Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhân Danh Bóng Đêm (Dịch)
  4. Chương 136: Đánh Lén

Nhân Danh Bóng Đêm (Dịch)

  • 426 lượt xem
  • 926 chữ
  • 2021-08-23 14:23:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cách tốt nhất để làm mất đi tiếng bước chân là làm thế nào để có thể làm chủ được lực khi dẫm xuống và nhấc chân lên, nhưng đôi giày của hắn là hàng rẻ tiền, đế giày quá cứng, không thể nào điều khiển được.

Diệp Vãn nhắc nhở:

"Thời gian học tập của ngươi quá ngắn, chỉ có thể làm đến trình độ đi bộ không phát ra tiếng. Nhớ kỹ, không được chạy, ngươi vẫn chưa đến trình độ chạy mà phát ra tiếng nào.”

"Ừ, nhớ kĩ rồi.”

Khánh Trần nói.

Diệp Vãn liếc nhìn bàn chân của hắn:

"Theo như ngươi nói, khi quay về, ngươi đang ở trên núi. Nếu ngươi chưa đi bộ bằng chân trần bao giờ, chỉ sợ là sau một đêm hai chân của ngươi sẽ nát bét.”

Khánh Trần lắc đầu:

"Điều này không quan trọng, vết thương sẽ sớm lành thôi.”

"Tàn nhẫn với bản thân là chuyện tốt, nhưng sau khi mọi chuyện kết thúc, hãy mua một đôi giày thích hợp hơn.”

Diệp Vãn nói:

"Còn điều gì muốn hỏi nữa không?”

"Thật ra, điều quan trọng nhất đối với ta là làm sao để đánh lén nhưng tại sao lại dạy đánh lén cuối cùng?”

Khánh Trần tò mò.

"Đánh lén không phải là một chiêu thức đơn giản trong game online, kẻ thù không giống như NPC ngu ngơ đứng tại chỗ cho ngươi giết, sau đó ngươi có thể giết hết bọn chúng. Nhưng trong thực tế, khi ngươi giết đến người thứ hai thì rất dễ bị phát hiện.”

Diệp Vãn nói.

"Ngay sau đó, ba người còn lại đã biết đến sự tồn tại của ngươi, bọn chúng sẽ dùng mọi cách để giết ngươi. Ngoài việc chính diện chiến đấu, ngươi không còn lựa chọn nào khác, lúc đó mới chính là thời điểm nguy hiểm nhất.”

"Khi kẻ thù không biết sự tồn tại của ngươi, ngươi sẽ dễ dàng giết chết được hai người đầu tiên bằng cách đánh lén. Ta dùng thời gian ngắn nhất để dạy cho ngươi cách ẩn dấu. Khi bị chúng phát hiện, đó mới là lúc nguy hiểm thật sự, ta dùng thời gian dài nhất dạy ngươi chiến đấu chính diện.”

"Nhưng..."

Khánh Trần bỗng nhiên nói:

"Ta không có ý định dùng mạng của mình để đổi mạng người khác, nếu nguy hiểm, ta sẽ từ bỏ.”

"Việc này ta đồng ý với ngươi.”

Diệp Vãn nói:

"Trên đời này, mạng sống của bản thân mới là quan trọng nhất. Nếu chỉ vì cứu bạn cùng bàn thì không đáng để liều mạng. Nhưng ngươi cũng phải hiểu, ham muốn giết chóc nếu có thể kiềm được, nó đã không còn là nó nữa rồi. Đôi khi, ngươi phải thực sự đối mặt với một chuyện, mới có thể biết bản thân lựa chọn thế nào.”

Diệp Vãn nói tiếp:

"Ông chủ nói rằng, sau trong nội tâm ngươi luôn ẩn dấu sự hung hăng, giống như hôm đầu tiên ngươi dám tìm ông chủ để đánh cờ vậy. Đó là bản chất của ngươi, không thể từ, cũng không thể thay đổi. Còn nhớ thế cờ Tứ Khấu Cầm Vương lúc ngươi chơi với ông chủ không, quân tốt một khi đã qua sông, không phải không muốn quay đầu mà là không thể quay đầu.”

Khánh Trần có chút đăm chiêu.

Lúc này, Diệp Vãn mang một chiếc ghế từ khu đọc sách bên cạnh đến đặt trước mặt Khánh Trần, Khánh Trần tò mò hỏi:

"Làm gì vậy?”

Diệp Vãn suy nghĩ một chút rồi nói:

"Đợi lát nữa ngươi sẽ hiểu....không phải, mà là hai ngày sau ngươi sẽ hiểu được.”

Diệp Vãn nói:

"Còn một câu mà ông chủ chưa nói, vậy ta sẽ chủ động thay ông ấy nói.”

"Câu gì?”

Khành Trần khó hiểu.

Diệp Vãn vừa cười vừa nói:

"Sống sót trở về.”

...........

Thời gian đếm ngược 00:05:00.

Năm phút đồng hồ cuối cùng.

Khánh Trần đi tới trước mặt Lưu Đức Trụ bình tĩnh hỏi:

"Nhắc lại hai chuyện ta đã nói với ngươi.”

Lưu Đức Trụ sợ hãi nói:

"Thứ nhất, sau khi trở về phải dặn tất cả các bạn học chạy trốn. Thứ hai, nếu không thể chạy trốn, tìm cách hỏi xem lúc trước ai đã từng bị bọn côn đồ bắt đi.”

"Ừ, hai ngay nay có nhớ đến chi tiết nào quan trọng không? Ví dụ như ai đó liên tục dùng điện thoại gửi tin nhắn, hoặc là giữa chừng đi vào nhà vệ sinh.”

Khánh Trần hỏi.

Lưu Đức Trụ trả lời một cách yếu ớt:

"Bọn họ đều đã từng vào nhà vệ sinh, nếu nói xem điện thoại, số lần họ xem rất nhiều.....Đại ca, lúc ấy ta chỉ lo chơi game, thực sự không chú ý.”

Khánh Trần thở dài, nếu có sự lựa chọn nào tốt hơn, hắn không bao giờ chọn tên này làm thế thân.

"Nhớ cho kỹ, bọn bắt cóc nhất định muốn biết bí mật của ngươi. Nhưng ngươi phải hiểu được, khi chúng biết được bí mật đó, cũng chính là lúc ngươi chết.”

Khánh Trần lạnh lùng nói:

"Lần sơ suất này của ngươi không thể bỏ qua, đợi đến lần sau trở về đây, ta sẽ giúp ngươi hiểu rõ thế giới này tàn khốc thế nào, tất nhiên, ngươi phải còn sống.”

Nói xong, hắn nhìn lướt qua thời gian trên cánh tay.

Thời gian đếm ngược, 00:00:01.

Trở về.

Trong bóng tối, có tiếng trống truyền tới, còn có tiếng cười đùa.

Thời gian bị dừng lại ở thế giới ngoài rồi tiếp tục trôi.

Giây trước vẫn còn trong phòng tạm giam u ám, giây sau, mọi thứ đã biến thành màu đỏ cam phản chiếu từ đống lửa trại, ánh lửa bập bùng.

Lưu Đức Trụ kinh ngạc mở to mắt, hắn nhìn đống lửa trại trước mắt, đám người đang nhảy nhót reo hò bên cạnh, thật là lạ lẫm.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top