Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Đại Tuyên Võ Thánh (Dịch)
  4. Chương 2: Phong Đao Pháp

Đại Tuyên Võ Thánh (Dịch)

  • 36 lượt xem
  • 947 chữ
  • 2025-09-16 21:45:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiền bạc thì có thể lấy, nếu là ngọc bội hay mấy món trang sức đáng giá cũng không sao.

Nhưng những thứ kỳ quái thì tuyệt đối không được động vào, nhất là sách vở giấy tờ – lỡ rước họa vào thân thì khốn.

Do dự một thoáng, Trần Mục vẫn khẽ vén ra một chút, dọc theo khe hở nhìn thử cuốn sổ vừa sờ thấy.

Thì ra là một quyển sách mỏng, giấy vàng đã rách nát, mơ hồ hiện mấy chữ “…Phong Đao Pháp”.

“Hửm…”

Trong lòng hắn khẽ động, song ngoài mặt vẫn bình thản, che giấu hành động rồi lặng lẽ cất cuốn sổ đi.

Nếu là sổ sách ghi chép, bản đồ hay thứ liên quan đến bang phái, tốt nhất nên coi như không thấy.

Thứ đó chẳng có ích gì cho hắn, ngược lại còn dễ gây phiền phức.

Nhưng một bộ đao pháp tàn khuyết thì khác, phần nhiều chẳng ai cần, nếu quý giá thật thì tối qua đã bị kẻ thủ ác lấy mất rồi.

Lưu Tam cùng mấy người khác cũng để ý thấy động tác của Trần Mục, nhưng chỉ liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu mà chẳng ai hỏi han.

“Đi thôi!”

Mấy người bận rộn thêm hồi lâu, khiêng xác chất lên chiếc xe gỗ nhỏ, rồi cùng nhau đẩy ra ngoài thành.

Phía bắc thành không xa có một bãi tha ma.

Trần Mục cùng Lưu Tam, Lý Lục đem thi thể đến nơi, vứt xuống rồi quay về. Không cần chôn cất, đêm đến ắt có lũ sói hoang tới rỉa thịt.

Hôm khác, rảnh thì còn có thể đi săn vài con, lột da bán kiếm tiền uống rượu.

Nhưng thực ra, chẳng ai muốn nán lại ngoài thành.

Trong thành, bọn hắn khoác bộ da sai dịch còn có chút tác dụng.

Ra ngoài thành loạn lạc, chẳng ai quản ai, ở thêm một khắc là thêm một phần nguy hiểm.

Cả bọn vội vã vứt xác xong, nhanh chóng quay lại thành, đến khi bước qua cổng, mới đồng loạt thở phào.

“Trần Nhị, hôm nay thế nào, đi uống rượu với bọn ta chứ?”

Lưu Tam cười hề hề nhìn sang hỏi.

Hắn vốn tên Lưu Tùng, chỉ là con thứ ba trong nhà, nên mọi người quen gọi Lưu Tam.

Còn Trần Mục, phía trên từng có một huynh trưởng mất sớm, nên ở nhà hắn xếp thứ hai, cũng bị gọi là Trần Nhị.

“Thôi, không đi.”

Trần Mục xua tay.

Uống rượu, ăn thịt, nghe ca kĩ viện – hắn đương nhiên cũng muốn, nhưng túi tiền thật sự quá eo hẹp.

Công việc sai dịch nói là ổn định, nhưng bạc lương bị quan trên bòn rút gần hết, đến tay chẳng còn bao nhiêu, chỉ đủ cơm rau hằng ngày.

Muốn xa xỉ một chút, tiêu khiển phong lưu thì đành bó tay.

Huống hồ, trong nhà hắn còn có một cô em gái nhỏ hơn bảy tuổi, quanh năm chỉ dám trốn trong nhà không ra ngoài.

Thêm một miệng ăn, gánh nặng lại càng nặng, chẳng thể so được với Lưu Tam vốn gia cảnh khá giả hơn.

Lưu Tùng thấy hắn định đi liền cười nói:

“Trần Nhị, em gái ngươi cũng sắp đến tuổi gả chồng rồi. Hay để ta tìm mối, gả cho nhà có tiền, vậy thì cả đời no đủ, ngươi cũng được một khoản bạc, chẳng phải nhẹ gánh sao?”

Mấy năm cùng làm việc, Lưu Tùng biết rõ tình cảnh Trần Mục.

Cha hắn lâm bệnh nặng năm xưa, tiền tích góp đều đội nón ra đi, gia sản chẳng còn lại gì.

Nay làm sai dịch thì bạc lương ít ỏi, lại nuôi thêm cô em không tiện ra ngoài mưu sinh.

So với đám dân nghèo cùng khổ thì đỡ hơn một chút, ít nhất không đến mức đói bụng, nhưng ngoài ra thì chẳng mấy khá khẩm.

Trần Mục nghe vậy, trong đầu hiện lên nụ cười ngây thơ trong sáng của tiểu cô nương kia.

Hắn khẽ mỉm cười:

“Đợi thêm hai năm nữa đi, nó vẫn còn nhỏ lắm.”

Ngày hắn xuyên đến thế giới này, thân thể còn đang bệnh nặng, bên cạnh chỉ có cô bé mười hai tuổi tên Trần Nguyệt bận rộn chăm sóc, bưng trà rót nước, từng chút từng chút lo cho hắn.

Nhờ thế hắn mới gượng dậy mà sống được.

Dù không có mười hai năm tình cảm trước đó, nhưng hai năm chung sống cũng đủ để hắn coi Trần Nguyệt là ruột thịt.

Huống chi, cho dù mới đến, hắn cũng chẳng thể đem em gái đi đổi lấy bạc tiền. Hành động ấy khác nào cầm thú.

“Được, có gì ngươi cứ nói với ta.”

Lưu Tùng không ép, cười cười vỗ vai Trần Mục, rồi cùng Lý Lục rủ nhau đi uống rượu.

Tách khỏi bọn họ, Trần Mục men theo con hẻm ra phố lớn.

Đến góc đường, hắn móc ra mười đồng tuyên tiền, mua hai cái bánh bao bột thô, rồi mới trở về nhà.

“Vật giá này…”

Hắn cân nhắc mấy đồng còn sót lại trong túi, khẽ lắc đầu.

Theo trí nhớ, hơn mười năm trước, một đồng tuyên tiền đã mua được một cái bánh bao.

Còn bây giờ, phải năm đồng mới đủ.

Không phải bánh bao đắt hơn, mà là tuyên tiền bị tư nhân đúc loạn, dần dần mất giá.

Điều này trực tiếp ảnh hưởng đến hạng sai dịch thấp kém như hắn, bởi bổng lộc vẫn được phát bằng tuyên tiền.

Dù mấy năm gần đây có vẻ tăng thêm một quan, nhưng so với tốc độ mất giá, căn bản chẳng bù đắp nổi.

Khoảng hụt kia, chẳng biết đã chui vào túi ai.

Chẳng mấy chốc, Trần Mục đã trở về “nhà”.

Một căn nhà nhỏ nằm ở rìa Nam thành, thuộc khu dân nghèo.

Gọi là “một dãy” nhưng thực chất chỉ có hai gian: một gian bếp nấu nướng, chất củi vụn, và một gian phòng ngủ để ở.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top