Thượng Quan Si bị vẻ mặt cổ quái của sư phụ làm cho kinh hãi, không biết vì sao sư phụ lại làm như vậy.
Lão bà tựa như thấu hiểu thông suốt, vắt óc suy nghĩ rồi đột nhiên nảy ra một ý tưởng gì đó, hưng phấn hét lên:
- Si nhi, ngoài hắn ra thì chẳng còn ai cứu được chúng ta cả...... Ngoài hắn ra, ta thật sự khó có thể sống sót rời khỏi nơi này !
Thượng Quan Si nói với vẻ khó hiểu:
- Sư phụ, người......
Lão bà dùng tay trái kéo Thượng Quan Si lại gần, thầm thì:
- Si nhi, đây là do số mệnh đã định, khó trách con...... Nhưng hắn nhất định có thể cứu được ta thoát ra ngoài ......
Thượng Quan Si tựa hồ đã hiểu ý sư phụ, thẫn thờ gật đầu.
Lão bà tỏ vẻ phấn khởi, vươn tay đặt vào ngực Khương Cổ Trang.
Đang mê man, Khương Cổ Trang liền cảm thấy có một luồng nhiệt lưu ấm áp truyền vào đan điền. Chàng lập tức tỉnh lại giống như một sinh vật vừa trải qua giấc ngủ đông.
Lão bà hỏi chàng, giọng uy hiếp:
- Tiểu tử, ngươi muốn chết hay là muốn sống?
Khương Cổ Trang cao giọng đáp:
- Ta đã sớm không để ý đến chuyện sinh tử, chết đối với ta có gì đáng sợ.
Lão bà cười lạnh:
- Nếu ta có thể trị hết chất độc Tồi tâm chưởng trên người của ngươi thì ngươi sẽ nghĩ sao?
Khương Cổ Trang cười phá lên:
- Thế ra là lão còn nắm giữ cả sổ sinh tử, thất kính thất kính. Nhưng nói chuyện sinh tử đối với ta cũng chẳng còn mấy quan trọng nữa .
Lão bà vẫn lạnh lùng:
- Cứ cho rằng ngươi coi nhẹ chuyện sinh tử như vậy, nhưng mà ngươi còn mang trên mình huyết hải thâm cừu. Còn nữa là võ lâm đang rung chuyển an nguy. Ngươi không để ý đến chuyện sinh tử của bản thân, không hổ là một người rắn rỏi, nhưng có biết là ngươi cũng ích kỷ quá không!
Khương Cổ Trang không ngờ rằng một lão ma đầu cũng có thể nói ra những lời chính nghĩa nghiêm túc thế này, tức thì hổ thẹn không nói nên lời.
Lão bà bồi thêm:
- Nghĩa phụ họ Lưu của ngươi mới thật sự là nghĩa sĩ chân chính. Tiểu tử, ngươi cũng biết ta là ai chứ?
Khương Cổ Trang dịu giọng đáp:
- Chẳng phải bà là Đoạt mệnh thần ni Trình Dật Tuyết sao!
Lão bà lúc này mới lộ ra vẻ cuồng ngạo:
- Đúng, ta chính là Trình Dật Tuyết nổi tiếng xấu xa trên giang hồ. Chỉ cần Trình Dật Tuyết ta muốn làm thì không có việc gì là làm không được!
Khương Cổ Trang nghĩ thầm:
- Ngươi bị giam hãm trong thạch động này đến vài chục năm, không biết đã tính biết bao mưu kế, lúc nào cũng nghĩ chuyện thoát ra sao, mà kết quả vẫn là phí công vô ích. Ngay cả chuyện của mình còn không làm được, nói gì đến chuyện khác.
Đoạt mệnh thần ni tựa hồ nhìn thấu tâm tư của Khương Cổ Trang liền nói:
- Đương nhiên, nếu không phải ngươi khiến ta chịu thất bại trong gang tấc thì không quá vài ngày nữa là ta có thể rời khỏi nơi này. Bây giờ nói nhiều cũng vô ích, ta muốn ngươi hoàn thành tâm nguyện giúp ta!
Khương Cổ Trang ngạc nhiên hỏi:
- Ta giúp bà như thế nào? Giờ ta nhiều nhất cũng chỉ có thể sống không quá ba ngày.
Đoạt mệnh thần ni cười ha hả:
- Nếu ta muốn ngươi giúp thì đương nhiên sẽ không để cho ngươi chết . Đừng nói ngươi trúng Tồi tâm chưởng, cho dù ngươi là một đống xương khô thì ta cũng có thể biến ngươi thành một người khỏe mạnh!
Đoạt mệnh thần ni ngừng một chút rồi lại nói tiếp:
- Tuy nhiên, ngươi phải thề độc sẽ đáp ứng cho ta hai việc.
Khương Cổ Trang lập tức nhớ lại cái chết thê thảm của cha mẹ và dì Lưu, về Nhu nhi thì không rõ sống chết ra sao, về những thống khổ qua bao năm trường mà mình và Lưu thúc nếm trải. Tất cả làm chàng dâng lên một khát vọng sống mãnh liệt, bèn cương quyết:
- Nếu những chuyện tiền bối muốn ta đáp ứng không phải là táng tận thiên lương thì ta nhất định sẽ nguyện ý làm, cho dù tan xương nát thịt cũng muôn chết không từ!
Đoạt mệnh thần ni lại cười lạnh:
- Ở trong mắt ngươi, chẳng lẽ thật sự ta là cái loại người tàn bạo thành tính hay sao?
Khương Cổ Trang đáp:
- Không dám, nhưng vừa rồi......
Đoạt mệnh thần ni thở một hơi dài:
- Ta không muốn nhắc lại chuyện quá khứ. Có một số việc ngươi hiện giờ không hiểu được, nhưng thật ra ác độc nhất trên thế gian không phải là những tà ma ngoại đạo trong mắt người đời mà lại là những kẻ ngụy quân tử mang mặt nạ chính nghĩa.
Khương Cổ Trang đã từng trải qua nhiều đau khổ, đã biết thế nào là thế thái nhân tình nên làm gì không biết giang hồ hiểm ác? Chàng nghĩ thấy mặc dù lời nói của Đoạt mệnh Thần ni có chỗ cực đoan nhưng cũng là sự thực, bèn đáp:
- Được rồi, bà muốn ta đáp ứng hai việc gì?
Đoạt mệnh thần ni nói:
- Thứ nhất, ta muốn ngươi sau khi rời khỏi nơi này thì không được nói với bất kỳ ai về chuyện đầm Bích Thủy, kể cả vị Lưu thúc kia của ngươi.
Khương Cổ Trang nghĩ thầm:
- Không biết có bao nhiêu người trên giang hồ truy tìm nơi ở của Đoạt mệnh thần ni. Nếu ta mà tiết lộ ra thì Đoạt mệnh thần ni dù có võ công cao tới đâu cũng vẫn bị người bao vây đánh chết. Chỉ cần bà có thể cứu được tánh mạng của ta thì dù bà không yêu cầu thì ta cũng sẽ không làm cái chuyện qua sông phá cầu này. Về phần Lưu thúc, chỉ cần ta có thể an toàn thoát khỏi đây thì mọi chuyện đều rõ ràng rồi còn cần gì ta phải nói.
Nghĩ đến đây, Khương Cổ Trang liền trả lời:
- Chuyện này vãn bối nhất định sẽ làm được.
Đoạt mệnh thần ni hài lòng gật đầu:
- Tốt. Thứ hai, ta bị cầm tù trong này đã hơn trăm năm, vốn có thể lập tức quay trở lại nhân gian nhưng Thiên anh đan lại bị hủy trong tay ngươi. Đây là thiên ý, ta không trách ngươi, giờ nếu muốn rời khỏi nơi này thì chỉ có......
Khương Cổ Trang và Thượng Quan Si khẩn trương đến mức không không dám thở mạnh. Lại thấy Đoạt mệnh thần ni im lặng không nói gì thì lại càng đổ mồ hôi hột, trong lòng thắc thỏm không yên.
Đoạt mệnh thần ni lấy từ trong lòng ra nửa mảnh da dê, nói vẻ hết sức nghiêm trang:
- Đây là Tàng bảo đồ do tiên sư lưu lại nhưng ta chỉ có một nửa, còn nửa kia thì nghe nói đang lưu lạc trong giang hồ, không biết lọt vào tay ai. Hiện giờ hy vọng duy nhất của lão thân chỉ có thể ký thác toàn bộ ở trên người của ngươi. Chuyện thứ hai là ta muốn ngươi mau chóng tìm được nửa tấm bản đồ kia, sau đó theo bản đồ mà khai quật lấy bí kíp võ công Vạn Ma tâm kinh của tiên sư mang về trao lại cho ta.
Khương Cổ Trang kinh hãi giật bắn mình. Là người trong giang hồ, ai chẳng biết Vạn Ma tâm kinh là một quyển võ học bảo điển chí cao vô thượng của võ lâm, chỉ cần luyện được một loại võ học trong đó đã là có thể tung hoành tứ hải thiên hạ vô địch.
Trên giang hồ không ai không muốn độc chiếm Vạn Ma tâm kinh, sau đó luyện thành võ công đệ nhất thiên hạ. Nghe nói sở dĩ Võ Thánh môn xuất kích ra tứ phía, chém giết khắp võ lâm cũng có liên quan tới Vạn Ma tâm kinh này.
Ai ai cũng đều muốn đoạt thứ đó mà chưa hề thấy nó ra sao, vậy thì có khác nào mò trăng đáy nước.
Hơn nữa, nửa tấm bản đồ kia thất lạc trên giang hồ rộng lớn, tựa như hạt muối giữa biển khơi. Bắt ta đi tìm nó thì khác nào tìm kim đáy bể!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận