Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Chiếc Xe Căn Cứ Ngày Tận Thế Của Tôi (Dịch)
  4. Chương 3: 2 vạn, một chiếc xe và sự khởi đầu

Chiếc Xe Căn Cứ Ngày Tận Thế Của Tôi (Dịch)

  • 36 lượt xem
  • 968 chữ
  • 2025-09-13 21:49:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Giang Lưu Thạch cầm điện thoại lướt qua lướt lại, bỗng nhiên nhìn thấy một cái ảnh đại diện vô cùng lòe loẹt, lập tức mắt sáng rực lên.

Người trong ảnh tóc chải bóng lưỡng, đeo kính râm, tên là Mã Hạo — một kẻ khá có tiếng trong trường.

Nhưng hắn ta nổi tiếng không phải vì tài năng gì đặc biệt, mà là vì quan hệ rộng.

Điều này thể hiện rõ ở chỗ ngay cả một người kín tiếng như Giang Lưu Thạch cũng từng kết bạn QQ với hắn ta.

Hắn và Giang Lưu Thạch gần như là hai kiểu người trái ngược.

Giang Lưu Thạch bình thường cực kỳ mờ nhạt, chẳng mấy ai biết đến ngoài mấy người trong lớp, cũng chẳng bao giờ hoạt động gì nổi bật.

Giang Lưu Thạch nhớ mang máng từng nghe Lý Quân nói rằng Mã Hạo có một người bạn chuyên cho vay kiểu “tín dụng sinh viên”.

Có vài nữ sinh muốn vay tiền, không chỉ gửi ảnh thẻ căn cước và thẻ sinh viên cho bạn hắn ta, mà còn phải gửi cả những bức ảnh không đứng đắn.

Nếu họ không trả tiền, những bức ảnh đó cùng thông tin cá nhân sẽ bị tung ra công khai, gửi cho bạn bè, thầy cô, thậm chí cả người thân của họ.

Lúc mới nghe chuyện này, Giang Lưu Thạch chỉ cảm thấy cạn lời — phần lớn mấy nữ sinh ấy chỉ vì ham mua sắm để thỏa mãn hư vinh, kết quả lại tự đẩy mình vào bước đường đó.

Mã Hạo thường lấy mấy tấm ảnh nhạy cảm của các cô gái từ tay người bạn kia, rồi gửi lên nhóm lớp “chia sẻ” để mọi người cùng nhau bình phẩm.

Đương nhiên, Giang Lưu Thạch cũng không thấy thương hại những người như vậy.

Ban đầu, hắn từng nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ dính líu đến mấy chuyện này, nhưng giờ thì lại thấy đây có lẽ là một cơ hội tốt.

“Mã Hạo, cho hỏi có thể vay tiền từ bạn của cậu không?”

Giang Lưu Thạch đi thẳng vào vấn đề.

Mã Hạo nhanh chóng trả lời:

“Được thôi. Cậu học khoa nào, lớp nào?”

Giang Lưu Thạch lập tức chụp ảnh thẻ sinh viên gửi qua.

Sau khi xác nhận, Mã Hạo hỏi:

“Muốn vay bao nhiêu?”

“Hai vạn!”

Dù sao cũng là dân cho vay chuyên nghiệp, Giang Lưu Thạch không khách khí.

Theo hiểu biết trước đây của hắn, hai vạn chắc là mức tối đa, vay hơn nữa thì Mã Hạo có thể sẽ từ chối, vì thông tin gia cảnh của hắn cũng không phải bí mật, chỉ cần điều tra sơ là biết ngay.

Mã Hạo rõ ràng giật mình — hai vạn với sinh viên quả là một con số lớn.

Nhiều nữ sinh vay tiền cũng chỉ dăm ba nghìn, thậm chí vài trăm là cùng.

“Cậu vay nhiều vậy làm gì? Bạn gái phá thai cũng đâu tốn tới từng đó.”

Mã Hạo hỏi.

“Có chuyện rất quan trọng. Cậu đừng hỏi, chỉ cần nói điều kiện vay là gì.”

Giang Lưu Thạch đáp.

“Vậy… thế này đi. Cậu gửi thẻ sinh viên cho tôi giữ, đưa địa chỉ nhà, rồi viết giấy vay nợ ghi là 5 vạn. Phải quay video cầm giấy vay, đọc rõ nội dung và nói là tự nguyện. Đợi trả xong, tôi sẽ tiêu hủy giấy vay trước mặt cậu.”

“Hai vạn đó cậu định dùng bao lâu?”

Mã Hạo hỏi tiếp.

“Một tháng.”

“Vậy đến lúc đó phải trả tôi hai vạn rưỡi. Đều là người trong trường, tôi không sợ cậu quỵt đâu, hiểu chứ.”

“Được.”

Giang Lưu Thạch thầm tặc lưỡi — mức lãi này… đúng là còn hơn cả tín dụng đen.

Hắn giờ cũng nhìn ra rồi — nói là “bạn” chứ thật ra tám phần là do chính Mã Hạo đứng sau.

Tên này có vẻ rất tự tin, chẳng hề lo Giang Lưu Thạch sẽ bùng nợ, chắc chắn là có cách khiến người ta sống không bằng chết nếu dám quỵt tiền.

“Heh.”

Giang Lưu Thạch nhếch mép cười lạnh.

Lãi suất? Đe dọa?

Khi ngày tận thế đã cận kề, hắn còn thèm quan tâm đến một tên Mã Hạo?

….

Buổi chiều, Giang Lưu Thạch tìm được một công ty cho thuê xe trên mạng, rồi đến điểm hẹn với Mã Hạo, làm xong “thủ tục” và lấy được tiền.

Mã Hạo vừa chuyển khoản qua điện thoại, vừa tò mò nhìn hắn từ đầu tới chân, hỏi:

“Cậu vay tiền rốt cuộc để làm gì vậy?”

“Làm một chuyện lớn. Một tuần nữa, tự cậu sẽ biết.”

Giang Lưu Thạch nói đầy bí hiểm.

“... ...”

Mã Hạo im lặng, cảm thấy tên này thần kinh không ổn, thoáng chút hối hận.

Nhưng tiền đã chuyển rồi, hắn nhanh chóng không bận tâm nữa. Dù có là thần kinh thì cũng chưa từng có sinh viên nào dám quỵt nợ của hắn.

….

Giang Lưu Thạch cầm hai vạn trong tay, lập tức chạy tới công ty cho thuê xe.

Xe khách loại trung (minibus) vốn không nhiều, không dễ thuê như xe con.

Hắn đã phải hỏi gần hết các công ty thuê xe trên mạng mới tìm được một chỗ còn xe trống. Bên đó giục hắn đến nhanh, chỉ có thể giữ xe lại khoảng hai tiếng.

Hắn vội vã lên đường, tới nơi trước thời hạn hẳn một tiếng. Nhìn thấy tấm biển hiệu công ty từ xa, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Cửa hàng không lớn, bày trí đơn giản gọn gàng. Sau bàn tiếp tân là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, gương mặt ngọt ngào.

Cô mặc bộ đồng phục công ty, trang phục rất đơn giản nhưng mặc lên người cô lại toát ra vẻ sạch sẽ, thanh tú.

Trông cô chỉ tầm mười tám, mười chín tuổi, trong sáng và non nớt.

Cô đang nói chuyện với một vị khách mặc vest, vừa thấy Giang Lưu Thạch bước vào, liền nở một nụ cười dịu dàng, gật đầu ra hiệu hắn chờ một lát.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top