Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 42: Chúc Nhược Mai

Đích Mưu (Dịch)

  • 441 lượt xem
  • 2017 chữ
  • 2022-04-24 22:07:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nha hoàn kia nghe vậy đỏ mặt lên, đứng thẳng bất động tại chỗ.

Nhâm Dao Kỳ cười nói với Nhâm Dao Hoa: “Nàng không phải người Bạch Hạc trấn chúng ta, sợ là không biết quy củ so tài băng cầu. Tam tỷ cho ta mượn một phần bạc đi. Coi như là tặng một phần thưởng.”

Nhâm Dao Hoa mắt lạnh trừng nhìn nha hoàn kia nửa ngày, cuối cùng vẫn phân phó Hương Cần lấy ra một phần bạc cho nha hoàn kia. Nha hoàn như được đại xá vậy hành lễ lui xuống.

“Hương Cần lưu lại, các ngươi đều đi bên kia chơi đi.” Nhâm Dao Hoa cho nha hoàn phía sau đều đuổi đi, quan sát Nhâm Dao Kỳ vài lần, cau mày nói: “Ngươi nhận biết vị Văn công tử kia?”

Nhâm Dao Kỳ lắc đầu: “Thời điểm hắn cùng biểu ca đến Nhâm gia có tình cờ gặp trên hành lang, cùng bọn họ lên tiếng chào hỏi rồi đưa bọn họ đến chỗ tổ mẫu thỉnh an. Sau này muội rất ít khi ra khỏi viện nên không gặp lại, xa xa nhìn thấy cũng chẳng nói gì.”

Nhâm Dao Hoa nhìn Nhâm Dao Kỳ, giống như đang đoán xem lời nàng nói có mấy phần chân thật: “Ta thấy lúc trước hắn có nhìn ngươi vài lần. Lúc trước còn không biết hắn nhìn ai.”

Nhâm Dao Kỳ hơi kinh ngạc, nàng không nghĩ tới Nhâm Dao Hoa cẩn thận như vậy.

Lúc trước nàng cảm thấy tầm mắt của Vân Văn Phóng, trong lòng còn âm thầm kỳ quái, cũng không quá xác định Vân Văn Phóng là đang xem ai, đời này nàng rõ ràng không có trêu chọc hắn, ngày thường thậm chí còn cố ý tránh trường hợp có hắn, nàng tự nhận biểu hiện của mình mười phần tự nhiên. Thật sự không nghĩ ra chỗ nào chọc hắn chú ý.

“Về sau cách này người xa một chút!” Nhâm Dao Hoa nghiêm mặt nói.

Nhâm Dao Kỳ không khỏi cười khổ, nàng cũng muốn cách hắn càng xa càng tốt.

Nhâm Dao Hoa lại cho rằng biểu tình Nhâm Dao Kỳ là không đồng ý, cười lạnh nói: “Hắn không là cái Văn công tử gì đó, hắn là Vân gia Nhị thiếu gia. Ta là lúc trước nghe Bát muội muội nói mấy câu nên mới cho người cố ý hỏi thăm, trong phủ này người biết thân phận của hắn cũng không ít. Ngươi không nhìn thấy thái độ Ngũ thẩm đối với hắn? Nàng có chủ ý gì trong lòng mọi người biết nói rõ ràng. Ngoài Ngũ thẩm, người nhìn chằm chằm vị Vân công tử này không ít. Nhà mẹ đẻ của Ngũ thẩm cùng Nhị thẩm với Vân đều ở tại Vân Dương Thành, Tô gia cùng Vân gia lại có quan hệ thông gia.”

Nhâm Dao Kỳ gật đầu: “Ừ, muội đã biết.”

Nhâm Dao Hoa đối Nhâm Dao Kỳ từ đầu đến cuối thuận theo có chút không quen, tiếp tục dạy dỗ: “Vân gia là hạng người gì ngươi cũng biết, Yến Bắc Vương phủ còn có một vị quận chúa còn trong khuê phòng đấy. Vị Vân công tử này tự bản thân hắn còn chưa chắc làm chủ được.”

Nhâm Dao Kỳ hướng tới Nhâm Dao Hoa chân thành cười nói: “Muội hiểu được, Tam tỷ, cám ơn tỷ.”

Nhâm Dao Hoa sửng sốt, sau đó không được tự nhiên quay mặt hừ lạnh một tiếng nói: “Ta không muốn về sau mẫu thân vì ngươi không hiểu chuyện mà thương tâm.”

Lúc này bên ngoài lại nổi lên tiếng chiêng trống vang trời, Tuyết Lê cùng Vu Tinh chạy tới khuôn mặt có chút chán nản nói: “Vị Văn công tử thắng, Ngũ thiếu gia đứng ở thứ năm.”

Nhâm Dao Kỳ có chút kinh ngạc: “Tại sao là thứ năm? Không phải thứ tư sao?”

