Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 27: Nhân phẩm như kỳ phẩm

Đích Mưu (Dịch)

  • 379 lượt xem
  • 1833 chữ
  • 2022-04-24 21:55:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nhâm Ích Quân sửng sốt một lúc, khẽ hừ một tiếng: ” Ngươi nha đầu kia bất quá là may mắn thôi.” Nói xong hắn liền theo hướng đi của Hàn Vân Khiêm, liếc xéo Nhâm Dao Kỳ, “Lần này xem nha đầu ngươi hạ thế nào?”

          Nhâm Dao Kỳ hướng hắn cau mũi, từ trong bình lấy một quân, nhẹ nhàng buông.

          Nhâm Ích Quân nhướng mày, lại đi một nước.

          Hai người ngươi tới ta đi, Nhâm Ích Quân đều dựa theo con đường Hàn Vân Khiêm đi lúc trước, Nhâm Dao Kỳ lại từng bước phá giải. Đến cuối cùng thế nhưng như kỳ tích đem bại cục của Nhâm Thời Mẫn lúc trước thay đổi.

          Đi đến cuối cùng, Nhâm Ích Quân bên kia ngược lại thua ba quân.

          “Điều này sao có thể?” Nhâm Ích Quân mặt không thể tin nhìn chằm chằm Nhâm Dao Kỳ.

          Nhâm Thời Mẫn cũng là cười ha ha, gương mặt đầy yêu thương cùng tự hào: “Dao Dao có thể tính là giúp phụ thân báo thù!”

          “Hừ! Lại đến!” Nhâm Ích Quân lại bày một ván, là ván đầu tiên của Nhâm Thời Mẫn với Hàn Vân Khiêm.

          Lúc này đây hắn không khinh địch, còn căn cứ đường cờ Nhâm Dao Kỳ làm ra một ít biến hóa, khi thì còn có thể cẩn thận suy tư một phen. Nhâm Dao Kỳ hạ cờ cực kì nhanh, thường thì Nhâm Ích Quân vừa hạ nàng liền hạ theo, tựa như dù ván cờ thay đổi như thế nào, nàng đều tính trước trong lòng vậy.

          Ván này, Nhâm Ích Quân thua hai quân.

          Bởi vậy, ngay cả Nhâm Thời Mẫn vẫn xem náo nhiệt một bên cũng nghiêm túc lại.

          Nhâm Ích Quân nhìn Nhâm Dao Kỳ liếc mắt một cái, lại yên lặng đem đối cục chính mình cùng Hàn Vân Khiêm phục lại. Hắn đi theo bước đi của Hàn Vân Khiêm, còn Nhâm Dao Kỳ đi lại bước của hắn.

          Trong Noãn các, hai nam tử đều hết sức chăm chú, Nhâm Dao Kỳ chỉ chống má đánh cờ, không nói một lời.

          Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Nhâm Ích Quân đem tất cả những ván cờ hôm nay đều đánh lại một lần. Làm người ta ngạc nhiên là, hắn vốn thua Hàn Vân Khiêm vài quân,Nhâm Dao Kỳ cuối cùng liền thắng hắn vài quân, lại không hơn không thiếu một quân nào.

          Ngay từ đầu còn tốt, càng về sau mặt Nhâm Ích quân càng thối, đợi ván cuối cùng đánh xong, Nhâm Ích Quân trong lúc bất chợt phát ra tính tình, chụp bàn đứng lên trừng mắt nhìn Nhâm Dao Kỳ: “Ngươi đây là ý gì!”

          Nhâm Thời Mẫn cũng phát giác không ổn, không đồng ý nhìn Nhâm Dao Kỳ cau mày nói: “Dao Dao, phụ thân không phát hiện con chơi cờ cũng có thiên phú như vậy. Chỉ là phụ thân lúc trước đã quên dạy con, chơi cờ quan trọng nhất là kỳ phẩm. Nhân phẩm như kỳ phẩm, bất cứ lúc nào tôn trọng đối thủ của mình là điều tối thiểu phải làm. Nhưng nếu không thể làm như thế, dù kỳ nghệ con có cao thế nào, cũng sẽ bị người khác xem thường. Con có thể thắng một cách gọn gàng như vậy, sao hết lần này đến lần khác lại muốn đùa giỡn Tam ca con?”

