Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 29: Kiếm thuật của phụ thân

Đích Mưu (Dịch)

  • 374 lượt xem
  • 1472 chữ
  • 2022-04-24 21:55:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ngũ tiểu thư…”

          Nhâm Dao Kỳ dừng bước, quay đầu nhìn lại.

          Chu ma ma đứng trước cửa nhà chính nhẹ giọng gọi nàng.

          Nhìn thoáng vào bên trong phòng, Nhâm Dao Kỳ hướng ti Chu ma ma ra hiệu, Chu ma ma hiểu ý, rón rén đi theo Nhâm Dao Kỳ đi tới Tây Thứ gian.

          “Mẫu thân trước giờ ngủ không sâu, nếu tỉnh lại rất khó ngủ tiếp. Ma ma có chuyện không ngại liền nói trong này đi.” Nhâm Dao Kỳ nói.

          Chu ma ma nhìn Nhâm Dao Kỳ cảm thán cười một tiếng: “Ngũ tiểu thư, ngài… Thật sự thay đổi rất nhiều. Phu nhân thật cao hứng, nô tỳ cũng thật cao hứng.”

          Nhâm Dao Kỳ cười cười, bởi vậy có thể thấy được nàng trước đây làm người khác chán ghét khó chịu đến cỡ nào? Khi còn bé trí nhớ nàng đã rất mơ hồ, bởi vì chịu quá nhiều thống khổ, nàng luôn tránh không để mình nhớ tới.

          “Ma ma có lời gì muốn nói cùng ta?” Nhâm Dao Hoa đã trở về trước, Nhâm Dao Kỳ nghĩ Chu ma ma có thể là có lời gì muốn nói với một mình nàng. Đây nhưng là lần đầu tiên.

          Chu ma ma nghĩ nghĩ, nói: “Lúc trước nô tỳ đi tịnh phòng xem xét, trên mặt tuyết bên ngoài có mấy hàng dấu chân.”

          “Ma ma có thể phân biệt được là dấu chân của ai? Ta nhớ rõ buổi trưa mẫu thân từng yêu cầu hai lần nước ấm.” Nhâm Dao Kỳ hỏi.

          Chu ma ma gật đầu: “Vốn là không dễ phân biệt, nhóm thô sử bà tử hậu viện vì giữ ấm cũng chỉ mặc dày đi giày vải bông, người dù nhỏ nhưng chân cũng khá lớn. Bọn nha hoàn phần lớn không thích đi giày vải xấu xí thô kệch kia, lại thường ở trong phòng hầu hạ, cho nên tình nguyện chịu lạnh đi giày vải thêu hoa. Nhưng mới vừa rồi nô tỳ lại thấy dấu giày không phải của hai loại này.”

          Nhâm Dao Kỳ nghe vậy cảm thấy hứng thú cười nói: “Ma ma quan sát ngược lại cẩn thận, vậy ngài biết chủ nhân đôi giày kia?”

          Chu ma ma khẳng định gật gật đầu: “Quan bà tử quản việc củi lửa hôm nay đi một đôi giày da hươu nhỏ, vì đôi giày quá nhỏ  không vừa chân nên đi đường có chút… Bọn nha hoàn ngầm chê cười bà ta, lúc đó nô tỳ tình cờ nghe được.”

          “Quan bà tử?” Nhâm Dao Kỳ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nhớ mang máng là một bà tử lớn lên cao lớn, ngày thường cùng Chu ma ma phòng nàng có chút lui tới.

          “Con gái nàng là nhị đẳng nha hoàn phòng Cửu tiểu thư.” Chu ma ma sau khi trở về trải qua Nhâm Dao Kỳ nhắc nhở, rất nhanh đã đem tất cả bọn nha hoàn bà tử trong viện cùng dây mơ rễ má phía sau đều điều tra rõ ràng.

          “Cửu muội muội sao?” Nhâm Dao Kỳ trầm ngâm nói.

          Vốn nàng đoán người hôm nay nghe lén cùng Phương di nương bên không thoát khỏi liên can, dù sao người khác cũng không cảm thấy hứng thú với những chuyện khuê phòng mẹ con các nàng. Chỉ là nàng hiểu rất rõ Phương di nương, Phương di nương cũng sẽ không phái một bà tử vô dụng táo bạo đến góc tường nhà người ta nghe lén như vậy, tám phần người này muốn lấy lòng người bên kia nên tự chủ trương.

          “Lúc trước tại sao ma ma không nói?” Nhâm Dao Kỳ hỏi.

          Chu ma ma nghe vậy do dự một chút, sau đó thở dài: “Ngũ tiểu thư, tính tình Tam tiểu thư ngài cũng biết. Nếu để nàng biết người nghe trộm là ai, nàng nhất định sẽ không tha. Nô tỳ, nô tỳ là sợ nàng trúng bẫy người khác. Cho nên muốn tạm thời ngậm miệng không đề cập tới, Ngũ tiểu thư ngài tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng biết nặng nhẹ, hơn nữa ngài vừa mới nói muốn động thủ xử lý những người đó, nô tỳ nói cho ngài biết, cũng tiện về sau làm việc.”

          Nhâm Dao Kỳ gật gật đầu: “Ta đã biết, trước không nói đến chuyện này.” Tiếp theo lại hỏi, “Ma ma cũng biết vị Quan bà tử này bình thường lui tới cùng ai không?”