Tùy tùng Nhâm gia còn có người dám cùng chủ tử tranh chấp? Bốn người chạy về đầu phải là bốn vị thiếu gia mới đúng.

Vu Tinh như là nghĩ tới điều chuyện tình gì buồn cười: “Một người to con chạy rất nhay, lúc trước còn cùng Văn công tử dẫn đầu cách mọi người rất xa, thời điểm đến bờ bên kia không biết sao bị người xô đẩy, ngã văng đi thật xa. Không ngờ lúc đứng dậy hắn còn thật sự đuổi theo cuối cùng còn đứng thứ hai.”

Nhâm Dao Kỳ mỉm cười, cũng không để ý.

“Kế tiếp là so Băng Cầu, Tam tiểu thư Ngũ tiểu thư, chúng ta lần này chọn đội nào ạ?” Vu Tinh hưng trí bừng bừng hỏi.

Băng Cầu chính là nhiều đội cùng tranh một quả cầu nhiều màu, đội cuối cùng tranh được chính là đội chiến thắng, sẽ có mấy hiệp, coi như điểm cao trào của băng cầu, trận thi đấu lúc trước coi như là làm nóng người.

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ, cùng Nhâm Dao Hoa bàn bạc: “Tam tỷ, chúng ta vẫn là chọn đội của Ngũ ca đi?”

Mấy người nha hoàn nghe vậy có chút thất vọng, hiển nhiên các nàng cảm thấy Nhâm Ích Kiện phần thắng không lớn.

Thanh Mai cùng mấy nha hoàn khác trở về nói với Nhâm Dao Kỳ: “Tiểu thư, Bát tiểu thư cho đội của Văn công tử một cây trâm vàng, nô tỳ thấy thì ít nhiều cũng được ba lượng. Cửu tiểu thư cũng cho Văn công tử cùng Khâu công tử hai đội kia năm lượng bạc.

Hiển nhiên, nàng không hài lòng chuyện tiểu thư nhà mình chỉ đưa tặng một lượng bạc, lại đặt cho đội của Ngũ thiếu gia nhìn là biết không thể nào thắng nổi.

Nhâm Dao Kỳ nghĩ nghĩ, hỏi Tuyết Lê: “Những người khác đều cho bao nhiêu?”

“Ngoài Tam tiểu thư cùng ngài giống nhau, Đại thiếu nãi nãi mỗi đội đều cho năm lượng bạc, Tứ tiểu thư mỗi đội cho một lượng bạc, Thất tiểu thư cho đội Hàn công tử kia hai lượng bạc, Hàn tiểu thư cho mỗi đội một lượng bạc. Mấy vị thiếu gia bên kia Đại thiếu gia lấy danh nghĩa Ngũ lão gia cho đội Ngũ thiếu gia hai mươi lượng, chính hắn cho mười lăm lượng cho đội của Khâu thiếu gia. Tam thiếu gia… Chỉ có Tam thiếu gia không có cho bạc, mặt khác mấy vị thiếu gia đều cho ít hơn với Đại thiếu gia.”

Nhâm Dao Kỳ gật gật đầu, hỏi Nhâm Dao Hoa nói: “Như thế, chúng ta cho một lượng bạc đúng là ít chút. Tam tỷ ngươi xem trận này chúng ta cho bao nhiêu thì thích hợp?”

Nhâm Dao Hoa nghĩ nghĩ, phân phó Vu Tinh: “Vậy thì cùng Tứ muội muội các nàng giống nhau, mỗi đội cho một lượng.”

Nhâm Dao Kỳ gật đầu với Tuyết Lê, ý bảo nàng nghe theo.

Nhâm Dao Hoa nhìn Nhâm Dao Kỳ một cái, đứng lên nói: “Ta qua kia xem.”

Trước kia các trưởng bối đều ở đây thời điểm cho bạc đều tuân theo bối phận, các trưởng bối cho nhiều các nàng chỉ vài đồng tiền nhỏ cho vào góp vui, nói chung số lượng không kém nhiều lắm, cho nên lúc trước Nhâm Dao Hoa cùng Nhâm Dao Kỳ cũng không để ý. Không nghĩ hôm nay các trưởng bối không ở, có vài người rối loạn quy củ.

Nhâm Dao Kỳ biết Nhâm Dao Hoa tuy rằng không muốn dưới tình huống này ra mặt, nhưng cũng bởi vì trời sinh tính tình quật cường không muốn mất mặt. Nghĩ tới lời khi nãy dạy bảo nàng, Nhâm Dao Kỳ biết trong lòng nàng có tính toán, sẽ không xằng bậy, liền gật đầu nói: “Tam tỷ đi trước đi, muội đi thay quần áo.”

Nhâm gia dùng một nhà cỏ bên cạnh bờ sông làm nơi thay quần áo tạm thời, bên trong bị thu thập hết sức sạch sẽ, còn xông hương, mặt đất lót vải.

Nhâm Dao Kỳ thay xong y phục đi ra thấy trên mặt băng mấy chục người chiến thành một đoàn, người bên ngoài hét khàn cả giọng trợ uy, không khí mười phần náo nhiệt.

