Ngay sau đó, công tác thử vai chuẩn bị sẵn sàng.
Nhóm nghệ sĩ thử vai lo lắng chờ đợi bên ngoài.
Rất nhanh, các nghệ sĩ theo dãy số đều được gọi, lần lượt tiến vào địa điểm.
Lâm Yên không dừng lại quá lâu, liếc ngang qua, quay người chuẩn bị rời đi.
Lúc này, một nhân viên thần thái vội vã đi ra.
“Số 33? Người số 33 đâu?”
Người kia nhìn đến mặt Lâm Yên, lập tức sải bước đi đến: “Cô làm cái gì thế? Gọi cô sao không lên tiếng? Còn không mau đi vào!”
Lâm Yên ý thức được đối phương nhận lầm: “Tôi… Tôi không phải…”
“Nhanh nhanh nhanh! Đừng chậm trễ nữa! Hôm nay nếu mắc một lỗi, bát cơm của tôi cũng không giữ được!”
Mặt Lâm ngơ ra, cứ như vậy bị nhân viên công tác cứng rắn kéo vào, không cho cô cơ hội giải thích.
“Đạo diễn đến, im lặng!”
Vừa dứt lời, nhà sản xuất, đạo diễn, phó đạo diễn, biên kịch lần lượt đi ra.
Lâm Yên chỉ có thể tranh thủ thời gian im lặng.
Đạo diễn Khương Nhất Minh đảo mắt một vòng toàn trường, chợt mở miệng nói: “Số 29 đâu?”
“Còn chưa tới…” – Nhân viên công tác nhỏ giọng nói.
“Cái gì?” – Khương Nhất Minh sắc mặt bỗng nhiên giận dữ.
Mọi người ở đây trong lòng đều rõ, Khương Nhất Minh ghét nhất nghệ sĩ không đúng giờ.
Thấy Khương Nhất Minh nổi giận, Phùng An Hoa nhỏ giọng nói: “Lão Khương, số 29 là Hạ San San.”
Nghe thế, Khương Nhất Minh chỉ có thể nén hết nộ khí trở lại: “Vậy đợi thêm một chút đi.”
Đợi?
Nghệ sĩ ở đây hơi kinh ngạc, thử vai phim Khương Nhất Minh chỉ cần không đúng giờ lập tức bị đào thải, làm sao có thể đợi chứ?
Ước chừng trôi qua nửa tiếng đồng hồ.
“Thật xin lỗi, tôi đến muộn.”
Cuối cùng, Hạ San San cùng Vương Xảo Tuệ nghênh ngang đi vào studio.
Hôm nay trang điểm, làm tóc của Hạ San San vô cùng tỉ mỉ, tạo hình thành thục, trang phục hàng hiệu không dưới mười vạn, xem ra cũng bỏ hết cả vốn liếng.
Người mợ Vương Xảo Tuệ này cách ăn mặc không khác gì một phu nhân.
“Đến thử vai còn mang theo gia đình?”
Một nữ nghệ sĩ nào đó nhìn về phía Hạ San San với Vương Xảo Tuệ, lông mày cau lại.
“Chà, liên quan gì đến cô?” – Vương Xảo Tuệ lạnh lùng nói.
Những người này có thể giống cô ta được sao?
Nhà cô ta có Lâm Thư Nhã làm chỗ dựa, lần này sắp xếp thử vai cũng là nhờ Lâm Thư Nhã tự mình xử lý.
“Haha, vị này chính là Hạ tiểu thư. Không có gì cả, mời ngồi.” – Nhìn thấy Hạ San San, Phùng An Hoa lập tức đứng dậy, ý cười đầy mặt.
“Cảm ơn.”
Nhìn thấy nhà sản xuất đối với mình thái độ nịnh nọt, Hạ San San kia một tia nghi ngờ cũng tan thành mây khói, khuôn mặt hiện lên vẻ ngạo nghễ, lạnh lùng.
Không nghĩ đến, mặt mũi chị Thư Nhã lớn như thế, khiến nhà sản xuất cúi đầu khom lưng với cô ta.
Lần này, khí thế của Vương Xảo Tuệ còn lớn hơn.
Nữ nghệ sĩ bốn phía đến đây thử vai, một lần nữa nhìn kỹ hai mẹ con Vương Xảo Tuệ. Mẹ con này rốt cuộc có lai lịch gì, để cho nhà sản xuất Phùng An Hoa phải lấy lòng.
Vậy… Các cô hôm nay còn hi vọng không?
Có điều, Khương Nhất Minh có tiếng quý người tài, mười phần chú trọng diễn xuất, chắc hẳn sẽ không vì bối cảnh hai mẹ con này mà làm trái quy tắc.
Giờ phút này Lâm Yên đang ngồi ngoài cùng bên phải hành đầu, cách hai mẹ con Vương Xảo Tuệ và Hạ San San một khoảng, cho nên họ không chú ý đến cô.
“Ồ, xem ra Lâm Thư Nhã cũng không tệ…” – Lâm Yên hờ hững lầm bầm.
Lâm Thư Nhã vừa xuất đạo thông qua ba Lâm Dược Thông một tay nâng đỡ, hiện tại dựa lưng cây đại thụ giải trí Khải Thắng này, bạn trai đang nổi tuyến một ngành giải trí – Hàn Dật Hiên, trong thời gian ngắn tích góp không ít nhân mạch.
Không nghĩ đến cao tầng giải trí Đỉnh Phong cũng dựa vào….
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận