Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 337: Bẩm Sinh

Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)

  • 518 lượt xem
  • 1392 chữ
  • 2022-09-30 18:38:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Bắn tỉa là bẩm sinh.

Dương Tiểu Cận dựa vào một mô đất, ẩn mình trong bụi cỏ. Dù nhìn có nhìn từ trên xuống đi nữa cũng rất khó phát hiện ở đây có người.

Lúc này, Dương Tiểu Cận ghé người vào Nhâm Tiểu Túc đang nằm kế bên mình:

- Dựa theo những gì chúng ta được huấn luyện mà nói, cảm giác thăng bằng và tính ổn định cao cấp của hoạt động thần kinh là bẩm sinh mà có. Những thứ này cũng được gọi tên theo khoa học, thế nhưng chúng ta luôn gọi như thế theo thói quen.

- Không chỉ thiên phú, còn có tính cách nữa. Tính cách là thứ rất khó bồi dưỡng và thay đổi….

Dương Tiểu Cận nói:

- Tiêu chuẩn phán đoán nhân tố đặc thù có 16 tiêu chí. Loại thứ nhất là hướng nội hay hướng ngoại. Từ đó đoán được ngươi là người hướng nội hay hướng ngoại. Trong nghề này, 0 nghĩa là hướng nội và thiếu quyết đoán, 10 là người dũng cảm. Thông thường thì lính bắn tỉa sẽ có từ 5 đến 8 tiêu chí. Tốt nhất là 8 điểm.

Nhâm Tiểu Túc hỏi:

- Ngươi mấy điểm?

- Tám điểm.

Dương Tiểu Cận đáp.

Trên thực tế, đáp án này nằm trong dự đoán của Nhâm Tiểu Túc. Chung quy nàng có kỹ năng súng ống hoàn mỹ thì tiêu chí cũng phải hoàn mỹ, một chút khuyết điểm nhỏ nhặt sẽ không còn là hoàn mỹ nữa.

- Lại nói tới phương pháp rèn luyện hằng ngày…

Dương Tiểu Cận nói:

- Thân thể phải ổn định, hô hấp đều đặn cùng khả năng bóp cò và nhắm mục tiêu. Một khắc này, tất cả những hóc môn mà cơ thể ngươi bài tiết ra đều để phục vụ cho lần bắn này. Những thứ này đều phải được rèn luyện trong thời gian dài mới làm được.

- Còn có huấn luyện khả năng phản ứng nữa. Trong lúc ngắm bắn, tim tay súng bắn tỉa không đập nhanh, toàn thân đổ mồ hôi như người bình thường…

Dương Tiểu Cận nói.

Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút:

- Làm sao để huấn luyện được thành công? Điều này trái với bản năng sinh học của con người mà?

Khó trách tính cách Dương Tiểu Cận có phần lạnh lùng. Nếu tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện nàng có năng lực tự chủ mạnh mẽ, khắc chế hoàn toàn bản năng sinh học kia. Tựa như khi nàng yểm hộ Nhâm Tiểu Túc trên tòa cao ốc vậy. Mắt thấy vật thí nghiệm sắp tới gần và chạm vào mình nhưng nàng vẫn có thể thong thả bóp còi, vào giây phút cuối cùng kia mới chịu rời đi.

Ngày đó, thiếu chút nữa Dương Tiểu Cận đã hù chết Lạc Hinh Vũ. Lạc Hinh Vũ tưởng bản thân không cứu được Dương Tiểu Cận chứ.

Dương Tiểu Cận nói:

- Phương pháp huấn luyện bản năng sinh học là có. Tỷ như quá trình huấn luyện ban đầu, ta để hai cánh tay vào hai thùng nước, một bên nóng một bên ấm, huấn luyện tới trình độ nhất định. Thậm chí có thể thông qua tâm lý để ám chỉ nhiệt độ một tay cao hơn tay còn lại.

Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc:

- Vậy cũng được? Thế bây giờ ngươi để ta sờ một chút thử xem…

Dương Tiểu Cận trợ mắt nhìn Nhâm Tiểu Túc;

- Mục đích huấn luyện không phải để hạ nhiệt độ tay mà để tay súng bắn tỉa có thể nắm giữ bản năng sinh học của mình. Thời điểm hít sâu, nhịp tim của người đó sẽ hạ thấp.

Bấy giờ Nhâm Tiểu Túc mới hiểu, trình độ bắn tỉa của hắn và Dương Tiểu Cận chênh lệch không chỉ một hai lần. Đấy là thành công mà Dương Tiểu Cận dành ngần ấy năm để đổi lấy, sao có thể để một Đồ Phổ cơ sở phục chế được.

Khó trách dù là Đồ Phổ hoàn mỹ cũng chỉ phụ chế được cấp độ đại sư. Vì muốn đột phá kỹ năng tới hoàn mỹ phải trả giá bằng sự nỗ lực cực lớn của bản thân mới được.

Đương nhiên, kỹ năng khiến người khác tức giận của hắn lại khác. Dường như thứ đồ chơi đó là bẩm sinh chứ không cần luyện tập…

Nt thiếu kỳ hỏi:

- Vì sao một đứa bé gái như ngươi lại muốn luyện tập kỹ năng súng ống?

