Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 5: Ngăn cản

Đích Mưu (Dịch)

  • 448 lượt xem
  • 2189 chữ
  • 2022-04-24 21:44:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ta là đích tỷ của ngươi! Là chủ tử của nương ngươi! Ngươi nói ta tính là cái gì? Một năm không thấy, lễ nghi ngươi học đều cho chó ăn rồi sao? Phương di nương, đây là kết quả ngươi nhọc tâm nuôi dạy?” Nhậm Dao Hoa cười lạnh nói.

“Tam tiểu thư thứ tội, là tì thiếp giáo quản thất trách.” Phương di nương giọng nói trầm nhẹ, người cúi cực thấp “Cửu tiểu thư, nhanh đi xin lỗi Tam tiểu thư?”

Nhâm Dao Anh như là mèo bị đạp phải đuôi nhảy dựng lên: “Ta không cần cùng cái người độc phụ này nói xin lỗi, nàng muốn hại chết Lục ca, còn đánh chửi chúng ta. Di nương, chúng ta đi!”

“Nhâm Dao Anh, ngươi dám đem những lời này nói lại lần nữa xem.” Nhậm Dao Hoa lạnh lùng thốt.

“Nói thì nói, ngươi… A… A…”

“Tam tiểu thư, cầu xin ngài tha cho Cửu tiểu thư nàng mồm miệng bộc tuệch, nàng còn nhỏ không hiểu chuyện, hết thảy đều là tì thiếp sai, tì thiếp quỳ xuống cho tiểu thư.” Phương di nương vội vàng khẩn cầu, một bên che miệng Nhâm Dao Anh không cho nàng lại nói Nhâm những lời chọc giận Nhâm Dao Hoa.

“Di nương ——” Nhâm Dao Anh kêu khóc, nghe qua có chút thê thảm.

Nhâm Dao Kỳ đứng ngoài cửa nhìn thoáng qua, nha hoàn cùng bà tử Phương di nương mang đến còn đứng ở bên ngoài, nàng có chút đau đầu.

Nghĩ nghĩ, nàng vẫn là xốc mành đi vào.

Trong Đông phòng Phương di ngương vẫn đang quỳ gối trước mặt Nhâm Dao Hoa, Nhâm Dao Anh ở một bên liều mạng muốn đem Phương di nương kéo lên, lại bị Phương di nương không để ý đến.

Nhâm Dao Hoa đứng ở đó lạnh lùng nhìn không nói gì, Chu ma ma hết nhìn Phương di nương lại nhìn sang Nhâm Dao Hoa muốn nói lại thôi.

Lục thiếu gia Nhậm Ích Hồng cau mày đứng ở cạnh mành, tựa là muốn tiến lên lại không biết mình có thể làm cái gì, có chút khó xử.

Bên kia mấy người cũng chú ý tới Nhậm Dao Kỳ đang tiến vào.

“Ngũ tiểu thư, mặt của ngươi ——” Phương di nương liếc mắt liền thấy được vết thương trên mặt Nhậm Dao Kỳ, không nhịn được nhỏ giọng kinh hô.

Nhâm Dao Anh cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm dấu năm ngón tay trên mặt Nhâm Dao Kỳ, sau đó lại quét nhìn Nhâm Dao Hoa mắt một cái, đối với Phương di nương nói: “Ngũ tỷ nhất định là bị Tam tỷ đánh!”

Giọng nói khẳng định, nghe như thế nào cũng làm người ta cảm thấy có chút vui sướng khi người gặp họa.

“Ngươi tới làm cái gì?” Nhâm Dao Hoa lạnh mặt nói.

Nhâm Dao Kỳ liếc mắt nhìn Nhâm Dao Hoa một cái, đi tới đỡ Phương di nương đứng dậy: “Mẫu thân bảo ta đến đây nói với Phương di nương, người vừa uống thuốc tinh thần không tốt không thích hợp gặp mọi người, hiếu tâm của Lục đệ cùng Cửu muội bà biết bà cũng . Hôm nay gió tuyết lạnh lẽo, mặt đường lại trượt, kính xin di nương sớm mang Lục đệ cùng Cửu muội trở về nghỉ ngơi, nếu bị cảm lạnh mặc dù di nương không đau lòng nhưng mẫu thân sẽ rất đau lòng.”

