Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Chủ Tịch, Phu Nhân Lại Bày Sạp Bói Rồi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 79: Phú Quý, ông tiêu rồi 2

Chủ Tịch, Phu Nhân Lại Bày Sạp Bói Rồi (Dịch) (Đã Full)

  • 40 lượt xem
  • 742 chữ
  • 2025-08-10 21:02:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Phú Quý, ông quên chuyện hôm qua rồi sao? Nếu không phải ông tố cáo, sao đại sư Lâm phải đến đồn cảnh sát?"

Tiên Phú Quý giật mình.

Xong rồi! Chuyện này cô ta cũng biết!

Rõ ràng Tóc Vàng báo cảnh sát, vậy mà cô ta lại đoán ra.

Lúc này, Tiền Phú Quý hối hận vô cùng, không hiểu sao lại đi báo cảnh sát.

Ánh mắt của mọi người dồn hết vào ông ta, Tiên Phú Quý quỳ xuống, nước mắt tuôn trào. "Đại sư Lâm, tôi sai rồi, hu hu hu...”

Người đàn ông trung niên cao 1 mét 8, nặng 90 cân khóc như mưa, nước mũi chảy ròng ròng.

Lâm Khê không ngờ ông ta lại khóc.

Tối qua, Tiểu Kim và Tiểu Thổ xung phong đi dọa Tiền Phú Quý, không biết hai người giấy đó đã làm gì mà ông ta sợ đến vậy.

Lâm Khê nói: "Đứng lên, im lặng, không được khóc."

Tiền Phú Quý bịt miệng lại, tự an ủi.

"Không khóc, không khóc, Phú Quý không khóc. ˆ

Lâm Khê bị ông ta chọc cười, "Phú Quý, ông sẽ không gặp ma nữa, sau này đừng giở trò sau lưng, có vấn đề thì đến tìm tôi giải quyết."

Tiền Phú Quý lắc đầu lia lịa, Không không, đại sư Lâm, từ giờ cô là đại ca của tôi, là đại ca của cả phố đồ cổ."

Lâm Khê lạnh nhạt nói: "Tôi không nhận đàn em, ông về nhà đi."

Tiền Phú Quý không chịu đị,"Đại sư Lâm, hay cô cho tôi lá bùa bình an?”

Lâm Khê liếc ông ta một cái, "Tôi đã nói ông sẽ không gặp ma nữa, mạng ông còn dài. "

"Nhưng tôi vẫn không đi."

Tiền Phú Quý kéo lại dây thắt lưng, lùi sang một bên, ngước nhìn mặt trời mà cười ngây ngô.

Ở cạnh đại sư Lâm, ánh nắng cũng ấm áp hơn.

Lâm Khê không để ý đến ông ta, tiếp tục xem bói.

Một người đàn ông mặc vest bước vào, thái độ rất kiêu ngạo,"Vương tổng muốn gặp cô, đi theo tôi."

lâm Khê không ngẩng đầu lên,"Muốn xem bói thì xếp hàng, không thì cút.”

Người đàn ông nhíu mày,"Cô biết Vương tổng là ai không?"

Lâm Khê lạnh nhạt nói: “Không biết, cũng không muốn biết."

"Cô..."

Người đàn ông đưa tay định kéo cô, Tiền Phú Quý bước lên,"Còn trẻ mà điếc à? Đại sư Lâm đã nói, xếp hàng."

"Đi, ra sau mà đứng.”

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào người đàn ông mập mạp, giọng rất khó chịu, "Ông là ai?"

Tiền Phú Quý ngẩng cằm, ưỡn ngực, khinh khinh hừ một tiếng.

"Đến phố đồ cổ mà không nghe danh Tiên Bán Tiên của tôi à?"

Bỏ qua bộ đồ ngủ in hình Gấu Đại và Gấu Nhị cùng đôi chân trắng tròn của Tiền Phú Quý, thân hình mập mạp của ông ta vẫn rất oai phong.

Người đàn ông cười nhạo, Vương tổng muốn gặp cô ta, ông là cái thá gì! Hậu quả của việc đắc tội với Vương tổng, ông không gánh nổi đầu!”

"Vương tổng là cái thá gì! Đắc tội với Tiền Bán Tiên tôi, tôi khiến anh không thể ra khỏi con phố này!"

Tiền Phú Quý trực tiếp đối đáp, khí thế không hề thua kém.

Sống hơn ba mươi năm, chưa từng gặp ai ngang tàng như vậy.

Vương tổng chẳng là cái đinh gì, cả con phố này đều là người của ông ta.

Chỉ cần ông ta hét lớn, một đám tóc vàng lập tức kéo đến hỗ trợ.

Trên phố đồ cổ, dù là rồng cũng phải cuộn mình, là hổ cũng phải nằm im.

Dĩ nhiên, trừ đại sư Lâm ra.

Tiền Phú Quý ngẩng cao cằm,"Hừ."

Người đàn ông chỉ vào mũi ông ta, chuẩn bị mắng lại thì từ phía sau vang lên một giọng nói trầm ổn.

"Lý Tam, lui ra, không được vô lễ với hai vị đại sư."

Người mới đến mặc bộ Trung Sơn trang tỉnh xảo, tóc chải ngược gọn gàng, mặt mỉm cười hiền từ, trông rất thân thiện.

Người đàn ông vừa thấy liền lập tức thu lại vẻ ngang tàng, cung kính nói,"Vương tổng."

Tiền Phú Quý kinh ngạc,"Tốc độ đổi mặt của anh học từ tắc kè hoa à, còn nhanh hơn lật sách."

Lý Tam lén lườm ông ta, không dám nói gì thêm. Vương Lương Sơn cười ha hả,"Tiền đại sư, anh vẫn hài hước như xưa."

Tiền Phú Quý nhìn ông ta, "Chúng ta quen nhau sao?”

Vương Lương Sơn mân mê chuỗi hạt trên cổ tay, "Tôi và ông nội anh, Tiền Kim, là bạn cũ nhiều năm. Khi anh còn nhỏ tôi còn bế anh..."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top