- Vì muốn…

Dương Tiểu Cận nói:

- Có được năng lực tự bảo vệ bản thân.

Lời này đột nhiên khiến Nhâm Tiểu Túc hiểu được, chỉ có người thiếu vắng cảm giác an toàn mới tìm kiếm loại sức mạnh có thể tự bảo vệ mình.

- Vất vả cho ngươi rồi.

Nhâm Tiểu Túc thở dài.

- Nói không cực là giả…

Dương Tiểu Cận nói:

- Nhưng cũng rất thú vị.

- Vì sao lúc trước ngươi lại tới nơi hoang dã luyện súng?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Vì muốn trải nghiệm thực tế…

Dương Tiểu Cận giải thích:

- Chỉ khi thấy được thi thể, máu và cái chết mới giúp tâm lý rèn luyện, bỏ qua phản ứng bài xích.

Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc nhìn Dương Tiểu Cận, trong lòng hắn thầm nghĩ, đứa cùng cô gái nhỏ này đã trải qua những chuyện gì.

Bấy giờ Dương Tiểu Cận bỗng nghi ngờ hỏi:

- Đã qua một ngày, sao không có thổ phỉ này đi qua hết vậy. Trước kia nơi này là đường đi của thổ phỉ đấy.

Họ đã nằm ở đây một ngày trời. Một mặt, Dương Tiểu Cận muốn xem thử Nhâm Tiểu Túc có tố chất trở thành tay súng bắn tỉa không. Mặc khác, nàng cũng muốn quan sát hướng đi của thổ phỉ.

Kết quả Dương Tiểu Cận phát hiện, dường như Nhâm Tiểu Túc cũng có sức chịu đựng giống nàng, có thể nằm sấp trong bụi cỏ tận 8 tiếng, ngay cả đổi tư thế Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng làm lần nào.

Hơn nữa, điều khiến Dương Tiểu Cận ngoài ý muốn là, tuy Nhâm Tiểu Túc không đổi tư thế, không động đậy nhiều. Thế nhưng nàng cảm nhận được ban đầu cơ bắp Nhâm Tiểu Túc vẫn luôn căng cứng, sau đó mới từ từ buông lỏng.

Đây là trạng thái máu chảy nhanh, khiến cơ bắp luôn duy trì trạng thái như vận động.

Dương Tiểu Cận không khỏi hoài nghi, nếu bây giờ gặp phải nguy hiểm, tuy đang nằm nhưng Nhâm Tiểu Túc vẫn có thể lập tức chiến đấu với cường độ cao ngay.

Cũng không biết thiếu niên này luyện tập thế nào nữa?

Dương Tiểu Cận chậm rãi đứng lên:

- Đi thôi, khả năng cao thổ phỉ nơi này có chuyện rồi. Chúng ta đi nhìn thử.

Nói xong, Dương Tiểu Cận đi tới một hướng nàng từ đi. Một giờ sau, nàng đứng tai khe núi, nhíu mày nhìn hài cốt trắng hếu ở cách đó không xa.

Chung quanh là lò gạch thổ phỉ đào bên. Bên trong có bàn ghế bằng gỗ, thế nhưng chúng đã mất đi màu sắc vốn có, được bao bọc bởi sắc đen xì.

Đó là máu đã khô sau một thời gian.

- Nơi này từng bị cướp…

Dương Tiểu Cận nói:

- Không biết là ai làm nhưng trên mặt đất có viên đạn và vỏ đạn, súng ống lẫn xe mô tô đều đã bị cướp mất.

Nhâm Tiểu Túc nhìn xương cốt dưới đất. Từng có dã thú tới đây, trên xương cốt có dấu răng của động vật:

- Trong ổ thổ phỉ này có nữ nhân không?

- Đa phần đều sẽ có, là nữ nhân họ đoạt từ thị trấn hoặc nhà xưởng.

Dương Tiểu Cận nói.

- Thế nhưng nơi này không có xương cốt nữ nhân và trẻ em.

Nhâm Tiểu Túc nói.

- Hẳn là bị mổ ổ thổ phỉ khác cướp. Kỳ quái, một đám thổ phỉ nghèo như vậy cũng bị để ý?

Dương Tiểu Cận nói:

- Xem ra Hà Cốc hiện tại cũng không quá yên bình. Nội bộ thổ phỉ có vấn đề. Trước kia họ sẽ không chém giết lẫn nhau, chỉ dùng tiền tài hỗ trợ người của mình, luôn duy trì một loại trạng thái cân bằng nào đó.

- Có khi nào ai đó đang tập hợp thổ phỉ ở Hà Cốc không?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Rất có thể. Chúng ta tới nơi khác xem thử sẽ biết.

Dương Tiểu Cận nói tiếp:

- Đi thôi, nơi này không có thứ gì đáng giá.

Hai người tiếp tục đi về phía tây bắc. Phía trước là núi Đạt Bản. Trong trí nhớ của Dương Tiểu Cận, trên đường tới đó họ sẽ gặp được một khu quần cư.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top