Nhâm Dao Kỳ đứng ở chỗ cao bờ sông nhìn trong chốc lát, đại khái thấy rõ mấy người giành được cầu mà uy vũ khí phách, còn thấy Nhâm Ích Kiện bởi vì chen lấn không không được bị người xô đẩy ngã chổng chân lên trời.

Mang theo mấy bà tử mạnh mẽ Chu ma ma sắp xếp cùng Tuyết Lê, đang định từ phía sau lều ấm đi vòng qua, lại đột nhiên nghe thấy tiếng vang không biết từ nơi nào truyền đến, sau đó có người hạ giọng quát mắng: “… Thao! Chúc Nhược Mai! Ngươi còn không buông tay cánh tay ta gãy mất!”

Mấy bà tử phía sau Nhâm Dao Kỳ kinh hãi, Nhâm Dao Kỳ lập tức giơ tay để các bà đừng lên tiếng.

“Viên Đại Dũng ngươi cái đồ cháu con rùa! Nếu ngươi không vấp ta một cước, ta đã có thể giành hạng đầu tiên. Ngươi có biết phần thưởng này có bao nhiêu bạc sao?” Một nam tử thở hổn hển tức giận nói.

Viên Đại Dũng đau đến nhe răng nhếch miệng: “Nếu không ta vấp ngươi một cước, hôm nay trở về ngươi sẽ bị quản sự cho đuổi khỏi hầm than! Ngươi cho là bạc này còn có thể để ngươi cầm sao?”

“Ta thắng bạc như thế nào không thể để ta cầm? Ai dám đến giành thử xem!”

“Đúng vậy, ngươi lợi hại! Nhưng là mẹ ngươi cùng muội muội ngươi làm sao bây giờ? Đi theo ngươi cuốn gói chạy trốn? Mẹ ngươi đã bệnh không xuống được giường!”

“Ngươi cũng biết mẹ ta bà, bà bệnh rất nặng… Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi liều mạng như vậy là vì cái gì?” Chúc Nhược Mai thanh âm thô to mang theo chút nghẹn ngào.

Viên Đại Dũng thở dài, nhỏ giọng trấn an nói: “Ta chính là biết mới cầu xin cha ta cho ngươi thay người khác tới, ngươi cũng biết thắng trận được ban thưởng rất hậu, nhiều người cầu đều không được. Người ở mỏ than các ngươi chỉ có thể ở ngoài canh gác, người vào được trong đo đều là người làm ở Nhâm gia. Cho nên tất cả mọi người đều biết quy củ, biết chỉ cần có chủ tử ở đây, thời điểm tranh hạng thi không thể thắng, ngươi cái đồ lỗ mãng… Chao ôi! Nếu không phải cha ta cùng đại quản gia quen biết, ngươi không bị đuổi ra ngoài coi như may mắn.”

Bên kia hai người vừa nói vừa từ trong lùm cỏ cạnh bờ sông bò lên, còn chưa đứng dậy liền thấy đám người Nhâm Dao Kỳ đứng ở đó.

Nhâm Dao Kỳ cũng nhìn thấy bọn họ, đó là hai nam tử mặc trang phục gia đinh Nhâm phủ, trên lưng phân biệt buộc đai đỏ và đai vàng.

Nam tử buộc đai đỏ bộ dạng trắng trẻo, nhìn rất nhã nhặn. Còn nam tử buộc đai vàng lại vô cùng cao lớn, khuôn mặt ngăm đen, diện mạo cũng là cực kỳ đoan chính.

Nam tử gương mặt trắng treo rõ ràng bị hoảng sợ, sắc mặt có hơi trắng bệch, vội một phen lôi kéo người bên cạnh quỳ trên mặt đất, vùi đầu thấp, không dám lại nhìn bên này.

Cao lớn nam tử cũng thành thành thật thật quỳ gối bên cạnh nam tử kia.

“Ngũ tiểu thư, người xem…” bà tử che trước người Nhâm Dao Kỳ nhẹ giọng hỏi thăm một tiếng, ý tứ hỏi xem nàng co muốn gọi người đến đem hai nam tử chạy lung tung đến nơi “không việc miễn vào” này xuống trách phạt hay không.

Nhâm Dao Kỳ lắc lắc đầu: “Để bọn họ nhanh chóng rời đi, đừng để người khác nhìn thấy.” Nói xong liền cất bước đi tới.

Bà tử chạy đến trước mặt hai người, kêu bọn họ đi.

Nhâm Dao Kỳ lúc này mới nhớ đến tại sao lúc mình nghe ba tiếng “Chúc Nhược Mai” lại cảm thấy quen tai như vậy.

Ba năm trước đây nàng từng nghe nói qua người này, bởi vì “Chúc Nhược Mai” tên này có chút đặc biệt cho nên mới đặc biệt nhớ kỹ.

          **********

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top