Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đích Mưu (Dịch)
  4. Chương 10: Cuộc chiến tranh thủ tình cảm

Đích Mưu (Dịch)

  • 420 lượt xem
  • 1784 chữ
  • 2022-04-24 21:46:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Đi gọi người đặt thêm một cái bàn cách vách. Lão đại mang theo mấy đệ đệ ngươi cùng nam đinh qua bên kia, lão đại tức phụ lão ngũ tức phụ lưu lại cùng bọn chất nữ thì lưu lại.”

Đây là lão thái thái muốn giữ người lại dùng bữa.

Nhâm lão thái gia thường ngày đối với những việc nhỏ nhặt này luôn không hỏi đến. Cho nên khi nghe lão thái thái nói vậy liền mang theo đám nhi chất* rời khỏi, Đại thái thái khom người ứng tiếng, xoay người muốn phân phó bọn nha hoàn sắp xếp thêm bàn.

Lâm thị thấy vậy liền lên tiếng ngăn cản:” Đại tẩu cứ để muội đi đi.”

Đại thái thái nghe nàng nói cũng không vội trả lời, quay sang nhìn lão thái thái, thấy bà không lên tiếng mới cười nói:” Vậy làm phiền Ngũ đệ muội rồi.”

Lâm thị nghe vậy liền sẳng giọng nói:” Đại tẩu đừng nói vậy, tẩu nói thế giống như ngày thường không làm gì cả. Hôm nay mới phá lệ chịu khó một chút, tẩu liền cảm tạ muội, tẩu đây là muốn trước mặt bọn vãn bối bôi đen muội phải không.”

Nàng thanh âm thanh thúy, miệng mồm lanh lẹ, lời nay nghe thì có ý châm biếm, nhưng từ miệng nàng nói ra lại làm người khác cảm thấy đây chỉ là chút vui đùa cùng mọi người trong nhà.

“Đừng chấp nhặt cùng cái hầu nhi này, nàng chính là đen cũng có thể nói thành trắng, ngươi cứ để mặc nàng.”

Đại thái thái cười quay người đứng sau lưng lão thái thái.

Lâm thị giống như được khen thưởng, che miệng cười xoay thân bước đi.

Nhâm Dao Kỳ các nàng theo Lâm thị qua gian phòng kế bên, đợi Nhâm lão thái gia cùng Nhâm lão thái thái dùng xong Đại thái thái mới tiến vào cùng nhau ăn.

Bát tiểu thư Nhâm Dao Ngọc có chút không có mùi vị, cầm đôi đũa lăn qua lộn lại thức ăn trong bát mình, cũng không ăn, thi thoảng vụng trộm nhìn Ngũ thái thái nơi đó.

Ngũ thái thái ăn thật chậm rãi, còn cùng Đại thái thái khen nói măng mùa đông thật ngon.

Nếu nói tại Nhâm gia nhóm chất nữ được yêu quý nhất là Nhâm Dao Hoa cùng Nhâm Dao Âm, thì trong đám tức phụ, người được lão thái thái yêu thương nhất là Lâm thị, ngay cả Đại thái thái chưởng gia cũng phải đứng sang bên.

Không nói Lâm thị là con dâu út, mà tổ mẫu Lâm thị lại là cô ruột của Nhâm lão thái thái.

Năm đó cô Nhâm lão thái thái gả cho thương gia lớn nhất Yến Bắc là Lâm gia, sau khi Lâm lão thái gia qua đời, người đứng đầu Lâm gia là con trưởng tử của cô Nhâm lão thái thái cũng chính là cha của Lâm thị.

Lâm thị cùng Ngũ lão gia Nhâm Thì Mậu là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã đính thân, thành thân mười năm có được một nam một nữ. Tuy rằng Ngũ lão gia hằng năm có khoảng ba bốn tháng đi theo chi thứ hai làm việc tại kinh thành, nhưng tình cảm vợ chồng lại rất hòa thuận.

( Đây là cặp vợ chồng ta khá ngưỡng mộ, tuy sau này Lâm thì có ra sao thì Nhâm Thì Mậu cũng chăm sóc hết sức yêu thương.)

Chỉ là dù Lâm thì được yêu thích, nhưng Nhâm lão thái thái đối với nữ nhi của nàng cũng bình thường, trước mặt lão thái thái Nhâm Dao Ngọc còn lâu mới bằng Nhâm Dao Hoa cùng Nhâm Dao Âm.

