Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đệ Nhất Mỹ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 28: 28

Đệ Nhất Mỹ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 401 lượt xem
  • 3611 chữ
  • 2021-04-19 20:32:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hướng Thái phi: “…”

Cung Khanh cười ha ha nói: “Nếu Thái phi không bệnh, vậy hôm nay cháu quay về nhà nhé!”

“Cháu thật không muốn ở lại vài ngày sao?”

“Vậy cháu ở lại thêm một ngày, mai sẽ về.”

Hai người đang nói chuyện thì Ninh Tâm chạy vào báo: “Thái phi, Tiết Giai tiểu thư đến.”

Hướng Thái phi tâm trạng không tốt, lại cũng không có cảm tình gì với người nhà của Độc Cô Hoàng hậu, liền phất tay: “Nói ta ngủ rồi, Khanh nhi, cháu đi chào hỏi một tiếng.”

Cung Khanh vâng lời gật đầu, đi vào trong điện, Tiết Giai nhìn thấy Cung Khanh liền nắm lấy tay nàng, vui mừng nói: “Tỷ tỷ vẫn còn ở đây chưa về sao, thật tốt quá!”

“Thái phi bị bệnh nên ta ở lại thêm một ngày.”

“Muội nghe nói tỷ tỷ chưa đi mà ở lại Trùng Dương cung, nên vội vàng đến đây.” Nàng ấy đưa mắt nhìn cung nữ trong điện, rồi ghé sát tai Cung Khanh nói nhỏ: “Sao tỷ tỷ cũng say, chẳng phải muội đã dặn tỷ đừng uống rượu sao?”

Cung Khanh nói nhỏ: “Muội muội đã có ý nhắc nhở, sao ta lại uống chứ, ta chỉ ngậm rượu trong miệng rồi nhổ ra khăn tay.”

Tiết Giai ngẩn người: “Vậy đã xảy ra chuyện gì?” Nàng ấy chớp chớp mắt rồi như chợt hiểu ra điều gì, nói: “Muội đoán là Lâm Giang Tiên vô cùng lợi hại, chỉ cần dính vào môi thì cũng có thể trở thành nguyên do kích thích công hiệu.”

Cung Khanh cũng không nghĩ ra nguyên do nào khác, trừ phi trong bánh hoa cũng có chất độc, nhưng lúc đó nàng chẳng để tâm, sau khi đã nhìn qua một lượt, thấy mọi người đều ăn nên nàng mới cắn một miếng, mà Tiết Giai ăn liền hẳn hai miếng nhưng cũng có sao đâu. Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ còn cách tin vào hướng giải thích này của Tiết Giai.

“Thôi bỏ đi, say xấu mặt một chút cũng chẳng sao, đa tạ muội muội có lòng tốt đã nhắc nhở.”

Tiết Giai trề môi làm ra vẻ giận dỗi nói: “Sao tỷ tỷ khách khí như người ngoài vậy, muội và tỷ vừa gặp đã thấy như thân quen, tự trong đáy lòng, lúc nào muội cũng xem tỷ như là người nhà vậy, lần sau tỷ không được khách khí với muội như vậy nữa nhé, nếu không thì đúng thật coi muội là người xa lạ.”

Cung Khanh cười: “Được rồi, ta chỉ mong sao có một cô em gái giống như Tiết muội muội đây.”

“Mấy ngày nữa là đến lễ Thượng Tỵ, lúc đó muội muội sẽ tặng cho tỷ một niềm vui bất ngờ.” Tiết Giai mím môi cười ra vẻ bí mật, “Muội muội xin cáo từ, lễ Thượng Tỵ gặp lại.”

Cung Khanh cười gượng, các ngày lễ hội sau năm mới sao nhiều thế, mà Tuyên Văn đế lại là người vừa thích hưởng lạc, vừa thích ồn ào náo nhiệt, nên chẳng bỏ qua ngày lễ nào. Đến lúc đó, chỉ sợ là lại gặp phải người không muốn gặp.

Còn Tiết Giai, nàng ấy sẽ tặng cho mình niềm vui bất ngờ gì nhỉ? Cung Khanh thực ra cũng chẳng ôm hy vọng, bởi từ lúc bị Mộ Trầm Hoằng ngoắc phải rách váy, vận may cũng như bị hắn móc luôn đi vậy, cả ngày chỉ gặp toàn điều xui xẻo.

Thế nhưng càng sợ gặp hắn, thì hắn lại càng hay xuất hiện.

