Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 14: Tỷ muội tâm sự

Đích Mưu (Dịch)

  • 376 lượt xem
  • 1798 chữ
  • 2022-04-24 21:47:27

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Này… Đây không phải Ngọc nhi làm!” Ngũ thái thái trợn tròn cặp mắt, ngẩng đầu lên nói.

Nhâm Lão thái thái trong mắt rõ ràng thất vọng: “Có phải nó làm hay không, chính nó cũng đã thừa nhận, ngươi còn thay nó giải thích gì đây?”

“Tổ mẫu, thật không phải con làm!” Nhâm Dao Ngọc mặt đầy lệ, ủy khuất nói.

Nhâm Lão thái thái nhìn không nhìn nàng, nghiêm mặt phân phó Quế ma ma: “Đem Bát tiểu thư nhốt vào từ đường đi, tuổi còn nhỏ đã có tâm tư ác độc, không tôn trọng trưởng bối, sau này lớn lên còn thành cái dạng gì nữa?”

Ngũ thái thái sợ tới mức lập tức quỳ xuống, khẩn cầu: “Nương, thời tiết lạnh như thế, từ đường ngay cả cái lò sưởi ấm cũng không có, Ngọc nhi bị đông bệnh thì phải làm sao?”

“Ta để cho nó đi tư quá*! Không phải để nó đi hưởng phúc!” Nhâm Lão thái thái bất vi sở động.

*tư quá: suy nghĩ, sám hối lỗi lầm.

Ngũ thái thái lau lệ: “Nương, lần trước Ngọc nhi bị bệnh tổ mẫu con ăn ngủ không yên, cuối cùng còn tự mình phái ma ma thân tín đến mới an tâm. Con dâu không phải yêu thương nàng sợ nàng ăn khổ, chỉ là con dâu không muốn trưởng bối lo lắng.”

Tổ mẫu của Ngũ thái thái chính là thái cô của Nhâm Lão thái thái, mỗi lần Ngũ thái thái đem vị tổ mẫu này ra luôn có tác dụng.

Quả nhiên, Nhâm Lão thái thái tuy rằng sắc mặt không tốt như trước, chỉ nhíu mày không nói.

Nhâm Dao Hoa thấy thế, khóe miệng lộ một tia châm chọc, cười lạnh, đang muốn mở miệng nói vài câu.

Nhâm Dao Kỳ đứng bên cạnh nhanh tay kéo xiêm y của nàng.

Nhâm Dao Hoa tức giận quay đầu, Nhâm Dao Kỳ đối nàng nháy nháy mắt ý bảo an tâm chớ vội.

Vốn Nhâm Dao Hoa không muốn quan tâm nàng, đã thấy Đại thái thái đột nhiên nhu hòa mở miệng nói: “Ngũ đệ muội lời này không ổn rồi. Lâm Lão thái quân yêu thương tằng ngoại tôn nữ mọi người đều biết, nhưng Lão thái thái chúng ta đối với bọn vãn bối cũng từ trước đến giờ đều là sủng ái có thêm. Hôm nay phạt Ngọc nhi cũng bất quá xuất phát từ mảnh khổ tâm của trưởng bối muốn vãn bối trưởng thành, chứ không phải cố ý khó xử.”

Nhâm Lão thái thái sắc mặt dễ nhìn chút: “Vẫn là con dâu cả đầu óc rõ ràng.”

Ngũ thái thái nhìn Đại thái thái liếc mắt một cái, Nhâm gia bên ngoài mặc dù là Đại thái thái đương gia, nhưng dựa vào việc được Lão thái thái sủng ái, trong phủ lời nói của bà vẫn có mấy phần trọng lượng, quyền hành nắm trong tay cũng không ít. Đại thái thái tính tình tốt, đối với bà trước giờ có thể cho liền cho, gặp được sự tình gì bà cũng có ba phần.

Chỉ là hôm nay không biết vì sao, lại không giúp bà nói chuyện.

Ngũ thái thái đang suy nghĩ, Đại thái thái đã bước nhanh đi đến bên người nàng, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Lão thái thái đang nổi nóng, đệ muội trước cần mềm nhẹ, muốn cầu tình cũng phải chờ lão nhân gia hết giận mới được, nếu không chẳng phải khéo quá thành vụng?”

Bà nói lời này mặc dù đã hạ giọng, nhưng cũng cố ý để mọi người xung quanh nghe được, trước mặt mọi người khuyên Ngũ thái thái, giống như thiên về phía bà ta, lại không cho Lão thái thái đối hành động của nàng gai mắt.

Ngũ thái thái biết bà lời nói này có đạo lý, miễn cưỡng kiềm chế xuống, nghĩ tới đợi lát nữa nghĩ cách khác.

Quế ma ma cho nha hoàn đưa Nhâm Dao Ngọc nước mắt như mưa ra ngoài.

Bởi vì Nhâm Lão thái thái tâm tình không tốt, mọi người cũng tạm thời lui xuống.

Thời điểm Nhâm Dao Kỳ mang theo bọn nha hoàn trở lại Tử Vi viện, liền thấy Nhâm Dao Hoa đang đứng dưới hiên trước Đông Sương phòng, vừa như đang nhìn nàng, lại như đang thưởng thức cây thạch lựu giữa sân trong ngày đông lạnh giá.

Nhâm Dao Kỳ dừng một chút, cũng không đi qua hành lang gấp khúc về Tây Sương phòng, mà rẽ hướng Đông Sương phòng đi đến.

Đợi nàng tiến gần, Nhâm Dao Hoa ném cho nàng cái nhìn lạnh lùng quay đầu nói: “Tiến vào đây.” Nói xong xoay người liền hướng phòng mình đi.

Nhâm Dao Hoa theo sau nàng đi vào, phía sau nàng hai cái đại nha hoàn liếc nhau một cái cũng muốn đuổi theo, lại bị Hương Cần đại nha hoàn bên cạnh Nhâm Dao Hoa ngăn lại.

“Tam tiểu cho các ngươi đi vào sao?” Hương Cần liếc nhìn các nàng, khí thế mười phần.

Sự lợi hại của Tam tiểu thư nha hoàn trong Tử Vi viện không ai không biết, hai nha hoàn rụt cổ một cái nửa câu cũng không dám nói, chỉ dám đứng im dưới hiên.

Bố trí phòng ở của Nhâm Dao Hoa với Nhâm Dao Kỳ gần tương tự nhau, chỉ là Nhâm Dao Kỳ ít khi đến đây nên thấy hết sức xa lạ.

Nhâm Dao Hoa đi thẳng đến phòng ngủ, ngồi trên giường, cũng không tiếp đãi Nhâm Dao Kỳ, chỉ dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn chằm chằm nàng.

Nhâm Dao Kỳ cũng không quan tâm ánh mắt tỷ tỷ, tự mình đi đến bàn giữa phòng ngồi xuống.

“Tỷ ở ngoại viện có người nào không?” Nhâm Dao Kỳ biết Nhâm Dao Hoa đang đợi nàng giải thích, nhưng đầu tiên nàng lại không nói đến sự kiện kia, ngược lại hỏi trước một vài chuyện không liên quan.

Nhâm Dao Hoa hơi hơi híp mắt, ánh mắt sắt bén: “Có ý tứ gì?”

“Tỷ nếu không muốn bị người khác đổ chuyện này lên đầu thì nên nhanh chóng cho người điều tra cái bà tử An lục gia là người phương nào, còn có con chó kia nữa.”

Nhâm Dao Hoa hiểu Nhâm Dao Kỳ nói có hàm ý khác, mày liễu nhăn lại: “Chuyện này cùng ta có can hệ gì?”

“Bây giờ không có quan hệ, chẳng qua khả năng lập tức sẽ phải có quan hệ. Có người thế nhưng không muốn bỏ qua cơ hội nhất tiễn hạ song điêu tốt như vây. Bát tự Lão thái thái viết trên con rối kia căn bản không phải Nhâm Dao Ngọc viết.” Nhâm Dao Kỳ không nhanh không chậm nhẹ giọng nói.

Nhâm Dao Hoa nghe vậy ngẩn ra, nàng dù sao cũng là người thông minh, cẩn thận nghĩ nghĩ đã cảm thấy chuyện này đúng là có chút kỳ quái.

Tính tình Nhâm Dao Ngọc nàng biết, làm cái chuyện nguyền rủa nàng thì còn có thể, muốn nàng ta đi hại Lão thái thái nàng ta còn chưa có cái gan đó, mặc dù nàng ta cũng thường xuyên oán giận việc Lão thái thái thiên vị nàng và Nhâm Dao Âm.

“Người Nhâm Dao Ngọc muốn hại là ta, nhưng không biết vì sao ngày sinh tháng đẻ trên đó bị người đổi thành tổ mẫu?” Nhâm Dao Hoa ra kết luận.

Cái tỷ tỷ này của nàng quả nhiên cực kỳ thông minh, Nhâm Dao Kỳ mỉm cười.

“Nếu là có người làm cho Lão thái thái cùng Ngũ thái thái hiểu lầm cái này là do tỷ cho người đi làm?”

Nhâm Dao Hoa ánh mắt chợt lóe, trừng trừng nhìn Nhâm Dao Kỳ.

“Lấy Ngũ thái thái tính tình, chúng ta Tử Vi viện về sau sợ là không ngày nào được an ổn.” Nhâm Dao Kỳ thở dài.

Ngũ thái thái Lâm thị, cái gì đều ăn, chính là không ăn mệt.

“Vu Tinh!” Nhâm Dao Hoa cất giọng gọi đại nha hoàn của nàng.

Một nữ hài mặc trang phục nha hoàn thoạt nhìn bằng tuổi Nhâm Dao Hoa đi đến: “Tiểu thư có gì phân phó?”

Nhâm Dao Hoa nói: “Oanh Nhi cùng Chu Nhi ngoại viện ngươi đã liên hệ qua chưa?”

Oanh Nhi cùng Chu Nhi vốn là hai đại nha hoàn bên cạnh mẫu thân các nàng,  lúc Nhâm Dao Hoa cùng Lý thị đi thôn trang bị Phương di nương tìm cách bán cho gã sai vặt ngoại viện.

Vu Tinh gật đầu: “Nô tỳ ngày hôm trước đã đi tìm các nàng, các nàng biết phu nhân cùng tiểu thư đã trở lại đều hết sức cao hứng.”

Nhâm Dao Hoa gật gật đầu, đang muốn phân phó, Nhâm Dao Kỳ đột nhiên lên tiếng ngắt lời nói: “Ngoài bọn họ không còn người khác có thể dùng sao?”

Nhâm Dao Hoa nhíu mày: “Các nàng làm việc tại Tử Vi viện nhiều năm, là thân tín của mẫu thân.”

Nhâm Dao Kỳ cũng không phản bác, chỉ nhạt giọng đáp: “Đúng vậy, ai cũng biết các nàng là người Tử Vi viện, cho nên ngược lại không thể tùy tiện dùng. Vẫn nên đổi người khác đi, cẩn thận tốt hơn.”

Nhâm Dao Hoa nhìn Nhâm Dao Kỳ trong chốc lát, mới quay sang nói với Vu Tinh: “Thời điểm ngươi vào phủ không phải biết một can nương* sao? Ta nhớ rõ lần trước ngươi nói bà đang làm việc ở phòng trà nước ở ngoại viện?”

*Can nương: mẹ hờ (gọi là mẹ nhưng không thực).

Vu Tinh vội vàng gật đầu: “Đúng vậy tiểu thư, năm kia con trai của nàng sinh bệnh cầu xin nô tỳ cùng Hương Cần mượn chút ngân lượng, cuối cùng vẫn là Chu ma ma cầu xin phu nhân mới góp đủ bạc.”

“Ngươi đi tìm nàng hỏi thăm chút chuyện tình.” Nhâm Dao Hoa tinh tế dặn dò Vu Tinh vài câu.

Nhâm Dao Kỳ chờ nàng nói xong, lại bổ sung vài câu, cuối cùng dặn dò: “Thời hạn là trưa hôm nay, ta muốn biết kết quả. Đi thôi.”

Vu Tinh nhớ kỹ từng lời, liền vội vàng đi làm.

Nhâm Dao Kỳ cùng Nhâm Dao Hoa hai người cũng không có chuyện gì để nói, liền đi đến nơi ở của Lý thị.

Thấy hai người các nàng cùng nhau lại đây, Lý thị cùng Chu ma ma hết sức cao hứng, hai người cũng không nói gì thêm, chỉ câu có câu không cùng Lí thị nói chuyện.

Vu Tinh trở về trước khi Tử Vi viện truyền cơm trưa, Nhâm Dao Kỳ cùng Nhâm Dao Hoa kêu nàng đến đông sương phòng hỏi chuyện.

“Tiểu thư, Lục An Gia kia vốn là người phụ giúp trà nước ở ngoại viện, can nương nô tỳ vừa vặn nhận ra bà ta. Thật như Ngũ tiểu thư đã đoán, bà ấy cùng Tử Vi viện đúng là có chút quan hệ. Không chỉ bà ấy, ngay cả chủ nhân của con Đại lang kia cũng có quan hệ với chúng ta!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top