Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Cô Dâu Của Trung Tá (Dịch)
  4. Chương 22: Đi mua đồ

Cô Dâu Của Trung Tá (Dịch)

  • 408 lượt xem
  • 1478 chữ
  • 2020-10-16 08:50:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Phản ứng của Tố Tố làm Sở Lăng Xuyên khó chịu, đây là hoan nghênh hay là không chào đón, anh buông Tố Tố ra, ngược lại nắm lấy hai tay cô, để gậy bóng chày kia sang một bên, cầm lấy tay cô đặt trên mặt anh, vẻ mặt ủy khuất nói: "Đối với việc anh trở về, em quá kích động hay là vẫn sửng sốt tỏ vẻ không tin?"

Người đàn ông này, thật là quân nhân uy nghiêm mặt lạnh cô từng gặp trong quân doanh sao? Thật là đàn ông ba mươi tuổi sao, nhìn như thế nào cũng thấy giống một đứa trẻ, Tố Tố nhịn không được cho anh một cái nhìn xem thường.

Sở Lăng Xuyên cầm lấy tay Tố Tố khống chế lực đạo nhẹ vỗ tay người trước mặt, "Em dám xem thường anh, phải phạt. Nhiệt liệt hoan nghênh vỗ tay một chút đi." Nói xong lại 'bốp bốp' vài cái lên tay Tố Tố.

Kỳ thật Tố Tố thật có ngây ngẩn cả người, chồng mới cưới, hơn mười ngày không về nhà, vô thanh vô ảnh, ngay cả cô cũng không biết, tiện tay anh đã sớm làm cơm, trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm động.

Muốn nói cám ơn lại cảm thấy nói thêm nữa lại thành khách khí, hơn nữa bởi vì tuần trước đã bị kinh sợ vài ngày giờ nhìn thấy anh cảm thấy yên bình, mọi việc đều đã trôi qua, cho nên trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Lúc Tố Tố miên man suy nghĩ, Sở Lăng Xuyên đã kéo cô đến trước bàn cơm, anh nhiệt tình chủ động, làm cho Tố Tố cảm thấy mới lạ cùng cảm giác không được tự nhiên.

Hai người lần lượt ngồi xuống, Tố Tố cầm lấy chiếc đũa anh đưa, nhịn không được hỏi: "Anh về đến nhà lúc nào?"

"Đã khuya, cho nên không gọi em dậy, nhìn em ngủ say cho nên anh ở phòng khách ngủ một đêm." Nói xong còn nhìn Tố Tố liếc mắt một cái, ánh mắt nhìn cô giống nhau đang nói, em xem, anh chăm sóc em như vậy em nên báo đáp anh một chút.

Kỳ thật, Sở Lăng Xuyên cũng là thay Tố Tố suy nghĩ, vốn là muốn cho cô một bất ngờ nên nghĩ ra biện pháp vào phòng ngủ, sau lại chứng kiến cảnh cô ôm gậy ngủ, khẳng định cô ngủ không được ngon giấc, hơn nữa lại sợ chính mình làm cô thức giấc, cho nên không quấy rầy cô ngủ.

"Biết anh tốt, biết anh ngoan, thưởng cho anh hai miếng bánh lớn."

Tố Tố nhịn không được cười, cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng bánh hành thái, gắp vào bát Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên lại lập tức mở miệng, muốn Tố Tố đút cho anh ăn. Rõ ràng được một tấc lại muốn tiến một thước.

Tố Tố khinh thường, nhưng tay cũng lưu loát nhét miếng bánh hành thái kia vào miệng Sở Lăng Xuyên. Xem anh khổ công thu xếp một bàn ăn hoành tráng như thế này, nên báo đáp anh một chút đi, cô là một cô gái có ơn tất trả có thù tất báo tất nhiên không thèm so đo với anh.

Sở Lăng Xuyên được cô gắp cho ăn cảm thấy ngon hơn trước, lòng tràn đầy mật ngọt, hai người anh một miếng em một miếng, nhà ăn chẳng mấy chốc tràn ngập ấm áp và hạnh phúc, Sở Lăng Xuyên cảm giác cảm thấy ở bên cô thật tốt.

Ăn xong rồi bữa sáng, Tố Tố đi rửa mặt thay quần áo, Sở Lăng Xuyên ngồi ở trong phòng khách xem tivi, chờ Tố Tố đi ra, anh muốn hỏi cô một chút, khoảng thời gian anh không có ở nhà, cô gặp phải chuyện gì.

Tố Tố từ nhà vệ sinh đi ra, vừa mới đi đến sô pha trước mặt đã bị Sở Lăng Xuyên kéo vào trong lòng. Sở Lăng Xuyên hỏi: "Em mau nói, em gặp phải chuyện gì?"

Tố Tố muốn nói không có việc gì, do dự một chút vẫn là nói ra chuyện đã phát sinh. Sở Lăng Xuyên nghe xong, nhớ tới kia ánh mắt hoang mang lo sợ của cô lúc gặp anh, chắc hẳn trong lòng Tố Tố vẫn còn sợ hãi.

Sở Lăng Xuyên nghe xong, tâm tình phức tạp, vừa đau lòng cho Tố Tố vừa tự trách, nghề nghiệp của anh không thể ở bên cô lúc cô cần anh nhất cũng không thể ngày ngày ở bên cạnh cô, tự trách cùng đau lòng sau là lo lắng.

"Về sau anh không có ở nhà, em nên trở về nhà ba mẹ bên kia ở, hoặc là có thể gọi bạn bè đến ở cùng em, đừng một mình cứng rắn chống đỡ mọi việc. Anh sẽ cảm thấy đau lòng." Sở Lăng Xuyên nói xong vẫn cảm thấy không ổn, mày hơi nhíu lại, trong mắt hiện lên cái gì, sau đó kéo Tố Tố đứng lên.

"Đi, vợ, chúng ta đi xem đi."

Tố Tố nhìn biểu tình nghiêm trọng của Sở Lăng Xuyên hỏi: "Đi chỗ nào?"

"Em cứ đi rồi sẽ biết." Anh giả bộ thần bí.

Đi tới cửa, lúc Tố Tố muốn mở cửa, tay đột nhiên bị Sở Lăng Xuyên giữ lấy, tiện đà lại bị anh kéo vào trong lòng mặt đối mặt với anh, cô đang muốn nói gì đó, đã bị cơ thể của anh bao vây, môi bị Sở Lăng Xuyên hôn.

Đầu óc cô trở nên trống rỗng!

Kĩ thuật hôn của Sở Lăng Xuyên có tiến bộ không ít, không làm đau Tố Tố như trước, đầu lưỡi liếm cánh môi mềm mại của Tố Tố, dò xét muốn chui vào miệng cô, một trận chiến tranh qua đi, rốt cuộc anh cũng thành công công thành đoạt đất, công chiếm từng ngóc ngách trong miệng cô.

Hung mãnh, cường thế, Tố Tố kêu lên, chỉ cảm thấy hô hấp của chính mình bị cướp đi, suy nghĩ cũng bị đảo loạn đến rối tinh rối mù, tim đập thất thường, cả người như nhũn ra, theo bản năng nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ bé khẩn trương nắm lấy thắt lưng anh, thừa nhận anh hôn mãnh liệt nhưng lại có chút ngốc.

Hôn, hôn, Sở Lăng Xuyên cảm thấy máu nóng cả người sôi trào, ôm Tố Tố dựa vào cửa, hôn một cách mãnh liệt.

Không đủ, như thế nào cũng không đủ, hô hấp của anh trở nên hỗn độn, đôi môi cương nghị lưu luyến rời khỏi môi Tố Tố, cẩn thận đánh giá gương mặt cô, vành tai trắng nõn, cuối cùng mới thở hổn hển vùi mặt vào cổ cô hung hăng hôn vài cái, sau đó tiếp tục ngẩng đầu, tiếp tục gặm nhấm vành tai trắng nõn của cô.

Hô hấp của hai người trở nên hỗn loạn, nóng rực.

Nếu như không phải có chính sự cần phải làm, anh nhất định sẽ ăn cô sạch sành sanh. Tóm lại, đêm nay cho dù có bị đuổi đi nằm ghế sofa anh vẫn sẽ không để cô chạy thoát việc động phòng.

Sở Lăng Xuyên tà ác nghĩ, lộ ra khuôn mặt tươi cười, Tố Tố đỏ mặt nhìn anh cười sâu xa, đẩy anh ra, đối với khuôn mặt cười dâm tà bỉ ổi của anh cô cảm thấy có chút sợ.

Sở Lăng Xuyên nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Tố Tố, sau đó mới mở cửa, kéo tay Tố Tố đi ra, ngày mai, anh phải đi, nhưng trước khi đi anh phải ăn lão bà vào bụng cái đã.

Tố Tố không biết Sở Lăng Xuyên muốn kéo cô đi đâu, đi vào một cửa hàng anh liền xuống xe, anh nắm tay cô, hai người cùng nhau vào trong cửa hàng, bên trong bán đủ loại đồ cổ quái gì đó.

Ông chủ cửa hàng là một người đàn ông trạc ngoài ba mươi, nhiệt tình tiếp đãi bọn họ. Trong cửa hàng có một chú chó nhỏ, bộ dáng trông thực nghịch ngợm, đi vòng quanh người Tố Tố mấy vòng, Tố Tố rất thích động vật nhỏ kia liền đùa với chó nhỏ một chút.

Chính tại lúc Sở Lăng Xuyên muốn mua cái gì đó đưa cho Tố Tố, nhưng không biết nên mua cái gì.

Sở Lăng Xuyên chọn một cái kìm điện, dùng để phòng thân, nhưng Tố Tố chỉ lo chơi cùng với chó nhỏ, căn bản không có hỏi anh mua cái gì, chỉ nghĩ đó chắc là máy cạo râu, có một cái nút trên thân máy cô vô thức nhấn vào cái nút kia, đang muốn xem xét một lúc, thì chú chó nhỏ đã lăn đùng ra đất ngất xỉu!

Lúc điện phát ra, chú chó nhỏ vui mừng chạy đến định nhảy vào lòng cô, nhưng chỉ nghe một âm thanh điện giật, chú chó nhỏ đáng thương kêu chưa đầy một tiếng đã bất tỉnh nhân sự nằm ngay đơ trên mặt đất....

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top