Khương Cổ Trang cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên thấy vết đỏ như sinh tử phù trên ngực mình đã biến mất.
Đoạt mệnh thần ni một lát sau mới thu công. Ánh mắt bà lúc này đã không còn sắc bén như trước nữa, hiển nhiên là đã bị tiêu hao rất nhiều nội lực, nhất thời khó có thể khôi phục lại được.
Trong thoáng chốc, chàng cũng không biết phải nói làm sao.
Đoạt mệnh thần ni chợt nói:
- Tiểu tử! Công lực của ngươi hiện giờ đã đạt tới mức đăng phong tạo cực. Theo lão thân thì trong chốn võ lâm đương thời không ai có thể hơn được ngươi !
Khương Cổ Trang nghĩ thầm:
- Điều này quá là ảo tưởng đi. Chưa cần nói ai khác mà chỉ so riêng với nội lực của Lưu thúc thì cũng sợ rằng ta có tu luyện thêm hai mươi năm nữa vẫn chưa bằng.
Đoạt mệnh thần ni hừ lạnh:
- Sao, ngươi không tin à? Ngươi vận khí từ đan điền đến bàn tay, sau đó đánh vào vách đá đối diện xem.
Khương Cổ Trang nổi lòng hiếu kỳ lập tức theo lời vận khí. Chàng cảm thấy chân lực cuồn cuộn tùy ý vận hành bèn dồn toàn bộ vào chưởng lực đánh mạnh vào mặt vách đá đối diện.
Chưởng phong rít lên như sóng biển thét gào. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ ầm vang như trời long đất lở, đá tảng văng tứ tung. Vách đá cứng rắn kia đã bị chưởng lực cách không đánh trúng tạo thành một hố lớn.
Khương Cổ Trang há hốc mồm, không nén nổi kinh ngạc.
Thượng Quan Si đứng bên vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Đoạt mệnh thần ni vẫn bình thản:
- Tuy rằng nội lực của ngươi đã đạt tới mức hóa cảnh nhưng người trên giang hồ lòng lang dạ thú, ai nấy đều trăm phương ngàn kế muốn chiếm đoạt bí kíp của tiên sư cho nên chỉ dựa vào nội lực là không đủ, ta còn phải dạy cho ngươi tuyệt học Long hành bát thức nữa. Như vậy về cơ bản sẽ không còn sợ ngươi gặp nguy hiểm, có thể thuận lợi tìm được nửa tấm da dê kia để hoàn thành tâm nguyện của ta!
Long hành bát thức và Lục hợp thần chỉ là tuyệt kỹ bí truyền của Tuyệt mệnh ma tôn Âu Dương Thạch. Bất cứ kẻ nào trong võ lâm cũng đều muốn học lấy một chiêu nửa thức để dương danh trên giang hồ.
Tuy nhiên, trong thiên hạ chỉ có hai người là Âu Dương Thạch và Đoạt mệnh thần ni có thể sử dụng hai loại võ công này. Âu Dương Thạch phiêu bạt chân trời góc biển, không biết còn sống hay đã chết, vì thế mọi người trên giang hồ đều truy tìm nơi cư ngụ của Đoạt mệnh thần ni Trình Dật Tuyết .
Khương Cổ Trang vô tình gặp được kỳ ngộ thoát khỏi độc chưởng, bây giờ lại được Đoạt mệnh thần ni bắt học tuyệt thế bí truyền này nên liền cảm thấy hoang mang. Cũng bởi vì việc quá bất ngờ, được yêu mà sợ vậy.
Đoạt mệnh thần ni lạnh lùng chăm chú theo dõi sắc mặt Khương Cổ Trang.
Thượng Quan Si cười tươi như hoa đào. Ánh mắt nàng tràn đầy tình ý dán vào gương mặt đẹp như ngọc của Khương Cổ Trang. Tấm chân tình của người thiếu nữ khiến cho chàng thiếu niên anh tuấn cảm thấy mặt nóng bừng bừng, cứ như là có cảm giác bị cả trăm người nhìn vào không biết phải trốn đi đâu.
Nghe được ý tứ trong lời nói của sư phụ, Thượng Quan Si vội vàng thúc giục:
- Trang ca ca, huynh còn không mau gọi sư phụ!