Ăn tối xong, hắn liền đến “vấn an” Hướng Thái phi.

Thái tử điện hạ, xem ra hôm nay người thật sự không bận nhỉ, Cung Khanh kiên quyết nhất định sáng sớm mai sẽ rời đi, không cùng hắn hợp tấu bản “Cao sơn lưu thủy” kia.

“Thái phi đã khỏe hơn chưa?”

“Ai da! Tuổi đã cao rồi, khỏe hay không khỏe thì có khác gì nhau đâu.” Hướng Thái phi sau khi nói chuyên với Cung Khanh lúc sáng, bị những lời nói của nàng đả kích, mặt ủ mày chau mệt mỏi, dường như bệnh còn nặng hơn buổi sáng.

Mộ Trầm Hoằng nói: “Cháu mang theo đèn hoa thần, thái phi có muốn ra vườn ngắm đèn không?”

“Cũng được.” Hướng Thái phi vừa nghe nói đã ngẩng đầu, lập tức ngồi dậy dắt tay Mộ Trầm Hoằng, sau đó lại kéo tay Cung Khanh, vừa dắt vừa kéo cả hai người đi ra ngoài điện.

Tư thế này khiến Cung Khanh vô cùng khó xử, Hướng Thái phi, người thực ra lúc này đang muốn hóa thân thành một sợi tơ hồng đúng không?

Mộ Trầm Hoằng rõ ràng là đã có chuẩn bị rồi mới đến, ở bên ngoài hành lang đặt rất nhiều đèn hoa thần, trong đèn đã thắp

sẵn nến, ánh sáng ấm áp lấp lánh trong màn đêm.

Hướng Thái phi chỉ về phía luống hoa ở phía trước hành lang, “đều treo lên cây hoa quế kia nhé!”

Lý Vạn Phúc lập tức sai cung nữ mang đèn lồng hoa lên cây hoa quế. Đương nhiên, Lý tổng quản là người thiện nghệ trong việc hiểu ý người khác nên đã giữ lại một cái, đặt xuống bên cạnh chân Thái tử điện hạ.

Mộ Trầm Hoằng cầm chiếc đèn lên đưa cho Cung Khanh: “Khanh muội muội cũng đi treo đi.”

Hướng Thái phi liền cầm ngay lấy chiếc đèn, dúi vào tay Cung Khanh: “Đi treo đèn để cầu may, cầu hoa thần ban cho cháu một mối lương duyên tốt. Nhanh đi đi.”

Cung Khanh bước lên trước, Lý Vạn Phúc dẫn thái giám và cung nữ lui xuống.

Cung Khanh vừa treo chiếc đèn lên, đã nghe thấy tiếng Mộ Trầm Hoằng phía sau lưng: “Cung tiểu thư rất thích đèn lồng phải không?”

“Sao điện hạ lại nói vậy?”

Hắn cười cười: “Sáng nay lúc nàng say rượu, cứ đòi lấy chiếc đèn lồng treo ở hành lang. Còn có một lần …” Nói đến đây, hắn lại dừng lại, cười mà không nói tiếp.

Còn có một lần cái gì? Nàng nghi hoặc nhìn hắn, đôi mắt trong veo lóng lánh như sóng nước mênh mông, hút người ta chỉ muốn sa vào.

Dưới đèn ngắm mĩ nhân, quả nhiên sắc đẹp càng thêm phần cuốn hút, nàng kiều diễm nhẹ nhàng, giống như tinh linh nổi bật giũa khóm hoa.

Hắn khẽ ho nhẹ một tiếng: “Nửa tháng qua, Cung tiểu thư ở trong cung đã phải trải qua nhiều việc không dễ chịu gì, cho nên ta mang mấy chiếc đèn hoa thần tới, hy vọng nàng ngắm nhìn sẽ thấy vui vẻ hơn.”

Hắn biết nàng ở trong cung đã phải trải qua những việc không mấy dễ chịu? Trong lòng nàng thoáng chút rung động, muốn nói gì đó nhưng lại chẳng thốt nên lời. Có câu nói này của hắn, những ủy khuất nàng phải chịu trong nửa tháng qua bỗng chốc như tan thành mây khói tản ra dưới ánh đèn sáng ấm áp này.

Ánh mắt hắn hấp háy cười, trên cây hoa quế treo đầy những ngọn đèn hoa thần, tỏa ánh sáng dịu dàng ấm áp, phản chiếu vào mắt hắn, giống như một biển sao đang nhấp nháy.

“Không biết có còn cơ hội, hàng năm được cùng nàng treo đèn dưới tán cây không?”