Phương di nương thân mình cứng đờ, liếc nhìn Nhâm Dao Kỳ lại quay sang nhìn Nhâm Dao Hoa.

Nhâm Dao Kỳ cũng theo ánh mắt Phương di nương nhìn về phía Nhâm Dao Hoa, chỉ thấy Nhâm Dao Hoa cười lạnh đứng ở nơi đó, rồi nói tiếp: “Không nghĩ di nương thành tâm như vậy, còn ở nơi này dập đầu cho mẫu thân, ta nhất định sẽ nói chuyện này cho mẫu thân biết, bà nhất định sẽ rất vui.”

Nhậm Dao Anh hét lên: ” Di nương ta không phải quỳ…”

Nhâm  Dao Kỳ nhanh chóng cắt đứt lời nàng: “Di nương quỳ không phải mẫu thân còn có thể là ai? Nơi này chỉ có Tam tỷ, Lục đệ, Cửu muội còn có Chu ma ma. Tam tỷ, Lục đệ, Cửu muội các ngươi tuy rằng trên danh nghĩa là chủ tử của di nương, nhưng Phương di nương dù sao cũng là phụ thân danh chính ngôn thuận nâng lên thành thiếp thất, còn có công sinh nhi tử, cũng được xem như là một nửa trưởng bối, quỳ mọi người đều không hợp tính hợp lý. Nếu là bị người ngoài biết được, chẳng phải là sẽ nói các ngươi bừa bãi?”

Mọi người ở đây đều biến sắc.

Phương di nương tựa là muốn nói chuyện, Nhâm Dao Kỳ cũng không cho nàng cơ hội: “Hơn nữa, mặc dù chúng ta mấy người đều còn nhỏ, không hiểu những thứ đạo lý này, di nương trước nay đều được tổ mẫu khen là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, huệ chất lan tâm, chẳng lẽ nhưng đạo lý đơn giản này nàng cũng không hiểu? Nàng nếu quỳ các ngươi, há không phải là đang đẩy các người vào cái tội bất nghĩa sao? Ta không tin di nương sẽ làm loại chuyện như vậy, đúng không di nương?”

Nhâm Dao Kỳ đi đến nâng Phương di nương đứng lên, nghiêng đầu hướng tới nàng cười, bộ dáng đối với nàng thập phần tín nhiệm.

Phương di nương cúi đầu, chậm rãi chuyển đầu gối xoay người, mặt hương Tây sương phòng của Lý thị dập đầu ba cái.

Dập đầu xong Phương di nương tự mình đứng dậy, nhẹ nhàng phủi bụi bám trên váy, quay sang nhìn Nhâm Dao Kỳ ôn nhu nói: “Ngũ tiểu thư nói rất đúng, tì thiếp là quỳ phu nhân, không phải là người khác.”

Phương di nương đem ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Nhâm Dao Kỳ rất nhanh liền che dấu, Nhâm Dao Kỳ cũng làm như không nhìn thấy, bình tĩnh nhẹ nhàng nói: “Nếu như thế, di nương liền cùng Lục đệ, Cửu muội muội trở về đi. Chu ma ma, ngươi mau phái mấy bà tử đốt thêm đèn cho di nương, bên ngoài trời tối đường trơn nhất định phải đưa di nương về cẩn thận.”

Chu ma ma sửng sốt, nhìn Nhâm Dao Kỳ liếc mắt một cái, lại nhìn Nhâm Dao Hoa sắc mặt lạnh lùng không nói lời nào, cuối cùng vẫn là cúi đầu vâng một tiếng, đối Phương di nương khom người nói: “Di nương, Lục thiếu gia, Cửu tiểu thư, để nô tỳ phái người đưa mọi người trở về.”

Phương di nương hướng Chu ma ma gật gật đầu, đối Nhâm Dao Hoa nói: “Tam tiểu thư, tì thiếp sáng sớm ngày mai tới đây hầu hạ phu nhân.” Nói xong cũng không chút nào dông dài mang theo một nữ một tử rời đi.

Chu ma ma cũng đi theo ra ngoài.

Nhâm Dao Kỳ đưa mắt nhìn bóng lưng ôn nhu nhưng thẳng tắp của Phương di nương, trong đôi con ngươi đen thẫm mang theo ý cười, lại trầm tĩnh như mặt hồ đông, thâm thúy không lan.

Ánh mắt Nhâm Dao Hoa từ lúc đầu đã chăm chú nhìn Nhâm Dao Kỳ như muốn từ mặt nàng nở ra một đóa hoa.

“Nhâm Dao Kỳ, ngươi có ý tứ gì?”

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ, nhìn Nhâm Dao Hoa nghiêm túc nói: “Tam tỷ, ngươi cảm thấy ta có thể có ý gì? Vừa mới nếu ta tùy ý để Phương di nương quỳ xuống, mặc cho Thất muội ồn ào náo loạn, kinh động người trong phủ, tỷ nghĩ người chịu thiệt sẽ là ai?”

Nhâm Dao Hoa ánh mắt khó lường nhìn chằm chằm Nhâm Dao Kỳ nửa ngày, giật giật khóe miệng, cười có chút châm chọc: “Ta nghĩ đến ngươi cùng Phương di nương kết giao quá mức thân mật, cùng Lục đệ bọn họ tình thâm như tay chân, cho nên không thể nhìn bọn họ ở chỗ này của ta chịu ủy khuất. Chẳng lẽ ngươi đã quên, ban đầu là ai trước mặt tổ phụ tổ mẫu chắc chắn rằng là ta đẩy Lục đệ xuống nước.”

Nhâm Dao Kỳ rủ mắt không nói, đây cũng là nút thắt của nàng cùng Nhâm Dao Hoa giải thích vô ích.

Huống hồ băng dày ba thước, nàng không hy vọng xa vời chuyện hôm nay có thể thay đổi sự quan hệ giữa hai người.

“Coi ta như không hi vọng mẫu thân lại chịu liên lụy đi.”

Lúc này, Chu ma ma mang theo bốn nha hoàn trên tay bê chậu đồng, khăn mặt cùng thuốc đi tới, đối hai người khom người trả lời: “Tam tiểu thư, Ngũ tiểu thư, nô tywf đã bảo bốn nha hoàn đưa Phương di nương về Hương viện.”

Phương di nương mặc dù là di nương các nàng, cũng không phải ở tại Tử Vi viện, mà là mang theo một trai một gái ở riêng một viện, mặc dù chỉ là một tiểu viện, cũng coi như là thiên đại thể diện.

Nhâm Dao Kỳ gật gật đầu, Chu ma ma chỉ huy nha hoàn đem đồng ấm, chậu đồng những vật này để trên bàn nhỏ, hai cái tiểu nha hoàn hành lễ lui ra ngoài chỉ để hai Đại nha hoàn bên người Lý thị lại: “Ngũ tiểu thư, để nô tỳ chừm mặt cho ngài đi, bằng không đợi lát nữa đi ra ngoài buổi tối gió thổi sẽ không thoải mái.”

Nhậm Dao Kỳ gật gật đầu, đi trở về ngồi trên giường đất.

Đại nha hoàn Hỉ Nhi đem mặt khăn ướt vắt khô, Chu ma ma lấy qua nhẹ nhàng cho Nhâm Dao Kỳ xoa mặt, khăn mặt nóng ẩm làm Nhâm Dao Kỳ không nhịn được nghiêng nghiêng đầu, Chu ma ma vội hỏi: “Ngũ tiểu thư, xoa một chút thì tốt rồi, ngài đừng nhúc nhích.”

Nhâm Dao Kỳ liền ngồi yên không động đậy, dù sao không phải mười tuổi tiểu hài tử bốc đồng, đau một tí đã không nhịn được kêu gào.

Hai đại nha hoàn Hỉ Nhi cùng Thước Nhi liếc nhau một cái, lại cúi thấp đầu xuống, một người nâng bình thuốc chờ, một người lần nữa lại vắt khô một cái khăn che mặt chờ Chu ma ma đổi lấy.

Nhâm Dao Hoa cũng không có đi, ngồi một bên giường thấp giọng cùng Chu ma ma nói về bệnh tình của Lý thị.

Nhâm Dao Kỳ lặng lẽ nghe, lúc này nàng mới biết được Lý thị trên đường đi nhiễm phong hàn, đã vậy sau khi trở về lại đến sân viện lão thái thái quỳ một lúc lâu, bởi vậy bệnh tình tăng thêm. Đại phu đến xem qua, mở phương thuốc khu hàn.

Đời trước Nhâm Dao Kỳ cũng bị bệnh, cho nên không biết chuyện tình Lý thị sinh bệnh, cũng không có ai nói cho nàng biết. Sau khi nàng khỏi bệnh đi vấn an mẫu thân lại bị Nhâm Dao Hoa đánh hai tát.

Nàng lúc ấy bị bệnh bốn năm ngày, lúc nàng khỏi bệnh thì Lý thị cũng bình thường trở lại, cũng thấy được bệnh này của Lý thị không nghiêm trọng.

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ ngày mai vẫn nên tìm Chu ma ma mở phương thuốc cho mẫu thân.

Chu ma ma giúp Nhậm Dao Kỳ chườm nóng vài lần, lại tiếp nhận Thước Nhi trong tay thuốc mỡ cho nàng nhẹ nhàng xoa một tầng. Nhậm Dao Kỳ ngồi không động, tùy ý nàng ép buộc.

“Ngũ tiểu thư, ngài có phải hay không bị bệnh?” Chu ma ma chú ý nhìn sắc mặt Nhậm Dao Kỳ, thấy nàng đôi mắt có chút sưng phù, môi cũng không hồng nhuận như ngày trước, nhớ tới lúc Lý thị trở về Nhâm Dao Kỳ cũng không ra cửa nghênh đón, liền lên tiếng hỏi.

Nhâm Dao Kỳ dừng một chút, gật đầu: “Bị bệnh đã có chút thời gian, chẳng qua nhiều ngày cũng đã tốt hơn nhiều, ước nghĩ uống hai ngày thuốc nữa là khỏi.”

Chu ma ma vừa nóng vừa giận: “Ngũ tiểu thư, ngã bệnh tại sao có thể ra gió? Bọn nha hoàn bà tử bên cạnh người không biết ngăn cản sao?”

Nói tới đây, Chu ma ma sắc mặt lại biến đổi: “Ngươi nói ngươi đã bị bệnh chút thời gian?” Các nàng tại thôn trang không biết chuyện, trở lại Nhâm gia cũng không ai thông báo cho bọn họ biết.

“Ừ, tháng trước trời chuyển lạnh nên đổ bệnh.” Nắng gắt cuối thu qua đi, phương Bắc không khí lạnh ập tới, nóng lạnh luân phiên, rất dễ bị phong hàn.

Chu ma ma nhíu mày nhìn về phía Nhâm Dao Hoa, Nhâm Dao Hoa mặt như hàn băng: “Xem ra người ở Tử Vi Viện đều quên chủ tử mình họ gì!”

Chu ma ma thở dài: “Chúng ta đi một năm, Lão thái thái lại đem Tử Vi viện giao cho nàng trông nom, dĩ nhiên là trước khác nay khác. Lúc trước nghĩ Oanh Nhi cùng Hòa Nhi hai người ở bên cạnh phu nhân nhiều năm, lưu lại trông nom sân là thích hợp nhất, trong phủ nếu xảy ra chuyện gì cũng kịp thời gửi thư tới, không nghĩ đến lão thái thái lại lấy chuyện hôn phối đưa các nàng ra ngoài, nay các nàng muốn vào nội viện cũng khó khăn.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top