Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Chưởng Môn Nhân Mỗi Ngày Vui Vẻ Bắt Quái (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 50: 50

Chưởng Môn Nhân Mỗi Ngày Vui Vẻ Bắt Quái (Dịch) (Đã Full)

  • 49 lượt xem
  • 743 chữ
  • 2025-08-23 21:09:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tạ Văn Dĩnh mỗi ngày năm giờ sáng bắt đầu tiết học sớm, mấy ngày nay Diêu Mộ cũng đúng giờ rời giường, chen chúc bên cạnh cậu ấy niệm kinh.

Tạ Văn Dĩnh suy nghĩ một chút, cũng không nói gì.

Dù sao nhất thời mới mẻ, cũng kiên trì không được bao lâu.

Hai người học xong tiết học buổi sáng, đi ra liền nhìn thấy chưởng môn thay quần áo muốn ra ngoài.

Lâm Uyển Ương đối diện với hai ánh mắt dò hỏi, nói: “Đợi lát nữa tôi đi xem thử hàng xóm có nhà không, hiện tại chúng ta có hơn bốn trăm ngàn, nếu như thủ tục có thể thuận lợi làm xong, tháng sau có thể khởi công làm đường, hậu kỳ thêm một chút đại khái không vấn đề gì.”

Việc này nên làm càng sớm càng tốt, phải nhanh chóng tiến hành thực hiện, tiền công trình có thể vừa kiếm vừa làm đường.

Có điều làm đường khẳng định động tĩnh không nhỏ, nhất định sẽ quấy rầy đến người khác, cho nên muốn nói qua với hàng xóm trước một tiếng.

Đối phương xa rời tập thể sống một mình, chuyển lên núi ở vốn là cầu yên tĩnh.

Lâm Uyển Ương và chủ nhà đã gặp nhau hai lần, ấn tượng của cô đối với người đó không tệ, hẳn là dễ nói chuyện.

Diêu Mộ hỏi: “Có cần chúng tôi đi cùng cô không?”

Lâm Uyển Ương: “Cũng không phải đi kéo bè kéo lũ đánh nhau, một mình tôi là đủ rồi.”

Diêu Mộ ngẫm lại cũng đúng, không thể dùng tiêu chuẩn của người bình thường để nhìn Lâm chưởng môn.

————

Lâm Uyển Ương đứng ở cửa ấn chuông, đợi nửa phút không có ai đi ra, cô lại ấn thêm lần nữa, vừa mới đoán có thể là không ai ở nhà, liền nhìn thấy người đàn ông áo đen quần đen đi ra.

Tống Chương Dẫn kéo cửa sắt ra: “Mời vào.”

Lâm Uyển Ương giật mình, mở miệng hỏi: “Cái đó, ngài không hỏi tôi có chuyện gì sao?”

“Cô tìm tôi đương nhiên có việc.”

Được rồi, Lâm Uyển Ương nhún vai, đi theo anh vào.

Cô cảm thấy mình như vậy đúng là không giống người xấu lắm.

Căn nhà to như vậy mà không còn ai khác, trống trải mà yên tĩnh, cảm giác thiếu chút sức sống, cũng không có dấu vết cuộc sống.

Hai người đến sảnh bên ngồi xuống, Tống Chương Dẫn rót cho khách một ly nước, ngồi xuống phía đối diện.

Lâm Uyển Ương nói cám ơn, bưng ly lên uống một ngụm, lúc này mới đơn giản nói qua sự tình.

Tống Chương Dẫn trầm mặc vài giây, nói: “Ý tưởng làm đường rất tốt, sẽ không ảnh hưởng gì đến tôi, cô yên tâm.”

Lâm Uyển Ương: “Cảm ơn tiên sinh đã thông cảm, nếu ngài rảnh rỗi có thể tới đạo quán xem thử.”

Dừng lại một lát, Lâm Uyển Ương lấy ra một cái bùa hộ mệnh: “Có thể anh không tin cái này, nhưng tặng cho anh, đeo lên có thể bảo vệ bình an.”

“Tên tôi là Tống Chương Dẫn.” Người đàn ông đưa tay nhận lấy, quay đầu đi tới thư phòng bên cạnh.

Lâm Uyển Ương đọc thầm tên đối phương một lần, lòng nghĩ người cứ vậy mà đi rồi?

Ước chừng hơn mười giây, Tống Chương Dẫn từ trong phòng trở lại.

Sau khi ngồi xuống, anh đưa vật trong tay cho cô.

“Quà đáp lễ cho cô.”

Lâm Uyển Ương nhận lấy, đây là một ngọc phù, ước chừng lớn bằng nửa bàn tay, chất lượng ngọc bình thường, nhưng điêu khắc hoa văn Thao Thiết lại rất tinh tế.

Phía trên viết “Thiên lôi”, lật ra phía sau là bốn chữ “Bất đãn thiên kim”.

Lâm Uyển Ương có thể nhìn ra được đây là đồ cổ, có lẽ là pháp khí cũng chưa biết chừng.

“Quá quý giá tôi không thể nhận.”

Tống Chương Dẫn: “Tôi nhận bùa của cô, đáp lễ là phải, cái này để ở chỗ tôi cũng không có tác dụng gì, không bằng đưa cho người có thể dùng đến.”

Lâm Uyển Ương: “Anh nói như vậy, tôi vẫn không thể nhận.”

Tống Chương Dẫn: “Vậy tạm thời để ở chỗ cô, nói không chừng sau này tôi có việc cầu đến cô, hơn nữa đồ tôi đã tặng sẽ không thu hồi lại.”

“Vậy được rồi, anh có chuyện nhất định phải tới tìm tôi.” Lâm Uyển Ương nhìn chung quanh, lại hỏi: “Nơi này chỉ có một mình anh ở?”

“Tôi tới bên này tĩnh dưỡng, không thích có người khác.”

“Như vậy à...”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top