Lòng nàng chấn động, tim đập thình thịch, không ngờ hắn lại mượn cơ hội này để bày tỏ. Mặt nàng nóng bừng, trong lúc nguy cấp chợt nảy ra cách đối phó hữu hiệu, nói: “Nữ tử chưa kết hôn mới được treo đèn hoa thần, ý của điện hạ là muốn thần nữ cả đời này không lấy được chồng sao?”

Nàng giả bộ không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, đi thật nhanh quay về bên cạnh Hướng Thái phi.

Hắn xoa xoa cằm, haiz, thật đúng là cứng đầu cứng cổ, chẳng chịu cho người ta một chút cơ hội nào, muội tử.

Ngụ ý bày tỏ nhưng bị nàng ngó lơ, Thái tử điện hạ đành phải tạm thời hồi cung, chuẩn bị ngày mai lại đến “công thành.” Vừa về đến Đông Cung, nội thị luôn theo sát bên cạnh Độc Cô Hoàng hậu Vạn Minh Lâm liền thỉnh hắn đến Tiêu Phòng điện.

Lúc này, trong Tiêu Phòng điện đèn đuốc sáng trưng, A Cửu ngả hẳn người tựa vào Độc Cô Hoàng hậu, giống hệt một con mèo lười.

Triệu Quốc phu nhân và Tiết Giai cũng ở đó.

Mộ Trầm Hoằng vừa bước vào, Độc Cô Hoàng hậu đã lộ rõ vui mừng, nói: “Hoàng nhi, con qua đây!”

Mộ Trầm Hoằng đi đến ngồi xuống, không đợi Độc Cô Hoàng hậu mở lởi, đã nói luôn: “Mẫu hậu muốn hỏi nhi thần, trong hai mươi bốn vị tiểu thư, ai là người thích hợp nhất đúng không?”

Độc Cô Hoàng hậu cười: “Đúng là ý này. Vừa hay có cả Triệu Quốc phu nhân ở đây, đều là người nhà, có thể cùng đàm luận.”

Mộ Trầm Hoằng cười nhạt: “Chuyện hôn sự cuả nhi thần chẳng lẽ không phải là do mẫu thân và phụ hoàng làm chủ, lời nhi thần nói tính làm gì?”

Độc Cô Hoàng hậu nói: “Hài tử này, coi như là chúng ta làm chủ, nhưng cũng muốn hỏi ý kiến của con.”

“Nếu nhi thần không thể làm chủ, vậy hà tất phải hỏi ý kiến của nhi thần làm chi?”

“y da, tốt xấu gì thì con cũng nói ra một người đi, sao con biết con thích mà ta và phụ hoàng con không thích?”

Mộ Trầm Hoằng chỉ cười không nói. Khéo quá …

Độc Cô Hoàng hậu lại tiếp lời: “Con nói đi, chỉ cần không phải Hướng Uyển Ngọc và Cung Khanh, còn bất kể người nào khác cũng đều có thể bàn bạc.”

Quả nhiên …

“Những nữ tử này, dù là gia thế hay dung mạo đều khó phân cao thấp, nếu không, mẫu hậu cứ tùy thích chọn lấy một người là được.”

Mộ Trầm Hoằng tỏ vẻ thờ ơ lạnh nhạt, giống như việc ấy chẳng liên quan đến mình.

Độc Cô Hoàng hậu bị chọc tức điên lên, nhưng vẫn phải kiềm chế nói: “Rốt cuộc là con thích người nào? Dù sao cũng phải có một người vừa ý hơn chứ?”

Mộ Trầm Hoằng xoa xoa cằm, hồi lâu mới nói: “Ừm, đều như nhau.”

Độc Cô Hoàng hậu: “…”

Vậy ý của con là đều muốn, hay đều không muốn?

A Cửu hừ một tiếng: “Mẫu hậu đừng hỏi nữa, miệng của hoàng huynh có lấy trâm cạy cũng không ra.”

Tiết Giai phì cười: “Miệng biểu ca đâu phải vỏ trai.”

Triệu Quốc phu nhân liền quát một tiếng: “Đừng nói bậy.”

Tiết Giai nhún vai lè lưỡi, nhìn Mộ Trầm Hoằng thản nhiên cười.

Độc Cô Hoàng hậu buồn bực thở hắt ra, con lớn không nghe lời mẹ, coi như hôm nay vẫn không chạm được đến tâm tư của nó.