          Nhâm Dao Kỳ nghe vậy một mặt kinh ngạc nhìn bọn họ, sau đó mặt đầy ủy khuất nói với Nhâm Thời Mẫn: “Phụ thân, nữ nhi không phải đang cùng Tam ca luận bàn sao? Con chỉ là muốn học theo Hàn công tử thôi. Con… Con không có ý định trêu chọc tam ca…”

          Nhâm Thời Mẫn nhìn Nhâm Dao Kỳ bộ dáng lã chã chực khóc, vội nói: “Dao Dao, phụ thân cũng không phải trách cứ ngươi. Phụ thân chỉ là lo lắng…”

          “Đợi một chút, ngươi nói ngươi là dựa theo hướng đi của Vân Khiêm?” Nhâm Ích Quân kinh ngạc đánh gãy lời Nhâm Thời Mẫn.

          Nhâm Thời Mẫn cũng ngẩn người: “Vân Khiêm hạ kỳ như vậy?”

          Nhâm Dao Kỳ khẳng định gật đầu, một mặt vô tội: “Đúng vậy, hai người không phát hiện Hàn công tử mỗi lần đều chỉ thắng hơi nhỉnh chút sao? Nhiều nhất cũng không quá năm quân. Con thấy hai người thua còn rất vui vẻ, còn nghĩ rằng đây là hạ pháp đang lưu hành gần đây.”

          Nhâm Ích Quân sắc mặt xanh mét: “Điều này sao có thể!”

          Nhâm Dao Kỳ thấy hắn không tin, liền đem quân cờ trên bàn di động vài cái, một bên khoa tay múa chân vừa nói: “Huynh xem, huynh hạ kỳ đến nước này, hắn rõ ràng có thể như vậy… Nhanh chóng linh hoạt thắng huynh.”

          Trên bàn cờ tình thế bên Nhâm Ích Quân chuyển tiếp đột ngột, đã không còn thế cục giằng co như lúc ban đầu.

          “Nhưng mà hắn hết lần này tới lần khác không có làm như vậy, ” Nhâm Dao Kỳ đồng tình nhìn thoáng qua Nhâm Ích Quân, “Hàn công tử có thể là có lòng tốt đi, sợ các ngươi thua quá khó coi. Dù sao sau này hai nhà còn muốn lui tới, như vậy coi như để lại cho huynh chút thể diện.”

          Thấy Nhâm Ích Quân vẫn không chịu tin tưởng vẫn không chịu tin tưởng mình lúc trước bị đối thủ khinh thường.

          Nhâm Dao Kỳ lắc lắc đầu, lại đem kỳ cục từng bước từng bước phục lại, chỉ là lúc sau hướng cờ liền thay đổi lớn, mỗi một quân đều có thể khiến Nhâm Ích Quân mất nửa giang sơn.

          Sắc mặt Nhâm Ích Quân đến cuối cùng quả thực có thể dùng từ đen như đáy nồi để hình dung.

          Nhâm Thời Mẫn trợn mắt há hốc mồm mà xem xong đối cục, cuối cùng than nhẹ một tiếng, sờ sờ đầu Nhâm Dao Kỳ: “Được rồi Dao Dao, đừng tức giận Tam ca của con. Hắn hận nhất người khác lúc hạ cờ không tôn trọng đối thủ.”

          “Hừ!” Nhâm Ích Quân hừ lạnh một tiếng, quay mặt đi, tức giận thực không nhẹ.

          Nhâm Dao Kỳ giống như lơ đãng nói: “Phụ thân từng nói ừ hướng đi cờ của một người có thể biết được phẩm cách của người đó. Hàn công tử người này kỳ nghệ rất cao, nhưng lại thích che giấu thực lực của mình, rõ ràng có thể thắng được xinh đẹp lại không đủ lanh lẹ. Tổng cảm thấy có chút quá mức… Thâm trầm.”

          Nhâm Thời Mẫn nghe vậy giống như có điều suy nghĩ.

          Nhâm Dao Kỳ chậm rãi đem cờ trên bàn nhặt lại, nghiêm túc thả từng quân từng quân vào một cờ trắng noãn.

          “Vốn ta coi hắn rất hợp ý, còn muốn về sau có thể kết giao một phen. Nay nhìn, tính tình loại người này, thật sự là làm cho người ta không thích!” Nhâm Ích Quân lạnh mặt nói, bản thân hắn tính tình kỳ lạ, thường thường trở mặt giống như lật sách, lúc này trên mặt lại khôi phục bộ dạng âm trầm như lúc trước.

          Nhâm Thời Mẫn thở dài: “Trên đời này nhân vô thập toàn, tài đức vẹn toàn đúng là có rất ít. Hàn công tử cũng là xuất thân thương nhân, tại Hàn gia người đồng lứa với hắn chẳng có ai, nghe hắn nói ngày thường ngoại trừ việc đi thư viện ở Vân Dương thành, thì thường theo chân trong nhà các trưởng bối vào Nam ra Bắc, có một chút tính tình cẩn thận của thương nhân cũng là chuyện thường tình.” Lại nói tiếp Nhâm gia cũng là thương gia, nhưng Nhâm Thời Mẫn đối thương nhân vẫn có chút coi thường.

          Loại phân tích cũng hợp lý, Nhâm Dao Kỳ một bên thu cờ, một bên vui vẻ nghĩ.

          Nàng đối với những lời  “Nhân phẩm như kỳ phẩm” này cũng không phải quá để ý, vị Hàn công tử kia có thật là cố ý làm vậy hay tài năng của hắn vốn chỉ sàn sàn như Nhâm Ích Quân và Nhâm Thời Mẫn nàng cũng không quan tâm.

          Nàng chỉ là không muốn hai nam nhân trước mắt có ấn tượng quá tốt đối với Hàn Vân Khiêm, tốt đến trình độ muốn bắt hắn làm con rể cùng muội phu thì càng không cần.

          Tuy rằng nàng không biết đời trước cuối cùng Nhâm gia xui xẻo, Hàn gia có tham gia hay không, nhưng giữ khoảng cách cùng Hàn gia cũng là chuyện tốt.

          Nàng một chút cũng không vì mình âm thầm bôi nhọ phẩm hạnh một một nam  nhân mà cảm thấy tự trách. Một nam nhân bội bạc từ hôn, dù hắn có nguyên nhân gì cũng khiến nàng chán ghét.

          Nam tử từ hôn, sau này hắn vẫn có thể cưới một mỹ kiều nương tử. Nữ tử nhưng lại vì vậy mà bị hủy cả đời. Đời trước bi kịch của Nhâm Dao Hoa chính là vì Nhâm gia cùng Hàn gia tạo thành.

          Sau chuyện này, lại qua hai ngày. Hàn gia phái người đưa thiệp tới mời Nhâm Thời Mẫn cùng Nhâm Ích Quân đi Hàn phủ làm khách, Nhâm Thời Mẫn lúc ấy đang bề bộn dán tranh, liền uyển ngôn cự tuyệt. Nhâm Ích Quân rõ ràng cáo ốm, ngay cả người cũng không gặp.

          Sau Hàn gia lại lần lượt qua hai lần, Nhâm Thời Mẫn cùng Nhâm Ích Quân đều không có đi, ngược lại Nhâm Ngũ gia Nhâm Thời Mậu cùng Đại thiếu gia Nhâm Ích Diên đi qua một lần.

          Đảo mắt cũng sắp đến cuối năm, mùa đông năm nay đặc biệt lạnh. Mọi người đều một bộ có thể không ra khỏi cửa liền không ra ngoài, trong ngày mùa đông xã giao cũng ít đi, Hàn gia cũng không đưa bái thiếp đến đây lần nào nữa.

          Thời gian Nhâm Dao Ngọc cấm túc cuối cùng cũng hết, chỉ là nàng gta cũng không thể ở lại sân của Lão thái thái được nữa. Từ đó về sau nàng cùng Nhâm Dao Anh được coi là oan gia đối đầu. Đối với Nhâm Dao Hoa vốn được nàng xem là địch nhân lại hòa hoãn không ít.

          Còn có một biến hóa chính là Nhâm gia cái người tính tình cổ quái, đối vơi các huynh đệ tỷ muội bình thường không quan tâm nay lại đối xử với Ngũ tiểu thư Nhâm Dao Kỳ cực hòa ái. Còn thường thường mạo hiểm phong tuyết, chống quải trượng đến Tử Vi viện tìm Ngũ tiểu thư chơi cờ, điều này làm cho tất cả mọi người Nhâm gia suy nghĩ rất lâu cũng không cách nào giải thích được, Tam lão gia thấy cũng không nói gì, chỉ bình tĩnh như không có gì xảy ra.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top