Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác (Dịch)
  4. Chương 19: Ba, chào buổi sáng 1

Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác (Dịch)

  • 105 lượt xem
  • 1010 chữ
  • 2024-07-19 18:14:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tần Thiệu vốn dự tính là không quay về Cảnh Viên.

Chẳng qua trước khi xuất phát lại có vài hành lý quan trọng cần phải về nhà để đem theo. Cho nên, Tần Thiệu tranh thủ thời gian buổi sáng để quay lại biệt thự Cảnh Viên.

Tần Thiệu trở về nhà lúc sáng sớm, nên không có khiến người trong nhà tỉnh giấc.

Lấy đồ vật ở trên lầu xong, Tần Thiệu đang chuẩn bị rời đi, đúng lúc này, âm thanh "cộc cộc cộc...' rất có tiết tấu từ trong bếp truyền ra, khiến hắn chú ý.

Âm thanh này tựa hồ rất quen thuộc.

Tần tiên sinh thường ngày không có thói quen ăn sáng, thế nên trong nhà cũng sẽ không sắp xếp đầu bếp làm bữa ăn sáng.

Cúi xuống nhìn đồng hồ: [6:15] , Tần Thiệu khẽ nhíu mày.

Đúng lúc này, Tô Bối bưng hai dĩa bánh nướng áp chảo từ phòng ăn đi ra, thấy Tần Thiệu đang đứng ở đó, Tô Bối theo bản năng bị dọa cho giật mình.

Hú hồn, là người sống nhai

Tần Thiệu trở về từ lúc nào nhỉ? Bộ dạng này của ông ấy hình như là mới từ bên ngoài vê? Bây giờ lại phải rời đi rồi sao?

Trong lòng Tô Bối thấy khó xử, không biết nên nói "Ba về rồi", hay vẫn là "Mừng ba đã về".

Bất quá trong lúc nhìn qua Tần Thiệu, Tô Bối đã thu hồi vẻ kinh ngạc cùng bối rối trên mặt, nhìn đối phương rồi nở một nụ cười sáng lạn.

"Ba, chào buổi sáng!"

Biểu hiện chào buổi sáng rất tự nhiên, giọng điệu thân thiết, lễ phép và rất ngoan ngoãn. Có điều, tiếng "ba" này rơi vào tai Tần Thiệu có chút ngứa, rõ ràng là chưa quen.

Sau vài giây bất ngờ, Tân Thiệu mới phản ứng lại việc Tô Bối gọi hắn.

Ánh mắt Tần Thiệu dừng lại trên người Tô Bối một lát, đáy mắt ánh lên tia kinh ngạc - Đây là đứa nhỏ hôm qua ư?

Sau khi tắm rửa đàng hoàng, trông cũng không tính quá khó coi, có điều chỉ là khá gầy, cảm giác như chỉ cần có một cơn gió thổi qua liền bay mất.

Những đối thủ nếu bị ông chủ nhìn vậy đã không rét mà run rẩy cả người. Thế mà Tô Bối bị Tần Thiệu nhìn đánh giá như vậy, thế mà lại chẳng hề có tí sợ hãi nào, chỉ là trong lòng có chút không được tự nhiên.

"Ba chưa ăn sáng sao? Có muốn ăn sáng hay không?" Tô Bối nâng mâm đồ ăn trong tay, hỏi Tần Thiệu.

"Con làm bánh nướng áp chảo, ngoài ra trong bếp còn có cháo, dưa leo với trứng gà nữa."

Ngày xưa khi còn ở nông thôn, nhà bọn họ cách trường khá xa, cho nên Tô Bối có thói quen làm bữa sáng cho cô cùng Tô Tiểu Bảo.

Chẳng qua hôm nay Tô Bối còn làm thêm một phần cho Bác Phúc.

Tần Thiệu: ..."

Nghe Tô Bối mời mình ăn sáng, Tần tiên sinh biểu tình có chút chưa quen, đến mức hiện lên tia cổ quái.

Tôi không phải là ba của cô.

Tần tiên sinh trong lòng bổ sung thêm một câu.

"Không cần." Tần Thiệu trầm giọng nói.

"Nhóc nên ăn nhiều một chút." Bỏ lại một câu nói sau cùng, tiếp đó Tần Thiệu liền rời rời đi.

Nghe Tần Thiệu mặt không lộ chút biểu cảm nào mà nói ra những lời này, khóe mắt Tô Bối có hơi giật giật, đột nhiên nghĩ đến phim truyền hình thường xuyên xuất hiện câu thoại kịch: Ăn nhiều một chút, ăn no rồi liền có thể lên đường...

Đấn tận hai ngày sau đó Tô Bối cũng chưa gặp lại Tần Thiệu.

Tiểu thuyết có nói qua, làm chủ tịch tập đoàn Tần thị, Tần Thiệu quả thật rất bận, nhiều hôm còn phải ngủ luôn ở công ty.

Cho nên, hai ngày này chưa thấy được Tần Thiệu, Tô Bối cũng không cảm thấy quá kỳ quái, chỉ là trong lòng nghĩ chờ lúc gặp lại đối phương, nhất định phải nắm chặt cơ hội đem sự tình bản thân đang suy xét cùng đối phương nói rõ.

Hôm nay, Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo đang ở nhà ăn cơm. Từ khi biết hai đứa nhỏ này rất có khả năng là cốt nhục của tiên sinh, bác Phúc nói cái gì mà không cho Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo ăn cơm cùng bàn với ông, kiểu nào cũng phải đưa hai người đến nhà ăn phía trước để dùng bữa.

Nghe được động tĩnh ngoài cửa, Tô Bối tưởng Tần Thiệu đã trở lại, đôi mắt sáng lên.

Tô Tiểu Bảo quăng một ánh mắt "khinh bỉ" về phía Tô Bối, Tô Bối lúc đó liền buông chén đũa, đứng bật dậy hướng phía cửa chạy như bay.

Kết quả, Tô Bối phát hiện người tới không phải Tần Thiệu, mà là Trân Đức.

Ở cửa.

Nhìn cô nhóc mới mặt mày mừng rỡ chạy ra, có vẻ như chạy ra chào đón hắn, nội tâm Trần Đức cũng sáng sủa lên theo.

Có điều giây tiếp theo, khi Tô Bối thấy người đến là hắn, vẻ mặt mừng rỡ đó liền dập tắt ngay.

Sau đó nói một tiếng "Chào chú Trần" xong, Tô Bối liền xoay người ỉu xìu rời đi. Trần Đức: Tại sao mình lại có cảm giác như vừa bị vứt bỏ?

"Tại sao thấy chú liền khiến cháu không vui rồi?" Gọi lại Tô Bối, Trần Đức nhịn không được trêu một câu.

"Không phải, cháu còn tưởng rằng là ba đã trở lại."

Trần Đức: "..."

Hoá ra chú và ba cháu, phi, chú cùng tiên sinh chênh lệch lớn như vậy sao?!

Tuy rằng không dám nói hai đứa nhỏ cùng tiên sinh có huyết thống quan hệ hay không. Bất quá, nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của Tô Bối, trong lòng Trần Đức đột nhiên có chút cảm khái.

Nếu là hắn cũng có một tiểu công chúa, mỗi ngày vào lúc hắn tan làm trở về nhà sẽ thấy gương mặt vui vẻ như của Tô Bối, nhảy nhót chạy nhào vào trong lồng ngực, nói với hắn "A ba về rồi"...

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top