Khương Cổ Trang đang định nghe lời quỳ xuống thì Đoạt mệnh thần ni bỗng nhiên lạnh lùng bảo:
- Không được! Cả đời ta chỉ thu Si nhi làm đệ tử. Tuy ta truyền thụ cho ngươi Long hành bát thức nhưng không phải là theo quan hệ thầy trò mà là một loại giao dịch!
Khương Cổ Trang không ngờ Đoạt mệnh thần ni nói thẳng ra như vậy, tuy nhiên chàng lại thích sự chân thành này.
Chẳng lẽ Đoạt mệnh thần ni sợ rằng mình chịu ân huệ mà nảy sinh tâm lý muốn báo ơn bà ta?
Kỳ thật, điều mà Đoạt mệnh thần ni sợ nhất chính là khiến người khác cảm thấy phải chịu ơn của bà, Thượng Quan Si cũng biết điều này nên lặng thinh không nói.
Nếu là một loại giao dịch, Khương Cổ Trang có thể thản nhiên tiếp nhận.
Đoạt mệnh thần ni nói tiếp:
- Long hành bát thức và Lục hợp thần chỉ là tinh hoa võ học của cả cuộc đời tiên sư. Nhưng tiên sư chỉ truyền thụ cho ta Long hành bát thức còn Lục hợp thần chỉ có thể phân kim phá đá cực kỳ bá đạo nên không chỉ dạy. Sau đó, ta phạm vào tội đáng chết vạn lần là dám lén học võ công bí kíp Vạn ma tâm kinh, bị sư phụ phát hiện nên mới giam lại thế này. Hiện tại tiên sư đã qua đời, quyết không thể để Vạn ma tâm kinh lọt vào tay bọn tiểu nhân trên chốn giang hồ!
Khương Cổ Trang kinh hãi hỏi:
- Âu Dương tiền bối đã qua đời?
Theo truyền thuyết trên giang hồ thì Tuyệt mệnh ma tôn đã quy ẩn. Thậm chí nhiều kẻ còn thêm mắm dặm muối, báo hại Lưu thúc dẫn chàng bôn ba gần khắp toàn bộ Trung Nguyên tìm kiếm, biết đâu rằng ông ấy đã mất.
Đoạt mệnh thần ni gật gật đầu:
- Tuy rằng môn Long hành bát thức tổng cộng chỉ có tám thức nhưng mỗi thức đều gồm chín loại biến hóa, mỗi loại biến hóa lại sinh ra chín loại chiêu thức... Tóm lại, tùy theo võ công của địch thủ cao hay thấp, chiêu thức của chúng biến hóa đến đâu mà biến đổi theo. Mỗi một thức đều có thể xuất kỳ bất ý, đánh vào chỗ không phòng, khắc chế kẻ địch giành chiến thắng. Tám thức này gần như bao hàm tất cả tinh túy trong võ học của các môn phái trên thiên hạ cho nên vẫn được coi là bảo điển võ học chí cao. Thôi, giờ ta sẽ dạy ngươi thức thứ nhất Long dược thâm uyên.
Nói xong,Đoạt mệnh thần ni đưa song chưởng ngang ngực hóa thành chín đạo chưởng ảnh, hoa một vòng tròn rồi đẩy từ ngực ra.
Khương Cổ Trang ngưng thần theo dõi, chỉ thấy chín đạo chưởng ảnh huyễn hóa ra thành tám mươi mốt đạo, tiếp theo lại hóa thành hơn một ngàn chưởng ảnh. Trong khoảnh khắc, chưởng ảnh ngập trời làm dấy lên một trận cuồng phong.
Thượng Quan Si, Khương Cổ Trang và hắc bạch nhị điêu phải thối lui đến bờ vách đá mới đứng vững, vẫn còn cảm thấy trên mặt hơi rát.
Khương Cổ Trang tuy không có thiên phú hơn người nhưng lại có tính chuyên cần bổ khuyết. Năm chàng mười tuổi đã được phụ thân truyền thụ Huyết quang đao pháp, sau lại đi theo Lưu Hiếu Mại ngang dọc giang hồ, cũng không phải là hạng tầm thường. Lần trước, chàng đã cùng Lưu Hiếu Mại liên tiếp vượt qua nhiều quan ải xông vào tận đại hội võ lâm ở Hoa Sơn. Điều này hiển nhiên nói lên công lực của chàng không kém, nền tảng võ học cũng rất có căn cơ.
