Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị giới
  3. Đại Thánh Truyện (Dịch)
  4. Chương 141: Ta Không Sợ

Đại Thánh Truyện (Dịch)

  • 274 lượt xem
  • 994 chữ
  • 2023-05-16 00:04:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Màn đêm buông xuống, đèn hoa mới vừa lên.

Trong thính đường ăn uống linh đình, đều là khách khứa đến chúc thọ, tuy rằng ngày mai mới là tiệc mừng thọ, nhưng vì muốn biểu hiện sự tôn trọng, phần lớn người đều sẽ đến sớm hơn một ngày. Trong số những người này, người đáng kính nhất đương nhiên là mười mấy người Luyện Khí sĩ, Lý Thanh Sơn và Điêu Phi dựa vào thân phận của Ưng Lang Vệ cũng ngồi ở ghế trên.

Tiền Duyên Niên lần lượt giới thiệu cho từng người, khi giới thiệu đến Lý Thanh Sơn, ông nói:

“Đây là anh hùng thiếu niên của Ưng Lang vệ, Lý Thanh Sơn Lý đại nhân!”

Cho dù trong lòng mọi người suy nghĩ như thế, ngoài miệng đều nói mấy câu xã giao như kiểu:

“Kính đã lâu”, “Bội phục.”

“Ngươi tên là Lý Thanh Sơn?”

Một giọng nói bén nhọn vang lên, Lý Thanh Sơn nhìn lại, chỉ thấy một thư sinh đang ngồi dạng chân, tóc rối tung, có vẻ vô cùng buông thả, cũng là Luyện Khí sĩ tầng ba, đang nhìn về phía bên này với ánh mắt không mấy thân thiện.

Lý Thanh Sơn nói:

“Đúng vậy, các hạ là ai?”

“Vị này chính là Công Lương Bạch đến từ thư viện Hàn Phong, được người trong giang hồ gọi là “Cuồng sinh”.”

Tiền Duyên Niên đầu tiên là giới thiệu cho hai người, sau đó mới nhìn Công Lương Bạch hỏi:

“Sao nào, ngươi quen biết Lý đại nhân.”

Trong thế giới mà ở tri huyện cũng đều là Luyện Khí sĩ cường đại này, thư viện cũng không chỉ là nơi dùng để đọc sách, nó cũng như trong Phật giáo đạo quan, tập võ Luyện Khí đều là thứ những lễ nghĩa cần thiết phải có.

Công Lương Bạch cũng không thèm nhìn Tiền Duyên Niên, chỉ nhìn chằm chằm Lý Thanh Sơn nói:

“Ngươi có biết Ngụy Đan Đông không?”

Lý Thanh Sơn nói:

“Không biết.”

Công Lương Bạch nói:

“Hắn lại biết ngươi, nếu ta đoán không sai thì ngươi đến từ thành Khánh Dương đúng không? Mấy tháng trước sư đệ kia của ta cũng từng đến nơi đó, từ nhỏ cơ thể của hắn đã không được tốt, vốn định tìm phương pháp nào đó chữa trị, cuối cùng lại không quay về.

Lý Thanh Sơn đột nhiên nhớ lại, tên thư sinh bệnh tật từng đến cướp linh sâm khi ở thành Khánh Dương, ở trước miếu sơn thần phong tuyết, hắn ta là tên cao thủ nhất lưu đầu tiên chết ở trong tay hắn, mấy tên cao thủ khác đều là người trung niên, chỉ có mình hắn ta là hơn hai mươi tuổi, cho nên ấn tượng sâu sắc hơn một chút.

“Hình như từng gặp qua vài lần!”

Công Lương Bạch theo bản năng đứng dậy:

“Sau đó thì sao?”

Lý Thanh Sơn nói:

“Gϊếŧ.”

…

Công Lương Bạch đột nhiên đứng dậy, trừng to mắt chỉ thẳng vào Lý Thanh Sơn, trong khoảng thời gian ngắn không nói nên lời, như không ngờ hắn lại thừa nhận dứt khoát như thế.

Lý Thanh Sơn thong thả uống rượu, lạnh nhạt nói:

“Các ngươi cũng coi như là thư viện, đều đọc sách của thánh hiền, lại dạy dỗ ra một tên cướp bóc gϊếŧ người cướp của như thế, còn cần phải ta ra tay thanh lý môn hộ giúp các ngươi, mau quay về suy ngẫm lại đi!”

 

 

Hắn cũng không ngờ sẽ gặp được kẻ thù ở chỗ này, nghĩ đến nơi này cũng cách thành Khánh Dương không xa, lần này vừa mới rời khỏi núi đã gặp được Tiền Dung Chỉ, tin tức của linh tham cũng dẫn đến các cao thủ ở gần đây. Các Luyện Khí sĩ ở phạm vi mấy trăm dặm quanh đây nói nhiều thì cũng không quá nhiều, kể ra thì cũng chỉ tròng vòng tròn nhỏ hẹp, có người xuất hiện ở thành Cổ Phong cũng không có gì là lạ.

Nhưng mà loại thư sinh làm cướp thế này, gϊếŧ thì cứ gϊếŧ, ngươi còn có thể làm gì?

Các khách khứa bàn tán rì tầm:

“Thì ra là còn có mối thù như thế này!”

“Ưng Lang Vệ đúng là kiêu ngạo thật, gϊếŧ người rồi còn dám nói là thanh lý môn hộ giúp người khác.”

“Đúng vậy, Luyện Khí tầng hai mà còn dám nói với Luyện Khí tầng ba như thế!”

“Nói nhỏ thôi, đừng có rước phiền vào người.”

Tuy rằng hoàn toàn không hiểu đầu đuôi mọi chuyện, nhưng phần lớn người đều theo bản năng đứng về phe thư viện Hàn Phong. Theo lý thuyết thì Nho gia và Pháp gia đều là một trong bách gia, là một bộ phận thế lực của vương triều Đại Hạ, nhưng đối với phần lớn Luyện Khí sĩ mà nói, thư sinh dù sao nhìn cũng thuận mắt hơn bộ khoái nhiều.

Mà Tiền Dung Chỉ và Điêu Phi lại cũng đã có chút quen với thái độ của Lý Thanh Sơn, cái tên này chỉ cần chiếm lý thì luôn ra vẻ chả thèm để ý đến bố con thằng nào, đối mặt với Triệu Lương Thanh, Trác Trí Ba cũng là như thế, huống chi chỉ là một tên thư sinh.

Một cổ chân khí vô hình phá thể mà rõ, làm trường bào của Công Lương Bạch phồng lên, cái bàn dài nặng nề trước mặt hắn bị lật ngửa, vang lên tiếng “lách cách leng keng”.

“Sư đệ kia của ta chỉ cách Tiên Thiên một bước, vốn là không bao lâu là có thể tấn chức lên Luyện Khí tầng hai, tất cả là vì ngươi!”

Lý Thanh Sơn vẫn ngồi yên:

“Vậy cũng may là ta ra tay sớm, hắn chẳng qua chỉ mới là một cao thủ nhất lưu mà đã dám khinh người như thế, nếu tấn chức lên tiên thiên, không phải càng làm quá lên sao.”

Ánh sáng trắng chợt lóe, Công Lương Bạch rút ra trường kiếm đeo bên hông, chỉ vào Lý Thanh Sơn đang ở đằng xa:

“Ngươi khác sợ nghiêm hình phạt nặng của Ưng Lang Vệ các ngươi, đệ tử Nho môn như ta lại không sợ!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top