâm Dao Hoa, kinh ngạc nói: “Hơn năm không thấy, các ngươi cao hơn không ít.”

Lâm thị cười nói: “Ngươi sợ không chỉ không gặp Dao Hoa một năm? Nó đi thôn trang hơn một năm… Dưỡng bệnh, vừa trở về trước năm mới không lâu. Năm kia ngươi về chúc Tết nó còn chưa về đâu.”

Nhâm Thời Giai cẩn thận nghĩ nghĩ, cười gật đầu: “Nhìn trí nhớ muội này.”

Nói xong nàng vừa cười vừa vẫy tay với Nhâm Dao Kỳ cùng Nhâm Dao Hoa.

Hai tỷ muội người liền đi tới trước mặt Nhâm Thời Giai, Nhâm Thời Giai đem đôi vòng mã não trên tay cho tỷ muội hai người mỗi người một cái, hòa ái cười nói: “Đứa bé ngoan, cho các cháu mang.”

Lâm thị nhìn đôi vòng kia một cái: “A, bà cô muội ra tay cũng thật hào phóng. Hôm nay có chuẩn bị đầy đủ không? Muội cũng không phải chỉ có hai đứa cháu gái này đâu.”

Nhâm Thời Giai cười trừng hướng Lâm thị: “Đây còn phải nói? Muội khi nào thì nặng bên này nhẹ bên kia?”

Lâm thị nghe vậy  nhưng vẫn ghen tuông nói: “Nương thương ngươi nhất, cho đồ cưới toàn là đồ tốt.”

Nhâm Lão thái thái nghe xong, nhíu mày răn dạy Lâm thị nói: “Bà cô nhà ai dùng đồ cưới tặng cháu gái? Cũng chỉ có ngươi mới nói ra những lời như thế, mau im miệng đừng để ta mất mặt xấu hổ.”

Lâm thị bị mắng nhưng vẫn cười, vội trả lời: “Con dâu không phải chỉ đùa cho vui thôi sao? Đây không phải là nhà mẹ đẻ dĩ nhiên là nhà chồng. Đều là ở Lâm gia, thời điểm con còn là cô nương tổ mẫu cũng không hào phóng với con như vậy. Có thể thấy được tổ mẫu con cũng rất thương mấy cô nãi nãi.”

Nhâm Lão thái thái dừng một chút, nhạt giọng nói: “Trước khi ngươi xuất giá là cô nương nhánh chính, Thời Giai là con dâu chi thứ hai. Cách phòng, ngươi cùng nàng bấu víu so đo cái gì? Nếu so sánh thì cũng phải so sánh với nhóm con dâu chi chính. Chờ sau này Lâm gia phân phủ, thì càng không thể nào so.”

Lâm thị nghe vậy, không khỏi sửng sốt: “Phân phủ? Vì sao phải phân phủ?” Lâm thị không hiểu nhìn về phía Nhâm Thời Giai, “Tổ mẫu không phải đã nói ‘Độc mộc khó thành rừng’ Lâm gia sẽ không phân phủ sao?”

Nhâm Thời Giai trầm mặc trong chớp mắt, mới ngẩng đầu qua loa nói với Lâm thị: “Nương chẳng qua nói như thế thôi, nơi nào nói phân liền phân?”

Lâm thị lại nhìn Nhâm Lão thái thái, Nhâm Lão thái thái hơi hơi khép mắt tựa vào giường La Hán giống như không nghe thấy mấy nàng nói chuyện.

Nhâm Dao Kỳ ở một bên chú ý biểu tình ba người này, không kiềm được có chút suy nghĩ.

          ************

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top