Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 7: Cố nhân

Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi (Dịch)

  • 457 lượt xem
  • 1254 chữ
  • 2020-10-06 15:30:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Như Ca xuống xe, Hoa thị hung hăng đi tới, tuy quần áo vẫn gọn gàng, nhưng dù trét phấn dày cách mấy cũng không giấu được vẻ tiều tụy trên mặt, xem ra mấy ngày nay đã chịu đủ khổ sở.

Hoa ma ma đang định phát giận, lại thấy Như Ca cúi chào, áy náy nói: “Thì ra là Hoa ma ma ở đây, ta và mẫu thân đi đằng trước, cứ tưởng ma ma ở ngay sau, không ngờ đi được một lúc, nhìn lại đã chẳng thấy bóng dáng ma ma đâu, sau bị lạc đường, nên vẫn không gặp được ma ma. May gặp ma ma ở đây, bằng không chúng ta chẳng biết đi đường nào nữa.”

“Nha đầu chết tiệt ngươi còn ngụy biện gì chứ, rõ ràng là cố ý bỏ ta lại mà.” Nghe Như Ca nói, Hoa thị nổi đóa la lớn. Mình và mấy người kia đuổi theo lâu vậy, nếu thật muốn chờ, đã gặp từ sớm rồi, đâu để tới bây giờ, không ngờ nha đầu này nhanh mồm nhanh miệng như vậy.

Những người xung quanh thấy Như Ca nói năng lễ độ liền sinh thiện cảm, xem ra là một cô gái yếu đuối có học thức, đối lại, người kia bộ mặt dữ tợn, thô tục, nhớ lại lúc nãy mụ kêu gào ra lệnh mọi người tránh ra, thì chắc chắn cô nương này bị khi dễ rồi.

“Ta thấy vị tiểu thư này nói thật đấy, ngươi xem, xe ngựa của nàng dính đầy bùn bẩn thế kia, đúng là đi từ trong rừng ra rồi, nếu không phải lạc đường sao lại vậy.”

“Đúng đấy, lần trước tôi cũng bị nhầm đường, đi lạc vào rừng, mò mẫm mãi mới ra được đó.”

... .....

Mấy người can đảm tiến lên nói giúp Như Ca, hơn nữa có ý muốn tách Hoa thị và Như Ca ra.

Thấy vậy, Như Ca mím môi nén cười, cực kỳ xin lỗi nói, “Ca nhi và mẫu thân hối hận vô cùng, sớm biết đã nhường Hoa ma ma ngồi chiếc xe ngựa ta tự thuê này rồi, để Hoa ma ma ngồi xe mẹ cả đưa tới lại bị như vậy, thật áy náy cực kỳ, đâu ngờ xe ngựa thuê đại mà chạy được nhanh như thế.” Nói xong còn làm như vô tình nhìn về con ngựa già ốm yếu kia.

Trước đó, mấy con ngựa người Ngọc gia mang tới, trừ con ngựa già ốm yếu này, những con khác đã bị Thanh Trúc cho ăn ba đậu, tiêu chảy gần chết, nên không con nào chạy được nữa.

Mọi người thấy con ngựa già kia, bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Mẹ cả nhà nào mà xấu xa như vậy, rõ ràng cố ý khi dễ người mà!”

“Đúng đó, ngươi nhìn con ngựa này xem, ôi chao......”

“Vậy mà cũng kéo xe được hả.....”

“Hoa ma ma ngồi trên chiếc xe ngựa sang trọng thế này, người bên trong chẳng lẽ là mẹ cả nhà đó sao?”

... ...

Nghe mọi người bàn luận, Hoa thị giận đến mức mặt chuyển sang màu tím bầm, lại không cãi gì được. Vì Lý thị nói muốn cho mẹ con Liệt thị nếm chút khổ sở, nên mụ mới làm vậy, cứ tưởng mấy người này hèn yếu, sẽ âm thầm chịu đựng, ai ngờ Như Ca lại nói toẹt ra trước mặt nhiều người. Mụ ảo não nghĩ, xem ra bọn người này không dễ bắt nạt rồi, nhất thời chẳng biết làm sao. Tiếp theo nghe thấy mấy người xung quanh bàn tán về quý nhân trên xe, người trên xe có vẻ muốn đi xuống, bèn nhanh trí hô to, “Bọn dân đen các ngươi, còn không câm miệng, có biết quý nhân trên xe là ai không mà nói, cẩn thận đầu các ngươi.”

