Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Chưởng Môn Nhân Mỗi Ngày Vui Vẻ Bắt Quái (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 37: 37

Chưởng Môn Nhân Mỗi Ngày Vui Vẻ Bắt Quái (Dịch) (Đã Full)

  • 45 lượt xem
  • 723 chữ
  • 2025-08-23 21:05:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tạ Văn Dĩnh nhìn Diêu Mộ, người này có phải ngốc hay không.

Thân thẳng không sợ bóng nghiêng, cậu ưỡn ngực hỏi: “Anh cảm thấy chúng tôi giống người như vậy sao?”

Tầm mắt Trương Hằng Thụy tuần tra một vòng trên người hai người, lộ ra một nụ cười không rõ ý tứ: “Tôi không trả lời loại câu hỏi có tính suy đoán này, có phải hay không trong lòng hai người chẳng rõ hay sao?”

Tạ Văn Dĩnh: “......”

Hai tiếng sau.

Trương Hằng Thụy từ phòng thẩm vấn đi ra, anh ta muốn nghỉ ngơi trước, rồi mới tiếp tục thẩm vấn.

Không ngờ đấy, hai nghi phạm này lại cứng miệng vậy, nói đông nói tây chính là không chịu khai báo, có điều loại vụ án mang tính chất này, chỉ cần người bị hại tỉnh lại, tự nhiên sẽ có chuyển biến, chân tướng sẽ được lộ ra.

Người hỏi rời đi, Diêu Mộ cúi đầu ấm ức nói: “Đây là lần đầu tiên tôi bị người ta mắng là súc sinh đấy!”

Tạ Văn Dĩnh: “Anh nghĩ tôi không phải là lần đầu tiên sao?”

Diêu Mộ: “......”

Hai người nhìn nhau không nói gì, chuyện này, có hai cái miệng cũng không thể giải thích được rõ ràng.

Nửa đêm canh ba xuất hiện ở ngoại ô thành phố bắt quỷ, loại lời nói thật này sẽ chỉ làm đối phương càng thêm phẫn nộ, cảm thấy bị đùa giỡn.

Lâm Uyển Ương mở mắt ra, cô quan sát căn phòng xa lạ, ngồi dậy từ trên giường, cầm lấy túi xách của mình đi ra ngoài.

Mấy cảnh sát nhìn thấy người đi ra, vội vàng nghênh đón: “Cô gái, cô rốt cuộc tỉnh rồi.”

Ba phút sau, Lâm Uyển Ương cuối cùng đã hiểu vì sao mình lại ở chỗ này.

Cô mở miệng nói: “Các anh hiểu lầm rồi, tôi và hai người kia là bạn.”

Trương Hằng Thụy nói: “Cô không cần có gánh nặng tâm lý, cứ nói ra sự thật, phần còn lại giao cho chúng tôi.”

“Đúng vậy, nếu hiểu lầm thì hai người kia đã sớm giải thích rõ ràng rồi! Chúng tôi sẽ bảo vệ cô!”

Mấy cảnh sát nhân dân vốn chuẩn bị liên hệ với bạn bè người thân của người bị hại, nhưng trong túi xách mà đối phương mang theo người, ngoại trừ một số thứ kỳ quái, không có thứ gì có thể chứng minh thân phận, cũng không có điện thoại di động.

Lâm Uyển Ương: “Như vậy đi, anh dẫn tôi đi gặp bọn họ.”

Mấy cảnh sát cảm thấy khả thi, dẫn Lâm Uyển Ương đến phòng thẩm vấn, trực tiếp xác nhận.

Diêu Mộ nhìn thấy Lâm Uyển Ương thiếu chút nữa bật khóc, thật sự là một giờ không gặp như cách ba thu!

“Lão đại, cô tới cứu chúng tôi rồi.”

Tạ Văn Dĩnh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Uyển Ương suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Hôm qua chúng tôi cùng nhau diễn tập...... hơi muộn một chút, máu trên quần áo này thật sự là do tôi tự cắn vào lưỡi, bọn họ vừa rồi không nói vì không muốn gây sự chú ý thôi.”

Diêu Mộ nhận được ánh mắt của Lâm Uyển Ương, lập tức hiểu ý, thẹn thùng vùi đầu vào ngực người bên cạnh.

Vài giây sau lại ngẩng đầu nhìn mấy cảnh sát, nghịch ngợm chớp mắt mấy cái.

Tạ Văn Dĩnh: “......”

Mấy vị cảnh sát: “......”

Hai người vui vẻ là được, không cần quan tâm sự sống chết của chúng tôi.

Lâm Uyển Ương nói: “Mọi người xem, bọn họ cũng không dễ dàng gì… chỉ là không muốn những người khác biết mối quan hệ, họ thật sự sẽ không làm gì tôi bởi vì vốn không thích phụ nữ.”

Trương Hằng Thụy: “Được rồi.”

Lâm Uyển Ương: “Tám giờ rưỡi chúng tôi còn phải mở… hội nghị kịch nói, thời gian rất gấp, các anh xem...”

Cô nói được một nửa, ngoài cửa đột nhiên có người xông vào.

“Có người báo cảnh sát, bên trong khu vực trực thuộc phát hiện một cái đầu người, chẳng những bị đốt cháy khét còn bị chẻ thành hai nửa ném bên trong bụi cỏ, chuyện này cũng quá tàn ác rồi!”

Tạ Văn Dĩnh và Diêu Mộ nhìn nhau, bọn họ nhớ rõ lúc ấy hình như "nó" bị Lâm Uyển Ương đá bay từ lầu hai...

Sau đó, cũng không ai chú ý đến "nó" nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top