          Chu ma ma có chút kinh ngạc nhìn Nhâm Dao Kỳ, thấy nàng chỉ cười nhạt không có biểu cảm gì khác, không nhìn ra ý tứ gì, cũng không vội vã hỏi nhiều, nghĩ nghĩ gật đầu nói: “Ngược lại có một, chính là Lưu bà tử quản lý việc nước ấm hậu viện.”

          Nhâm Dao Kỳ vốn chỉ tùy tiện hỏi một chút, dù sao Chu ma ma cùng Lý trở về mới mấy ngày, hỏi bà những thứ này bà không nhất định biết được, chẳng qua xem ra là nàng đánh giá thấp Chu ma ma.

          “Là Lưu bà tử có cháu gái là người bên cạnh Ngũ thẩm?”

          “Đúng, chính là nàng. Bà tử này ngày thường có thể dùng nước ấm đổi tiền với mấy nha hoàn hào phóng chút. Bởi vì trong phủ quản lý than củi rất chặt chẽ chỉ vừa đủ dùng, than bạc cũng quản cực kỳ nghiêm khắc, trong phòng hạ nhân đều bị cấm dùng củi lửa, cho nên không có bao nhiêu chỗ tốt. Quan bà tử cực kỳ bất mãn Lưu bà tử, những lúc Lưu bà tử đến muốn than củi đều tìm cách khó xử bà ta, hai người ai nhìn ai cũng không vừa mắt. Tuy rằng hai người không náo ra chuyện gì, nhưng mọi người trong sân ai cũng biết.”

          Nhâm Dao Kỳ trầm ngâm một lát, gật đầu với Chu ma ma nói: “Ta đã biết, đa tạ ma ma đã báo cho.”

          Thời gian nàng ‘Tỉnh lại’ ngắn ngủi, tuy rằng âm thầm tìm hiểu một chút người trong sân, lại không có khả năng giống Chu ma ma tìm hiểu rõ ràng cẩn thận như thế.

          Thấy Nhâm Dao Kỳ muốn rời đi, Chu ma ma không khỏi hỏi: “Ngũ tiểu thư, năm mới sắp đến, người đã nghĩ ra biện pháp gì chưa? Nếu đến lúc đó tùy ý Tam tiểu thư sắp đặt, sợ Tử Vi viện chúng ta gặp nhiều thua thiệt.” Chu ma ma vẫn luôn nhớ rõ lần trước Nhâm Dao Kỳ dạy bảo, bằng không bà sẽ không tùy ý những người này muốn làm gì thì làm như vậy.

          Nhâm Dao Kỳ hướng Chu ma ma cười một tiếng: “Ma ma đừng nóng vội, nói không chừng rất nhanh liền cần ngài hỗ trợ.”

          Chu ma ma vội hỏi: “Tiểu thư sao lại nói vậy, có nơi nào cần nô tỳ, tiểu thư cứ nói một tiếng là được.”

          Nhâm Dao Kỳ từ sân Lý thị rời đi, lúc ngang qua Tây viện nghe được bên trong truyền đến tiếng múa kiếm, cùng có âm thanh khẽ quát nghe rất có thần vận.

          Thân thể Nhâm Dao Kỳ không khỏi cứng lại, đứng trước cửa suy nghĩ thất thần, thẳng đến khi nha hoàn phía sau khẽ hắng giọng mới hồi phục tinh thần.

          “Ta đi xem phụ thân.” Nàng nhẹ giọng nói một câu, giống như lầm bầm lầu bầu.

          Vừa đi vào Tây viện, Nhâm Dao Kỳ liền thấy Nhâm Thời Mẫn đứng giữa trời tuyết tay cầm thanh kiếm dài ba xích múa kiếm. Tay áo rộng múa theo kiếm phiêu phiêu như bay, mũi kiếm thỉnh thoảng vẽ ra một đường, phản chiếu ánh mặt trời. Nhìn tựa hồ mang theo sát ý.

          Thấy Nhâm Dao Kỳ đi đến, Nhâm Thời Mẫn kéo một đường thu kiếm về, thủ thế, có chút tự đắc hướng về phía Nhâm Dao Kỳ nói: “Dao Dao, kiếm thuật của phụ thân có phải lại có tiến bộ hay không?”

          Nếu là trước kia, Nhâm Dao Kỳ nhất định sẽ theo ý tứ của hắn khích lệ một phen.

          Nhưng Nhâm Dao Kỳ chỉ mặt không đổi sắc nhìn kiếm trong tay ông, nhẹ giọng nói: “Là rất đẹp mắt, đáng tiếc tất cả đều là động tác võ thuật đẹp.”

          Nhâm Thời Mẫn không cho là đúng: “Tiểu hài tử biết cái gì? Lần này vào kinh, ngay cả này tiêu sư thấy kiếm thuật của ta đều chỉ có khen, cùng ta đối cục vài lần, đều thua ở trên tay ta.”

          Nhâm Dao Kỳ nhìn mình phụ thân, nhắm lại mắt, khẳng định nói: “Phụ thân, nữ nhi không phải gạt người. Kiếm thuật của người chỉ là động tác võ thuật đẹp thôi, nếu gặp phải võ giả chân chính, thì thật không chịu nổi một kích.”

          ***********

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top