Buổi tối, tại một khách sạn xa hoa nào đó ở Đế Đô.
Bởi vì đoàn phim nhất quyết từ chối nên không thể tìm được việc làm, cho nên Lâm Yên đến khách sạn để ứng tuyển.
Lúc đi vào, cô lại đi nhầm đường, không cẩn thận đi vào một bữa tiệc ở hồ bơi.
Nhìn đám người náo nhiệt trước mắt, Lâm Yên có chút lo sợ.
Cô không nghĩ đến Lâm Thư Nhã lại tổ chức sinh nhật tại chỗ này.
Từ sau khi về nước, cô thật sự chưa bao giờ gặp được chuyện khiến mình hài lòng.
Trước đây không lâu, Hàn Dật Hiên công bố quan hệ yêu đương với Lâm Thư Nhã.
Mà Hàn Dật Hiên nửa năm trước còn công khai tuyên bố nói muốn đi theo chủ nghĩa độc thân đến cùng, tuyệt đối không bỏ fan hâm mộ mà yêu đương kết hôn. Tốc độ vả mặt cấp tốc thế này, không bị mọi người trào phúng, ngược lại có chút hâm mộ.
Dù sao Lâm Thư Nhã cũng là con gái duy nhất của Tập đoàn giải trí Khải Thắng, có lưu lượng hot nhất hiện nay, cưới được cô ta chẳng khác nào cưới một kho tài nguyên lớn.
Đương nhiên, Lâm Thư Nhã cũng không lỗ.
Hàn Dật Hiên trong gia đình kinh thương nhiều năm, vốn liếng nhiều không kém.
Giờ phút này, bên cạnh bữa tiệc hồ bơi, một đám nam nữ trẻ tuổi ăn mặc lộng lẫy đang vây quanh
Bên dưới khung cảnh âm nhạc, suối phun lãng mạn, Lâm Thư Nhã một thân sườn xám Trung Quốc thanh lịch, dung mạo thanh lệ dịu dàng, còn Hàn Dật Hiên diện một bộ Âu phục màu trắng, soái khí tuấn dật.
Hàn Dật Hiên thần sắc ôn nhu, lấy ra một sợi dây chuyền kim cương đắt đỏ, tự mình đeo lên cho Lâm thư Nhã.
Từ phía xa, Lâm Yên nhìn thấy sợi dây chuyền, trái tim quặn chặt từng cơn…
Sợi dây chuyền Hàn Dật Hiên đeo cho Lâm Thư Nhã, chính là thứ mà trước kia cô rất thích nhưng lại không nỡ mua.
Những năm này cô bên ngoài kiếm tiền, nếu không phải đổ hết vào người em gái này thì chính là tiêu cho Hàn Dật Hiên. Còn bản thân lại bớt ăn bớt mặc, sợi dây chuyền đó cũng không nỡ mua.
Lúc này, chỉ nghe “xoảng” một tiếng vỡ vang lên.
Một chuyện xui xẻo hơn xảy ra…
Trong đầu Lâm Yên chỉ nghĩ đi nhanh lên, không nghĩ đến, bên cạnh cô lại có một nhân viên phục vụ không cẩn thận làm vỡ đĩa.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về hướng này.
Đồng thời cũng nhìn thấy Lâm Yên một dạng không phù hợp.
“Cô gái này là ai thế? Tại sao lại ăn mặc thế này chạy đến đây?”
“Không biết nữa! Thư Nhã với Dật Hiên làm sao có loại bạn không đẳng cấp thế này chứ?”
…..
Lâm Thư Nhã nhìn liền nhận ra một thân keo kiệt của cô gái trẻ đứng bên cạnh phục vụ, cô ta không khỏi nhíu mày.
Đối mặt với sự chỉ trỏ của mọi người cùng ánh mắt, giọng nói mỉa mai của Lâm Thư Nhã, sắc mặt Lâm Yên hơi trắng bệch.
Thiếu chút nữa cô đã không nhịn được mà xông lên, nói với mọi người Lâm Thư Nhã là thứ tiểu tam không biết liêm sỉ cướp bạn trai của cô, còn muốn tát Hàn Dật Hiên một bạt tay, mắng hắn là thứ tra nam cặn bã, bắt cá hai tay!
Thế nhưng cô lại đứng ở đó, tức giận đến run cả người, căn bản là không động dù chỉ một bước.
Cô cho rằng mình có thể tha thứ!
Cô cho rằng mình có thể quên đi!
Lúc cô tận mắt nhìn thấy hai người đó, tất cả ý hận đều hiện ra.
“Tại sao cô ấy lại ở đây?” – Hàn Dật Hiên nhìn thấy Lâm Yên, có chút chột dạ, thắc mắc hỏi Lâm Thư Nhã.
Lâm Thư Nhã dịu dàng nắm chặt tay Hàn Dật Hiên, nhẹ nhàng nói: “Chị chắc đã nghĩ thông suốt, nên đến chúc mừng sinh nhật em sao?”
Nói xong, Lâm Thư Nhã giẫm lên cao gót, thong dong bước tới.
Lâm Thư Nhã đi đến bên cạnh Lâm Yên, khoé miệng nhếch lên một chút, ghé sát vào Lâm Yên: “Chị gái thân yêu à, tại sao chị lại đến chỗ này thế? Chẳng lẽ… là đến ứng tuyển làm phục vụ sao?”
“Lâm Thư Nhã!!!” – Lâm Yên nghiến răng nghiến lợi.
“Thật không nghĩ tới nha, tay đua xe từng quét sạch đỉnh Phong Vân ở nước ngoài, bây giờ lại rơi mình xuống đến nông nỗi này, ở đỉnh cao thi đấu, lại ăn lệnh cấm do dùng thuốc (cấm), bị người khác tố cáo, rớt xuống đến không còn gì. Bây giờ, mày chẳng khác gì là giẻ rách! Đóng vai phụ cũng không ai muốn, cho nên tới đây rửa chén cho người ta?”
“Cô cho rằng tôi không biết? Ly nước tôi uống trước khi thi đấu là do cô động tay động chân! Lâm Thư Nhã, mấy năm nay tôi đối với cô thế nào? Tôi liều mình kiếm tiền, tạo điều kiện cho cô học ở trường học tốt nhất, cho cô sinh hoạt tốt nhất, quần áo cô mặc, ở biệt thự, mỹ phẩm xa xỉ,… Cái nào không phải tôi mua cho cô? Cô lại báo đáp tôi như thế?” – Hai mắt Lâm Yên đỏ lên, mọi thứ trước mắt biến thành màu đen, một cơn choáng váng ập đến.
Nghe tiếng, Lâm Thư Nhã mặt hơi biến sắc, rồi khôi phục như thường, nhỏ giọng vào tai Lâm Yên, nói: “Thế… Mày đều đã biết, bất quá, đã thế nào chứ? Ai sẽ tin mày? Mày đúng thật là đáng thương!”
Cô ta biết người chị này tính tình mềm yếu, nếu đã biết cũng chẳng làm được gì.
Lâm Thư Nhã không chút sợ sệt nhìn Lâm Yên thống khổ không chịu nổi, nhưng đúng lúc này…
“Ba” – Một tiếng giòn tan.
Lâm Thư Nhã không tin vào mắt mình, Lâm Yên một giây trước yếu ớt tựa lúc nào cũng có thể té xỉu, bàn tay hướng đến mặt cô ta tán xuống.
Hàn Dật Hiên đang nói chuyện cùng bạn bè, vừa quay lưng đi, liền nghe một tiếng tát vang.
Anh ta vội vàng quay đầu, nhìn thấy Lâm Thư Nhã che mặt, bị đánh đến ngốc ra đó, nhìn Lâm Yên khí thế mạnh mẽ, nửa ngày đều phản ứng không kịp.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận