Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Cô Dâu Của Trung Tá (Dịch)
  4. Chương 107: Bảo bối, sinh nhật vui vẻ (1)

Cô Dâu Của Trung Tá (Dịch)

  • 502 lượt xem
  • 1925 chữ
  • 2020-10-16 15:50:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Editor: Uyên Xưn

Buổi chiều Sở Lăng Xuyên lại bận rộn, Tố Tố và hai người phụ nữ là vợ của các chiến sĩ trong doanh trại đi ra ngoài leo núi. Nói là sơn dã nhưng cũng không tính là núi, bởi vì nơi này không cao lắm, chỉ thoai thoải giống như sườn núi thôi.

Trên dốc có rất nhiều loài hoa dại, khắp nơi trải đầy màu vàng, vô cùng xinh đẹp, ba người đứng ở vị trí cao nhất nhìn xuống, lập tức lấy điện thoại lưu lại khoảnh khắc tuyệt vời này.

Thời điểm ba người xuống núi trên tay đã ôm những bó hoa to đầy màu sắc, chuẩn bị trở về trang trí ở phòng.

Tố Tố về đến phòng rồi nhưng Sở Lăng Xuyên vẫn chưa trở lại, cô tìm khắp phòng nhưng không hề có một cái bình nào, cuối cùng cô để bó hoa trong bồn cầu, ít nhất là không thể để nó héo được.

Tố Tố cảm thấy hơi mệt nên nhắn tin cho Sở Lăng Xuyên để anh mang cơm về, lần này buổi tối đành bạc đãi anh vậy.

Hơn sáu giờ chiều, rốt cuộc anh cũng trở về, còn mang theo cơm tối, vừa mở cửa vừa gọi: “Vợ, anh về rồi, đói bụng không?”

Tố Tố vừa tắm rửa xong, nằm trên giường nghỉ ngơi, thiếu chút nữa đã ngủ mất, thấy anh về liền ngồi dậy nói: “Đã về rồi.” Cô vừa nói xong anh cúi người in dấu trên môi.

Cô ôm lấy cổ anh làm nũng: “Anh ôm em ra đi.”

“Thật hết cách với em.” Sở Lăng Xuyên không nói chuyện, cũng không chịu ôm cô vì tay anh còn đang cầm hộp cơm, Tố Tố giống như khỉ, ôm cổ anh quấn chặt vào người.

Hai chân cô quấn quanh hông anh, hai người đối mặt nhau, cô cười nhìn anh, trong khi đó anh đã mang cô đến bên cạnh cái bàn, còn không quên hôn cô.

Anh đặt hộp cơm lên bàn, Tố Tố muốn trượt xuống nhưng một bàn tay đang đặt trên mông cô từ lúc nào, anh gấp gáp, nóng bỏng, từng cái hôn rơi xuống như mưa.

Hai người quấn quýt hồi lâu anh mới lưu luyến buông ra, đặt cô ngồi xuống ghế để ăn cơm. Cô kể cho anh nghe công việc của mình mấy ngày hôm nay, còn thuận tiện nhắc đến chuyện của Hàm Hàm và La Vĩ Khôn.

Sau khi ăn xong hai người lại đi tản bộ như mọi khi. Bàn tay vừa to vừa ấm áp bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô khiến Tố Tố có cảm giác an toàn, hai người cứ đi như vậy, đột nhiên Sở Lăng Xuyên  phá vỡ sự im lặng: “Bảo bối, anh vẫn đang chờ em giới thiệu bạn gái cho người anh em của anh đấy, sao mãi không có động tĩnh vậy?”

“Cái đó.. tạm thời không có người thích hợp. Ah, đúng rồi, anh cảm thấy Chu tiểu thư như thế nào? Anh đã gặp cô ấy mấy lần rồi.”

“ Chu tiểu thư?” Sở Lăng Xuyên suy nghĩ một chút cô gái này có hình dáng như thế nào, hình như không có ấn tượng, trừ Tố Tố, anh cảm thấy những người phụ nữ khác đều giống nhau. “Bình thường thôi.”

“À? Chu tiểu thư như vậy mà còn bình thường? Người như cô ấy mà anh bảo bình thường à? Chu tiểu thư dù không phải quốc sắc thiên hương nhưng cũng được coi là xinh đẹp, cô ấy có rất nhiều người theo đuổi đấy.”

“Vợ, trong mắt anh, em và cô ta không giống nhau.” Ánh mắt Sở Lăng Xuyên chân thành khiến Tố Tố ngượng ngùng. 

“Được rồi, coi như em không hỏi.” Tố Tố lại nói: “Em cảm thấy là Chu tiểu thư rất tốt, tính tình hoạt bát, trong sáng, nhìn qua thì tưởng tùy tiện nhưng thật ra cô ấy rất tỉ mỉ. Cậu Đông nhìn có vẻ lạnh lùng, nên có lẽ sẽ hợp với một người hoạt bát, nếu không, người bình thường cũng bị cậu ta làm cho đông cứng trong vòng ba mét.”

Sở Lăng Xuyên suy nghĩ một chút, hình như Tố Tố nói rất đúng, “Như vậy đi, ngày mồng một tháng năm sắp tới, có ba ngày nghỉ, nếu như lúc đấy anh không phải trực thì sẽ hẹn Đông Lâm Húc cho bọn họ gặp mặt.”

“Anh rất quan tâm Đông Lâm Húc phải không?” Tố Tố khoác tay anh, “Nhà bọn họ không ai thúc giục sao? Đã hơn ba mươi rồi, có lẽ mọi người cũng rất gấp.”

“Mẹ cậu ấy đã qua đời khi cậu ấy mới mười mấy tuổi, cha lại lấy vợ mới, có thêm một đứa con trai. Cho nên...” Sở Lăng Xuyên nói xong trầm mặc một chút, “Cậu ấy rất ít tiếp xúc với cha mẹ.”

Từ nhỏ không có mẹ, cha lại lấy vợ, có một người em trai cùng cha khác mẹ, tình huống của Đông Lâm Húc cũng khó khăn. Anh ta nhất định rất cô đơn và thiếu hụt tình thương.

Cho nên, Sở Lăng Xuyên vừa muốn tìm vợ cho anh ta, để anh ta có một gia đình, có một người vợ để yêu thương.

Tố Tố nghĩ đến đó vỗ bộ ngực ʘʘ, khí phách hào hùng cam đoan: “Tiểu Lăng Xuyên, anh yên tâm, em nhận thầu vụ này, chuyện lớn cả đời của cậu Đông có một phần của anh thì cũng có một phần của em.”

Sở Lăng Xuyên vuốt ve quả đầu nhỏ của Tố Tố, “Đừng nói bảo đảm vội, chúng ta chỉ có thể giúp một tay, có được hay không mấu chốt ở cậu Đông. Đi thôi, về nhà.”

“Hả?” Tố Tố sửng sốt một chút, lắc đầu, hít sâu một hơi nói: “Không khí bên ngoài tốt thật đấy, mới đi ra ngoài có một lát, em chưa muốn về đâu, đi tiếp đi.”

Sở Lăng Xuyên ôm lấy Tố Tố, thì thầm bên tai cô: “Cục cưng, ngoan nào, anh có việc quan trọng phải làm.” Nói xong cũng không cần quan tâm Tố Tố có chịu hay không, ôm cô đi một mạch về nhà.


Tố Tố thừa biết chuyện quan trọng mà anh nói là gì, hừ, tên háo sắc chỉ nghĩ đến chuyện này thôi, cô oán thầm trong lòng, người cũng bị anh kéo đi rửa mặt.

Tố Tố nói được làm được, tối nay rất chủ động, hôn môi anh… Nhưng đến lúc mấu chốt Tố Tố lại dừng lại, đôi tay nhéo nhéo chọt chọt thắt lưng anh, hỏi: “Tiểu Lăng Xuyên, lúc hô hấp nhân tạo ấy, có thật là một chút tạp niệm cũng không có không?”

Sở lăng Xuyên lạnh gáy, thì ra cảm tình lúc trưa không phải Hồng Môn Yến là vì để dành buổi tối tính sổ đây mà, “Cục cưng à, lúc đấy anh chỉ một lòng muốn cứu người, không hề có ý nghĩ gì khác, thật đấy.”

Tố Tố làm bộ khóc một tiếng, tội nghiệp nói: “Môi chồng em bị nhúng chàm rồi…”

Sở Lăng Xuyên vội vàng nói: “Phạt em hôm nay không được…”

“Phản kháng!” Sở Lăng Xuyên nói xong lật người, đè Tố Tố ở phía dưới, hoàn toàn đoạt  lấy, bóng đêm đang nồng, kiều diễm càng đậm… Hôm sau Tố Tố ăn trưa xong thì rời đi, sau khi trở về thời gian vẫn còn sớm, nên cô đi đến trường học lái xe, cô học cũng tàm tạm, hi vọng có thể lấy được bằng lái.

Thứ hai đi làm, Tố Tố đi ăn cơm cùng Tiểu Chu, hai người ngồi đối mặt nhau, Tố Tố hỏi dò: “Tiểu Chu, sao không thấy em có bạn trai vậy?”

Tiểu Chu nghi hoặc nhìn Tố Tố, nhíu mày: “Quái lạ, em nhớ chị có bao giờ bà tám đâu, sao hôm nay lại có hứng thú với chuyện đời tư của bổn thiểu thư vậy?”

“Cắt.” Tố Tố không nói thêm gì nữa, cúi đầu ăn cơm, Tiểu Chu ăn một miếng mới phản ứng kịp, hai mắt trợn to nhìn cô, “An Nhược Tố, không phải chị định giới thiệu đối tượng cho em chứ? Này, đồng chí An Nhược Tố, chị thấy giá thị trường của em mà cần đến nhân vật quan trọng giới thiệu hả?

Còn nữa, bổn tiểu thư năm nay mới 24 tuổi, chị đừng có ném em vào hố lửa, em không cần bạn trai, lại càng không muốn lấy chồng, đàn ông đều không đáng tin, hôm nay nói yêu em, ngày mai đã chán ghét rồi, đợi đến lúc 30 tuổi, em sẽ tìm đại một người bầu bạn, như vậy ít nhất cũng không làm tổn thương em.”

“Vâng, cô cao giá lắm, người theo đuổi cô xếp thành một hàng dài, nhưng cô không chịu để ai vào mắt cả.” Tố Tố nói xong lại trầm mặc một chút mới nói tiếp: “Lúc đầu chị cũng như em vậy đấy.”

Phải, ban đầu cô cũng định như vậy, nếu không thể cùng người mình yêu ở bên nhau thì cô cũng không kết hôn, hoặc là một ngày nào đó kết hôn cùng với một người mà cả hai đều không yêu nhau, như vậy nếu mất đi cũng sẽ không đau lòng.

Đã từng cùng Thẩm Hạo Vũ có một thời yêu nhau sâu đậm, nhưng cuối cùng anh ta cũng bỏ cô, nên cô đã không còn tin vào tình yêu và đàn ông nữa, cho đến khi gặp được Sở Lăng Xuyên, mọi thứ đều thay đổi, những suy nghĩ trước đây đều biến mất, mà cô cũng không nhận thấy những biến hóa trong cảm xúc cô đối với Sở Lăng Xuyên, không biết là tình yêu hay là tham muốn giữ lấy, hay là thói quen, tóm lại, anh rất quan trọng đối với cô.

Tiểu Chu có chút hiếu kỳ hỏi: “Vậy sao chị lại vứt bỏ nguyên tắc của mình rồi hả?”

Lời nói của Tiểu Chu triệu hồi hồn Tố Tố về, cô nhớ Thảm Hạo Vũ từng hỏi cô, có phải giận dỗi nên mới đi lấy chồng không, có lẽ có nhân tố mơ hồ như vậy thật.

“Một lời khó nói hết.” Tố Tố thở dài nói, “Haizz, đang nói em đấy, sao lại nói sang chị hả. Nếu đã vậy thì chị cũng nói thẳng luôn, bạn của chồng chị, mọi phương diện đều không tồi, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài mà phải không?”

“Làm lính?” Tiểu Chu có vẻ hăng hái, nhưng ngay sau đó lại nhíu mày, suy nghĩ một chút, “Để em suy nghĩ ít hôm đã, thật sự em chưa nghĩ đến chuyện có bạn trai.”

“Ừ, ăn cơm đi.”

Sau khi bàn chuyện này với Tiểu Chu thì trước ngày mồng một tháng năm Tiểu Chu nói cho Tố Tố, đồng ý gặp mặt. Tố Tố vội vàng báo cáo cho chồng mình, bên kia cũng đồng ý, nhưng ngày mồng một tháng năm anh phải trực nên chuyện Đông Lâm Húc và Tiểu Chu đành nhờ cô lên kế hoạch.

Lần đầu làm mai mối cho người ta, Tố Tố cũng không biết phải làm sao, lại hơi căng thẳng, nhưng cô có căng thẳng hay không thì thời gian cũng trôi đi rất nhanh. Lễ nghỉ mồng một tháng năm bắt đầu từ ngày 29, Tố Tố sắp xếp Đông Lâm Húc và Tiểu Chu gặp mặt vào buổi chiều ở một quán cà phê.

Tố Tố đến trước 15 phút, chờ hai đại nhân vật đến, ước chừng 5 phút đồng hồ thì thấy một người cao lớn đi vào, phong cách lạnh lùng, không phải Đông Lâm Húc thì là ai, cô ngồi xa như vậy mà cũng thấy một trận gió rét thổi đến.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top