Triệu Quốc phu nhân thấy hai mẹ con có vẻ căng thẳng liền cười giảng hòa: “Hoàng hậu, người thấy Hướng Uyển Ngọc thế nào?”

Độc Cô Hoàng hậu nói: “Gia thế tốt, dung mạo đẹp, con người cũng đoan trang cẩn trọng, kết duyên với A Đạc, tất nhiên là xứng tầm.”

A Cửu tỏ vẻ xem thường nói: “Mẫu hậu, hôm chọn hoa thần, nàng ấy tự đề cử chính mình.”

Tiết Giai cười khanh khách nói: “Di mẫu, hình như Nhị ca thích Cung tiểu thư hơn.”

Độc Cô Hoàng hậu chau mày, trên mặt lộ vẻ không vui.

Triệu Quốc phu nhân vội vàng nhéo cho nhi nữ một cái, trách mắng: “Con đừng hàm hồ.” Bà đã sớm biết Hoàng hậu và A Cửu đều không thích Cung Khanh, đương nhiên không thể lấy về một nàng dâu như vậy để đắc tội với hai người bọn họ.

“Mẫu hậu, tự đề cử hoa thần thì cũng đâu có gì sai.” Mộ Trầm Hoằng cười nói: “Điều đó cho thấy, Hướng tiểu thư là một nữ tử tự tin hiếu thắng, Hầu phủ có lẽ cần một nữ chủ nhân như vậy.”

Triệu Quốc phu nhân gật đầu: “Đúng vậy, A Đạc tính không cẩn trọng, thường hay hồ đồ, cần một thê tử chín chắn điềm tĩnh để cai quản gia sự. Ta thấy Hướng Uyển Ngọc rất tốt, nếu hoàng hậu đồng ý, ta sẽ sai người đến An Quốc công phủ đề nghị kết thông gia.”

Hoàng hậu gật đầu: “A Đạc sớm sinh con trai, phụ thân ở dưới suối vàng có biết được cũng an lòng.”

Mộ Trầm Hoằng đứng dậy nói: “Mẫu hậu, nhi thần vẫn còn một số tấu chương chưa xem, vậy xin lui trước.”

“Việc của con vẫn chưa bàn bạc xong.”

“Sang năm mới tuyển phi, mẫu hậu vội làm gì? Lần lượt còn có lễ Thượng Tỵ, tết Đoan Ngọ, tết Trung Thu, tết Nguyên Đán, tết Nguyên Tiêu, mẫu hậu không ngại lại gọi các nàng ấy tiến cung, ở thêm dăm bữa nửa tháng, người cứ xem xét cẩn thận, nhất định sẽ chọn được một người vừa ý.” Nói xong hắn cười tủm tỉm rời đi.

Độc Cô Hoàng hậu tỏ vẻ chán nản, nhi tử này, thật trái ngược hoàn toàn với nhi nữ đang ở bên cạnh bà, nhi nữ có điều gì cũng đều lộ rõ ngay trên nét mặt, còn nhi tử thì lúc nào cũng giấu kín bưng. Có lẽ điều này là do có liên quan đến cách giáo dục từ bé của cả hai người. Vì Mộ Trầm Hoằng sau này sẽ kế thừa sự nghiệp thống nhất trị vì đất nước, nên từ nhỏ cả Tuyên Văn đế và hoàng hậu đối với hắn với hắn đều vô cùng nghiêm khắc, truyền thụ đạo quân vương, tùy cơ ứng biến, chế định sách lược, kết quả là chẳng ai có thể đoán biết được tâm ý của hắn.

Sáng sớm hôm sau, Cung Khanh rời Trùng Dương cung, Hướng Thái phi biết nàng quyết không nán lại, nên cũng không cưỡng ép.

Cung phu nhân vừa nhìn thấy nữ nhi, thiếu chút nữa vui mừng mà rơi lệ, từ lúc Cung Khanh sinh ra, cả hai người chưa bao giờ phải xa nhau lâu thế, những ngày qua quả thực bà luôn cảm thấy ngày dài tựa năm vậy.

Cung phu nhân kéo Cung Khanh đến gần, cẩn thận hỏi han sự tình trong cung, bà rất lo lắng không biết “chuyện sở đùi” giống như lần trước có phát sinh thêm nữa hay không. Cung Khanh vội trấn an bà rằng không có.

Cung phu nhân thở phào nhẹ nhõm, cười yên tâm nói: “Thật tốt quá!”

Hai mẹ con vừa nói được vài câu thì Hướng Uyển Ngọc đến.

Bước vào trong phòng, Hướng Uyển Ngọc nhìn Cung Khanh cười nói: “Tỷ cứ tưởng muội muội sẽ ở lại thêm vài ngày chứ, xem ra muội muội cũng không muốn lưu lại đó thêm một ngày nữa.”

Cung Khanh cười: “Hướng Thái phi đã khỏi bệnh, nên muội quay về sớm hơn.”

“Các con ở trong cung đã phải chịu những oan ức gì?” Sau khi Cung phu nhân quan tâm xem nhi nữ có bị đùa giỡn hay không, thì tiếp tục tìm hiểu xem nàng có phải chịu oan ức hay không.

Cung Khanh đương nhiên không nói, nhưng Hướng Uyển Ngọc lại không chút khách khí đem hết những chuyện Cung Khanh phải chịu ở trong cung ra kể hết một lượt.

Cung phu nhân vừa nghe đã tức giận đến nỗi trận lôi đình.

Hướng Uyển Ngọc châm ngòi quạt gió: “Muội muội bản tính lương thiện, bị ức hiếp nhưng gắng chịu đựng, cháu nghĩ cô mẫu nên tìm cơ hội thích hợp để giáo huấn nha đầu kia.” Hướng Uyển Ngọc biết cô mẫu này từ nhỏ đã được tổ phụ nuông chiều, không phải người dễ bắt nạt.

Đến bây giờ Cung Khanh mới hiểu tại sao Hướng Uyển Ngọc lại đến tận nhà thăm cô mẫu, hóa ra là tìm người trả thù A Cửu.

Đang nói, quản gia vào báo, Triệu Quốc phu nhân và con gái tới thăm hỏi.

Cung phu nhân tự nhủ: Hôm nay đúng là náo nhiệt. Không có việc thì không đến thắp hương nơi cửa Phật, bà ta đến làm gì?

Cung phu nhân đối với Triệu Quốc phu nhân không mấy quan tâm, bởi vì lúc bà ta đến kinh thành, đã liên tục lôi kéo những người khác xây dựng quan hệ, vô cùng cơ hội.

Cung phu nhân nghênh đón hai người mới đến vào sảnh chính, Tiết Giai thấy Hướng Uyển Ngọc liền nắm tay nàng, mặt mày hớn hở nói: “Hướng tỷ tỷ cũng ở đây, thật khéo, mẫu thân, người xem Hướng tỷ tỷ quả nhiên là người có duyên phận với chúng ta.”

Lời nói ấy còn có ẩn ý khác, nên Hướng Uyển Ngọc nhất thời đỏ bừng mặt. Ban đầu nàng vốn không muốn gả cho Độc Cô Đạc, nhưng sau khi tiến cung chịu đủ những trò đả kích, lập tức cho rằng Định Viễn Hầu phủ còn tốt hơn hoàng cung gấp mười lần, nên lần này tái kiến Triệu Quốc phu nhân, cảm thấy có chút ngượng ngùng lúng túng giống như con dâu ra mắt mẹ chồng vậy.

Triệu Quốc phu nhân nhìn thấy nàng cũng tỏ ra thân thiết, đêm qua hoàng hậu đã gật đầu đồng ý, nên người đang đứng trước mặt đây sắp trở thành con dâu của mình, thêm vào đó địa vị và bối cảnh của An Quốc Công phủ cũng rất môn đăng hộ đối với Định Viễn Hầu phủ.

Tiết Giai nhìn ngắm Cung phu nhân rồi cười lấy lòng, khen: “Thảo nào Cung tỷ tỷ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thì ra dung mạo của Cung phu nhân cũng đẹp tựa tiên nữ vậy.”

Cung phu nhân trong lòng hoan hỷ, cảm thấy Tiết Giai vô cùng đáng yêu, xinh đẹp hoạt bát, ngây thơ trong sáng.

Trong lúc Triệu Quốc phu nhân, Cung phu nhân và Hướng Uyển Ngọc đang mải mê chuyện trò, thì Tiết Giai sáp đến bên cạnh Cung Khanh, nói nhỏ vào tai nàng: “Nhị ca của muội cũng muốn đến thăm hỏi, nhưng muội đã ngăn lại.”

Cung Khanh khẽ chau mày, vị Hầu gia này, vẫn còn chưa chịu từ bỏ ý định sao?

“Mấy ngày nữa là đến lễ Thượng Tỵ, huynh ấy muốn gặp tỷ ở Phù Dung viên để nói chuyện.”

Cung Khanh lúng túng thấp giọng nói: “Lần trước tỷ đã nói rất rõ ràng, không cần phải gặp mặt nữa, để tránh bị người khác hiểu lầm.”

Tiết Giai cười hì hì: “Sao tỷ tỷ lại nói vậy, chỉ sợ trái tim Nhị ca đã vỡ tan rồi.”

Cung Khanh vội vã chuyển đề tài.

Sau khi tiễn mẹ con Trấn Quốc phu nhân, Hướng Uyển Ngọc cũng xin cáo từ.

Cung phu nhân nói: “Tiết tiểu thư thật dễ khiến người ta yêu thích, thật là đáng yêu hơn bà mẹ chuyên nịnh hót bợ đỡ của mình nhiều.”

Cung Khanh cười cười nói: “Là người hoạt bát đáng yêu, tính cũng trượng nghĩa nhiệt tình.” Tuy rằng nói vậy, nhưng trong lòng Cung Khanh vẫn có một suy nghĩ khác thoảng qua. Vì những lời nói có vẻ vô ý của Tiết Giai, mà đã mấy lần đẩy nàng và Hướng Uyển Ngọc ra đứng mũi chịu sào. Tuy sau đó, nàng ấy có lòng tốt đi nhờ Mộ Trầm Hoằng treo phần thưởng hồng giúp mình, lại nhắc nhở mình đừng uống rượu, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy lòng tốt của nàng ấy không đơn thuần như vậy, liệu có còn dụng ý khác không?

Nghĩ đến đây, Cung Khanh tự cười chính bản thân mình, mình vốn là người không thích phán xét suy đoán về người khác nhất, cũng không bao giờ lấy bụng tiểu nhân để đo lòng quân tử. Vậy mà vừa vào cung một chuyến, đã biến thành kẻ trông gà hóa quốc, thần hồn nát thần tính, quả nhiên là hoàn cảnh thay đổi con người, sau này nếu có thể thì rời hậu cung càng xa càng tốt.

Cung phu nhân kéo tay nhi nữ, thở dài buồn bã nói: “Chẳng biết Thẩm đại nhân kia, hoàng thượng rốt cuộc muốn tìm hiểu đến lúc nào, nếu hắn không muốn, thì ta cũng buông tay thôi. Lôi kéo người ta như vậy thật là không có phúc. Con nói chọn người khác ư, ta thật là không cam tâm. Một con người tài hoa anh tuấn như vậy, được nhìn mỗi ngày, cơm cũng ăn nhiều hơn một bát.”

Cung Khanh không nhịn được phì cười: “Mẹ, nếu như mà như vậy, xem ra nhi nữ phải chọn người xấu xấu một chút, nếu không đến lúc đó mẹ sẽ béo phì mất luôn cả dáng vóc.”

“Điều đó khó mà làm được, cho dù mẹ có béo phì, thì cũng cố tìm cho được một chàng rễ ưa nhìn, nếu không thì nhìn không nuốt nổi cơm, nói không chừng còn chết đói luôn.”

Con người Cung phu nhân vốn ưa hình thức, tuyệt không thể dễ dàng để cho nhi nữ quốc sắc thiên hương của mình tìm một chàng rễ xấu xí, kéo tụt sự mỹ lệ của Cung gia, ảnh hưởng đến dung mạo xinh đẹp của đời sau.

Cung Khanh nghiêm mặt nói: “Thẩm Túy Thạch mẫu thân hãy nên từ bỏ, tình cảm A Cửu dành cho hắn vô cùng sâu nặng, theo con thấy, chức phò mã sẽ thuộc về hắn.”

“Thật không?”

Cung Khanh gật đầu: “Thật!”

Cung phu nhân thở dài: “Ta vốn muốn trong tiệc Quỳnh Lâm tìm cho con một chàng rễ phù hợp, cho nên từ lâu đã chẳng để ý giao lưu với lớp quý tộc trong kinh thành này. Đợi đén lúc sinh nhật con, mẹ sẽ mời mọi người đến ngắm mẫu đơn, nhân cơ hội đó bày tỏ ý định, xem xem nhà ai có con trai phù hợp.”

Cung Khanh cũng cảm thấy việc định hôn vô cùng gấp gáp. Thứ nhất có thể tránh được việc năm sau phải tham dự tuyển thái tử phi, thứ hai sau khi tuyển thái tử phi xong, những cô nương còn lại sẽ tranh nhau tìm nhà chồng, như vậy việc cạnh tranh sẽ rất khốc liệt.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top