Nhưng Đoạt mệnh thần ni lại quá nôn nóng. Bà đem Long hành bát thức biểu diễn liền một lèo từ trên xuống dưới, từ Long ngâm hổ khiếu,Long phi Phượng vũ,Long tại cửu thiên,Vân Long bố vũ,Long đằng cửu hải,Tứ long tụ đỉnh,Long hành thiên hạ. Đã thế, Long hành bát thức vốn do Tuyệt mệnh ma tôn tổng hợp các loại võ học tinh hoa mà thành nên cực kỳ huyền ảo, vì vậy Khương Cổ Trang cảm thấy hoa hết cả mắt. Chàng thực sự kinh hãi, chẳng biết làm sao để trong khoảng thời gian ngắn ngủi này có thể lĩnh hội được những ảo diệu trong đó.
Những chiêu thức này bác đại tinh thâm, trông thấy mà không thấy, như là hoa mỹ mà lại thật đơn giản, tựa như đơn giản mà lại phức tạp, thiên biến vạn hóa khiến cho chàng xem mà không thể tiếp thu nổi chứ đừng nói là tập luyện .
Đoạt mệnh thần ni bất mãn, bực mình quát:
- Loại người ngu ngốc như ngươi học được mà không mất đến mười năm tám tháng thì mới là lạ. Hừ! Còn nói cứu ta ra ngoài, chờ đến lúc ngươi học xong thì ta cũng đã chết già ở trong này ....
Thượng Quan Si thấy sư phụ nổi giận đùng đùng liền bước đến nũng nịu:
- Sư phụ, thiên hạ nào có ai dạy học như người vậy! Người cũng biết rằng ăn một miệng đầy thì nuốt không trôi, từ từ sẽ được mà.
Nghe Thượng Quan Si nói xong, khuôn mặt già nua của Đoạt mệnh thần ni bỗng lại mỉm cười:
- Ừ, phải rồi. Ngay cả ta cũng mất hơn mười năm mới học hết của ân sư. Được, ta sẽ dạy lại cho ngươi.
Nói xong, gọi Khương Cổ Trang đến trước mặt, cố gắng nhẫn nại dạy cho chàng từng chiêu từng thức.
Tuy rằng Đoạt mệnh thần ni thỉnh thoảng lại phát cáu nhưng Khương Cổ Trang đã quen với tính cách giận dữ bất thường của bà nên cũng không để bụng mà chỉ chuyên tâm tập luyện hết ngày này qua ngày khác.
Trong động không thấy mặt trời nên không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, nhưng theo số lần Thượng Quan Si nấu nướng cho chàng ăn thì ước chừng hết khoảng ba bốn ngày. Khương Cổ Trang đã bước đầu tập xong Long hành bát thức.
Đoạt mệnh thần ni bảo chàng đến diễn tập lại một lần, sau đó sửa thêm cho đúng rồi lại bảo chàng diễn tập.
Chỉ thấy Khương Cổ Trang di chuyển khắp nơi, bóng chưởng dầy đặc trong thạch động, quả thật trông giống như một con rồng vùng vẫy trên không trung, tuy vẫn còn thua kém Đoạt mệnh thần ni rất nhiều nhưng đã sơ bộ thành hình.
Đoạt mệnh thần ni cũng thầm lấy làm kỳ lạ, thật sự không ngờ chàng lại tiến bộ thần tốc như vậy. Bà nói vẻ khen ngợi:
- Tiểu tử, với võ công hiện tại của ngươi chắc đã có thể tung hoành giang hồ, ngạo thị võ lâm. Nhưng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Ta còn phải truyền cho ngươi khẩu quyết yếu lĩnh hành khí vận công và phương pháp dùng chiêu đối địch của Long hành bát thức, ngươi hãy chú tâm nhớ kỹ. Bằng ngộ tính của ngươi, cứ từ từ lĩnh hội, sau này sẽ vận dụng linh hoạt. Ta nghĩ ngươi nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của ta.
Thượng Quan Si nghe sư phụ nói thì cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Phải biết rằng nàng đã ở cùng sư phụ suốt mười sáu năm qua, cho tới giờ vẫn chưa thấy bà khen ngợi bất cứ một ai, đối với người bình thường trong giang hồ lại càng coi thường, không ngờ bà lại dành những lời nói như vậy cho Trang ca ca, trong lòng nàng cũng cảm thấy cao hứng không thể nào tả nổi.
Đoạt mệnh thần ni nói xong, lập tức thao thao bất tuyệt truyền thụ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận