Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác (Dịch)
  4. Chương 50: Kết quả xét nghiệm 2

Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác (Dịch)

  • 103 lượt xem
  • 1264 chữ
  • 2024-07-19 18:23:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cảnh Viên.

Tô Bối nhận lấy kết quả xét nghiệm từ tay Trần Đức.

Dù trong lòng đã sớm có đáp án, thế nhưng, tại thời điểm chính mắt nhìn thấy kết quả giám định DNA, Tô Bối vẫn cảm thấy an tâm hơn.

"Là thật này." Tô Bối khẽ lẩm bẩm, trên gương mặt không giấu nổi nụ cười rạng rỡ.

"Đúng vậy, thật 100%." Nhìn thấy nụ cười trên gương mặt Tô Bối, Trần Đức cũng bất giác cũng cười theo. "Xem kỹ đi, chị không có lừa em, ông ấy đích thực là baba của chúng ta." Tô Bối vừa kéo lấy Tô Tiểu Bảo ở bên cạnh vừa nói.

Tô Tiểu Bảo: "Ồ..."

Nhìn vào kết quả xét nghiệm DNA, Tô Tiểu Bảo cũng không biết cảm xúc trong lòng mình như thế nào, cảm thấy kỳ lạ làm sao đó, hình như là... cũng tốt?

"Chú Trần à, kết quả giám định DNA này ba cháu đã đọc chưa?" Tô Bối hỏi Trần Đức.

"Đã đọc rồi" ngừng một lát, Trần Đức nói tiếp: "Hơn nữa phiếu giám định này là do tiên sinh bảo chú đưa cho hai đứa đấy."

Nghe thấy vậy, đôi mắt Tô Bối bỗng sáng ngời: "Nói như vậy là ba cháu... ông ấy..."

Trần Đức lại cười cười, nhìn hai đứa nhỏ mà nói: "Từ giờ chú nên gọi mấy đứa là Tiểu Bối tiểu thư, Tiểu Bảo thiếu gia rồi."

Tô Bối: 'Dạ không cần đâu..."

"Chú vẫn gọi bọn cháu là 'Tiểu Bối, 'Tiểu Bảo đi."

"Ha ha, được." Trần Đức nâng tay lên xoa đầu hai đứa nhóc.

Tiểu Bảo lại cao thêm một chút rồi? Tiểu Bối cũng thế. Trần Đức nghĩ thầm.

Có điều, sau này còn có thể gọi là "Tiểu Bối"Tiểu Bảo' hay không cũng không chắc nữa, còn phải xem tiên sinh có muốn đổi tên cho hai nhóc này không.

Sau đó, Trần Đức nói với Tô Bối về lớp học piano và việc tối nay tiên sinh còn có một cuộc họp, lúc này mới rời khỏi Cảnh Viên.

Ngay khi Trần Đức rời đi thì kiện hàng cũng được gửi tới.

Được đưa đến không chỉ có đàn piano dành cho Tô Bối, mà còn có thêm hai chiếc máy tính...

Tối hôm đó, cô giáo piano đã đến Cảnh Viên đúng giờ để dạy Tô Bối.

Cô giáo Chu là giáo viên dạy piano cực kỳ nổi tiếng, cô đã bồi dưỡng rất nhiều nghệ sỹ piano ưu tú, thậm chí là nghệ sỹ piano cấp quốc tế.

Lần đầu nghe nói về việc phải dạy một học sinh còn chưa có nền tảng, hơn nữa lại còn phải dạy cấp tốc trong mười ngày, trong lòng cô giáo Chu thật sự là không muốn dạy chút nào.

Chỉ vì học viên là người của tập đoàn Tần Thị, cô thật sự không có cách nào cự tuyệt, cũng chỉ đành cố gắng hết sức mà thôi.

Tại Cảnh Viên, bác Phúc đã đặc biệt dành ra một căn phòng để Tô Bối học piano.

Cô giáo Chu: "Đầu tiên cô sẽ dạy em về nhạc phổ nhé."

Tô Bối thật thà nhìn cô giáo, nói: "Cô ơi, trước đây em đã tự học rồi ạ, những thứ này em đã biết."

Nghe thấy lời Tô Bối nói, cô giáo Chu vẫn không tin lắm, bèn đưa quyển nhạc phổ cho Tô Bối xem, thấy Tô Bối thực sự nắm rõ, cô giáo Chu mới cất quyển nhạc phổ mà mình đã chuẩn bị

Lúc đó, cô thầm nghĩ trong lòng: Học viên này cũng không phải là không hiểu gì về âm nhạc giống như trong lời giới thiệu.

"Vậy chúng ta trực tiếp bắt đầu luôn nha."

Đứng trước yêu cầu dạy cấp tốc học sinh này trong mười ngày, cách dạy của cô giáo Chu cũng sẽ đơn giản mà khắc nghiệt: Cô đàn thế nào, Tô Bối cũng phải đàn theo như thế đó.

Sau đó, cô giáo Chu lại kinh ngạc phát hiện cô bé trước đây chưa hề được học đàn này, dường như vô cùng có thiên phú.

Ngay từ lúc bắt đầu, cô giáo Chu chỉ đàn vài nốt nhạc đơn giản, phát hiện Tô Bối hoàn toàn có thể theo kịp, cô dần dần tăng mức độ khó hơn, Tô Bối vậy mà vẫn có thể đuổi kịp được.

Ngoài việc điều khiển ngón tay có chút không thành thạo lúc ban đầu, Tô Bối dù một nốt nhạc cũng không hề đàn lỗi, tiết tấu cũng hoàn toàn không có vấn đề.

Khi kết thúc buổi học, tâm tình của cô giáo Chu đã thay đổi rất nhiều, từ ban đầu lo lắng không biết dạy thế nào, đến hiện tại thì lại cảm thấy tràn đầy yêu thích học sinh này.

Trước khi rời đi, cô giáo còn không nhịn được mà nhìn Tô Bối cảm thán một câu: "Nếu em mà được học piano từ nhỏ, không chừng bây giờ đã có thành tựu rất lớn rồi."

Nghe vậy, Tô Bối cúi đầu xuống.

Tô Bối đỏ mặt khiêm tốn, thế nhưng trong lòng lại thấy ngượng vô cùng. Tuy đã được cô giáo khen rất có thiên phú, nhưng là cô bé hiểu bản thân không có xuất sắc đến mức đó, hôm nay biểu hiện tốt như vậy chính là vì trước đó cô bé đã học qua nhạc cụ rồi. Thế nhưng, khi nghe thấy cô giáo khen ngợi Tô Bối, Bác Phúc và Tô Tiểu Bảo ở cạnh đó lại cực kỳ vui mừng.

Đặc biệt là Tô Tiểu Bảo, trên gương mặt lạnh lùng, hiện lên sự tự hào dành cho Tô Bối không thể nào che giấu được.

Tối hôm đó, khi kết thúc một cuộc hội nghị trực tuyến, Tần tiên sinh trở về Cảnh Viên.

Không đợi Tần tiên sinh hỏi, bác Phúc đã chủ động kể về buổi học piano của Tô Bối.

"Cô giáo nói rằng Tiểu Bối tiểu thư rất có thiên phú." Trên gương mặt bác Phúc hiện lên nét cười, ngữ khí cũng mang ý tự hào.

"Vậy sao?" Tần tiên sinh nhướn mày, đáp lại một tiếng.

Vẻ mặt Tần tiên sinh dường như chẳng biểu lộ điều gì đặc biệt, thế nhưng bác Phúc đã tinh ý nhận ra: tiên sinh chắc hẳn đang rất vui mừng.

Rốt cuộc, cái tính cách ngoài lạnh trong nóng, mặt thì lạnh lùng nhưng trong ánh mắt thì lại vui vẻ, điểm này quả thật là giống y chang Tô Tiểu Bảo hồi nãy.

Chỉ có điều Tiểu Bảo còn không trẻ nên dễ dàng bộc lộ cảm xúc của bản thân, về phần cha của cậu nhóc thì che giấu tốt hơn nhiều.

"Đã biết kết quả rồi sao?" Tần Thiệu chú ý tới bác Phúc, người luôn luôn làm việc nghiêm túc cẩn trọng, vậy mà cách xưng hô đã đổi từ 'Tô Bối' thành 'Tiểu Bối Tiểu Thư.

"Kì thực thì từ đầu tôi đã tin chắc chắn hai đứa bé là con của tiên sinh", Bác Phúc nói tiếp: "Hai đứa trẻ này rất ngoan, chỉ cần tiên sinh dành nhiều thời gian bên cạnh bọn nhỏ thì sẽ biết được thôi..."

Tần Thiệu cũng không có tỏ thái độ gì với lời nói của bác Phúc.

"Hai đứa nhỏ đâu rồi?", Tần Thiệu hỏi.

Chiều nay bọn trẻ sau khi đọc kết quả xét nghiệm có phản ứng như thế nào?

Tần tiên sinh trước đó không có hỏi, Trần Đức sau khi về công ty thì trực tiếp tăng ca, do vậy cũng không có báo cáo lại.

Tần tiên sinh đã cân nhắc muốn đổi gã trợ lý này chắc cũng phải đến năm lần rồi.

"Thu dọn xong đều lên lầu rồi", ngừng lại một chút, bác Phúc nói tiếp: "Chắc giờ này đã đi ngủ rồi".

Nghe vậy, Tần Thiệu gật đầu.

Tần tiên sinh đi lên lầu.

Khi đến cửa phòng của bọn trẻ, bước chân của tiên sinh bỗng nhiên ngừng lại. ...

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top