Trước khi Nhâm Dao Hoa đi thôn trang, Vinh Hoa Viện nơi này bên trong noãn các chỉ có một phòng cho Nhâm Dao Hoa, chi dù là tứ tiểu thư Nhâm Dao Âm là Đại thái thái sở sinh cũng không ở được.

Nhâm Dao Hoa đi rồi, Nhâm Dao Âm cùng Nhâm Dao Ngọc lần lượt tiến vào thay thế vị trí Nhâm Dao Hoa trước mặt lão thái thái.

Nhâm Dao Kỳ nhớ mang máng, sau khi Nhâm Dao Hoa trở về không lâu liền thiết kế Nhâm Dao Ngọc đuổi khỏi Vinh Hoa Viện, nhưng Nhâm Dao Hoa cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi.

Cuối cùng thế thân Nhâm Dao Ngọc tiến vào Vinh Hoa Viện là Cửu muội các nàng Nhâm Dao Anh.

Chuyện này hoàn toàn đắc tội Ngũ thái thái Lâm thị, làm cho Lâm thì vốn có ý định đối phó với Lý thị càng xem các nàng không vừa mắt, đến nỗi sau khi làm cho Nhâm Dao Hoa hoàn toàn thất sủng trước lão thái thái, cuối cùng lại có một cuộc hôn nhân bất hạnh.

Kết cục của Nhâm Dao Hoa không thiếu được bàn tay Lâm thị phía sau giở trò.

Bất quá ở kiếp trước, vào thời điểm này Nhâm Dao Kỳ đang sinh bệnh, không biết được Nhâm Dao Hoa làm sao thiết kế Nhâm Dao Ngọc.

Chính là nhớ đến hai nha hoàn Nhâm Dao Ngọc đang qùy ngoài kia, không phải việc đó xảy ra vào hôm nay chứ?

Nghĩ đến đây Nhâm Dao Kỳ liếc mắt nhìn Nhâm Dao Hoa một cái.

Nhâm Dao Hoa đang thưởng thức cái bát phúc sơn thọ màu hồng phấn, cái miệng nhỏ nhắn uống canh hạt sen long nhãn. Hai người vừa vặn ngồi đối diện nhau, cho nên lúc Nhâm Dao Kỳ nhìn qua vừa vặn bị Nhâm Dao Hoa đương ngẩng  đầu uống canh nhìn thấy.

Nhâm Dao Hoa nhìn Nhâm Dao Kỳ đột nhiên nhíu mày nhìn nàng không khỏi nhướng mày trừng mắt nhìn trở về.

Nhâm Dao Âm ngồi cạnh Nhâm Dao Kỳ nhận thấy tầm mắt Nhâm Dao Hoa, khó hiểu quay sang nhìn Nhâm Dao Kỳ.

Nhâm Dao Kỳ tự nhiên bỏ qua tầm mắt hai người cúi đầu dùng bữa. Nhâm Dao Âm biết tình cảm tỷ muội bọ họ không tốt, nghĩ rằng hai người lại nháo chuyện gì cho nên không thoải mái, cả cười bỏ qua.

Đại thái thái cùng Ngũ thái thái lần lượt buôn đũa mọi người cũng dừng đũa theo.

Lúc này nha hoàn Kim Liên bên người lão thái thái đến đây nói Nhâm lão thái thái bảo mấy tiểu thư sau khi dùng bữa xong thì qua Minh thính.

Mọi người không dám trì hoãn, được bọn nha hoàn hầu hạ súc miệng rửa tay xong lại theo chân Đại thái thái qua Minh thính.

Minh thính nhà giữa Vinh Hoa Viện thập phần rộng lớn, Nhâm lão thái thái đang ngồi trên giường gỗ Tử Đan khắc hoa ở hương bắc uống trà, không nhìn thấy thân ảnh Nhâm lão gia tử nói vậy là đi ra ngoài.

Nhâm gia nay gia lớn nghiệp lớn, làn chủ Nhâm gia tất nhiên trọng trách khổng nhỏ.

Hành lễ xong xuôi, mọi người lần lượt ấn bối phận ngồi xuống.

Nhâm lão thái thái cầm bát trà thả xuống, tầm mắt đảo qua một lượt mọi người trong phòng cuối cùng dừng lại trên người Nhâm Dao Ngọc:” Ngọc Nhi, con lại đây.”