Nghe Hoa thị hét, mọi người giương mắt nhìn về người trên xe, nhất thời ngậm miệng. Một người phụ nữ mặc y phục màu tím thêu tơ vàng, đầu cài trâm phượng, và một thiếu nữ trên mặt che khăn lụa bước xuống xe.

“Chẳng phải Tưởng phu nhân sao!” mọi người rối rít nhường đường. Hoa thị thấy mọi người không dám nói gì nữa, chạy nhanh đến chỗ hai người đó, mong kiếm chỗ dựa, khoa tay múa chân kể lể với thiếu nữ mặc váy hồng kia.

Thấy ánh mắt sắc bén của phụ nhân, Như Ca hoảng hốt. Tưởng phu nhân này chính là mẹ chồng kiếp trước của nàng, còn thiếu nữ kia là em chồng, đại tiểu thư Hầu phủ, Âu Dương Lâm. Nàng ta là con của vợ cả, lại thân thiết với Ngọc Bảo Oánh nên kiếp trước rất hay tìm nàng gây chuyện, càng về sau càng quá đáng. Mà Tưởng thị cứ làm lơ không quan tâm, xem nàng như con kiến hôi. Nhìn hai người đã gây nhiều đau khổ cho mình, lòng Như Ca lại nổi sóng.

“Ngươi chính là đứa con rơi của Ngọc đại nhân?” Âu Dương Lâm bị Hoa ma ma khích, nhìn Như Ca, khinh thường nói: “Đúng là đồ không có giáo dưỡng, dám ghét bỏ xe mẹ cả ban cho, tự mình thuê xe khác.”

“Tiểu thư dạy phải, Như Ca nhất định sẽ sửa.” Nhìn thiếu nữ cao ngạo trước mặt, lại thấy ánh mắt lo lắng của Liệt thị, Như Cả chân thành trả lời.

Âu Dương Lâm ngạc nhiên vô cùng, vốn định dạy dỗ Như Ca một phen, giờ nàng nhanh chóng nhận sai như vậy, làm nàng ta không cách nào làm ầm lên được nữa.

Hoa ma ma đang định châm chọc tiếp, thì nghe thấy âm thanh cực kỳ uy nghiêm của Tưởng thị, “Hoa ma ma. Xe ngựa kia không phải do Ngọc phu nhân chuẩn bị đúng không?” Thấy Hoa thị cúi đầu, Tưởng thị hiểu rõ, giận dữ nói: “Ngọc phủ đối đãi con cháu thế nào Hầu phủ chúng ta không xen vào. Nhưng tiểu cô nương này và đệ đệ dù là con riêng thì cũng là con cháu của Ngọc phủ, coi như chủ của ngươi, ngươi đã không có nửa phần kính trọng, còn cố tình gây khó khăn. Chỉ bằng điểm này, nên kéo ra ngoài đánh 30 trượng.”

Nghe vậy, Hoa thị sợ tới mức té xuống đất, “Hầu.... Hầu phu nhân tha mạng!”

“Nương!”

“Còn không mang đi đánh!”

Âu Dương Lâm thấy vậy, vốn muốn nói giúp Hoa thị, nhưng bị uy nghiêm trong mắt Tưởng thị trấn áp, không dám hó hé nữa, nghe tiếng kêu thảm thiết của Hoa thị, chỉ có thể căm giận nhìn chằm chằm Như Ca.

“Tiểu cô nương, ngươi không trách ta lo chuyện bao đồng chứ?”

Tưởng thị nhìn Như Ca, mặt mỉm cười trông rất thân thiện, nhưng nàng lại cảm thấy nụ cười này cực kỳ u ám. Tưởng thị vốn rất hay bao che, cưng chiều Âu Dương Lâm vô hạn, nếu không do triều đình không có tiền lệ, Tưởng thị đã sớm buộc lão Hầu gia lập Âu Dương Lâm làm người thừa kế rồi. Hiện giờ trừng trị Hoa ma ma xem chừng là vì không ưa Hoa ma ma kích động Âu Dương Lâm, với lại trước mặt mọi người muốn nhân cơ hội lấy được tiếng tốt mà thôi. Như Ca bèn tạ lễ, “Tạ phu nhân thương cảm!”

“Đúng là đứa bé hiểu chuyện.” Tưởng thị hài lòng gật gật đầu, đi vào nhà trọ đối diện.

“Ca nhi, Hầu phu nhân......” Liệt thị nói không ra lời.

“Mẫu thân, người quyền quý chính là vậy đó.” mới vừa ngồi cùng xe, nháy mắt đã kéo người ra đánh, thay đổi thất thường.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top