Nhâm Dao Ngọc nhìn Nhâm lão thái thái nhưng gương mặt Nhâm lão thái thái dù không cười cũng như đang cười làm nàng không nhận ra được gì, nàng chậm chạm đứng dậy tầm mắt không nhịn được nhìn về phía Lâm thị.

Lâm thị vốn đang nói chuyện với Đại thái thái nhận được ánh mắt cầu cứu của nữ nhi cũng nhìn lại nàng ý bảo an tâm, mau đi qua.

Nhâm Dao Ngọc thả lỏng cất bước đi qua, dùng lại trước mặt Nhâm lão thái thái.

Thanh âm Nhâm lão thái thái cũng coi như ôn hòa:” Hai nha hoàn đang qùy bên ngoài là của con?”

Nhâm Dao Ngọc liếc mắt nhìn mẫu thân mình một cái, gật gật đầu.

“Ngươi nói các nàng tại sao bị phạt qùy?”

Nhâm Dao Ngọc theo bản năng nhìn hướng Lâm thị, Nhâm lão thái thái đột nhiên vỗ mạnh xuống chiếc kỷ La Hán trên gường:”Ta đang hỏi ngươi! Ngươi đây là nhìn hướng nào?”

Nhâm Dao Ngọc sợ mức thân mình run lên, thiếu chút nữa bật khóc tại chỗ. Nàng ngày thường tính tình hoạt bát nhưng trước mặt tổ phụ tổ mẫu lại như chuột thấy mèo, rất không thích nói chuyện cùng hai người, cái tật xấu này nàng bị mẫu thân giáo huấn rất nhiều vẫn không bỏ được.

“Nương, người đừng tức giận, Ngọc Nhi đây cùng không biết hai nha hoàn tại sao bị phạt nên phải chạy về Kiêm Gia Viện, nó gan nhỏ, người đừng vì cái tật xấu này của nó mà chọc giận bản thân.” Lâm thị đau lòng nữ nhi, ra mặt làm thuyết khách.

Nhâm lão thái thái sắc mặt trầm xuống:”Nó chính là bị ngươi chiều hư!”

Lâm thị cũng không sợ mắt, cười làm lành nói:”Tức phụ bất tài, đây không phải đưa nàng đến cho người dạy bảo sao? Người dạy dỗ đứa nhỏ tốt, trong Vân Dương thành ai không biết Thì Giai biểu muội? Mỗi lần tức phụ về nhà mẹ đẻ, tổ mẫu cùng mẫu thân luôn so sánh với biểu muội mà dạy dỗ tức phụ.”

Biểu muội trong miệng Lâm thị chính là con gái của Nhâm lão thái thái, gả cho con trai độc nhất của đường bá nàng.

Nhâm lão thái thái sắc mặt hơi hòa hoãn:”Nói như vậy thời điểm ta giáo huấn nó, ngươi đừng đứng một bên mà đau lòng.”

“Tức phụ sao có thể đau long nàng, tức phụ đây là đau lòng cho nương.” Lâm thị vội vàng nói.

Nhâm lão thái thái khẽ hừ quay đầu nhìn Nhâm Dao Ngọc:”Sáng nay có người nhìn thấy hai nha hoàn của ngươi lén lút mang một cái bao rời sân.”

Nhâm Dao Ngọc nhìn Lâm thị gắt gao nhịn xuống run run nói:”Tổ mẫu, con… Con không biết!” Nhìn thấy Nhâm lão thái thái liền đem những lời trước đó Lâm thị dạy nàng cấp quên hết.

Lâm thị thật không biết làm sao nhìn Nhâm Dao Ngọc, không thể không đứng ra:”Mẫu thân, là ai thấy? Có thể mang đến để hỏi cho rõ ràng? Đây là muà đông, buổi sáng trời còn tối đen có thể là nhận nhầm, cũng có thể hai nha hoàn mang quân áo bẩn của Ngọc Nhi đem ra ngoài.”

Nhâm Dao Kỳ vốn vẫn trầm mặc đột nhiên nhớ lại, sau khi bệnh dậy đi Vinh Hoa Viện thậm chí toàn Nhâm gia cũng không ai dám lấy chuyện Nhâm Dao Ngọc vì sao bị đuổi khỏi Vinh Hoa Viện mà đàm tiếu. Nhâm Dao Kỳ từ Chu ma ma nghe được một số chuyện, chuyện kia cùng việc Nhâm Dao Ngọc bị lão thái thái đuổi đi hẳn có liên quan.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top